“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2077
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Các ngươi nhìn vết thương trên người hắn kìa, có lẽ đã giao đấu với ai đó, thua cũng thảm thật. Nếu không, chắc chắn không đến mức bị thương như vậy!” Tạ Vân Kiều đột nhiên xuất hiện đã nhấc lên một cơn sóng lớn. Chủ yếu là vì thực lực người này có thể xem như siêu cao thủ ở biển Trăng Khô hiện tại, dù không chống lại được Cơ Vô Dạ và Diêm Không thì ít nhất tỷ lệ thắng cũng chiếm bốn phần. Một tay kiếm ý Tiên Thiên đại thành càng là chỗ dựa vững chắc cho hắn ta. Thậm chí trong mắt rất nhiều người, hắn ta có cơ hội giành được chiến thắng rất lớn, sẽ trở thành người cười đến cuối cùng. Nhưng hiện tại lại bị đào thải sớm như vậy, quả thật khó mà tin được.Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng ồn ào náo nhiệt ở biên giới biển Trăng Khô chợt nhỏ đi rất nhiều. Ngay cả Tạ Vân Kiều cũng bị đào thải thì trong cổ mộ Tinh Quân hiện tại, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Có bàn tán gì thì cũng vô nghĩa, nói không chừng, đợi lát nữa, Cơ Vô Dạ và Diêm Không sẽ bị truyền tống ra đấy. … Tại tầng tám cổ mộ Tinh Quân, sắc mặt Lâm Nhất tái nhợt, trông có vẻ rất mệt mỏi. Khảo nghiệm tầng tám hung hiểm hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, trận Du Long do tám con rối ngân giáp liên thủ gần như là hoàn mỹ, rất khó tìm kiếm sơ hở, thậm chí có thể nói là không có. Phải tiến công một cách mạnh mẽ hơn nữa mới có thể ép ra một chút sơ hở thoáng qua. Sơ hở chỉ thoáng qua, nếu bỏ lỡ cơ hội một phần ngàn giây đó thì phải bắt đầu lại từ đầu. Cũng may bản thân kiếm khách đã có thế công mạnh mẽ, Lâm Nhất lại nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn, nên rất nhạy cảm với sơ hở. Đừng nói một phần ngàn giây, dù là một phần vạn giây thì cũng đừng mong thoát khỏi con mắt của hắn. Dù vậy, muốn thông qua vòng khảo nghiệm này cũng rất nguy hiểm. Nếu có thể dùng đến kiếm Táng Hoa thì sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Theo Lâm Nhất suy đoán, có lẽ hắn là người đầu tiên tiến vào tầng tám mộ cung. Những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ ở lại tầng bảy vơ vét một phen, còn Lâm Nhất thì không, vừa qua cửa tầng bảy, hắn liền lợi dụng Thất Huyền Bộ đỉnh phong, dùng tốc độ tia chớp lao đến tầng tám tiến hành khảo nghiệm. Hoặc là suy nghĩ mạnh dạn hơn thì những người khác không nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn, chưa chắc có thể qua cửa nhanh như hắn được. “Nói thế, bất kể thế nào thì ta cũng vượt lên trước những người khác, có thể dư ra được một chút thời gian”. Lâm Nhất khẽ nói, hiện tại có ba lựa chọn bày ra trước mặt hắn. Một là thăm dò mộ cung tầng tám, càng về sau thì bảo bối trong mộ cung càng quý hiếm. Hắn là người đầu tiên đến đây, chắc chắn có thể vơ vét nhiều nơi hơn, và cũng thu hoạch được nhiều hơn. Hai là không quan tâm đến bất cứ thứ gì, đi thẳng đến tầng chín mộ cung.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Các ngươi nhìn vết thương trên người hắn kìa, có lẽ đã giao đấu với ai đó, thua cũng thảm thật. Nếu không, chắc chắn không đến mức bị thương như vậy!” Tạ Vân Kiều đột nhiên xuất hiện đã nhấc lên một cơn sóng lớn. Chủ yếu là vì thực lực người này có thể xem như siêu cao thủ ở biển Trăng Khô hiện tại, dù không chống lại được Cơ Vô Dạ và Diêm Không thì ít nhất tỷ lệ thắng cũng chiếm bốn phần. Một tay kiếm ý Tiên Thiên đại thành càng là chỗ dựa vững chắc cho hắn ta. Thậm chí trong mắt rất nhiều người, hắn ta có cơ hội giành được chiến thắng rất lớn, sẽ trở thành người cười đến cuối cùng. Nhưng hiện tại lại bị đào thải sớm như vậy, quả thật khó mà tin được.Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng ồn ào náo nhiệt ở biên giới biển Trăng Khô chợt nhỏ đi rất nhiều. Ngay cả Tạ Vân Kiều cũng bị đào thải thì trong cổ mộ Tinh Quân hiện tại, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Có bàn tán gì thì cũng vô nghĩa, nói không chừng, đợi lát nữa, Cơ Vô Dạ và Diêm Không sẽ bị truyền tống ra đấy. … Tại tầng tám cổ mộ Tinh Quân, sắc mặt Lâm Nhất tái nhợt, trông có vẻ rất mệt mỏi. Khảo nghiệm tầng tám hung hiểm hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, trận Du Long do tám con rối ngân giáp liên thủ gần như là hoàn mỹ, rất khó tìm kiếm sơ hở, thậm chí có thể nói là không có. Phải tiến công một cách