“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 1397
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ở nơi sâu trong cơ thể hắn có một viên yêu đan với linh khí thuần khiết dày như núi chỉ có kích thước bằng móng tay út. Nhưng viên yêu đan nhỏ chừng móng tay út trong cơ thể hắn lại rất đáng sợ, nó b ắn ra cả nghìn tia sáng. Lâm Nhất đã đánh giá thấp độ đáng sợ của viên yêu đan này, viên đan được Thập Tam gia ở cảnh giới Tử Phủ nuôi dưỡng mười năm, linh khí luyện hoá từ Ngư Vương đã đạt đến trình độ khiến hắn phải kinh ngạc, nó dày đặc mà ngưng tụ, tinh khiết mà cô đọng. Giữa lúc này, trên bầu trời có huyết vân cuồn cuộn, sấm sét ầm ầm, tầng mây do kiếm ý hoá thành không ngừng phát ra âm thanh như đang ấp ủ thứ gì đó. Khí tức đáng sợ tràn ngập đất trời, không có một tia sét nào trong không gian tối tăm. Ngoại trừ sự cáu kỉnh cuồng bạo, toàn bộ không gian không có một tiếng động nào, yên lặng khiến người ta cảm thấy quái dị. Một luồng áp bức đang lan tràn khắp không gian nhỏ bé này trước khi bão táp ập đến. Lâm Nhất ở trên bệ đá mang vẻ mặt nghiêm nghị chưa từng thấy, lông tơ trên người dựng đứng. Bỗng nhiên cảm nhận được sự hoảng sợ khó hiểu, hắn có dự cảm nếu như không thể thăng cấp kiếm quyết lên tầng thứ chín. Thì tiếp theo sẽ lập tức phải đón nhận sấm sét bùng nổ, hắn sẽ bị chôn vùi, tan thành mây khói ngay lập tức. Lâm Nhất bị ánh sáng bao phủ hoàn toàn, trong lòng cảm thấy căng thẳng trước nay chưa từng có, Tử Diên Kiếm Quyết không ngừng xoay chuyển, điên cuồng luyện hoá yêu đan ngư long. Chỉ cần luyện hoá được yêu đan, nâng cao kiếm quyết trước khi sấm sét giáng xuống thì mới có hy vọng ngăn được nó. Ù ù! Đột nhiên, Lâm Nhất cảm nhận được hoa Tử Diên trong đan điền rung lên. Bảy mươi hai cánh hoa rung lên như những thanh kiếm sắc bén, bộc phát ra kiếm ý hung bạo, luyện hoá yêu đan rực rỡ chói mắt trong cơ thể bằng phương thức thô bạo như một kẻ cướp. Dường như nó cũng có ý thức, cảm nhận được nguy hiểm cận kề và nó có vẻ rất lo lắng. Viên yêu đan nhỏ bằng móng tay nhanh chóng bị nuốt chửng từng chút một với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, những tia sáng bao phủ trên người hắn cũng không ngừng thu về và ngưng luyện. Đùng đoàng! Giữa bầu trời, huyết vân được hình thành từ kiếm ý đang cuồn cuộn dữ dội, phát ra tiếng nổ ầm ầm khiến cảm giác áp bức ngột ngạt lại tăng lên. Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên! Hắn như đang chạy đua với thần chết, sau lưng có một con quỷ vô hình đang đuổi theo. Lòng Lâm Nhất lo lắng, ở giữa ranh giới sinh tử, mọi suy nghĩ lung tung đều tan biến. Vút! Khi ánh sáng cuối cùng của viên yêu đan bị hoa Tử Diên nuốt chửng, tim Lâm Nhất lập tức vọt lên, hắn cảm giác tứ chi bách hài hiện lên từng tia sáng chói mắt, giống như hạt mưa rơi ào ào xuống Hoa Tử Diên, giống như thiêu thân bất chấp tất cả để lao vào lửa. Khi tất cả ánh sáng đều rơi trên hoa Tử Diên, tim Lâm Nhất chợt đập mạnh.