“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 1328
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Người có thể khiến tuyết rơi trên đồng hoang, tạo nên truyền thuyết, sao có thể thật sự đã sử dụng hết tiềm lực được. “Thời gian không còn sớm, ta đi vào sơn mạch Tịch Diệt đây. Chuyện của công chúa, mọi người giữ bí mật giúp ta”. Lâm Nhất lấy lại tinh thần, nhẹ giọng nói. “Đi đường cẩn thận, ta và Vô Ưu đợi đệ ở Long Môn tranh tài”. Trên khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều của Hân Nghiên xuất hiện một nụ cười dịu dàng, cô ân cần nói. “Đại ca, ta đợi huynh trở về, để những người đánh cược huynh không dám xuất hiện ngậm miệng lại hết!” Lý Vô Ưu lớn tiếng nói. Dưới ánh nhìn của hai người, Lâm Nhất triệu hoán Huyết Long Mã, biến thành một tia máu đi vào trong sơn mạch Tịch Diệt! Huyết Long Mã chở Lâm Nhất phi nhanh trong sơn mạch Tịch Diệt, còn nhanh hơn cả Bạch Lê Hiên trước đó. Gần như không cần hắn phát ra kiếm thế của mình, yêu uy biến dị từ huyết mạch Chân Long trong người Huyết Long Mã đã đủ khiến yêu thú trong dãy núi phải sợ hãi rồi. Một đường tiến lên không chút kiêng dè, hoàn toàn không có yêu thú không có mắt nào xuất hiện gây chuyện. Dù bước vào nơi sâu trong sơn mạch Tịch Diệt, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy yêu thú Huyền Võ tầng chín, thậm chí là Huyền Võ tầng mười. Nhưng trước khí thế hung hăng của Huyết Long Mã, bọn chúng vẫn có vẻ sợ sệt, chỉ có thể đứng nhìn Huyết Long Mã đi qua địa bàn của mình. Sau khi đi xa, chúng nó mới phát ra những tiếng gào thét không cam lòng. Gió mạnh thổi vào tai, đập vào mặt giống như lưỡi dao. Lâm Nhất ngồi trên lưng Huyết Long Mã cảm giác mình như đang bay, tốc độ của nó còn nhanh hơn tốc độ khi sử dụng Thất Huyền bộ của hắn rất nhiều. Dù là những Kiếm Điêu bay trên trời của Lăng Tiêu Kiếm Các cũng không nhanh bằng Tiểu Hồng. Ầm! Mặt đất đột nhiên rung lên, một tiếng gầm thét đáng sợ vang vọng trong rừng. Sắc mặt của Lâm Nhất hơi thay đổi, hắn nhìn thấy cổ thụ chọc trời trước mặt đột nhiên đổ ngã từng hàng, một con chuột Kim Mao đứng thẳng xuất hiện trước mặt hắn. Chuột Kim Mao cao tận mười trượng, trên người khoác một bộ lông màu xám. Nửa thân trên của nó rất vạm vỡ, vóc dáng là kiểu tam giác ngược, trước ngực có cơ bắp rắn chắc, tràn đầy sức mạnh. Trên đầu nó có một nhúm lông vàng rực, vì thế nên mới có cái tên Kim Mao. Người nó phát ra hơi thở Huyền Võ tầng mười, nó nhìn chằm chằm Lâm Nhất và Huyết Long Mã, hai người đang đứng trên địa bàn của nó. Rất không may là con yêu thú này rất nóng tính, chỉ cần có chút khó chịu sẽ lập tức giận dữ ra tay. Yêu thú mang theo sức mạnh đáng sợ, tốc độ kinh người và móng vuốt sắc bén, khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật, tu vi Huyền Võ tầng chín, thậm chí không đỡ được một đòn của nó cũng sẽ bị nó dễ dàng đâm xuyên qua. Nếu xem nó như một con chuột bình thường thì sẽ chết rất thê thảm. Lâm Nhất nhìn xuống, nơi này đã cách trung tâm sơn mạch Tịch Diệt rất gần.