“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 1808
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Không chờ sự chấn động trong lòng mọi người biến mất, hồ Huyền Âm đột nhiên rung chuyển, nhìn qua thì thấy linh khí dồi dào trên mặt hồ đều lao về phía vòng xoáy linh lực ở trung tâm hồ.Ở đáy của vòng xoáy dường như có con mãnh thú khổng lồ đáng sợ đang điên cuồng hút sạch Linh khí của hồ Huyền Âm. “Lui lại”. Đáy mắt Lâm Nhất loé lên tia sáng kỳ lạ, vội vàng nói với Bạch Vân và Cung Minh ở bên cạnh. Hai người chẳng hiểu ra sao, nhưng lại vô cùng tin tưởng Lâm Nhất, không nói hai lời đã cùng hắn lui lại phía sau. Chỉ thấy ở trung tâm của vòng xoáy Linh lực bỗng nhiên bắn lên một cột sáng màu đỏ lửa. Cột sáng kia được bao bọc bởi ngọn lửa hừng hực nhưng lại vô cùng lạnh lẽo, xộc thẳng lên tận tầng mây. Trên mặt hồ Huyền Âm rộng thênh thang, Linh khí cuồn cuộn tràn vào bên trong cột sáng Hoả Diệm. Một giây sau, cột sáng Hoả Diệm đó khuếch đại bằng tốc độ mắt thường đều có thể thấy được. Uỳnh ầm ầm! Thình lình cả vùng trời liên tiếp xuất hiện các hiện tượng lạ, trên không trung sấm vang chớp giật, mặt hồ dậy sóng, những cơn sóng khổng lồ cao cả trăm trượng hết đợt này đến đợt khác ập đến. Nhưng thứ nguy hiểm nhất vẫn là cột sáng Hoả Diễm đột ngột khuyếch đại kia. Có nhiều người không kịp tránh đi, ngay lập tức đã bị húc cho hộc máu bay ra ngoài, sắc mặt tái nhợt, cơ thể trọng thương. Cột sáng khổng lồ kia lan rộng ra đến nghìn trượng đường kính mới dừng lại. Viu viu viu! Vào lúc tất cả mọi người đều bị hiện tượng kỳ lạ này làm cho chấn động, giữa không trung có ba bóng người từ từ đáp xuống, chính là Dương Hùng, Lộ Triển và Tề Văn Hùng đang lao thẳng về phía vòng xoáy Linh lực. Ba người này rút lui rất nhanh nên chẳng có ai bị cột lửa kia làm bỏng. Cột sáng Hoả Diễm dựng thẳng trên mặt hồ, xộc thẳng lên trời, cả vùng đất trời quanh đó đều trở nên vô cùng lạnh lẽo, kiểu lạnh lẽo thấm qua da thịt vào tận xương cốt khiến người ta nhìn mà sinh lòng khiếp sợ. Hiện tượng kỳ lạ đáng sợ như vậy, ai cũng đoán rằng hoa vương chín cánh sắp được sinh ra rồi. Chỉ là khi mọi người nhìn thấy cảnh này thì lại bất giác cười khổ, cột sáng Hoả Diễm đáng sợ cỡ này dựng thẳng giữa trời đất. Ai dám xông vào thử chứ? Chỉ e chẳng may sơ suất thì chắc chắn sẽ trọng thương, trọng thương vô cùng chật vật. Hoặc có lẽ, chỉ có ba người Dương Hùng mới có đủ dũng cảm để xông vào thôi. Chỉ là có thành công hay không thì thực sự khó nói. Ngoài bọn họ ra, chẳng có ai dám xông vào để chết cả. Đợi sau khi những cơn sóng yếu dần, hiện trường huyên náo trên mặt hồ Huyền âm cũng dần yên tĩnh trở lại, vô số ánh mắt đều tập trung vào cột sáng Hoả Diễm bây giờ đã rộng đến cả nghìn trượng. Viu! Nhưng dưới vô số ánh mắt tập trung này, một bóng người áo xanh bùng lên quang mang vàng kim, lấy khí phách không ngại sống chết dứt khoát bay thẳng về phía cột sáng.