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ở nơi sâu trong cơ thể hắn có một viên yêu đan với linh khí thuần khiết dày như núi chỉ có kích thước bằng móng tay út. Nhưng viên yêu đan nhỏ chừng móng tay út trong cơ thể hắn lại rất đáng sợ, nó b ắn ra cả nghìn tia sáng. Lâm Nhất đã đánh giá thấp độ đáng sợ của viên yêu đan này, viên đan được Thập Tam gia ở cảnh giới Tử Phủ nuôi dưỡng mười năm, linh khí luyện hoá từ Ngư Vương đã đạt đến trình độ khiến hắn phải kinh ngạc, nó dày đặc mà ngưng tụ, tinh khiết mà cô đọng. Giữa lúc này, trên bầu trời có huyết vân cuồn cuộn, sấm sét ầm ầm, tầng mây do kiếm ý hoá thành không ngừng phát ra âm thanh như đang ấp ủ thứ gì đó. Khí tức đáng sợ tràn ngập đất trời, không có một tia sét nào trong không gian tối tăm. Ngoại trừ sự cáu kỉnh cuồng bạo, toàn bộ không gian không có một tiếng động nào, yên lặng khiến người ta cảm thấy quái dị. Một luồng áp bức đang lan tràn khắp không gian nhỏ bé này trước khi bão táp ập đến. Lâm Nhất ở trên bệ đá mang vẻ mặt nghiêm nghị chưa từng thấy, lông tơ trên người dựng đứng. Bỗng nhiên cảm nhận được sự hoảng sợ khó hiểu, hắn có dự cảm nếu như không thể thăng cấp kiếm quyết lên tầng thứ chín. Thì tiếp theo sẽ lập tức phải đón nhận sấm sét bùng nổ, hắn sẽ bị chôn vùi, tan thành mây khói ngay lập tức. Lâm Nhất bị ánh sáng bao phủ hoàn toàn, trong lòng cảm thấy căng thẳng trước nay chưa từng có, Tử Diên Kiếm Quyết không ngừng xoay chuyển, điên cuồng luyện hoá yêu đan ngư long. Chỉ cần luyện hoá được yêu đan, nâng cao kiếm quyết trước khi sấm sét giáng xuống thì mới có hy vọng ngăn được nó. Ù ù! Đột nhiên, Lâm Nhất cảm nhận được hoa Tử Diên trong đan điền rung lên. Bảy mươi hai cánh hoa rung lên như những thanh kiếm sắc bén, bộc phát ra kiếm ý hung bạo, luyện hoá yêu đan rực rỡ chói mắt trong cơ thể bằng phương thức thô bạo như một kẻ cướp. Dường như nó cũng có ý thức, cảm nhận được nguy hiểm cận kề và nó có vẻ rất lo lắng. Viên yêu đan nhỏ bằng móng tay nhanh chóng bị nuốt chửng từng chút một với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, những tia sáng bao phủ trên người hắn cũng không ngừng thu về và ngưng luyện. Đùng đoàng! Giữa bầu trời, huyết vân được hình thành từ kiếm ý đang cuồn cuộn dữ dội, phát ra tiếng nổ ầm ầm khiến cảm giác áp bức ngột ngạt lại tăng lên. Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên! Hắn như đang chạy đua với thần chết, sau lưng có một con quỷ vô hình đang đuổi theo. Lòng Lâm Nhất lo lắng, ở giữa ranh giới sinh tử, mọi suy nghĩ lung tung đều tan biến. Vút! Khi ánh sáng cuối cùng của viên yêu đan bị hoa Tử Diên nuốt chửng, tim Lâm Nhất lập tức vọt lên, hắn cảm giác tứ chi bách hài hiện lên từng tia sáng chói mắt, giống như hạt mưa rơi ào ào xuống Hoa Tử Diên, giống như thiêu thân bất chấp tất cả để lao vào lửa. Khi tất cả ánh sáng đều rơi trên hoa Tử Diên, tim Lâm Nhất chợt đập mạnh.