“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2249

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, sau đó nhanh chóng lấy yêu đan của nó ra ngoài.  Ầm!  Khi yêu đan rời khỏi cơ thể đối phương, ánh sáng bạc chói mắt chiếu sáng cả cái hố đầy sương máu này. Viên yêu đan màu bạc kia sáng rực rỡ và lộng lẫy, rất khác so với những viên yêu đan mà Lâm Nhất từng thấy trước đây.  Nó không giống yêu đan mà giống bảo vật thiên địa hơn, không nhiễm bụi trần, không có một chút tạp chất.  “Cái này...”  Đây là lần đầu tiên Lâm Nhất nhìn thấy một viên yêu đan thuần khiết như thế nên rất kinh ngạc.  Lâm Nhất chợt nghĩ tới điều gì đó, thầm nghĩ, Ngân Điện Ma Điêu được coi là bá chủ tuyệt đối của khu vực này, nhưng nó ăn mồi có điều độ, nửa tháng một lần, thậm chí là mấy tháng một lần.  Nếu như vậy thì nó dành hầu hết thời gian để cô đọng yêu đan. Mặc dù những con yêu thú khác cũng có linh trí, nhưng đa số đều khá dã man, không có trí tuệ như nó.  Với viên yêu đan như bảo vật này, nếu cho nó đủ thời gian, có lẽ sớm muộn gì con Ngân Điện Ma Điêu này cũng trở thành yêu thú cảnh giới Thiên Phách.  Xem như hôm nay hắn đã bóp chết một con yêu thú Thiên Phách trong tương lai, nghĩ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ hãi.  “Đến lúc luyện hoá rồi”.  Nhìn ngựa Huyết Long đang cắn nuốt xác của Ngân Điện Ma Điêu, Lâm Nhất mỉm cười, bay lên không trung.  Quần Long thịnh yến còn khoảng nửa năm nữa, đối với võ giả thì đây là một khoảng thời gian rất ngắn, thời gian còn lại của Lâm Nhất không nhiều, khá là gấp gáp.  Đặc biệt là khi nghĩ tới khả năng nào đó, nếu lầu Huyết Vũ thật sự bị cao thủ sau lưng Tô Hàm Nguyệt tiêu diệt, vậy thì có lẽ bối cảnh của nàng ta mạnh đến mức không thể tưởng tượng.  Đế Huyền Cung... Ít nhất thì trong cổ vực Nam Hoa không có thế lực này.  Nhưng hắn đã từng thề rằng dù cho đối phương có lên chín tầng trời, Lâm Nhất hắn cũng nhất định sẽ ôm đối phương xuống, ngay cả thần phật trên trời cũng không thể ngăn cản hắn.  Chỉ vì mối tình duyên của kiếp này mà bước lên đỉnh cao của con đường võ đạo.  Trong lòng dâng lên rất nhiều suy nghĩ, vẻ mặt Lâm Nhất dần trở nên nghiêm túc, hai tay kề sát vào nhau, nắm chặt viên yêu đan này.  “Lực lượng lôi đình thật kinh khủng!”  Sau khoảng thời gian luyện hoá này, Huyền Lôi Châu đã trở nên yếu hơn rất nhiều, thua kém xa so với yêu đan của ma điêu. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, sau đó nhanh chóng lấy yêu đan của nó ra ngoài.  Ầm!  Khi yêu đan rời khỏi cơ thể đối phương, ánh sáng bạc chói mắt chiếu sáng cả cái hố đầy sương máu này. Viên yêu đan màu bạc kia sáng rực rỡ và lộng lẫy, rất khác so với những viên yêu đan mà Lâm Nhất từng thấy trước đây.  Nó không giống yêu đan mà giống bảo vật thiên địa hơn, không nhiễm bụi trần, không có một chút tạp chất.  “Cái này...”  Đây là lần đầu tiên Lâm Nhất nhìn thấy một viên yêu đan thuần khiết như thế nên rất kinh ngạc.  Lâm Nhất chợt nghĩ tới điều gì đó, thầm nghĩ, Ngân Điện Ma Điêu được coi là bá chủ tuyệt đối của khu vực này, nhưng nó ăn mồi có điều độ, nửa tháng một lần, thậm chí là mấy tháng một lần.  Nếu như vậy thì nó dành hầu hết thời gian để cô đọng yêu đan. Mặc dù những con yêu thú khác cũng có linh trí, nhưng đa số đều khá dã man, không có trí tuệ như nó.  Với viên yêu đan như bảo vật này, nếu cho nó đủ thời gian, có lẽ sớm muộn gì con Ngân Điện Ma Điêu này cũng trở thành yêu thú cảnh giới Thiên Phách.  