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Không chờ sự chấn động trong lòng mọi người biến mất, hồ Huyền Âm đột nhiên rung chuyển, nhìn qua thì thấy linh khí dồi dào trên mặt hồ đều lao về phía vòng xoáy linh lực ở trung tâm hồ.Ở đáy của vòng xoáy dường như có con mãnh thú khổng lồ đáng sợ đang điên cuồng hút sạch Linh khí của hồ Huyền Âm. “Lui lại”. Đáy mắt Lâm Nhất loé lên tia sáng kỳ lạ, vội vàng nói với Bạch Vân và Cung Minh ở bên cạnh. Hai người chẳng hiểu ra sao, nhưng lại vô cùng tin tưởng Lâm Nhất, không nói hai lời đã cùng hắn lui lại phía sau. Chỉ thấy ở trung tâm của vòng xoáy Linh lực bỗng nhiên bắn lên một cột sáng màu đỏ lửa. Cột sáng kia được bao bọc bởi ngọn lửa hừng hực nhưng lại vô cùng lạnh lẽo, xộc thẳng lên tận tầng mây. Trên mặt hồ Huyền Âm rộng thênh thang, Linh khí cuồn cuộn tràn vào bên trong cột sáng Hoả Diệm. Một giây sau, cột sáng Hoả Diệm đó khuếch đại bằng tốc độ mắt thường đều có thể thấy được. Uỳnh ầm ầm! Thình lình cả vùng trời liên tiếp xuất hiện các hiện tượng lạ, trên không trung sấm vang chớp giật, mặt hồ dậy sóng, những cơn sóng khổng lồ cao cả trăm trượng hết đợt này đến đợt khác ập đến. Nhưng thứ nguy hiểm nhất vẫn là cột sáng Hoả Diễm đột ngột khuyếch đại kia. Có nhiều người không kịp tránh đi, ngay lập tức đã bị húc cho hộc máu bay ra ngoài, sắc mặt tái nhợt, cơ thể trọng thương. Cột sáng khổng lồ kia lan rộng ra đến nghìn trượng đường kính mới dừng lại. Viu viu viu! Vào lúc tất cả mọi người đều bị hiện tượng kỳ lạ này làm cho chấn động, giữa không trung có ba bóng người từ từ đáp xuống, chính là Dương Hùng, Lộ Triển và Tề Văn Hùng đang lao thẳng về phía vòng xoáy Linh lực. Ba người này rút lui rất nhanh nên chẳng có ai bị cột lửa kia làm bỏng. Cột sáng Hoả Diễm dựng thẳng trên mặt hồ, xộc thẳng lên trời, cả vùng đất trời quanh đó đều trở nên vô cùng lạnh lẽo, kiểu lạnh lẽo thấm qua da thịt vào tận xương cốt khiến người ta nhìn mà sinh lòng khiếp sợ. Hiện tượng kỳ lạ đáng sợ như vậy, ai cũng đoán rằng hoa vương chín cánh sắp được sinh ra rồi. Chỉ là khi mọi người nhìn thấy cảnh này thì lại bất giác cười khổ, cột sáng Hoả Diễm đáng sợ cỡ này dựng thẳng giữa trời đất. Ai dám xông vào thử chứ? Chỉ e chẳng may sơ suất thì chắc chắn sẽ trọng thương, trọng thương vô cùng chật vật. Hoặc có lẽ, chỉ có ba người Dương Hùng mới có đủ dũng cảm để xông vào thôi. Chỉ là có thành công hay không thì thực sự khó nói. Ngoài bọn họ ra, chẳng có ai dám xông vào để chết cả. Đợi sau khi những cơn sóng yếu dần, hiện trường huyên náo trên mặt hồ Huyền âm cũng dần yên tĩnh trở lại, vô số ánh mắt đều tập trung vào cột sáng Hoả Diễm bây giờ đã rộng đến cả nghìn trượng. Viu! Nhưng dưới vô số ánh mắt tập trung này, một bóng người áo xanh bùng lên quang mang vàng kim, lấy khí phách không ngại sống chết dứt khoát bay thẳng về phía cột sáng.