“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 1623
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đúng vậy, sức cám dỗ của kim liên Tử Hỏa không ai có thể chống lại. Lâm Nhất cũng không ngoại lệ. Ngay cả những yêu nghiệt đã thăng cấp lên Tử Phủ cũng chưa chắc không động lòng. Dù bọn họ đã vào Tử Phủ, nhưng công hiệu tẩy luyện chân nguyên của Tử Hỏa vẫn còn đó, vẫn sẽ giúp thực lực bản thân tăng lên không ít. Bây giờ, chân nguyên của Lâm Nhất đã chuyển đổi thành Tử Diên kiếm kình màu trắng bạc, nếu để Tử Hỏa tẩy luyện thêm một lần nữa, độ cô đọng của chân nguyên sẽ vượt xa người bình thường. Nếu có thể nhân cơ hội này đột phá lên Tử Phủ, đương nhiên không còn gì tốt hơn. Thời gian trôi nhanh, trong khu rừng thông đến hồ Tử Vân, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng đánh nhau giữa yêu thú và võ giả. Mùi máu tanh nhàn nhạt lan tràn trong không khí, thi thể trên mặt đất dần nhiều lên. Võ giả có, yêu thú cũng có. Cảnh tượng bi thảm đáng sợ lại không thể ngăn cản ngọn lửa trong lòng mọi người. Đệ tử của thư viện Thiên Phủ cũng gặp phải không ít yêu thú, nhưng số khá đỏ, dọc đường đi không gặp phải hung thú cấp tinh anh, thậm chí chưa cần đến Lâm Nhất và Liễu Vân Yên ra tay đã có thể giải quyết dễ dàng. Ầm! Bất thình lình một con ma lang hai mắt đỏ máu, thể hình rất lớn, thét gào từ trên cao nhảy xuống. Tốc độ của nó nhanh đến mức đáng kinh ngạc, móng vuốt sắc bén không gì cản nổi, trong chớp mắt đã có vài đệ tử của thư viện Thiên Phủ bị nó làm bị thương nặng. Con Huyết Sắc Ma Lang cười mấy tiếng ma quái, lao vọt tới phía Bạch Vân đang ở phía sau hàng ngũ. Đám người thư viện Thiên Phủ đang rối loạn lập tức biến sắc, không ít người kinh hãi thét lên. Liễu Vân Yên đi đầu ngoảnh nhìn lại, mày nhíu chặt. Nhưng khi quay lại thì phát hiện Lâm Nhất mới đó còn ở bên cạnh mình đã không thấy tung tích. Đợi đến khi nàng ta hoàn hồn lại, Lâm Nhất đã lao ra từ lâu. “Tốc độ nhanh thật!” Trong mắt Liễu Vân Yên lóe lên tia sáng kì dị, đây không phải là lần đầu tiên nàng ta cảm thấy kinh ngạc với thân pháp của Lâm Nhất nữa rồi. Thân pháp của hắn không thua kém gì một số đệ tử nòng cốt mà nàng ta từng gặp. Nhưng hắn xuất thân từ Lăng Tiêu Kiếm Các, đáng lẽ phẩm cấp thân pháp không cao mới đúng. Sức mạnh Long Tượng cổ xưa lan tràn khắp cơ thể Lâm Nhất, khí huyết toàn thân xao động, cuồn cuộn không dứt giống như nước trong sông lớn. Lâm Nhất bay xuống từ trên không trung, giống như một con man thú thời thượng cổ, nhắm thẳng vào con Huyết Sắc Ma Lang kia. Âm thanh Long Tượng đại chiến với đám lầu Huyết Vũ trước kia lại vang lên như sấm đánh một lần nữa, vang vọng không dứt bên tai mọi người. Ầm! Đợi đến khi quyền mang va chạm với đầu con Huyết Sắc Ma Lang kia, tiếng động lớn rung trời lập tức nổ ra. Sức mạnh Nhị Thập đỉnh ập xuống, dư âm lan ra, không ít đệ tử thư viện Thiên Phủ ở xung quanh đều bị hất bay ra ngoài.