“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2057
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Khi Thiên Toái Vân tan đi, bốn con rối đã không còn hoàn chỉnh nữa, những mảnh vỡ của các bộ phận nằm rải rác trên mặt đất. Vòng khảo hạch thứ tư, hoàn hảo thông qua. “Đến khảo hạch tầng năm chắc phải dùng một nửa thực lực, bại lộ thực lực lúc này hơi sớm. Để xem có vơ vét được bảo vật gì ở tầng bốn không, sau đó kết hợp với hoa Hoả Ngục đột phá tu vi lên đến cảnh giới Dương Huyền đại thành!” Lâm Nhất lẩm bẩm, trong mắt tràn ngập tia sáng. Nếu có người khác ở đây chắc chắn sẽ bảo Lâm Nhất điên rồi, hắn vừa mới thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền không lâu, sao có thể nghĩ tới việc đột phá lên cảnh giới Dương Huyền đại thành, thật hoang đường. Nhưng Lâm Nhất vốn đã có hoa Hoả Ngục trong tay, kết hợp với một số đan dược trong cổ mộ, đột phá cảnh giới đại thành không chỉ không có khả năng, ngược lại là hi vọng vô cùng lớn. Lúc trước hắn vừa luyện hoá Nước Huyền Âm xong, căn cơ vững chắc như núi, không sợ tu vi tiến bộ quá nhanh. Nếu như có thể thăng lên cảnh giới Dương Huyền đại thành, có lẽ khi gặp lại Cơ Vô Dạ sẽ cho đối phương một bất ngờ rất lớn. Vào lúc này, vòng khảo hạch thứ ba đã gần kết thúc. Ở biên giới Biển Trăng Khô có hai trăm người bị dịch chuyển ra ngoài. Sau khi chạm đất, ai cũng tỏ ra không cam lòng. “Mục Trần!” Đường Du tiền bối nhìn lướt qua đám đông thì thấy được Mục Trần với vẻ mặt chán nản. Cuối cùng hắn ta vẫn không thông qua vòng khảo hạch thứ ba. Một lát sau, hắn ta mới hoàn hồn, mặt mày xám xịt đi về. “Lâm Nhất chưa ra ngoài à?” Tiền bối Đường Du lại nhìn thêm vài lần, vẻ thắc mắc lập tức thoáng qua trong mắt. Thiếu niên thiên tài cảnh giới Dương Huyền đại thành Mục Trần của Thiên Kiếm Tông đã ra ngoài, thế mà vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhất. Có khi nào hắn đã gặp bất trắc trên đường đến cổ mộ Tinh Quân không? Mục Trần khẽ thở dài: “Ta không dám nói là chín tầng, nhưng hắn có thể thông qua ít nhất tám vòng khảo hạch”. Chuyện này... Các trưởng lão thư viện Thiên Phủ, bao gồm tiền bối Đường Du đều vô cùng kinh ngạc. Lâm Nhất có thể thông qua ít nhất tám vòng khảo hạch, lẽ nào hắn có năng lực so sánh với nhân tài bảng Long Vân? Không đúng, ngay cả nhân tài bảng Long Vân bình thường chỉ sợ cũng không có bản lĩnh này! Nhìn biểu cảm của Đường Du và các trưởng lão khác, Mục Trần khàn giọng hỏi: “Chẳng lẽ các tiền bối vẫn chưa biết Biển Trăng Khô đã xảy ra chuyện gì ạ?” Thấy mọi người lắc đầu, Mục Trần lại do dự. Hồi lâu sau hắn ta mới nói tiếp: “Lâm Nhất đã luyện hoá Nước Huyền Âm, thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền tiểu thành trong Biển Trăng Khô, hơn nữa còn lộ ra kiếm ý Tiên Thiên đại thành!”
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Khi Thiên Toái Vân tan đi, bốn con rối đã không còn hoàn chỉnh nữa, những mảnh vỡ của các bộ phận nằm rải rác trên mặt đất. Vòng khảo hạch thứ tư, hoàn hảo thông qua. “Đến khảo hạch tầng năm chắc phải dùng một nửa thực lực, bại lộ thực lực lúc này hơi sớm. Để xem có vơ vét được bảo vật gì ở tầng bốn không, sau đó kết hợp với hoa Hoả Ngục đột phá tu vi lên đến cảnh giới Dương Huyền đại thành!” Lâm Nhất lẩm bẩm, trong mắt tràn ngập tia sáng. Nếu có người khác ở đây chắc chắn sẽ bảo Lâm Nhất điên rồi, hắn vừa mới thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền không lâu, sao có thể nghĩ tới việc đột phá lên cảnh giới Dương Huyền đại thành, thật hoang đường. Nhưng Lâm Nhất vốn đã có hoa Hoả Ngục trong tay, kết hợp với một số đan dược trong cổ mộ, đột phá cảnh giới đại thành không chỉ không có khả năng, ngược lại là hi vọng vô cùng lớn. Lúc trước hắn vừa luyện hoá Nước Huyền Âm xong, căn cơ vững chắc như núi, không sợ tu vi tiến bộ quá nhanh. Nếu như có thể thăng lên cảnh giới Dương Huyền đại thành, có lẽ khi gặp lại Cơ Vô Dạ sẽ cho đối phương một bất ngờ rất lớn. Vào lúc này, vòng khảo hạch thứ ba đã gần kết thúc. Ở biên giới Biển Trăng Khô có hai trăm người bị dịch chuyển ra ngoài. Sau khi chạm đất, ai cũng tỏ ra không