“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2059
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong Biển Trăng Khô, người có thể có kiếm thế khủng khiếp như thế, hiển nhiên ngoài Lâm Nhất ra chỉ có Tạ Vân Kiều của Càn Vân Tông. Cùng lúc đó, bôn lôi thủ Quách Húc xếp hạng bảy mươi tám trên bảng Long Vân cũng đã thông qua vòng khảo hạch thứ năm. Chẳng qua so với Tạ Vân Kiều nhẹ nhàng, hắn ta có vẻ chật vật hơn, tuy chỉ bị thương nhẹ, nhưng những vết xước do trường thương cứa trên người hắn ta cũng có phần sắc bén. “Không ngờ lại bị thương... Mình phải vơ vét tầng năm mộ cung một phen mới được, nếu không sẽ lỗ to”. Quách Húc liếm bờ môi khô khốc, trong mắt bắn ra tia sắc bén, hắn ta bước lên tầng năm mộ cung. Các vòng khảo hạch trong mộ cung càng về sau càng khó. Nhưng đối với các cao thủ chân chính như Cơ Vô Dạ, Diêm Không, Tần An, Bùi Nhạc thì vẫn nhẹ nhàng như thường, họ mạnh mẽ thông quan, tiến thẳng lên tầng chín. Khi họ thông qua vòng năm, đám người Chương Viễn vẫn còn đang giãy giụa trong vòng khảo hạch thứ tư. Họ đang cố gắng hết sức để thông qua khảo hạch. Về phần Lâm Nhất, hắn đã thông qua vòng khảo hạch thứ năm từ rất sớm, sau khi vơ vét tầng năm mộ cung, hắn đang chuẩn bị đột phá cảnh giới Dương Huyền đại thành. Trong một căn phòng bí mật yên tĩnh trên tầng năm, hoa Hoả Ngục phát ra ánh sáng rực rỡ loá mắt. Cánh hoa long lanh trong suốt, mịn màng như ngọc, hơi nóng phả ra từ trên cánh hoa, có thể nhìn thấy mơ hồ một con sông như ẩn như hiện bên trong hoa Hoả Ngục, bên dưới con sông có những điểm phát sáng như vì sao. Đó là tinh hoa chân chính của hoa Hoả Ngục, một năng lượng vô cùng lớn và đáng sợ. Lúc này trong căn phòng đá, linh khí thiên địa ẩn chứa trong hoa Hoả Ngục toả hơi nóng rực bá đạo. Tõm! Hoa Tử Diên màu bạc ở vùng Tử Phủ đã rất sốt ruột, hoàn toàn không thể chịu được cám dỗ này. Kể từ khi thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền, Lâm Nhất đã không thể chống lại sức hấp dẫn của hoa Hoả Ngục. Hắn đã lấy được đoá hoa này vào hai tháng trước. Nhưng vì lời khuyên của Mặc Linh, trước khi đột phá cảnh giới Dương Huyền, hắn vẫn luôn chịu đựng cám dỗ này, không luyện hoá hoàn toàn. Cho đến khi vào Biển Trăng Khô, hắn mới thận trọng hái một cánh hoa. Chỉ một cánh hoa đã mang lại lợi ích lớn lao, giúp tu vi đứng vững ở cảnh giới Âm Huyền viên mãn đỉnh phong. Sau hai tháng nhẫn nại khổ cực, cuối cùng cũng đã đến lúc luyện hoá hoàn toàn nó. Ngoài ra Lâm Nhất còn tìm được một viên đan Hoả Vân khá quý hiếm trong tầng năm mộ cung. Khi tìm được đan dược, Lâm Nhất đã ngừng khám phá tầng năm mộ cung, dù cho vẫn còn rất nhiều mật thất chưa khám phá. Hắn vẫn quyết đoán dừng chân lại.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong Biển Trăng Khô, người có thể có kiếm thế khủng khiếp như thế, hiển nhiên ngoài Lâm Nhất ra chỉ có Tạ Vân Kiều của Càn Vân Tông. Cùng lúc đó, bôn lôi thủ Quách Húc xếp hạng bảy mươi tám trên bảng Long Vân cũng đã thông qua vòng khảo hạch thứ năm. Chẳng qua so với Tạ Vân Kiều nhẹ nhàng, hắn ta có vẻ chật vật hơn, tuy chỉ bị thương nhẹ, nhưng những vết xước do trường thương cứa trên người hắn ta cũng có phần sắc bén. “Không ngờ lại bị thương... Mình phải vơ vét tầng năm mộ cung một phen mới được, nếu không sẽ lỗ to”. Quách Húc liếm bờ môi khô khốc, trong mắt bắn ra tia sắc bén, hắn ta bước lên tầng năm mộ cung. Các vòng khảo hạch trong mộ cung càng về sau càng khó. Nhưng đối với các cao thủ chân chính như Cơ Vô Dạ, Diêm Không, Tần An, Bùi Nhạc thì vẫn nhẹ nhàng như thường, họ mạnh mẽ thông quan, tiến thẳng lên tầng chín. Khi họ thông qua vòng năm, đám người Chương Viễn vẫn còn đang giãy giụa trong vòng khảo hạch thứ tư. Họ đang cố gắng hết sức để thông qua khảo hạch. Về phần Lâm Nhất, hắn đã thông qua vòng khảo hạch thứ năm từ rất sớm, sau khi vơ vét tầng năm mộ cung, hắn đang chuẩn bị đột phá cảnh giới Dương Huyền đại thành. Trong một căn phòng bí mật yên tĩnh trên tầng năm, hoa Hoả Ngục