“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2353
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thương Long Ấn trên ngực ngọ nguậy với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. Dấu ấn nhìn như lớn chừng móng tay, khi thay đổi nó liên tục cô đọng, hoa văn càng tinh tế, rõ ràng rất mảnh và yếu nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác dần trở nên nặng nề. Long uy thượng cổ nặng nề như vực sâu, như núi, như vượt thời không in dấu trong tim. Răng rắc. Khi chín giọt tinh huyết bản mệnh đều được luyện hoá, sức mạnh tích tụ cô đọng cuối cùng đạt tới đỉnh điểm, sau đó nổ tung như con sông vỡ đê. Grừ! Một tiếng rồng ngâm vang lên trên người Lâm Nhất rồi phóng thẳng lên trời, đánh tan những đám mây trắng. Giờ đây Thương Long Cửu Biến đã tăng lên tầng bốn, sự thay đổi thoát thai đổi cốt xuất hiện trên người Lâm Nhất. Thương Long Ấn trên ngực toả ra huyết quang, huyết quang chiếu vào khiến bốn mươi lăm đường lôi văn điên cuồng ngọ nguậy như có sự sống.Trong nháy mắt, chín đường lôi văn hoàn toàn dung hợp với nhau, một đường long văn màu tím mới và vô cùng dữ tợn xuất hiện. Long văn ẩn chứa uy áp đáng sợ, bên trong chứa đựng khí lực cô đọng cực kì mạnh, như chỉ cần cử động nhẹ là có thể phá tan mọi thứ. Bốn mươi lăm đường lôi văn cô đọng thành năm đường long văn, mỗi đường đều cực kì dữ tợn, bá khí vô song. Giờ phút này cơ thể hắn bắt đầu lột xác, nói là thoát thai đổi cốt không khoa trương chút nào. Lâm Nhất vừa nắm tay lại liền cảm nhận được sức mạnh bùng nổ tập trung trong quyền mang, tia điện lập loè chói mắt. “Thử chiến giáp Lôi Văn xem sao”. Lâm Nhất nhẩm niệm, ngay sau đó năm đường long văn thô chắc trên người hắn không ngừng ngọ nguậy. Ánh chớp lập loè, cái vốn được gọi là chiến giáp Lôi Văn chỉ là một lớp da đặc biệt. Nhưng bây giờ sau khi ánh chớp biến mất, một bộ chiến giáp Thương Long oai phong lẫm liệt như có thực thể khoác trên người Lâm Nhất. Ở giữa chiến giáp, Thương Long Ấn vốn lớn chừng móng tay lan rộng ra, nằm trên ngực như một con Chân Long. Lâm Nhất đứng phắt dậy, bề mặt cơ thể phát ra những tia điện dữ tợn, bao phủ cả bộ chiến giáp khiến hắn trông như đắm mình trong ánh chớp màu tím, nhìn từ xa tràn ngập hung uy, toát ra uy áp khủng khiếp. “Lực lượng mạnh quá”. Cảm nhận được lực lượng điên cuồng dao động trong cơ thể, vẻ phấn khích thoáng qua trong mắt hắn, khó nén được niềm vui sướng. Nhưng niềm vui này lập tức trở nên dữ tợn và lạnh lùng, sâu trong mắt có tia sáng lạnh xẹt qua, xuất hiện sát ý. Lão già Thiết Huyết Kiếm Môn chắc cũng cảm nhận được nhỉ? Grừ! Tiếng rồng ngâm vang lên, một khí tức kinh khủng phóng thẳng lên trời, đánh tan mây mù mười dặm. Khí tức mạnh mẽ, bá đạo và cuồng bạo trên người Lâm Nhất như một con rồng khổng lồ dời sông lấp biển, hắn hoàn toàn không chút che giấu khí thế ngập trời nhờ Thương Long Cửu Biến thăng cấp mang lại này. Để mặc cho khí thế đáng sợ này kéo đi cuồn cuộn, càn quét bốn phương tám hướng. Chỉ trong tích tắc, khí tức này lập tức gây xôn xao cả trong và bên ngoài núi Viêm Long, rất nhiều võ giả tới đây lịch luyện đều biến sắc mặt, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi. Khí tức này quá khủng khiếp, mang lại cho người ta cảm giác như là có yêu thú đáng sợ nào đó đột phá bình cảnh.