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Người có thể khiến tuyết rơi trên đồng hoang, tạo nên truyền thuyết, sao có thể thật sự đã sử dụng hết tiềm lực được. “Thời gian không còn sớm, ta đi vào sơn mạch Tịch Diệt đây. Chuyện của công chúa, mọi người giữ bí mật giúp ta”. Lâm Nhất lấy lại tinh thần, nhẹ giọng nói. “Đi đường cẩn thận, ta và Vô Ưu đợi đệ ở Long Môn tranh tài”. Trên khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều của Hân Nghiên xuất hiện một nụ cười dịu dàng, cô ân cần nói. “Đại ca, ta đợi huynh trở về, để những người đánh cược huynh không dám xuất hiện ngậm miệng lại hết!” Lý Vô Ưu lớn tiếng nói. Dưới ánh nhìn của hai người, Lâm Nhất triệu hoán Huyết Long Mã, biến thành một tia máu đi vào trong sơn mạch Tịch Diệt! Huyết Long Mã chở Lâm Nhất phi nhanh trong sơn mạch Tịch Diệt, còn nhanh hơn cả Bạch Lê Hiên trước đó. Gần như không cần hắn phát ra kiếm thế của mình, yêu uy biến dị từ huyết mạch Chân Long trong người Huyết Long Mã đã đủ khiến yêu thú trong dãy núi phải sợ hãi rồi. Một đường tiến lên không chút kiêng dè, hoàn toàn không có yêu thú không có mắt nào xuất hiện gây chuyện. Dù bước vào nơi sâu trong sơn mạch Tịch Diệt, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy yêu thú Huyền Võ tầng chín, thậm chí là Huyền Võ tầng mười. Nhưng trước khí thế hung hăng của Huyết Long Mã, bọn chúng vẫn có vẻ sợ sệt, chỉ có thể đứng nhìn Huyết Long Mã đi qua địa bàn của mình. Sau khi đi xa, chúng nó mới phát ra những tiếng gào thét không cam lòng. Gió mạnh thổi vào tai, đập vào mặt giống như lưỡi dao. Lâm Nhất ngồi trên lưng Huyết Long Mã cảm giác mình như đang bay, tốc độ của nó còn nhanh hơn tốc độ khi sử dụng Thất Huyền bộ của hắn rất nhiều. Dù là những Kiếm Điêu bay trên trời của Lăng Tiêu Kiếm Các cũng không nhanh bằng Tiểu Hồng. Ầm! Mặt đất đột nhiên rung lên, một tiếng gầm thét đáng sợ vang vọng trong rừng. Sắc mặt của Lâm Nhất hơi thay đổi, hắn nhìn thấy cổ thụ chọc trời trước mặt đột nhiên đổ ngã từng hàng, một con chuột Kim Mao đứng thẳng xuất hiện trước mặt hắn. Chuột Kim Mao cao tận mười trượng, trên người khoác một bộ lông màu xám. Nửa thân trên của nó rất vạm vỡ, vóc dáng là kiểu tam giác ngược, trước ngực có cơ bắp rắn chắc, tràn đầy sức mạnh. Trên đầu nó có một nhúm lông vàng rực, vì thế nên mới có cái tên Kim Mao. Người nó phát ra hơi thở Huyền Võ tầng mười, nó nhìn chằm chằm Lâm Nhất và Huyết Long Mã, hai người đang đứng trên địa bàn của nó. Rất không may là con yêu thú này rất nóng tính, chỉ cần có chút khó chịu sẽ lập tức giận dữ ra tay. Yêu thú mang theo sức mạnh đáng sợ, tốc độ kinh người và móng vuốt sắc bén, khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật, tu vi Huyền Võ tầng chín, thậm chí không đỡ được một đòn của nó cũng sẽ bị nó dễ dàng đâm xuyên qua. Nếu xem nó như một con chuột bình thường thì sẽ chết rất thê thảm. Lâm Nhất nhìn xuống, nơi này đã cách trung tâm sơn mạch Tịch Diệt rất gần.