mạnh mẽ hơn nữa mới có thể ép ra một chút sơ hở thoáng qua. Sơ hở chỉ thoáng qua, nếu bỏ lỡ cơ hội một phần ngàn giây đó thì phải bắt đầu lại từ đầu. Cũng may bản thân kiếm khách đã có thế công mạnh mẽ, Lâm Nhất lại nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn, nên rất nhạy cảm với sơ hở. Đừng nói một phần ngàn giây, dù là một phần vạn giây thì cũng đừng mong thoát khỏi con mắt của hắn. Dù vậy, muốn thông qua vòng khảo nghiệm này cũng rất nguy hiểm. Nếu có thể dùng đến kiếm Táng Hoa thì sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Theo Lâm Nhất suy đoán, có lẽ hắn là người đầu tiên tiến vào tầng tám mộ cung. Những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ ở lại tầng bảy vơ vét một phen, còn Lâm Nhất thì không, vừa qua cửa tầng bảy, hắn liền lợi dụng Thất Huyền Bộ đỉnh phong, dùng tốc độ tia chớp lao đến tầng tám tiến hành khảo nghiệm. Hoặc là suy nghĩ mạnh dạn hơn thì những người khác không nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn, chưa chắc có thể qua cửa nhanh như hắn được. “Nói thế, bất kể thế nào thì ta cũng vượt lên trước những người khác, có thể dư ra được một chút thời gian”. Lâm Nhất khẽ nói, hiện tại có ba lựa chọn bày ra trước mặt hắn. Một là thăm dò mộ cung tầng tám, càng về sau thì bảo bối trong mộ cung càng quý hiếm. Hắn là người đầu tiên đến đây, chắc chắn có thể vơ vét nhiều nơi hơn, và cũng thu hoạch được nhiều hơn. Hai là không quan tâm đến bất cứ thứ gì, đi thẳng đến tầng chín mộ cung.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Các ngươi nhìn vết thương trên người hắn kìa, có lẽ đã giao đấu với ai đó, thua cũng thảm thật. Nếu không, chắc chắn không đến mức bị thương như vậy!” Tạ Vân Kiều đột nhiên xuất hiện đã nhấc lên một cơn sóng lớn. Chủ yếu là vì thực lực người này có thể xem như siêu cao thủ ở biển Trăng Khô hiện tại, dù không chống lại được Cơ Vô Dạ và Diêm Không thì ít nhất tỷ lệ thắng cũng chiếm bốn phần. Một tay kiếm ý Tiên Thiên đại thành càng là chỗ dựa vững chắc cho hắn ta. Thậm chí trong mắt rất nhiều người, hắn ta có cơ hội giành được chiến thắng rất lớn, sẽ trở thành người cười đến cuối cùng. Nhưng hiện tại lại bị đào thải sớm như vậy, quả thật khó mà tin được.Trong khoảng thời gian ngắn, tiếng ồn ào náo nhiệt ở biên giới biển Trăng Khô chợt nhỏ đi rất nhiều. Ngay cả Tạ Vân Kiều cũng bị đào thải thì trong cổ mộ Tinh Quân hiện tại, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Có bàn tán gì thì cũng vô nghĩa, nói không chừng, đợi lát nữa, Cơ Vô Dạ và Diêm Không sẽ bị truyền tống ra đấy. … Tại tầng tám cổ mộ Tinh Quân, sắc mặt Lâm Nhất tái nhợt, trông có vẻ rất mệt mỏi. Khảo nghiệm tầng tám hung hiểm hơn rất nhiều so với tưởng tượng của hắn, trận Du Long do tám con rối ngân giáp liên thủ gần như là hoàn mỹ, rất khó tìm kiếm sơ hở, thậm chí có thể nói là không có. Phải tiến công một cách mạnh mẽ hơn nữa mới có thể ép ra một chút sơ hở thoáng qua. Sơ hở chỉ thoáng qua, nếu bỏ lỡ cơ hội một phần ngàn giây đó thì phải bắt đầu lại từ đầu. Cũng may bản thân kiếm khách đã có thế công mạnh mẽ, Lâm Nhất lại nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn, nên rất nhạy cảm với sơ hở. Đừng nói một phần ngàn giây, dù là một phần vạn giây thì cũng đừng mong thoát khỏi con mắt của hắn. Dù vậy, muốn thông qua vòng khảo nghiệm này cũng rất nguy hiểm. Nếu có thể dùng đến kiếm Táng Hoa thì sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Theo Lâm Nhất suy đoán, có lẽ hắn là người đầu tiên tiến vào tầng tám mộ cung. Những người khác hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ ở lại tầng bảy vơ vét một phen, còn Lâm Nhất thì không, vừa qua cửa tầng bảy, hắn liền lợi dụng Thất Huyền Bộ đỉnh phong, dùng tốc độ tia chớp lao đến tầng tám tiến hành khảo nghiệm. Hoặc là suy nghĩ mạnh dạn hơn thì những người khác không nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn, chưa chắc có thể qua cửa nhanh như hắn được. “Nói thế, bất kể thế nào thì ta cũng vượt lên trước những người khác, có thể dư ra được một chút thời gian”. Lâm Nhất khẽ nói, hiện tại có ba lựa chọn bày ra trước mặt hắn. Một là thăm dò mộ cung tầng tám, càng về sau thì bảo bối trong mộ cung càng quý hiếm. Hắn là người đầu tiên đến đây, chắc chắn có thể vơ vét nhiều nơi hơn, và cũng thu hoạch được nhiều hơn. Hai là không quan tâm đến bất cứ thứ gì, đi thẳng đến tầng chín mộ cung.