“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2098
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đặc biệt là loại người hung ác như Tần An và Bùi Nhạc. Phải biết rằng Tạ Vân Kiều, người nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên đại thành giống Lâm Nhất, tu vi cao hơn hắn cũng đã thất bại thảm hại. “Chỉ là suy đoán, vết thương bởi kiếm của hai người này rất giống với vết thương do Táng Hoa của Lâm Nhất để lại. Diêm Không và Cơ Vô Dạ một kẻ là Quỷ Đao, một kẻ là Huyết Thủ Đồ Tể. Diêm Không luyện đao, chắc chắn không phải hắn ta. Cơ Vô Dạ thì kiếm ý rất nặng về giết chóc, ngưng luyện ra Huyết Sát, vết thương của hắn ta để lại khiến người ta ghê sợ, không dám nhìn nhiều”. Mặc Linh nhỏ giọng nói: “Nhưng vết thương trên người hai người này lại vô cùng thuần túy, trừ kiếm ý sắc bén ra, không nhuốm chút Huyết Sát nào trong đó”. Sau khi nghe phân tích như vậy, đám người Chương Viễn sáng mắt lên, nhưng nghĩ kỹ lại hình như đúng là vậy thật. Trong nháy mắt, mọi người đều vô cùng kinh hãi. Lúc này, lầu Huyết Vũ, một trong những thế lực cấp bá chủ ở thành U Châu cũng đang bàn tán về Lâm Nhất. Chỉ là tâm trạng lại khác hoàn toàn. “Tên tạp chủng ấy vẫn chưa ra sao?” “Giết đệ tử của U Vân lão quỷ đã đành, ngay cả đệ tử thân truyền đứng đầu lầu Huyết Vũ cũng dám giết, đúng là vô pháp vô thiên”. “Mối thù này nhất định phải báo, dù thư viện Thiên Phủ chống lưng cho hắn, hôm nay cũng phải bắt hắn trả giá!” Tin tức Lãnh Hạo Vũ chết trong tay Lâm Nhất, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, đương nhiên không thể giấu được lầu Huyết Vũ. Các trưởng lão của lầu Huyết Vũ từ lâu đã nổi giận xung thiên. Đặc biệt là Phùng Vũ trưởng lão, sư tôn của Lãnh Hạo Vũ, vị cao thủ cảnh giới Thiên Phách áp trận cho lầu Huyết Vũ. Sắc mặt ông ta vô cùng âm trầm, đợi chờ bấy lâu nay, nào ngờ Lâm Nhất đến nước này rồi vẫn chưa xuất hiện. Nhưng bây giờ, đệ tử tông môn đến từ các châu của cổ vực Nam Hoa đều tập trung ánh mắt lên người Tần An và Bùi Nhạc. Nhiều người có ánh mắt sắc bén đã nhìn ra được một số manh mối từ hai người họ. Dù sao, vết thương bởi kiếm trên người hai người đó vô cùng dễ thấy, nhìn kỹ lại rất dễ dàng nhận ra. Khi mọi người phát hiện ra trong vết thương đó không hề có Huyết Sát sót lại, lập tức dẫn đến chấn động không nhỏ. Nói vậy là dự đoán của mọi người trước kia đều sai lầm. Người làm hai người này bị thương chỉ có thể là Bạch Lê Hiên và Lâm Nhất mà thôi. Bất kể người đó là ai cũng sẽ trở thành tin tức vô cùng chấn động. Hai người này đều là nhân tài mới nổi, đặc biệt là Lâm Nhất, chỉ mới mười tám tuổi. Một trận bàn tán xôn xao bắt đầu truyền ra, nghe kỹ thì là đang đoán xem Lâm Nhất và Bạch Lê Hiên ai có nhiều khả năng hơn.“Ta cảm thấy khả năng của Bạch Lê Hiên cao hơn một chút. Dù sao cũng có thánh thể nghìn năm khó gặp, căn cốt như vậy cả cổ vực Nam Hoa chẳng mấy ai có thể sánh bằng”. “Nhưng hi vọng của Lâm Nhất cũng không nhỏ. Nên biết rằng trước kia, hắn dám chửi lại cả Cơ Vô Dạ, chắc chắn có lòng tin rất lớn”.