Xem như hôm nay hắn đã bóp chết một con yêu thú Thiên Phách trong tương lai, nghĩ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ hãi.  “Đến lúc luyện hoá rồi”.  Nhìn ngựa Huyết Long đang cắn nuốt xác của Ngân Điện Ma Điêu, Lâm Nhất mỉm cười, bay lên không trung.  Quần Long thịnh yến còn khoảng nửa năm nữa, đối với võ giả thì đây là một khoảng thời gian rất ngắn, thời gian còn lại của Lâm Nhất không nhiều, khá là gấp gáp.  Đặc biệt là khi nghĩ tới khả năng nào đó, nếu lầu Huyết Vũ thật sự bị cao thủ sau lưng Tô Hàm Nguyệt tiêu diệt, vậy thì có lẽ bối cảnh của nàng ta mạnh đến mức không thể tưởng tượng.  Đế Huyền Cung... Ít nhất thì trong cổ vực Nam Hoa không có thế lực này.  Nhưng hắn đã từng thề rằng dù cho đối phương có lên chín tầng trời, Lâm Nhất hắn cũng nhất định sẽ ôm đối phương xuống, ngay cả thần phật trên trời cũng không thể ngăn cản hắn.  Chỉ vì mối tình duyên của kiếp này mà bước lên đỉnh cao của con đường võ đạo.  Trong lòng dâng lên rất nhiều suy nghĩ, vẻ mặt Lâm Nhất dần trở nên nghiêm túc, hai tay kề sát vào nhau, nắm chặt viên yêu đan này.  “Lực lượng lôi đình thật kinh khủng!”  Sau khoảng thời gian luyện hoá này, Huyền Lôi Châu đã trở nên yếu hơn rất nhiều, thua kém xa so với yêu đan của ma điêu. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, sau đó nhanh chóng lấy yêu đan của nó ra ngoài.  Ầm!  Khi yêu đan rời khỏi cơ thể đối phương, ánh sáng bạc chói mắt chiếu sáng cả cái hố đầy sương máu này. Viên yêu đan màu bạc kia sáng rực rỡ và lộng lẫy, rất khác so với những viên yêu đan mà Lâm Nhất từng thấy trước đây.  Nó không giống yêu đan mà giống bảo vật thiên địa hơn, không nhiễm bụi trần, không có một chút tạp chất.  “Cái này...”  Đây là lần đầu tiên Lâm Nhất nhìn thấy một viên yêu đan thuần khiết như thế nên rất kinh ngạc.  Lâm Nhất chợt nghĩ tới điều gì đó, thầm nghĩ, Ngân Điện Ma Điêu được coi là bá chủ tuyệt đối của khu vực này, nhưng nó ăn mồi có điều độ, nửa tháng một lần, thậm chí là mấy tháng một lần.  Nếu như vậy thì nó dành hầu hết thời gian để cô đọng yêu đan. Mặc dù những con yêu thú khác cũng có linh trí, nhưng đa số đều khá dã man, không có trí tuệ như nó.  Với viên yêu đan như bảo vật này, nếu cho nó đủ thời gian, có lẽ sớm muộn gì con Ngân Điện Ma Điêu này cũng trở thành yêu thú cảnh giới Thiên Phách.  Xem như hôm nay hắn đã bóp chết một con yêu thú Thiên Phách trong tương lai, nghĩ lại mà vẫn còn cảm thấy sợ hãi.  “Đến lúc luyện hoá rồi”.  Nhìn ngựa Huyết Long đang cắn nuốt xác của Ngân Điện Ma Điêu, Lâm Nhất mỉm cười, bay lên không trung.  Quần Long thịnh yến còn khoảng nửa năm nữa, đối với võ giả thì đây là một khoảng thời gian rất ngắn, thời gian còn lại của Lâm Nhất không nhiều, khá là gấp gáp.  Đặc biệt là khi nghĩ tới khả năng nào đó, nếu lầu Huyết Vũ thật sự bị cao thủ sau lưng Tô Hàm Nguyệt tiêu diệt, vậy thì có lẽ bối cảnh của nàng ta mạnh đến mức không thể tưởng tượng.  Đế Huyền Cung... Ít nhất thì trong cổ vực Nam Hoa không có thế lực này.  Nhưng hắn đã từng thề rằng dù cho đối phương có lên chín tầng trời, Lâm Nhất hắn cũng nhất định sẽ ôm đối phương xuống, ngay cả thần phật trên trời cũng không thể ngăn cản hắn.  Chỉ vì mối tình duyên của kiếp này mà bước lên đỉnh cao của con đường võ đạo.  Trong lòng dâng lên rất nhiều suy nghĩ, vẻ mặt Lâm Nhất dần trở nên nghiêm túc, hai tay kề sát vào nhau, nắm chặt viên yêu đan này.  “Lực lượng lôi đình thật kinh khủng!”  Sau khoảng thời gian luyện hoá này, Huyền Lôi Châu đã trở nên yếu hơn rất nhiều, thua kém xa so với yêu đan của ma điêu. 

Chương 2249