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ở nơi sâu trong cơ thể hắn có một viên yêu đan với linh khí thuần khiết dày như núi chỉ có kích thước bằng móng tay út. Nhưng viên yêu đan nhỏ chừng móng tay út trong cơ thể hắn lại rất đáng sợ, nó b ắn ra cả nghìn tia sáng. Lâm Nhất đã đánh giá thấp độ đáng sợ của viên yêu đan này, viên đan được Thập Tam gia ở cảnh giới Tử Phủ nuôi dưỡng mười năm, linh khí luyện hoá từ Ngư Vương đã đạt đến trình độ khiến hắn phải kinh ngạc, nó dày đặc mà ngưng tụ, tinh khiết mà cô đọng. Giữa lúc này, trên bầu trời có huyết vân cuồn cuộn, sấm sét ầm ầm, tầng mây do kiếm ý hoá thành không ngừng phát ra âm thanh như đang ấp ủ thứ gì đó. Khí tức đáng sợ tràn ngập đất trời, không có một tia sét nào trong không gian tối tăm. Ngoại trừ sự cáu kỉnh cuồng bạo, toàn bộ không gian không có một tiếng động nào, yên lặng khiến người ta cảm thấy quái dị. Một luồng áp bức đang lan tràn khắp không gian nhỏ bé này trước khi bão táp ập đến. Lâm Nhất ở trên bệ đá mang vẻ mặt nghiêm nghị chưa từng thấy, lông tơ trên người dựng đứng. Bỗng nhiên cảm nhận được sự hoảng sợ khó hiểu, hắn có dự cảm nếu như không thể thăng cấp kiếm quyết lên tầng thứ chín. Thì tiếp theo sẽ lập tức phải đón nhận sấm sét bùng nổ, hắn sẽ bị chôn vùi, tan thành mây khói ngay lập tức. Lâm Nhất bị ánh sáng bao phủ hoàn toàn, trong lòng cảm thấy căng thẳng trước nay chưa từng có, Tử Diên Kiếm Quyết không ngừng xoay chuyển, điên cuồng luyện hoá yêu đan ngư long. Chỉ cần luyện hoá được yêu đan, nâng cao kiếm quyết trước khi sấm sét giáng xuống thì mới có hy vọng ngăn được nó. Ù ù! Đột nhiên, Lâm Nhất cảm nhận được hoa Tử Diên trong đan điền rung lên. Bảy mươi hai cánh hoa rung lên như những thanh kiếm sắc bén, bộc phát ra kiếm ý hung bạo, luyện hoá yêu đan rực rỡ chói mắt trong cơ thể bằng phương thức thô bạo như một kẻ cướp. Dường như nó cũng có ý thức, cảm nhận được nguy hiểm cận kề và nó có vẻ rất lo lắng. Viên yêu đan nhỏ bằng móng tay nhanh chóng bị nuốt chửng từng chút một với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, những tia sáng bao phủ trên người hắn cũng không ngừng thu về và ngưng luyện. Đùng đoàng! Giữa bầu trời, huyết vân được hình thành từ kiếm ý đang cuồn cuộn dữ dội, phát ra tiếng nổ ầm ầm khiến cảm giác áp bức ngột ngạt lại tăng lên. Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên! Hắn như đang chạy đua với thần chết, sau lưng có một con quỷ vô hình đang đuổi theo. Lòng Lâm Nhất lo lắng, ở giữa ranh giới sinh tử, mọi suy nghĩ lung tung đều tan biến. Vút! Khi ánh sáng cuối cùng của viên yêu đan bị hoa Tử Diên nuốt chửng, tim Lâm Nhất lập tức vọt lên, hắn cảm giác tứ chi bách hài hiện lên từng tia sáng chói mắt, giống như hạt mưa rơi ào ào xuống Hoa Tử Diên, giống như thiêu thân bất chấp tất cả để lao vào lửa. Khi tất cả ánh sáng đều rơi trên hoa Tử Diên, tim Lâm Nhất chợt đập mạnh.