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đặc biệt là loại người hung ác như Tần An và Bùi Nhạc. Phải biết rằng Tạ Vân Kiều, người nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên đại thành giống Lâm Nhất, tu vi cao hơn hắn cũng đã thất bại thảm hại. “Chỉ là suy đoán, vết thương bởi kiếm của hai người này rất giống với vết thương do Táng Hoa của Lâm Nhất để lại. Diêm Không và Cơ Vô Dạ một kẻ là Quỷ Đao, một kẻ là Huyết Thủ Đồ Tể. Diêm Không luyện đao, chắc chắn không phải hắn ta. Cơ Vô Dạ thì kiếm ý rất nặng về giết chóc, ngưng luyện ra Huyết Sát, vết thương của hắn ta để lại khiến người ta ghê sợ, không dám nhìn nhiều”. Mặc Linh nhỏ giọng nói: “Nhưng vết thương trên người hai người này lại vô cùng thuần túy, trừ kiếm ý sắc bén ra, không nhuốm chút Huyết Sát nào trong đó”. Sau khi nghe phân tích như vậy, đám người Chương Viễn sáng mắt lên, nhưng nghĩ kỹ lại hình như đúng là vậy thật. Trong nháy mắt, mọi người đều vô cùng kinh hãi. Lúc này, lầu Huyết Vũ, một trong những thế lực cấp bá chủ ở thành U Châu cũng đang bàn tán về Lâm Nhất. Chỉ là tâm trạng lại khác hoàn toàn. “Tên tạp chủng ấy vẫn chưa ra sao?” “Giết đệ tử của U Vân lão quỷ đã đành, ngay cả đệ tử thân truyền đứng đầu lầu Huyết Vũ cũng dám giết, đúng là vô pháp vô thiên”. “Mối thù này nhất định phải báo, dù thư viện Thiên Phủ chống lưng cho hắn, hôm nay cũng phải bắt hắn trả giá!” Tin tức Lãnh Hạo Vũ chết trong tay Lâm Nhất, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, đương nhiên không thể giấu được lầu Huyết Vũ. Các trưởng lão của lầu Huyết Vũ từ lâu đã nổi giận xung thiên. Đặc biệt là Phùng Vũ trưởng lão, sư tôn của Lãnh Hạo Vũ, vị cao thủ cảnh giới Thiên Phách áp trận cho lầu Huyết Vũ. Sắc mặt ông ta vô cùng âm trầm, đợi chờ bấy lâu nay, nào ngờ Lâm Nhất đến nước này rồi vẫn chưa xuất hiện. Nhưng bây giờ, đệ tử tông môn đến từ các châu của cổ vực Nam Hoa đều tập trung ánh mắt lên người Tần An và Bùi Nhạc. Nhiều người có ánh mắt sắc bén đã nhìn ra được một số manh mối từ hai người họ. Dù sao, vết thương bởi kiếm trên người hai người đó vô cùng dễ thấy, nhìn kỹ lại rất dễ dàng nhận ra. Khi mọi người phát hiện ra trong vết thương đó không hề có Huyết Sát sót lại, lập tức dẫn đến chấn động không nhỏ. Nói vậy là dự đoán của mọi người trước kia đều sai lầm. Người làm hai người này bị thương chỉ có thể là Bạch Lê Hiên và Lâm Nhất mà thôi. Bất kể người đó là ai cũng sẽ trở thành tin tức vô cùng chấn động. Hai người này đều là nhân tài mới nổi, đặc biệt là Lâm Nhất, chỉ mới mười tám tuổi. Một trận bàn tán xôn xao bắt đầu truyền ra, nghe kỹ thì là đang đoán xem Lâm Nhất và Bạch Lê Hiên ai có nhiều khả năng hơn.“Ta cảm thấy khả năng của Bạch Lê Hiên cao hơn một chút. Dù sao cũng có thánh thể nghìn năm khó gặp, căn cốt như vậy cả cổ vực Nam Hoa chẳng mấy ai có thể sánh bằng”. “Nhưng hi vọng của Lâm Nhất cũng không nhỏ. Nên biết rằng trước kia, hắn dám chửi lại cả Cơ Vô Dạ, chắc chắn có lòng tin rất lớn”.