phát ra ánh sáng rực rỡ loá mắt. Cánh hoa long lanh trong suốt, mịn màng như ngọc, hơi nóng phả ra từ trên cánh hoa, có thể nhìn thấy mơ hồ một con sông như ẩn như hiện bên trong hoa Hoả Ngục, bên dưới con sông có những điểm phát sáng như vì sao. Đó là tinh hoa chân chính của hoa Hoả Ngục, một năng lượng vô cùng lớn và đáng sợ. Lúc này trong căn phòng đá, linh khí thiên địa ẩn chứa trong hoa Hoả Ngục toả hơi nóng rực bá đạo. Tõm! Hoa Tử Diên màu bạc ở vùng Tử Phủ đã rất sốt ruột, hoàn toàn không thể chịu được cám dỗ này. Kể từ khi thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền, Lâm Nhất đã không thể chống lại sức hấp dẫn của hoa Hoả Ngục. Hắn đã lấy được đoá hoa này vào hai tháng trước. Nhưng vì lời khuyên của Mặc Linh, trước khi đột phá cảnh giới Dương Huyền, hắn vẫn luôn chịu đựng cám dỗ này, không luyện hoá hoàn toàn. Cho đến khi vào Biển Trăng Khô, hắn mới thận trọng hái một cánh hoa. Chỉ một cánh hoa đã mang lại lợi ích lớn lao, giúp tu vi đứng vững ở cảnh giới Âm Huyền viên mãn đỉnh phong. Sau hai tháng nhẫn nại khổ cực, cuối cùng cũng đã đến lúc luyện hoá hoàn toàn nó. Ngoài ra Lâm Nhất còn tìm được một viên đan Hoả Vân khá quý hiếm trong tầng năm mộ cung. Khi tìm được đan dược, Lâm Nhất đã ngừng khám phá tầng năm mộ cung, dù cho vẫn còn rất nhiều mật thất chưa khám phá. Hắn vẫn quyết đoán dừng chân lại.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong Biển Trăng Khô, người có thể có kiếm thế khủng khiếp như thế, hiển nhiên ngoài Lâm Nhất ra chỉ có Tạ Vân Kiều của Càn Vân Tông. Cùng lúc đó, bôn lôi thủ Quách Húc xếp hạng bảy mươi tám trên bảng Long Vân cũng đã thông qua vòng khảo hạch thứ năm. Chẳng qua so với Tạ Vân Kiều nhẹ nhàng, hắn ta có vẻ chật vật hơn, tuy chỉ bị thương nhẹ, nhưng những vết xước do trường thương cứa trên người hắn ta cũng có phần sắc bén. “Không ngờ lại bị thương... Mình phải vơ vét tầng năm mộ cung một phen mới được, nếu không sẽ lỗ to”. Quách Húc liếm bờ môi khô khốc, trong mắt bắn ra tia sắc bén, hắn ta bước lên tầng năm mộ cung. Các vòng khảo hạch trong mộ cung càng về sau càng khó. Nhưng đối với các cao thủ chân chính như Cơ Vô Dạ, Diêm Không, Tần An, Bùi Nhạc thì vẫn nhẹ nhàng như thường, họ mạnh mẽ thông quan, tiến thẳng lên tầng chín. Khi họ thông qua vòng năm, đám người Chương Viễn vẫn còn đang giãy giụa trong vòng khảo hạch thứ tư. Họ đang cố gắng hết sức để thông qua khảo hạch. Về phần Lâm Nhất, hắn đã thông qua vòng khảo hạch thứ năm từ rất sớm, sau khi vơ vét tầng năm mộ cung, hắn đang chuẩn bị đột phá cảnh giới Dương Huyền đại thành. Trong một căn phòng bí mật yên tĩnh trên tầng năm, hoa Hoả Ngục phát ra ánh sáng rực rỡ loá mắt. Cánh hoa long lanh trong suốt, mịn màng như ngọc, hơi nóng phả ra từ trên cánh hoa, có thể nhìn thấy mơ hồ một con sông như ẩn như hiện bên trong hoa Hoả Ngục, bên dưới con sông có những điểm phát sáng như vì sao. Đó là tinh hoa chân chính của hoa Hoả Ngục, một năng lượng vô cùng lớn và đáng sợ. Lúc này trong căn phòng đá, linh khí thiên địa ẩn chứa trong hoa Hoả Ngục toả hơi nóng rực bá đạo. Tõm! Hoa Tử Diên màu bạc ở vùng Tử Phủ đã rất sốt ruột, hoàn toàn không thể chịu được cám dỗ này. Kể từ khi thăng cấp lên cảnh giới Dương Huyền, Lâm Nhất đã không thể chống lại sức hấp dẫn của hoa Hoả Ngục. Hắn đã lấy được đoá hoa này vào hai tháng trước. Nhưng vì lời khuyên của Mặc Linh, trước khi đột phá cảnh giới Dương Huyền, hắn vẫn luôn chịu đựng cám dỗ này, không luyện hoá hoàn toàn. Cho đến khi vào Biển Trăng Khô, hắn mới thận trọng hái một cánh hoa. Chỉ một cánh hoa đã mang lại lợi ích lớn lao, giúp tu vi đứng vững ở cảnh giới Âm Huyền viên mãn đỉnh phong. Sau hai tháng nhẫn nại khổ cực, cuối cùng cũng đã đến lúc luyện hoá hoàn toàn nó. Ngoài ra Lâm Nhất còn tìm được một viên đan Hoả Vân khá quý hiếm trong tầng năm mộ cung. Khi tìm được đan dược, Lâm Nhất đã ngừng khám phá tầng năm mộ cung, dù cho vẫn còn rất nhiều mật thất chưa khám phá. Hắn vẫn quyết đoán dừng chân lại.