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Người có thể khiến tuyết rơi trên đồng hoang, tạo nên truyền thuyết, sao có thể thật sự đã sử dụng hết tiềm lực được. “Thời gian không còn sớm, ta đi vào sơn mạch Tịch Diệt đây. Chuyện của công chúa, mọi người giữ bí mật giúp ta”. Lâm Nhất lấy lại tinh thần, nhẹ giọng nói. “Đi đường cẩn thận, ta và Vô Ưu đợi đệ ở Long Môn tranh tài”. Trên khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều của Hân Nghiên xuất hiện một nụ cười dịu dàng, cô ân cần nói. “Đại ca, ta đợi huynh trở về, để những người đánh cược huynh không dám xuất hiện ngậm miệng lại hết!” Lý Vô Ưu lớn tiếng nói. Dưới ánh nhìn của hai người, Lâm Nhất triệu hoán Huyết Long Mã, biến thành một tia máu đi vào trong sơn mạch Tịch Diệt! Huyết Long Mã chở Lâm Nhất phi nhanh trong sơn mạch Tịch Diệt, còn nhanh hơn cả Bạch Lê Hiên trước đó. Gần như không cần hắn phát ra kiếm thế của mình, yêu uy biến dị từ huyết mạch Chân Long trong người Huyết Long Mã đã đủ khiến yêu thú trong dãy núi phải sợ hãi rồi. Một đường tiến lên không chút kiêng dè, hoàn toàn không có yêu thú không có mắt nào xuất hiện gây chuyện. Dù bước vào nơi sâu trong sơn mạch Tịch Diệt, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy yêu thú Huyền Võ tầng chín, thậm chí là Huyền Võ tầng mười. Nhưng trước khí thế hung hăng của Huyết Long Mã, bọn chúng vẫn có vẻ sợ sệt, chỉ có thể đứng nhìn Huyết Long Mã đi qua địa bàn của mình. Sau khi đi xa, chúng nó mới phát ra những tiếng gào thét không cam lòng. Gió mạnh thổi vào tai, đập vào mặt giống như lưỡi dao. Lâm Nhất ngồi trên lưng Huyết Long Mã cảm giác mình như đang bay, tốc độ của nó còn nhanh hơn tốc độ khi sử dụng Thất Huyền bộ của hắn rất nhiều. Dù là những Kiếm Điêu bay trên trời của Lăng Tiêu Kiếm Các cũng không nhanh bằng Tiểu Hồng. Ầm! Mặt đất đột nhiên rung lên, một tiếng gầm thét đáng sợ vang vọng trong rừng. Sắc mặt của Lâm Nhất hơi thay đổi, hắn nhìn thấy cổ thụ chọc trời trước mặt đột nhiên đổ ngã từng hàng, một con chuột Kim Mao đứng thẳng xuất hiện trước mặt hắn. Chuột Kim Mao cao tận mười trượng, trên người khoác một bộ lông màu xám. Nửa thân trên của nó rất vạm vỡ, vóc dáng là kiểu tam giác ngược, trước ngực có cơ bắp rắn chắc, tràn đầy sức mạnh. Trên đầu nó có một nhúm lông vàng rực, vì thế nên mới có cái tên Kim Mao. Người nó phát ra hơi thở Huyền Võ tầng mười, nó nhìn chằm chằm Lâm Nhất và Huyết Long Mã, hai người đang đứng trên địa bàn của nó. Rất không may là con yêu thú này rất nóng tính, chỉ cần có chút khó chịu sẽ lập tức giận dữ ra tay. Yêu thú mang theo sức mạnh đáng sợ, tốc độ kinh người và móng vuốt sắc bén, khiến người ta vừa nghe đã sợ mất mật, tu vi Huyền Võ tầng chín, thậm chí không đỡ được một đòn của nó cũng sẽ bị nó dễ dàng đâm xuyên qua. Nếu xem nó như một con chuột bình thường thì sẽ chết rất thê thảm. Lâm Nhất nhìn xuống, nơi này đã cách trung tâm sơn mạch Tịch Diệt rất gần.