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thương Long Ấn trên ngực ngọ nguậy với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. Dấu ấn nhìn như lớn chừng móng tay, khi thay đổi nó liên tục cô đọng, hoa văn càng tinh tế, rõ ràng rất mảnh và yếu nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác dần trở nên nặng nề. Long uy thượng cổ nặng nề như vực sâu, như núi, như vượt thời không in dấu trong tim. Răng rắc. Khi chín giọt tinh huyết bản mệnh đều được luyện hoá, sức mạnh tích tụ cô đọng cuối cùng đạt tới đỉnh điểm, sau đó nổ tung như con sông vỡ đê. Grừ! Một tiếng rồng ngâm vang lên trên người Lâm Nhất rồi phóng thẳng lên trời, đánh tan những đám mây trắng. Giờ đây Thương Long Cửu Biến đã tăng lên tầng bốn, sự thay đổi thoát thai đổi cốt xuất hiện trên người Lâm Nhất. Thương Long Ấn trên ngực toả ra huyết quang, huyết quang chiếu vào khiến bốn mươi lăm đường lôi văn điên cuồng ngọ nguậy như có sự sống.Trong nháy mắt, chín đường lôi văn hoàn toàn dung hợp với nhau, một đường long văn màu tím mới và vô cùng dữ tợn xuất hiện. Long văn ẩn chứa uy áp đáng sợ, bên trong chứa đựng khí lực cô đọng cực kì mạnh, như chỉ cần cử động nhẹ là có thể phá tan mọi thứ. Bốn mươi lăm đường lôi văn cô đọng thành năm đường long văn, mỗi đường đều cực kì dữ tợn, bá khí vô song. Giờ phút này cơ thể hắn bắt đầu lột xác, nói là thoát thai đổi cốt không khoa trương chút nào. Lâm Nhất vừa nắm tay lại liền cảm nhận được sức mạnh bùng nổ tập trung trong quyền mang, tia điện lập loè chói mắt. “Thử chiến giáp Lôi Văn xem sao”. Lâm Nhất nhẩm niệm, ngay sau đó năm đường long văn thô chắc trên người hắn không ngừng ngọ nguậy. Ánh chớp lập loè, cái vốn được gọi là chiến giáp Lôi Văn chỉ là một lớp da đặc biệt. Nhưng bây giờ sau khi ánh chớp biến mất, một bộ chiến giáp Thương Long oai phong lẫm liệt như có thực thể khoác trên người Lâm Nhất. Ở giữa chiến giáp, Thương Long Ấn vốn lớn chừng móng tay lan rộng ra, nằm trên ngực như một con Chân Long. Lâm Nhất đứng phắt dậy, bề mặt cơ thể phát ra những tia điện dữ tợn, bao phủ cả bộ chiến giáp khiến hắn trông như đắm mình trong ánh chớp màu tím, nhìn từ xa tràn ngập hung uy, toát ra uy áp khủng khiếp. “Lực lượng mạnh quá”. Cảm nhận được lực lượng điên cuồng dao động trong cơ thể, vẻ phấn khích thoáng qua trong mắt hắn, khó nén được niềm vui sướng. Nhưng niềm vui này lập tức trở nên dữ tợn và lạnh lùng, sâu trong mắt có tia sáng lạnh xẹt qua, xuất hiện sát ý. Lão già Thiết Huyết Kiếm Môn chắc cũng cảm nhận được nhỉ? Grừ! Tiếng rồng ngâm vang lên, một khí tức kinh khủng phóng thẳng lên trời, đánh tan mây mù mười dặm. Khí tức mạnh mẽ, bá đạo và cuồng bạo trên người Lâm Nhất như một con rồng khổng lồ dời sông lấp biển, hắn hoàn toàn không chút che giấu khí thế ngập trời nhờ Thương Long Cửu Biến thăng cấp mang lại này. Để mặc cho khí thế đáng sợ này kéo đi cuồn cuộn, càn quét bốn phương tám hướng. Chỉ trong tích tắc, khí tức này lập tức gây xôn xao cả trong và bên ngoài núi Viêm Long, rất nhiều võ giả tới đây lịch luyện đều biến sắc mặt, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi. Khí tức này quá khủng khiếp, mang lại cho người ta cảm giác như là có yêu thú đáng sợ nào đó đột phá bình cảnh.