“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2029
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất quả thật không biết, tin tức về cổ mộ Tinh Quân đều là Mặc Linh sư tỷ nói cho hắn biết. Hơn nữa, Mặc Linh sư tỷ cũng chỉ nói chi tiết về Nước Huyền Âm, những thứ khác lại không nói gì nhiều. Mục Trần do dự một lúc lâu, khẽ giọng nói: “Thật ra cũng không tính là bí mật gì, mấy ngày nay chắc ngươi cũng tiếp xúc với một số nhân tài trên bảng Long Vân, có phát hiện tu vi của bọn họ đều kẹt ở cảnh giới Dương Huyền viên mãn không?” AdvertisementLâm Nhất suy nghĩ, hình như đúng thế thật. Dù là đám người Cơ Vô Dạ và Diêm Không hắn nhìn thấy từ xa, hay Dương Phàm và Quách Húc hắn từng nói chuyện, tu vi đều là cảnh giới Dương Huyền viên mãn. AdvertisementBốn năm trước, những người này đã có tu vi cảnh giới Âm Huyền viên mãn, thậm chí là cảnh giới Dương Huyền tiểu thành. Với thiên phú của bọn họ vốn nên nâng lên cảnh giới Âm Dương từ lâu mới phải… Cảnh giới Âm Dương quả thật khó có thể đột phá, nhiều người thậm chí cả đời cũng không thể đột phá, nhưng với những yêu nghiệt đó mà nói thì không đến nỗi như vậy. Sau khi Mục Trần giải thích một hồi, Lâm Nhất xem như đã hiểu được sơ sơ. Bất kể là Quách Húc hay là Dương Phàm, muốn nâng lên cảnh giới Âm Dương, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, chỉ là đều không cam lòng. Đến cảnh giới Âm Dương, võ hồn sẽ vô cùng quan trọng. Hễ là người có dã tâm đều sẽ nghĩ cách phải nâng cấp võ hồn lên ít nhất là cấp Huyền bát phẩm trước khi tiến vào cảnh giới Âm Dương. Bảy yêu nghiệt mạnh mẽ đứng hàng đầu bảng Long Vân lại càng siêu phàm, trước khi lên cảnh giới Âm Dương, võ hồn đều đã đạt đến cấp Địa. Mắt Lâm Nhất tỏa sáng, nói: “Ý ngươi nói Thiên Tinh Châu có thể nâng cao phẩm cấp của võ hồn?” Mục Trần gật đầu, đáp: “Cái gọi là linh khí đất trời, bảo địa gió nước, đều đến từ tinh hoa trăng sao mặt trời. Đến cảnh giới đáng sợ như cảnh giới Tinh Nguyên, có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt trực tiếp từ ngôi sao, cô đọng tinh nguyên”. Sau khi cao thủ Tinh Quân tịch diệt, tinh nguyên dồi dào trong cơ thể sẽ ngựng tụ thành Tinh Châu, trong đó Tinh Châu bản mệnh sẽ được gọi là Thiên Tinh Châu, vậy thì chỉ có một ngôi sao đó rồi. Những ngôi sao khác đều là Tinh Châu bình thường, nhưng cũng có hiệu quả siêu phàm”. Hắn ta đưa tay chỉ vào ngôi sao sáng nhất trên bầu trời sao bao la, trong mắt hiện lên vẻ cực kỳ mong mỏi, nói. “Hóa ra là vậy”. Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, nói: “Nói cách khác, trong cổ mộ Tinh Quân, bảo vật quý giá nhất không phải là truyền thừa Tinh Quân, không phải là Nước Huyền Âm, không phải là bức tranh ngộ đạo thượng cổ, mà là viên Thiên Tinh Châu đó!”. Hắn đã hiểu ra vì sao Mặc Linh không nói với hắn chuyện này. Thiên Tinh Châu chắc chắn là vật mà những cao thủ đứng hạng mười trở lên trong bảng ngoài như Cơ Vô Dạ, Diêm Không muốn lấy, nói cho cùng vẫn là sợ hắn xung đột với những người đó. Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt dừng ở bầu trời sao bao la ấy, như suy nghĩ chuyện gì. Hiển nhiên, bầu trời sao này chỉ là dị tượng, dị tượng đến từ thân xác cao thủ Tinh Quân. Thiên Tinh Châu thật sự chắc chắn đang nằm trong cổ mộ. Chỉ là dị tượng này thật đáng kinh ngạc, khiến Lâm Nhất cảm khái không thôi. Đây chính là thực lực của cao thủ Tinh Quân sao? Nhân vật vượt qua cảnh giới Thiên Phách, sau khi tịch diệt chết đi vẫn có thể để lại dư uy đáng sợ.