“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 1625

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Grào grào grào!  Ba con yêu thú Tử Phủ bị đòn tấn công đánh trúng, đau đến mức rống lên liên tục, ánh mắt màu đỏ máu đồng thời cũng bao trùm lên người Lâm Nhất.  Ầm!  Áp lực nặng nề như ngọn núi ập xuống, Lâm Nhất bị chèn ép đến mức đầu kêu lên ong ong, nhưng dòng máu trong người thì lại sôi sục triệt để.  “Đi!”  Liễu Vân Yên trước giờ luôn quyết đoán, tranh thủ cơ hội này liền đưa mọi người của thư viện Thiên Phủ lách qua khe hở giữa những con yêu thú bỏ chạy.  Mấy người quay đầu lại nhìn, liền thấy Lâm Nhất lấy một địch ba.  Thiếu niên áo sam xanh với mái tóc dài tung bay, trên người có uy lực của Long Tượng thượng cổ được gia cố bởi kiếm ý, khí thế khi đối đầu với ba con yêu thú này không hề kém hơn.  “Liễu sư tỷ, hắn… hắn có chịu được không?”  Đệ tử của thư viện Thiên Phủ hơi ngạc nhiên nói.  “Cứ tin vào hắn”.  Liễu Vân Yên bình tĩnh nói.  “Lâm đại ca, bảo trọng nhé!”  Bạch Vân hét lên thật to về phía Lâm Nhất.  Giây lát sau, một hàng người dưới sự dẫn dắt của Liễu Vân Yên nhanh chóng chạy về phía hồ Tử Vân.  “Nữ nhân này, chạy nhanh thật…”.  Lâm Nhất bật cười tự giễu, Liễu Vân Yên còn quyết đoán hơn nhiều so với sự tưởng tượng của hắn.  Cũng tốt, đám đệ tử của thư viện Thiên Phủ này cứ ở lại thì sẽ mãi không thể bộc lộ được hết thực lực thực sự của mình.  Ầm!  Hắc Thiết Ma Viên cùng hai con yêu thú khác lại không cho Lâm Nhất có nhiều thời gian để suy nghĩ lung tung, thấy hắn hơi phân tâm liền nhân cơ hội, lấy khí thế sắc bén, rít gào xông đến muốn gi ết chết Lâm Nhất.  Rầm! Rầm! Rầm!  Ba con yêu thú Tử Phủ cấp bậc tinh anh đồng thời nhào đến tấn công, yêu uy cực thịnh, vô cùng hung hãn. Mặt đất rung lên, nổ tung tạo ra những rãnh nứt chằng chịt.  Giữa thiên khung, ba loại yêu sát khác nhau đan xen chằng chịt như biến thành thực thể.  “Đến hay lắm!”  Chiến ý trong đáy mắt Lâm Nhất bùng lên, Long Tượng Chiến Thể Quyết và Tử Diên Kiếm quyết đỉnh phong viên mãn đồng thời vận chuyển, sức mạnh Long Tượng cổ xưa và Tử Diên kiếm kình lạnh lẽo hoà vào nhau.  Hoá thành nguồn sức mạnh mênh mông cuộn trào, xục xạo lung tung bên trong cơ thể, tựa như ngọn núi lửa đang sục sôi.  Đến khi nguồn sức mạnh này tăng đến cực điểm, khí thế trên người Lâm Nhất đã ngưng tụ viên mãn, giống như một thanh kiếm sắc bén chém ngang thiên uy do yêu sát bao trùm kia tạo nên.  Muốn giết ta?  Còn lâu mới đủ sức!  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Grào grào grào!  Ba con yêu thú Tử Phủ bị đòn tấn công đánh trúng, đau đến mức rống lên liên tục, ánh mắt màu đỏ máu đồng thời cũng bao trùm lên người Lâm Nhất.  Ầm!  Áp lực nặng nề như ngọn núi ập xuống, Lâm Nhất bị chèn ép đến mức đầu kêu lên ong ong, nhưng dòng máu trong người thì lại sôi sục triệt để.  “Đi!”  Liễu Vân Yên trước giờ luôn quyết đoán, tranh thủ cơ hội này liền đưa mọi người của thư viện Thiên Phủ lách qua khe hở giữa những con yêu thú bỏ chạy.  Mấy người quay đầu lại nhìn, liền thấy Lâm Nhất lấy một địch ba.  Thiếu niên áo sam xanh với mái tóc dài tung bay, trên người có uy lực của Long Tượng thượng cổ được gia cố bởi kiếm ý, khí thế khi đối đầu với ba con yêu thú này không hề kém hơn.  “Liễu sư tỷ, hắn… hắn có chịu được không?”  Đệ tử của thư viện Thiên Phủ hơi ngạc nhiên nói.  “Cứ tin vào hắn”.  Liễu Vân Yên bình tĩnh nói.  “Lâm đại ca, bảo trọng nhé!”  Bạch Vân hét lên thật to về phía Lâm Nhất.  Giây lát sau, một hàng người dưới sự dẫn dắt của Liễu Vân Yên nhanh chóng chạy về phía hồ Tử Vân.  “Nữ nhân này, chạy nhanh thật…”.  Lâm Nhất bật cười tự giễu, Liễu Vân Yên còn quyết đoán hơn nhiều so với sự tưởng tượng của hắn.  