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đúng vậy, sức cám dỗ của kim liên Tử Hỏa không ai có thể chống lại. Lâm Nhất cũng không ngoại lệ. Ngay cả những yêu nghiệt đã thăng cấp lên Tử Phủ cũng chưa chắc không động lòng. Dù bọn họ đã vào Tử Phủ, nhưng công hiệu tẩy luyện chân nguyên của Tử Hỏa vẫn còn đó, vẫn sẽ giúp thực lực bản thân tăng lên không ít. Bây giờ, chân nguyên của Lâm Nhất đã chuyển đổi thành Tử Diên kiếm kình màu trắng bạc, nếu để Tử Hỏa tẩy luyện thêm một lần nữa, độ cô đọng của chân nguyên sẽ vượt xa người bình thường. Nếu có thể nhân cơ hội này đột phá lên Tử Phủ, đương nhiên không còn gì tốt hơn. Thời gian trôi nhanh, trong khu rừng thông đến hồ Tử Vân, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng đánh nhau giữa yêu thú và võ giả. Mùi máu tanh nhàn nhạt lan tràn trong không khí, thi thể trên mặt đất dần nhiều lên. Võ giả có, yêu thú cũng có. Cảnh tượng bi thảm đáng sợ lại không thể ngăn cản ngọn lửa trong lòng mọi người. Đệ tử của thư viện Thiên Phủ cũng gặp phải không ít yêu thú, nhưng số khá đỏ, dọc đường đi không gặp phải hung thú cấp tinh anh, thậm chí chưa cần đến Lâm Nhất và Liễu Vân Yên ra tay đã có thể giải quyết dễ dàng. Ầm! Bất thình lình một con ma lang hai mắt đỏ máu, thể hình rất lớn, thét gào từ trên cao nhảy xuống. Tốc độ của nó nhanh đến mức đáng kinh ngạc, móng vuốt sắc bén không gì cản nổi, trong chớp mắt đã có vài đệ tử của thư viện Thiên Phủ bị nó làm bị thương nặng. Con Huyết Sắc Ma Lang cười mấy tiếng ma quái, lao vọt tới phía Bạch Vân đang ở phía sau hàng ngũ. Đám người thư viện Thiên Phủ đang rối loạn lập tức biến sắc, không ít người kinh hãi thét lên. Liễu Vân Yên đi đầu ngoảnh nhìn lại, mày nhíu chặt. Nhưng khi quay lại thì phát hiện Lâm Nhất mới đó còn ở bên cạnh mình đã không thấy tung tích. Đợi đến khi nàng ta hoàn hồn lại, Lâm Nhất đã lao ra từ lâu. “Tốc độ nhanh thật!” Trong mắt Liễu Vân Yên lóe lên tia sáng kì dị, đây không phải là lần đầu tiên nàng ta cảm thấy kinh ngạc với thân pháp của Lâm Nhất nữa rồi. Thân pháp của hắn không thua kém gì một số đệ tử nòng cốt mà nàng ta từng gặp. Nhưng hắn xuất thân từ Lăng Tiêu Kiếm Các, đáng lẽ phẩm cấp thân pháp không cao mới đúng. Sức mạnh Long Tượng cổ xưa lan tràn khắp cơ thể Lâm Nhất, khí huyết toàn thân xao động, cuồn cuộn không dứt giống như nước trong sông lớn. Lâm Nhất bay xuống từ trên không trung, giống như một con man thú thời thượng cổ, nhắm thẳng vào con Huyết Sắc Ma Lang kia. Âm thanh Long Tượng đại chiến với đám lầu Huyết Vũ trước kia lại vang lên như sấm đánh một lần nữa, vang vọng không dứt bên tai mọi người. Ầm! Đợi đến khi quyền mang va chạm với đầu con Huyết Sắc Ma Lang kia, tiếng động lớn rung trời lập tức nổ ra. Sức mạnh Nhị Thập đỉnh ập xuống, dư âm lan ra, không ít đệ tử thư viện Thiên Phủ ở xung quanh đều bị hất bay ra ngoài.