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất quả thật không biết, tin tức về cổ mộ Tinh Quân đều là Mặc Linh sư tỷ nói cho hắn biết. Hơn nữa, Mặc Linh sư tỷ cũng chỉ nói chi tiết về Nước Huyền Âm, những thứ khác lại không nói gì nhiều. Mục Trần do dự một lúc lâu, khẽ giọng nói: “Thật ra cũng không tính là bí mật gì, mấy ngày nay chắc ngươi cũng tiếp xúc với một số nhân tài trên bảng Long Vân, có phát hiện tu vi của bọn họ đều kẹt ở cảnh giới Dương Huyền viên mãn không?” AdvertisementLâm Nhất suy nghĩ, hình như đúng thế thật. Dù là đám người Cơ Vô Dạ và Diêm Không hắn nhìn thấy từ xa, hay Dương Phàm và Quách Húc hắn từng nói chuyện, tu vi đều là cảnh giới Dương Huyền viên mãn. AdvertisementBốn năm trước, những người này đã có tu vi cảnh giới Âm Huyền viên mãn, thậm chí là cảnh giới Dương Huyền tiểu thành. Với thiên phú của bọn họ vốn nên nâng lên cảnh giới Âm Dương từ lâu mới phải… Cảnh giới Âm Dương quả thật khó có thể đột phá, nhiều người thậm chí cả đời cũng không thể đột phá, nhưng với những yêu nghiệt đó mà nói thì không đến nỗi như vậy. Sau khi Mục Trần giải thích một hồi, Lâm Nhất xem như đã hiểu được sơ sơ. Bất kể là Quách Húc hay là Dương Phàm, muốn nâng lên cảnh giới Âm Dương, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, chỉ là đều không cam lòng. Đến cảnh giới Âm Dương, võ hồn sẽ vô cùng quan trọng. Hễ là người có dã tâm đều sẽ nghĩ cách phải nâng cấp võ hồn lên ít nhất là cấp Huyền bát phẩm trước khi tiến vào cảnh giới Âm Dương. Bảy yêu nghiệt mạnh mẽ đứng hàng đầu bảng Long Vân lại càng siêu phàm, trước khi lên cảnh giới Âm Dương, võ hồn đều đã đạt đến cấp Địa. Mắt Lâm Nhất tỏa sáng, nói: “Ý ngươi nói Thiên Tinh Châu có thể nâng cao phẩm cấp của võ hồn?” Mục Trần gật đầu, đáp: “Cái gọi là linh khí đất trời, bảo địa gió nước, đều đến từ tinh hoa trăng sao mặt trời. Đến cảnh giới đáng sợ như cảnh giới Tinh Nguyên, có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt trực tiếp từ ngôi sao, cô đọng tinh nguyên”. Sau khi cao thủ Tinh Quân tịch diệt, tinh nguyên dồi dào trong cơ thể sẽ ngựng tụ thành Tinh Châu, trong đó Tinh Châu bản mệnh sẽ được gọi là Thiên Tinh Châu, vậy thì chỉ có một ngôi sao đó rồi. Những ngôi sao khác đều là Tinh Châu bình thường, nhưng cũng có hiệu quả siêu phàm”. Hắn ta đưa tay chỉ vào ngôi sao sáng nhất trên bầu trời sao bao la, trong mắt hiện lên vẻ cực kỳ mong mỏi, nói. “Hóa ra là vậy”. Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, nói: “Nói cách khác, trong cổ mộ Tinh Quân, bảo vật quý giá nhất không phải là truyền thừa Tinh Quân, không phải là Nước Huyền Âm, không phải là bức tranh ngộ đạo thượng cổ, mà là viên Thiên Tinh Châu đó!”. Hắn đã hiểu ra vì sao Mặc Linh không nói với hắn chuyện này. Thiên Tinh Châu chắc chắn là vật mà những cao thủ đứng hạng mười trở lên trong bảng ngoài như Cơ Vô Dạ, Diêm Không muốn lấy, nói cho cùng vẫn là sợ hắn xung đột với những người đó. Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt dừng ở bầu trời sao bao la ấy, như suy nghĩ chuyện gì. Hiển nhiên, bầu trời sao này chỉ là dị tượng, dị tượng đến từ thân xác cao thủ Tinh Quân. Thiên Tinh Châu thật sự chắc chắn đang nằm trong cổ mộ. Chỉ là dị tượng này thật đáng kinh ngạc, khiến Lâm Nhất cảm khái không thôi. Đây chính là thực lực của cao thủ Tinh Quân sao? Nhân vật vượt qua cảnh giới Thiên Phách, sau khi tịch diệt chết đi vẫn có thể để lại dư uy đáng sợ.