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đặc biệt là loại người hung ác như Tần An và Bùi Nhạc. Phải biết rằng Tạ Vân Kiều, người nắm giữ kiếm ý Tiên Thiên đại thành giống Lâm Nhất, tu vi cao hơn hắn cũng đã thất bại thảm hại. “Chỉ là suy đoán, vết thương bởi kiếm của hai người này rất giống với vết thương do Táng Hoa của Lâm Nhất để lại. Diêm Không và Cơ Vô Dạ một kẻ là Quỷ Đao, một kẻ là Huyết Thủ Đồ Tể. Diêm Không luyện đao, chắc chắn không phải hắn ta. Cơ Vô Dạ thì kiếm ý rất nặng về giết chóc, ngưng luyện ra Huyết Sát, vết thương của hắn ta để lại khiến người ta ghê sợ, không dám nhìn nhiều”. Mặc Linh nhỏ giọng nói: “Nhưng vết thương trên người hai người này lại vô cùng thuần túy, trừ kiếm ý sắc bén ra, không nhuốm chút Huyết Sát nào trong đó”. Sau khi nghe phân tích như vậy, đám người Chương Viễn sáng mắt lên, nhưng nghĩ kỹ lại hình như đúng là vậy thật. Trong nháy mắt, mọi người đều vô cùng kinh hãi. Lúc này, lầu Huyết Vũ, một trong những thế lực cấp bá chủ ở thành U Châu cũng đang bàn tán về Lâm Nhất. Chỉ là tâm trạng lại khác hoàn toàn. “Tên tạp chủng ấy vẫn chưa ra sao?” “Giết đệ tử của U Vân lão quỷ đã đành, ngay cả đệ tử thân truyền đứng đầu lầu Huyết Vũ cũng dám giết, đúng là vô pháp vô thiên”. “Mối thù này nhất định phải báo, dù thư viện Thiên Phủ chống lưng cho hắn, hôm nay cũng phải bắt hắn trả giá!” Tin tức Lãnh Hạo Vũ chết trong tay Lâm Nhất, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, đương nhiên không thể giấu được lầu Huyết Vũ. Các trưởng lão của lầu Huyết Vũ từ lâu đã nổi giận xung thiên. Đặc biệt là Phùng Vũ trưởng lão, sư tôn của Lãnh Hạo Vũ, vị cao thủ cảnh giới Thiên Phách áp trận cho lầu Huyết Vũ. Sắc mặt ông ta vô cùng âm trầm, đợi chờ bấy lâu nay, nào ngờ Lâm Nhất đến nước này rồi vẫn chưa xuất hiện. Nhưng bây giờ, đệ tử tông môn đến từ các châu của cổ vực Nam Hoa đều tập trung ánh mắt lên người Tần An và Bùi Nhạc. Nhiều người có ánh mắt sắc bén đã nhìn ra được một số manh mối từ hai người họ. Dù sao, vết thương bởi kiếm trên người hai người đó vô cùng dễ thấy, nhìn kỹ lại rất dễ dàng nhận ra. Khi mọi người phát hiện ra trong vết thương đó không hề có Huyết Sát sót lại, lập tức dẫn đến chấn động không nhỏ. Nói vậy là dự đoán của mọi người trước kia đều sai lầm. Người làm hai người này bị thương chỉ có thể là Bạch Lê Hiên và Lâm Nhất mà thôi. Bất kể người đó là ai cũng sẽ trở thành tin tức vô cùng chấn động. Hai người này đều là nhân tài mới nổi, đặc biệt là Lâm Nhất, chỉ mới mười tám tuổi. Một trận bàn tán xôn xao bắt đầu truyền ra, nghe kỹ thì là đang đoán xem Lâm Nhất và Bạch Lê Hiên ai có nhiều khả năng hơn.“Ta cảm thấy khả năng của Bạch Lê Hiên cao hơn một chút. Dù sao cũng có thánh thể nghìn năm khó gặp, căn cốt như vậy cả cổ vực Nam Hoa chẳng mấy ai có thể sánh bằng”. “Nhưng hi vọng của Lâm Nhất cũng không nhỏ. Nên biết rằng trước kia, hắn dám chửi lại cả Cơ Vô Dạ, chắc chắn có lòng tin rất lớn”.