“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 1570
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Vẻ mặt hắn bình tĩnh trở lại, việc cấp bách nhất là khôi phục lại sức mạnh. Đợi sức mạnh khôi phục được rồi thì tất cả sẽ dễ giải quyết. Đêm, trôi qua yên bình. Vầng trăng sáng trên cao tựa như một chiếc gương sáng ngời treo trên bầu trời. Ánh trăng dịu dàng trải xuống trên dòng sông cuộn trào, như thể một con quái thú đang rít gào. Cái tên sông Nộ Long quả thực không ngoa. Chẳng qua con thuyền to lớn này lái trên mặt sông lại vô cùng vững vàng, không hề chòng chành nghiêng ngả. Rất rõ ràng, lai lịch của thư viện Thiên Phủ này không hề đơn giản, bên trong thuyền còn có huyền cơ chứ không phải chỉ là một chiếc thuyền vượt sông thông thường. Trong phòng chứa đồ, Lâm Nhất ngồi khoanh chân. Trên cơ thể hắn bao trùm sức mạnh Long Tượng cổ xưa, ánh sáng màu tím lấp lánh trên bề mặt cơ thể của hắn. Trong quang mang bao hàm sức sống mãnh liệt, hắn đã tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết đến tầng thứ 5 đỉnh phong, khả năng hồi phục nhục thân có thể nói là cực kỳ khủng khiếp. Sức sống hừng hực nở bung ra trên cơ thể hắn, căn phòng chứa đồ ẩm mốc dưới sức ảnh hưởng của sức sống này đều dần trở nên mát mẻ sạch sẽ. Chân nguyên dung hoà với sức mạnh Long Tượng từ từ chuyển động trong Huyền mạch, thỉnh thoảng lại có tiếng rắc rắc truyền ra. Âm thanh đó giống như cây già nảy mầm, tằm phá kén chui ra, toả ra sức mạnh tái sinh. Vết thương không thể chữa được trong con mắt người ngoài, giờ đây có thể dùng mắt thường để nhìn thấy được tốc độ hồi phục của nó. Hắn từng chịu những vết thương nghiêm trọng hơn thế này cả chục lần, lúc đó Long Tượng Chiến Thể còn chưa đạt đến tầng thứ 5 đỉnh phong, trước mắt vết thương này đối với Long Tượng Chiến Thể tầng thứ 5 đỉnh phong mà nói, làm sao có thể không hồi phục được? Phế nhân? Kiếm nô? Hy vọng Lục Tư Âm nhớ kỹ lời nàng ta nói, nhất định đừng có hối hận! Cảm nhận được vết thương trong cơ thể đã tốt hơn, tâm trạng của Lâm Nhất cũng dần thả lỏng, với trạng thái hiện tại, khả năng hồi phục vết thương có lẽ sẽ nhanh hơn một chút so với dự đoán của hắn. Thình lình, Huyền mạch trong cơ thể hắn tự nhiên chấn động, khắp người hắn bung ra quang mang sáng chói màu bạc, kiếm ý ngang ngược. “Cái này…”. Hiện tượng lạ xuất hiện mà không hề có tín hiệu báo trước khiến Lâm Nhất vô cùng ngạc nhiên, lập tức hắn nhìn vào tâm thức của mình. Hắn nhìn thấy Chân nguyên hùng hậu đang di chuyển trong cơ thể đã có bảy phần chuyển hoá thành Tử Diên Kiếm kình. Hơn nữa còn thay đổi từ màu bạc trước đó thành màu sáng bạc bây giờ, vô cùng chói mắt. “Chân nguyên đã có bảy phần chuyển hoá thành Tử Diên Kiếm kình rồi sao?” Lâm Nhất bừng tỉnh, đại khái là sau cuộc chiến với lão giả hắc y đỉnh phong kia, Tử Diên Kiếm kình cũng bị kích thích. Dưới tình huống không có Linh ngọc tam phẩm mà lại tiến thêm một bước, chuyển hoá thành bảy phần. Trái lại cũng không có gì lạ, rất nhiều người cho rằng muốn đột phá sẽ phải cần đến một cuộc chiến sinh tử. Bởi vì cuộc chiến sinh tử quả thực có thể kích thích tiềm năng của con người, chỉ là nếu không cẩn thận thì rất có khả năng sẽ phải chết. Thú vị, ta đây cũng coi như gặp hoạ được phúc.