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất quả thật không biết, tin tức về cổ mộ Tinh Quân đều là Mặc Linh sư tỷ nói cho hắn biết. Hơn nữa, Mặc Linh sư tỷ cũng chỉ nói chi tiết về Nước Huyền Âm, những thứ khác lại không nói gì nhiều. Mục Trần do dự một lúc lâu, khẽ giọng nói: “Thật ra cũng không tính là bí mật gì, mấy ngày nay chắc ngươi cũng tiếp xúc với một số nhân tài trên bảng Long Vân, có phát hiện tu vi của bọn họ đều kẹt ở cảnh giới Dương Huyền viên mãn không?” AdvertisementLâm Nhất suy nghĩ, hình như đúng thế thật. Dù là đám người Cơ Vô Dạ và Diêm Không hắn nhìn thấy từ xa, hay Dương Phàm và Quách Húc hắn từng nói chuyện, tu vi đều là cảnh giới Dương Huyền viên mãn. AdvertisementBốn năm trước, những người này đã có tu vi cảnh giới Âm Huyền viên mãn, thậm chí là cảnh giới Dương Huyền tiểu thành. Với thiên phú của bọn họ vốn nên nâng lên cảnh giới Âm Dương từ lâu mới phải… Cảnh giới Âm Dương quả thật khó có thể đột phá, nhiều người thậm chí cả đời cũng không thể đột phá, nhưng với những yêu nghiệt đó mà nói thì không đến nỗi như vậy. Sau khi Mục Trần giải thích một hồi, Lâm Nhất xem như đã hiểu được sơ sơ. Bất kể là Quách Húc hay là Dương Phàm, muốn nâng lên cảnh giới Âm Dương, bất cứ lúc nào cũng có thể đột phá, chỉ là đều không cam lòng. Đến cảnh giới Âm Dương, võ hồn sẽ vô cùng quan trọng. Hễ là người có dã tâm đều sẽ nghĩ cách phải nâng cấp võ hồn lên ít nhất là cấp Huyền bát phẩm trước khi tiến vào cảnh giới Âm Dương. Bảy yêu nghiệt mạnh mẽ đứng hàng đầu bảng Long Vân lại càng siêu phàm, trước khi lên cảnh giới Âm Dương, võ hồn đều đã đạt đến cấp Địa. Mắt Lâm Nhất tỏa sáng, nói: “Ý ngươi nói Thiên Tinh Châu có thể nâng cao phẩm cấp của võ hồn?” Mục Trần gật đầu, đáp: “Cái gọi là linh khí đất trời, bảo địa gió nước, đều đến từ tinh hoa trăng sao mặt trời. Đến cảnh giới đáng sợ như cảnh giới Tinh Nguyên, có thể hấp thu tinh hoa nhật nguyệt trực tiếp từ ngôi sao, cô đọng tinh nguyên”. Sau khi cao thủ Tinh Quân tịch diệt, tinh nguyên dồi dào trong cơ thể sẽ ngựng tụ thành Tinh Châu, trong đó Tinh Châu bản mệnh sẽ được gọi là Thiên Tinh Châu, vậy thì chỉ có một ngôi sao đó rồi. Những ngôi sao khác đều là Tinh Châu bình thường, nhưng cũng có hiệu quả siêu phàm”. Hắn ta đưa tay chỉ vào ngôi sao sáng nhất trên bầu trời sao bao la, trong mắt hiện lên vẻ cực kỳ mong mỏi, nói. “Hóa ra là vậy”. Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, nói: “Nói cách khác, trong cổ mộ Tinh Quân, bảo vật quý giá nhất không phải là truyền thừa Tinh Quân, không phải là Nước Huyền Âm, không phải là bức tranh ngộ đạo thượng cổ, mà là viên Thiên Tinh Châu đó!”. Hắn đã hiểu ra vì sao Mặc Linh không nói với hắn chuyện này. Thiên Tinh Châu chắc chắn là vật mà những cao thủ đứng hạng mười trở lên trong bảng ngoài như Cơ Vô Dạ, Diêm Không muốn lấy, nói cho cùng vẫn là sợ hắn xung đột với những người đó. Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt dừng ở bầu trời sao bao la ấy, như suy nghĩ chuyện gì. Hiển nhiên, bầu trời sao này chỉ là dị tượng, dị tượng đến từ thân xác cao thủ Tinh Quân. Thiên Tinh Châu thật sự chắc chắn đang nằm trong cổ mộ. Chỉ là dị tượng này thật đáng kinh ngạc, khiến Lâm Nhất cảm khái không thôi. Đây chính là thực lực của cao thủ Tinh Quân sao? Nhân vật vượt qua cảnh giới Thiên Phách, sau khi tịch diệt chết đi vẫn có thể để lại dư uy đáng sợ.