cam lòng. “Mục Trần!” Đường Du tiền bối nhìn lướt qua đám đông thì thấy được Mục Trần với vẻ mặt chán nản. Cuối cùng hắn ta vẫn không thông qua vòng khảo hạch thứ ba. Một lát sau, hắn ta mới hoàn hồn, mặt mày xám xịt đi về. “Lâm Nhất chưa ra ngoài à?” Tiền bối Đường Du lại nhìn thêm vài lần, vẻ thắc mắc lập tức thoáng qua trong mắt. Thiếu niên thiên tài cảnh giới Dương Huyền đại thành Mục Trần của Thiên Kiếm Tông đã ra ngoài, thế mà vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhất. Có khi nào hắn đã gặp bất trắc trên đường đến cổ mộ Tinh Quân không? Mục Trần khẽ thở dài: “Ta không dám nói là chín tầng, nhưng hắn có thể thông qua ít nhất tám vòng khảo hạch”. Chuyện này... Các trưởng lão thư viện Thiên Phủ, bao gồm tiền bối Đường Du đều vô cùng kinh ngạc. Lâm Nhất có thể thông qua ít nhất tám vòng khảo hạch, lẽ nào hắn có năng lực so sánh với nhân tài bảng Long Vân? Không đúng, ngay cả nhân tài bảng Long Vân bình thường chỉ sợ cũng không có bản lĩnh này! Nhìn biểu cảm của Đường Du và các trưởng lão khác, Mục Trần khàn giọng hỏi: “Chẳng lẽ các tiền bối vẫn chưa biết Biển Trăng Khô đã xảy ra chuyện gì ạ?” Thấy mọi người lắc đầu, Mục Trần lại do dự. Hồi lâu sau hắn ta mới nói tiếp: “Lâm Nhất đã luyện hoá Nước Huyền Âm, thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền tiểu thành trong Biển Trăng Khô, hơn nữa còn lộ ra kiếm ý Tiên Thiên đại thành!”
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Khi Thiên Toái Vân tan đi, bốn con rối đã không còn hoàn chỉnh nữa, những mảnh vỡ của các bộ phận nằm rải rác trên mặt đất. Vòng khảo hạch thứ tư, hoàn hảo thông qua. “Đến khảo hạch tầng năm chắc phải dùng một nửa thực lực, bại lộ thực lực lúc này hơi sớm. Để xem có vơ vét được bảo vật gì ở tầng bốn không, sau đó kết hợp với hoa Hoả Ngục đột phá tu vi lên đến cảnh giới Dương Huyền đại thành!” Lâm Nhất lẩm bẩm, trong mắt tràn ngập tia sáng. Nếu có người khác ở đây chắc chắn sẽ bảo Lâm Nhất điên rồi, hắn vừa mới thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền không lâu, sao có thể nghĩ tới việc đột phá lên cảnh giới Dương Huyền đại thành, thật hoang đường. Nhưng Lâm Nhất vốn đã có hoa Hoả Ngục trong tay, kết hợp với một số đan dược trong cổ mộ, đột phá cảnh giới đại thành không chỉ không có khả năng, ngược lại là hi vọng vô cùng lớn. Lúc trước hắn vừa luyện hoá Nước Huyền Âm xong, căn cơ vững chắc như núi, không sợ tu vi tiến bộ quá nhanh. Nếu như có thể thăng lên cảnh giới Dương Huyền đại thành, có lẽ khi gặp lại Cơ Vô Dạ sẽ cho đối phương một bất ngờ rất lớn. Vào lúc này, vòng khảo hạch thứ ba đã gần kết thúc. Ở biên giới Biển Trăng Khô có hai trăm người bị dịch chuyển ra ngoài. Sau khi chạm đất, ai cũng tỏ ra không cam lòng. “Mục Trần!” Đường Du tiền bối nhìn lướt qua đám đông thì thấy được Mục Trần với vẻ mặt chán nản. Cuối cùng hắn ta vẫn không thông qua vòng khảo hạch thứ ba. Một lát sau, hắn ta mới hoàn hồn, mặt mày xám xịt đi về. “Lâm Nhất chưa ra ngoài à?” Tiền bối Đường Du lại nhìn thêm vài lần, vẻ thắc mắc lập tức thoáng qua trong mắt. Thiếu niên thiên tài cảnh giới Dương Huyền đại thành Mục Trần của Thiên Kiếm Tông đã ra ngoài, thế mà vẫn chưa nhìn thấy bóng dáng Lâm Nhất. Có khi nào hắn đã gặp bất trắc trên đường đến cổ mộ Tinh Quân không? Mục Trần khẽ thở dài: “Ta không dám nói là chín tầng, nhưng hắn có thể thông qua ít nhất tám vòng khảo hạch”. Chuyện này... Các trưởng lão thư viện Thiên Phủ, bao gồm tiền bối Đường Du đều vô cùng kinh ngạc. Lâm Nhất có thể thông qua ít nhất tám vòng khảo hạch, lẽ nào hắn có năng lực so sánh với nhân tài bảng Long Vân? Không đúng, ngay cả nhân tài bảng Long Vân bình thường chỉ sợ cũng không có bản lĩnh này! Nhìn biểu cảm của Đường Du và các trưởng lão khác, Mục Trần khàn giọng hỏi: “Chẳng lẽ các tiền bối vẫn chưa biết Biển Trăng Khô đã xảy ra chuyện gì ạ?” Thấy mọi người lắc đầu, Mục Trần lại do dự. Hồi lâu sau hắn ta mới nói tiếp: “Lâm Nhất đã luyện hoá Nước Huyền Âm, thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền tiểu thành trong Biển Trăng Khô, hơn nữa còn lộ ra kiếm ý Tiên Thiên đại thành!”