“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2154
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhiều loại đan dược cũng được bôi một lớp sáp ở mặt ngoài để tránh tiếp xúc với không khí, phòng ngừa dược lực bốc hơi. Dù sao thì trong không khí, ngoại trừ linh khí, còn có rất nhiều loại khí dơ bẩn, khiến cho dược lực bị xói mòn, làm hỏng dược tính của đan dược. Nói không chừng linh đan diệu dược sẽ biến thành độc dược giết người. Giọt máu Thương Long trước mắt có thể bảo tồn từ thời thượng cổ đến nay chắc chắn là có một vài thủ pháp nào đó. XÍU...UU!! Ánh mắt Lâm Nhất bỗng lóe sáng, ngón trỏ của bàn tay phải đang đặt trên gối đột nhiên búng mạnh ra. Một luồng kiếm quang màu bạc xé rách hư không lao về phía máu Thương Long. Ngay khi kiếm quang sắp đâm trúng máu Thương Long, một việc kỳ quái đã xảy ra, kiếm quang bị tấm màng vô hình bao bọc máu Thương Long cắn nuốt, cuối cùng thiêu đốt thành một đốm lửa màu bạc. Cho đến khi chân nguyên trong kiếm quang bị thiêu đốt không còn gì, giọt máu Thương Long vẫn lơ lửng trước mặt Lâm Nhất, cứ như không hề có chuyện gì xảy ra. “Được đó…” Lâm Nhất lẩm bẩm, xem ra muốn luyện hóa giọt máu Thương Long này phải tốn sức một phen rồi. BOANG...! Khanh! BOANG...! BOANG...! Một ý niệm lóe lên trong đầu hắn, chỉ trong khoảnh khoắc, từng sợi kiếm quang màu bạc liên tục đâm tới. Nhưng vừa đến gần máu Thương Long thì tất cả đều bốc hơi, không có trường hợp ngoại lệ. Thoáng chốc, gần trăm luồng kiếm quang đã bị tiêu hao sạch sẽ. “Không được à?” Lâm Nhất nhíu mày, thầm hừ lạnh, hắn cũng không tin không thể phá vỡ tấm màng này. Ầm! Kiếm ý Tiên Thiên đỉnh phong được thi triển, có kiếm âm hào hùng bùng lên trong cơ thể Lâm Nhất, vang vọng khắp vòm trời. Mây đen bốn phía nhanh chóng di chuyển, trời đất đổi màu. Trên người thiếu niên lập tức bộc phát uy áp lớn lao, đến khi kiếm ý đã hoàn toàn dung hợp với thiên địa, một sợi tóc tung bay dường như cũng chứ đựng uy lực khủng khiếp, khiến cho cây cỏ trong phạm vi mười dặm quanh đây không ngừng xao động. Xùy~~! Xùy~~! Khi kiếm uy bao la mà sắc bén sắp phủ xuống, giọt máu Thương Long trước mặt Lâm Nhất bắt đầu run rẩy kịch liệt. Một khắc sau, một đốm lửa đen bùng lên, dưới sự áp bách từ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong, lớp màng bao bọc thần bí kia dần dần bị hủy diệt. Ầm ầm! Khi ngọn lửa đen rực cháy, trên vòm trời, dưới sự thôi thúc của cuồng phong, mây đen vô biên vô tận nhanh chóng tụ lại. Phút chốc, trên đỉnh núi là một khoảng không u tối, thỉnh thoảng có tia chớp rạch ngang qua nền trời. “Rốt cuộc tên nhóc này đã thu hoạch được thứ gì trong cổ mộ Tinh Quân?” Đằng xa, trong bóng tối, khi nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị trên đỉnh núi, sắc mặt U Vân lão quỷ bỗng trở nên nghiêm túc. Sâu trong mắt ông ta lóe lên sự tham lam.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhiều loại đan dược cũng được bôi một lớp sáp ở mặt ngoài để tránh tiếp xúc với không khí, phòng ngừa dược lực bốc hơi. Dù sao thì trong không khí, ngoại trừ linh khí, còn có rất nhiều loại khí dơ bẩn, khiến cho dược lực bị xói mòn, làm hỏng dược tính của đan dược. Nói không chừng linh đan diệu dược sẽ biến thành độc dược giết người. Giọt máu Thương Long trước mắt có thể bảo tồn từ thời thượng cổ đến nay chắc chắn là có một vài thủ pháp nào đó. XÍU...UU!! Ánh mắt Lâm Nhất bỗng lóe sáng, ngón trỏ của bàn tay phải đang đặt trên gối đột nhiên búng mạnh ra. Một luồng kiếm quang màu bạc xé rách hư không lao về phía máu Thương Long. Ngay khi kiếm quang sắp đâm trúng máu Thương Long, một việc kỳ quái đã xảy ra, kiếm quang bị tấm màng vô hình bao bọc máu Thương Long cắn nuốt, cuối cùng thiêu đốt thành một đốm lửa màu bạc. Cho đến khi chân nguyên trong kiếm quang bị thiêu đốt không còn gì, giọt máu Thương Long vẫn lơ lửng trước mặt Lâm Nhất, cứ như không hề có chuyện gì xảy ra. “Được đó…” Lâm Nhất lẩm bẩm, xem ra muốn luyện hóa giọt máu Thương Long này phải tốn sức một phen rồi. BOANG...! Khanh! BOANG...! BOANG...! Một ý niệm lóe lên trong đầu hắn, chỉ trong khoảnh khoắc, từng sợi kiếm quang màu bạc liên tục đâm tới. Nhưng vừa đến gần máu Thương Long