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Vẻ mặt hắn bình tĩnh trở lại, việc cấp bách nhất là khôi phục lại sức mạnh. Đợi sức mạnh khôi phục được rồi thì tất cả sẽ dễ giải quyết. Đêm, trôi qua yên bình. Vầng trăng sáng trên cao tựa như một chiếc gương sáng ngời treo trên bầu trời. Ánh trăng dịu dàng trải xuống trên dòng sông cuộn trào, như thể một con quái thú đang rít gào. Cái tên sông Nộ Long quả thực không ngoa. Chẳng qua con thuyền to lớn này lái trên mặt sông lại vô cùng vững vàng, không hề chòng chành nghiêng ngả. Rất rõ ràng, lai lịch của thư viện Thiên Phủ này không hề đơn giản, bên trong thuyền còn có huyền cơ chứ không phải chỉ là một chiếc thuyền vượt sông thông thường. Trong phòng chứa đồ, Lâm Nhất ngồi khoanh chân. Trên cơ thể hắn bao trùm sức mạnh Long Tượng cổ xưa, ánh sáng màu tím lấp lánh trên bề mặt cơ thể của hắn. Trong quang mang bao hàm sức sống mãnh liệt, hắn đã tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết đến tầng thứ 5 đỉnh phong, khả năng hồi phục nhục thân có thể nói là cực kỳ khủng khiếp. Sức sống hừng hực nở bung ra trên cơ thể hắn, căn phòng chứa đồ ẩm mốc dưới sức ảnh hưởng của sức sống này đều dần trở nên mát mẻ sạch sẽ. Chân nguyên dung hoà với sức mạnh Long Tượng từ từ chuyển động trong Huyền mạch, thỉnh thoảng lại có tiếng rắc rắc truyền ra. Âm thanh đó giống như cây già nảy mầm, tằm phá kén chui ra, toả ra sức mạnh tái sinh. Vết thương không thể chữa được trong con mắt người ngoài, giờ đây có thể dùng mắt thường để nhìn thấy được tốc độ hồi phục của nó. Hắn từng chịu những vết thương nghiêm trọng hơn thế này cả chục lần, lúc đó Long Tượng Chiến Thể còn chưa đạt đến tầng thứ 5 đỉnh phong, trước mắt vết thương này đối với Long Tượng Chiến Thể tầng thứ 5 đỉnh phong mà nói, làm sao có thể không hồi phục được? Phế nhân? Kiếm nô? Hy vọng Lục Tư Âm nhớ kỹ lời nàng ta nói, nhất định đừng có hối hận! Cảm nhận được vết thương trong cơ thể đã tốt hơn, tâm trạng của Lâm Nhất cũng dần thả lỏng, với trạng thái hiện tại, khả năng hồi phục vết thương có lẽ sẽ nhanh hơn một chút so với dự đoán của hắn. Thình lình, Huyền mạch trong cơ thể hắn tự nhiên chấn động, khắp người hắn bung ra quang mang sáng chói màu bạc, kiếm ý ngang ngược. “Cái này…”. Hiện tượng lạ xuất hiện mà không hề có tín hiệu báo trước khiến Lâm Nhất vô cùng ngạc nhiên, lập tức hắn nhìn vào tâm thức của mình. Hắn nhìn thấy Chân nguyên hùng hậu đang di chuyển trong cơ thể đã có bảy phần chuyển hoá thành Tử Diên Kiếm kình. Hơn nữa còn thay đổi từ màu bạc trước đó thành màu sáng bạc bây giờ, vô cùng chói mắt. “Chân nguyên đã có bảy phần chuyển hoá thành Tử Diên Kiếm kình rồi sao?” Lâm Nhất bừng tỉnh, đại khái là sau cuộc chiến với lão giả hắc y đỉnh phong kia, Tử Diên Kiếm kình cũng bị kích thích. Dưới tình huống không có Linh ngọc tam phẩm mà lại tiến thêm một bước, chuyển hoá thành bảy phần. Trái lại cũng không có gì lạ, rất nhiều người cho rằng muốn đột phá sẽ phải cần đến một cuộc chiến sinh tử. Bởi vì cuộc chiến sinh tử quả thực có thể kích thích tiềm năng của con người, chỉ là nếu không cẩn thận thì rất có khả năng sẽ phải chết. Thú vị, ta đây cũng coi như gặp hoạ được phúc.