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đúng vậy, sức cám dỗ của kim liên Tử Hỏa không ai có thể chống lại. Lâm Nhất cũng không ngoại lệ. Ngay cả những yêu nghiệt đã thăng cấp lên Tử Phủ cũng chưa chắc không động lòng. Dù bọn họ đã vào Tử Phủ, nhưng công hiệu tẩy luyện chân nguyên của Tử Hỏa vẫn còn đó, vẫn sẽ giúp thực lực bản thân tăng lên không ít. Bây giờ, chân nguyên của Lâm Nhất đã chuyển đổi thành Tử Diên kiếm kình màu trắng bạc, nếu để Tử Hỏa tẩy luyện thêm một lần nữa, độ cô đọng của chân nguyên sẽ vượt xa người bình thường. Nếu có thể nhân cơ hội này đột phá lên Tử Phủ, đương nhiên không còn gì tốt hơn. Thời gian trôi nhanh, trong khu rừng thông đến hồ Tử Vân, thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng đánh nhau giữa yêu thú và võ giả. Mùi máu tanh nhàn nhạt lan tràn trong không khí, thi thể trên mặt đất dần nhiều lên. Võ giả có, yêu thú cũng có. Cảnh tượng bi thảm đáng sợ lại không thể ngăn cản ngọn lửa trong lòng mọi người. Đệ tử của thư viện Thiên Phủ cũng gặp phải không ít yêu thú, nhưng số khá đỏ, dọc đường đi không gặp phải hung thú cấp tinh anh, thậm chí chưa cần đến Lâm Nhất và Liễu Vân Yên ra tay đã có thể giải quyết dễ dàng. Ầm! Bất thình lình một con ma lang hai mắt đỏ máu, thể hình rất lớn, thét gào từ trên cao nhảy xuống. Tốc độ của nó nhanh đến mức đáng kinh ngạc, móng vuốt sắc bén không gì cản nổi, trong chớp mắt đã có vài đệ tử của thư viện Thiên Phủ bị nó làm bị thương nặng. Con Huyết Sắc Ma Lang cười mấy tiếng ma quái, lao vọt tới phía Bạch Vân đang ở phía sau hàng ngũ. Đám người thư viện Thiên Phủ đang rối loạn lập tức biến sắc, không ít người kinh hãi thét lên. Liễu Vân Yên đi đầu ngoảnh nhìn lại, mày nhíu chặt. Nhưng khi quay lại thì phát hiện Lâm Nhất mới đó còn ở bên cạnh mình đã không thấy tung tích. Đợi đến khi nàng ta hoàn hồn lại, Lâm Nhất đã lao ra từ lâu. “Tốc độ nhanh thật!” Trong mắt Liễu Vân Yên lóe lên tia sáng kì dị, đây không phải là lần đầu tiên nàng ta cảm thấy kinh ngạc với thân pháp của Lâm Nhất nữa rồi. Thân pháp của hắn không thua kém gì một số đệ tử nòng cốt mà nàng ta từng gặp. Nhưng hắn xuất thân từ Lăng Tiêu Kiếm Các, đáng lẽ phẩm cấp thân pháp không cao mới đúng. Sức mạnh Long Tượng cổ xưa lan tràn khắp cơ thể Lâm Nhất, khí huyết toàn thân xao động, cuồn cuộn không dứt giống như nước trong sông lớn. Lâm Nhất bay xuống từ trên không trung, giống như một con man thú thời thượng cổ, nhắm thẳng vào con Huyết Sắc Ma Lang kia. Âm thanh Long Tượng đại chiến với đám lầu Huyết Vũ trước kia lại vang lên như sấm đánh một lần nữa, vang vọng không dứt bên tai mọi người. Ầm! Đợi đến khi quyền mang va chạm với đầu con Huyết Sắc Ma Lang kia, tiếng động lớn rung trời lập tức nổ ra. Sức mạnh Nhị Thập đỉnh ập xuống, dư âm lan ra, không ít đệ tử thư viện Thiên Phủ ở xung quanh đều bị hất bay ra ngoài.