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Không chờ sự chấn động trong lòng mọi người biến mất, hồ Huyền Âm đột nhiên rung chuyển, nhìn qua thì thấy linh khí dồi dào trên mặt hồ đều lao về phía vòng xoáy linh lực ở trung tâm hồ.Ở đáy của vòng xoáy dường như có con mãnh thú khổng lồ đáng sợ đang điên cuồng hút sạch Linh khí của hồ Huyền Âm. “Lui lại”. Đáy mắt Lâm Nhất loé lên tia sáng kỳ lạ, vội vàng nói với Bạch Vân và Cung Minh ở bên cạnh. Hai người chẳng hiểu ra sao, nhưng lại vô cùng tin tưởng Lâm Nhất, không nói hai lời đã cùng hắn lui lại phía sau. Chỉ thấy ở trung tâm của vòng xoáy Linh lực bỗng nhiên bắn lên một cột sáng màu đỏ lửa. Cột sáng kia được bao bọc bởi ngọn lửa hừng hực nhưng lại vô cùng lạnh lẽo, xộc thẳng lên tận tầng mây. Trên mặt hồ Huyền Âm rộng thênh thang, Linh khí cuồn cuộn tràn vào bên trong cột sáng Hoả Diệm. Một giây sau, cột sáng Hoả Diệm đó khuếch đại bằng tốc độ mắt thường đều có thể thấy được. Uỳnh ầm ầm! Thình lình cả vùng trời liên tiếp xuất hiện các hiện tượng lạ, trên không trung sấm vang chớp giật, mặt hồ dậy sóng, những cơn sóng khổng lồ cao cả trăm trượng hết đợt này đến đợt khác ập đến. Nhưng thứ nguy hiểm nhất vẫn là cột sáng Hoả Diễm đột ngột khuyếch đại kia. Có nhiều người không kịp tránh đi, ngay lập tức đã bị húc cho hộc máu bay ra ngoài, sắc mặt tái nhợt, cơ thể trọng thương. Cột sáng khổng lồ kia lan rộng ra đến nghìn trượng đường kính mới dừng lại. Viu viu viu! Vào lúc tất cả mọi người đều bị hiện tượng kỳ lạ này làm cho chấn động, giữa không trung có ba bóng người từ từ đáp xuống, chính là Dương Hùng, Lộ Triển và Tề Văn Hùng đang lao thẳng về phía vòng xoáy Linh lực. Ba người này rút lui rất nhanh nên chẳng có ai bị cột lửa kia làm bỏng. Cột sáng Hoả Diễm dựng thẳng trên mặt hồ, xộc thẳng lên trời, cả vùng đất trời quanh đó đều trở nên vô cùng lạnh lẽo, kiểu lạnh lẽo thấm qua da thịt vào tận xương cốt khiến người ta nhìn mà sinh lòng khiếp sợ. Hiện tượng kỳ lạ đáng sợ như vậy, ai cũng đoán rằng hoa vương chín cánh sắp được sinh ra rồi. Chỉ là khi mọi người nhìn thấy cảnh này thì lại bất giác cười khổ, cột sáng Hoả Diễm đáng sợ cỡ này dựng thẳng giữa trời đất. Ai dám xông vào thử chứ? Chỉ e chẳng may sơ suất thì chắc chắn sẽ trọng thương, trọng thương vô cùng chật vật. Hoặc có lẽ, chỉ có ba người Dương Hùng mới có đủ dũng cảm để xông vào thôi. Chỉ là có thành công hay không thì thực sự khó nói. Ngoài bọn họ ra, chẳng có ai dám xông vào để chết cả. Đợi sau khi những cơn sóng yếu dần, hiện trường huyên náo trên mặt hồ Huyền âm cũng dần yên tĩnh trở lại, vô số ánh mắt đều tập trung vào cột sáng Hoả Diễm bây giờ đã rộng đến cả nghìn trượng. Viu! Nhưng dưới vô số ánh mắt tập trung này, một bóng người áo xanh bùng lên quang mang vàng kim, lấy khí phách không ngại sống chết dứt khoát bay thẳng về phía cột sáng.