Cũng tốt, đám đệ tử của thư viện Thiên Phủ này cứ ở lại thì sẽ mãi không thể bộc lộ được hết thực lực thực sự của mình.  Ầm!  Hắc Thiết Ma Viên cùng hai con yêu thú khác lại không cho Lâm Nhất có nhiều thời gian để suy nghĩ lung tung, thấy hắn hơi phân tâm liền nhân cơ hội, lấy khí thế sắc bén, rít gào xông đến muốn gi ết chết Lâm Nhất.  Rầm! Rầm! Rầm!  Ba con yêu thú Tử Phủ cấp bậc tinh anh đồng thời nhào đến tấn công, yêu uy cực thịnh, vô cùng hung hãn. Mặt đất rung lên, nổ tung tạo ra những rãnh nứt chằng chịt.  Giữa thiên khung, ba loại yêu sát khác nhau đan xen chằng chịt như biến thành thực thể.  “Đến hay lắm!”  Chiến ý trong đáy mắt Lâm Nhất bùng lên, Long Tượng Chiến Thể Quyết và Tử Diên Kiếm quyết đỉnh phong viên mãn đồng thời vận chuyển, sức mạnh Long Tượng cổ xưa và Tử Diên kiếm kình lạnh lẽo hoà vào nhau.  Hoá thành nguồn sức mạnh mênh mông cuộn trào, xục xạo lung tung bên trong cơ thể, tựa như ngọn núi lửa đang sục sôi.  Đến khi nguồn sức mạnh này tăng đến cực điểm, khí thế trên người Lâm Nhất đã ngưng tụ viên mãn, giống như một thanh kiếm sắc bén chém ngang thiên uy do yêu sát bao trùm kia tạo nên.  Muốn giết ta?  Còn lâu mới đủ sức!  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Grào grào grào!  Ba con yêu thú Tử Phủ bị đòn tấn công đánh trúng, đau đến mức rống lên liên tục, ánh mắt màu đỏ máu đồng thời cũng bao trùm lên người Lâm Nhất.  Ầm!  Áp lực nặng nề như ngọn núi ập xuống, Lâm Nhất bị chèn ép đến mức đầu kêu lên ong ong, nhưng dòng máu trong người thì lại sôi sục triệt để.  “Đi!”  Liễu Vân Yên trước giờ luôn quyết đoán, tranh thủ cơ hội này liền đưa mọi người của thư viện Thiên Phủ lách qua khe hở giữa những con yêu thú bỏ chạy.  Mấy người quay đầu lại nhìn, liền thấy Lâm Nhất lấy một địch ba.  Thiếu niên áo sam xanh với mái tóc dài tung bay, trên người có uy lực của Long Tượng thượng cổ được gia cố bởi kiếm ý, khí thế khi đối đầu với ba con yêu thú này không hề kém hơn.  “Liễu sư tỷ, hắn… hắn có chịu được không?”  Đệ tử của thư viện Thiên Phủ hơi ngạc nhiên nói.  “Cứ tin vào hắn”.  Liễu Vân Yên bình tĩnh nói.  “Lâm đại ca, bảo trọng nhé!”  Bạch Vân hét lên thật to về phía Lâm Nhất.  Giây lát sau, một hàng người dưới sự dẫn dắt của Liễu Vân Yên nhanh chóng chạy về phía hồ Tử Vân.  “Nữ nhân này, chạy nhanh thật…”.  Lâm Nhất bật cười tự giễu, Liễu Vân Yên còn quyết đoán hơn nhiều so với sự tưởng tượng của hắn.  Cũng tốt, đám đệ tử của thư viện Thiên Phủ này cứ ở lại thì sẽ mãi không thể bộc lộ được hết thực lực thực sự của mình.  Ầm!  Hắc Thiết Ma Viên cùng hai con yêu thú khác lại không cho Lâm Nhất có nhiều thời gian để suy nghĩ lung tung, thấy hắn hơi phân tâm liền nhân cơ hội, lấy khí thế sắc bén, rít gào xông đến muốn gi ết chết Lâm Nhất.  Rầm! Rầm! Rầm!  Ba con yêu thú Tử Phủ cấp bậc tinh anh đồng thời nhào đến tấn công, yêu uy cực thịnh, vô cùng hung hãn. Mặt đất rung lên, nổ tung tạo ra những rãnh nứt chằng chịt.  Giữa thiên khung, ba loại yêu sát khác nhau đan xen chằng chịt như biến thành thực thể.  “Đến hay lắm!”  Chiến ý trong đáy mắt Lâm Nhất bùng lên, Long Tượng Chiến Thể Quyết và Tử Diên Kiếm quyết đỉnh phong viên mãn đồng thời vận chuyển, sức mạnh Long Tượng cổ xưa và Tử Diên kiếm kình lạnh lẽo hoà vào nhau.  Hoá thành nguồn sức mạnh mênh mông cuộn trào, xục xạo lung tung bên trong cơ thể, tựa như ngọn núi lửa đang sục sôi.  Đến khi nguồn sức mạnh này tăng đến cực điểm, khí thế trên người Lâm Nhất đã ngưng tụ viên mãn, giống như một thanh kiếm sắc bén chém ngang thiên uy do yêu sát bao trùm kia tạo nên.  Muốn giết ta?  Còn lâu mới đủ sức!  

Chương 1625