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thương Long Ấn trên ngực ngọ nguậy với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường. Dấu ấn nhìn như lớn chừng móng tay, khi thay đổi nó liên tục cô đọng, hoa văn càng tinh tế, rõ ràng rất mảnh và yếu nhưng lại mang tới cho người ta cảm giác dần trở nên nặng nề. Long uy thượng cổ nặng nề như vực sâu, như núi, như vượt thời không in dấu trong tim. Răng rắc. Khi chín giọt tinh huyết bản mệnh đều được luyện hoá, sức mạnh tích tụ cô đọng cuối cùng đạt tới đỉnh điểm, sau đó nổ tung như con sông vỡ đê. Grừ! Một tiếng rồng ngâm vang lên trên người Lâm Nhất rồi phóng thẳng lên trời, đánh tan những đám mây trắng. Giờ đây Thương Long Cửu Biến đã tăng lên tầng bốn, sự thay đổi thoát thai đổi cốt xuất hiện trên người Lâm Nhất. Thương Long Ấn trên ngực toả ra huyết quang, huyết quang chiếu vào khiến bốn mươi lăm đường lôi văn điên cuồng ngọ nguậy như có sự sống.Trong nháy mắt, chín đường lôi văn hoàn toàn dung hợp với nhau, một đường long văn màu tím mới và vô cùng dữ tợn xuất hiện. Long văn ẩn chứa uy áp đáng sợ, bên trong chứa đựng khí lực cô đọng cực kì mạnh, như chỉ cần cử động nhẹ là có thể phá tan mọi thứ. Bốn mươi lăm đường lôi văn cô đọng thành năm đường long văn, mỗi đường đều cực kì dữ tợn, bá khí vô song. Giờ phút này cơ thể hắn bắt đầu lột xác, nói là thoát thai đổi cốt không khoa trương chút nào. Lâm Nhất vừa nắm tay lại liền cảm nhận được sức mạnh bùng nổ tập trung trong quyền mang, tia điện lập loè chói mắt. “Thử chiến giáp Lôi Văn xem sao”. Lâm Nhất nhẩm niệm, ngay sau đó năm đường long văn thô chắc trên người hắn không ngừng ngọ nguậy. Ánh chớp lập loè, cái vốn được gọi là chiến giáp Lôi Văn chỉ là một lớp da đặc biệt. Nhưng bây giờ sau khi ánh chớp biến mất, một bộ chiến giáp Thương Long oai phong lẫm liệt như có thực thể khoác trên người Lâm Nhất. Ở giữa chiến giáp, Thương Long Ấn vốn lớn chừng móng tay lan rộng ra, nằm trên ngực như một con Chân Long. Lâm Nhất đứng phắt dậy, bề mặt cơ thể phát ra những tia điện dữ tợn, bao phủ cả bộ chiến giáp khiến hắn trông như đắm mình trong ánh chớp màu tím, nhìn từ xa tràn ngập hung uy, toát ra uy áp khủng khiếp. “Lực lượng mạnh quá”. Cảm nhận được lực lượng điên cuồng dao động trong cơ thể, vẻ phấn khích thoáng qua trong mắt hắn, khó nén được niềm vui sướng. Nhưng niềm vui này lập tức trở nên dữ tợn và lạnh lùng, sâu trong mắt có tia sáng lạnh xẹt qua, xuất hiện sát ý. Lão già Thiết Huyết Kiếm Môn chắc cũng cảm nhận được nhỉ? Grừ! Tiếng rồng ngâm vang lên, một khí tức kinh khủng phóng thẳng lên trời, đánh tan mây mù mười dặm. Khí tức mạnh mẽ, bá đạo và cuồng bạo trên người Lâm Nhất như một con rồng khổng lồ dời sông lấp biển, hắn hoàn toàn không chút che giấu khí thế ngập trời nhờ Thương Long Cửu Biến thăng cấp mang lại này. Để mặc cho khí thế đáng sợ này kéo đi cuồn cuộn, càn quét bốn phương tám hướng. Chỉ trong tích tắc, khí tức này lập tức gây xôn xao cả trong và bên ngoài núi Viêm Long, rất nhiều võ giả tới đây lịch luyện đều biến sắc mặt, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi. Khí tức này quá khủng khiếp, mang lại cho người ta cảm giác như là có yêu thú đáng sợ nào đó đột phá bình cảnh.