thì tất cả đều bốc hơi, không có trường hợp ngoại lệ. Thoáng chốc, gần trăm luồng kiếm quang đã bị tiêu hao sạch sẽ. “Không được à?” Lâm Nhất nhíu mày, thầm hừ lạnh, hắn cũng không tin không thể phá vỡ tấm màng này. Ầm! Kiếm ý Tiên Thiên đỉnh phong được thi triển, có kiếm âm hào hùng bùng lên trong cơ thể Lâm Nhất, vang vọng khắp vòm trời. Mây đen bốn phía nhanh chóng di chuyển, trời đất đổi màu. Trên người thiếu niên lập tức bộc phát uy áp lớn lao, đến khi kiếm ý đã hoàn toàn dung hợp với thiên địa, một sợi tóc tung bay dường như cũng chứ đựng uy lực khủng khiếp, khiến cho cây cỏ trong phạm vi mười dặm quanh đây không ngừng xao động. Xùy~~! Xùy~~! Khi kiếm uy bao la mà sắc bén sắp phủ xuống, giọt máu Thương Long trước mặt Lâm Nhất bắt đầu run rẩy kịch liệt. Một khắc sau, một đốm lửa đen bùng lên, dưới sự áp bách từ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong, lớp màng bao bọc thần bí kia dần dần bị hủy diệt. Ầm ầm! Khi ngọn lửa đen rực cháy, trên vòm trời, dưới sự thôi thúc của cuồng phong, mây đen vô biên vô tận nhanh chóng tụ lại. Phút chốc, trên đỉnh núi là một khoảng không u tối, thỉnh thoảng có tia chớp rạch ngang qua nền trời. “Rốt cuộc tên nhóc này đã thu hoạch được thứ gì trong cổ mộ Tinh Quân?” Đằng xa, trong bóng tối, khi nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị trên đỉnh núi, sắc mặt U Vân lão quỷ bỗng trở nên nghiêm túc. Sâu trong mắt ông ta lóe lên sự tham lam.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhiều loại đan dược cũng được bôi một lớp sáp ở mặt ngoài để tránh tiếp xúc với không khí, phòng ngừa dược lực bốc hơi. Dù sao thì trong không khí, ngoại trừ linh khí, còn có rất nhiều loại khí dơ bẩn, khiến cho dược lực bị xói mòn, làm hỏng dược tính của đan dược. Nói không chừng linh đan diệu dược sẽ biến thành độc dược giết người. Giọt máu Thương Long trước mắt có thể bảo tồn từ thời thượng cổ đến nay chắc chắn là có một vài thủ pháp nào đó. XÍU...UU!! Ánh mắt Lâm Nhất bỗng lóe sáng, ngón trỏ của bàn tay phải đang đặt trên gối đột nhiên búng mạnh ra. Một luồng kiếm quang màu bạc xé rách hư không lao về phía máu Thương Long. Ngay khi kiếm quang sắp đâm trúng máu Thương Long, một việc kỳ quái đã xảy ra, kiếm quang bị tấm màng vô hình bao bọc máu Thương Long cắn nuốt, cuối cùng thiêu đốt thành một đốm lửa màu bạc. Cho đến khi chân nguyên trong kiếm quang bị thiêu đốt không còn gì, giọt máu Thương Long vẫn lơ lửng trước mặt Lâm Nhất, cứ như không hề có chuyện gì xảy ra. “Được đó…” Lâm Nhất lẩm bẩm, xem ra muốn luyện hóa giọt máu Thương Long này phải tốn sức một phen rồi. BOANG...! Khanh! BOANG...! BOANG...! Một ý niệm lóe lên trong đầu hắn, chỉ trong khoảnh khoắc, từng sợi kiếm quang màu bạc liên tục đâm tới. Nhưng vừa đến gần máu Thương Long thì tất cả đều bốc hơi, không có trường hợp ngoại lệ. Thoáng chốc, gần trăm luồng kiếm quang đã bị tiêu hao sạch sẽ. “Không được à?” Lâm Nhất nhíu mày, thầm hừ lạnh, hắn cũng không tin không thể phá vỡ tấm màng này. Ầm! Kiếm ý Tiên Thiên đỉnh phong được thi triển, có kiếm âm hào hùng bùng lên trong cơ thể Lâm Nhất, vang vọng khắp vòm trời. Mây đen bốn phía nhanh chóng di chuyển, trời đất đổi màu. Trên người thiếu niên lập tức bộc phát uy áp lớn lao, đến khi kiếm ý đã hoàn toàn dung hợp với thiên địa, một sợi tóc tung bay dường như cũng chứ đựng uy lực khủng khiếp, khiến cho cây cỏ trong phạm vi mười dặm quanh đây không ngừng xao động. Xùy~~! Xùy~~! Khi kiếm uy bao la mà sắc bén sắp phủ xuống, giọt máu Thương Long trước mặt Lâm Nhất bắt đầu run rẩy kịch liệt. Một khắc sau, một đốm lửa đen bùng lên, dưới sự áp bách từ kiếm ý Tiên Thiên viên mãn đỉnh phong, lớp màng bao bọc thần bí kia dần dần bị hủy diệt. Ầm ầm! Khi ngọn lửa đen rực cháy, trên vòm trời, dưới sự thôi thúc của cuồng phong, mây đen vô biên vô tận nhanh chóng tụ lại. Phút chốc, trên đỉnh núi là một khoảng không u tối, thỉnh thoảng có tia chớp rạch ngang qua nền trời. “Rốt cuộc tên nhóc này đã thu hoạch được thứ gì trong cổ mộ Tinh Quân?” Đằng xa, trong bóng tối, khi nhìn thấy cảnh tượng kỳ dị trên đỉnh núi, sắc mặt U Vân lão quỷ bỗng trở nên nghiêm túc. Sâu trong mắt ông ta lóe lên sự tham lam.