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Vẻ mặt hắn bình tĩnh trở lại, việc cấp bách nhất là khôi phục lại sức mạnh. Đợi sức mạnh khôi phục được rồi thì tất cả sẽ dễ giải quyết. Đêm, trôi qua yên bình. Vầng trăng sáng trên cao tựa như một chiếc gương sáng ngời treo trên bầu trời. Ánh trăng dịu dàng trải xuống trên dòng sông cuộn trào, như thể một con quái thú đang rít gào. Cái tên sông Nộ Long quả thực không ngoa. Chẳng qua con thuyền to lớn này lái trên mặt sông lại vô cùng vững vàng, không hề chòng chành nghiêng ngả. Rất rõ ràng, lai lịch của thư viện Thiên Phủ này không hề đơn giản, bên trong thuyền còn có huyền cơ chứ không phải chỉ là một chiếc thuyền vượt sông thông thường. Trong phòng chứa đồ, Lâm Nhất ngồi khoanh chân. Trên cơ thể hắn bao trùm sức mạnh Long Tượng cổ xưa, ánh sáng màu tím lấp lánh trên bề mặt cơ thể của hắn. Trong quang mang bao hàm sức sống mãnh liệt, hắn đã tu luyện Long Tượng Chiến Thể Quyết đến tầng thứ 5 đỉnh phong, khả năng hồi phục nhục thân có thể nói là cực kỳ khủng khiếp. Sức sống hừng hực nở bung ra trên cơ thể hắn, căn phòng chứa đồ ẩm mốc dưới sức ảnh hưởng của sức sống này đều dần trở nên mát mẻ sạch sẽ. Chân nguyên dung hoà với sức mạnh Long Tượng từ từ chuyển động trong Huyền mạch, thỉnh thoảng lại có tiếng rắc rắc truyền ra. Âm thanh đó giống như cây già nảy mầm, tằm phá kén chui ra, toả ra sức mạnh tái sinh. Vết thương không thể chữa được trong con mắt người ngoài, giờ đây có thể dùng mắt thường để nhìn thấy được tốc độ hồi phục của nó. Hắn từng chịu những vết thương nghiêm trọng hơn thế này cả chục lần, lúc đó Long Tượng Chiến Thể còn chưa đạt đến tầng thứ 5 đỉnh phong, trước mắt vết thương này đối với Long Tượng Chiến Thể tầng thứ 5 đỉnh phong mà nói, làm sao có thể không hồi phục được? Phế nhân? Kiếm nô? Hy vọng Lục Tư Âm nhớ kỹ lời nàng ta nói, nhất định đừng có hối hận! Cảm nhận được vết thương trong cơ thể đã tốt hơn, tâm trạng của Lâm Nhất cũng dần thả lỏng, với trạng thái hiện tại, khả năng hồi phục vết thương có lẽ sẽ nhanh hơn một chút so với dự đoán của hắn. Thình lình, Huyền mạch trong cơ thể hắn tự nhiên chấn động, khắp người hắn bung ra quang mang sáng chói màu bạc, kiếm ý ngang ngược. “Cái này…”. Hiện tượng lạ xuất hiện mà không hề có tín hiệu báo trước khiến Lâm Nhất vô cùng ngạc nhiên, lập tức hắn nhìn vào tâm thức của mình. Hắn nhìn thấy Chân nguyên hùng hậu đang di chuyển trong cơ thể đã có bảy phần chuyển hoá thành Tử Diên Kiếm kình. Hơn nữa còn thay đổi từ màu bạc trước đó thành màu sáng bạc bây giờ, vô cùng chói mắt. “Chân nguyên đã có bảy phần chuyển hoá thành Tử Diên Kiếm kình rồi sao?” Lâm Nhất bừng tỉnh, đại khái là sau cuộc chiến với lão giả hắc y đỉnh phong kia, Tử Diên Kiếm kình cũng bị kích thích. Dưới tình huống không có Linh ngọc tam phẩm mà lại tiến thêm một bước, chuyển hoá thành bảy phần. Trái lại cũng không có gì lạ, rất nhiều người cho rằng muốn đột phá sẽ phải cần đến một cuộc chiến sinh tử. Bởi vì cuộc chiến sinh tử quả thực có thể kích thích tiềm năng của con người, chỉ là nếu không cẩn thận thì rất có khả năng sẽ phải chết. Thú vị, ta đây cũng coi như gặp hoạ được phúc.