“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2402

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm ý của hắn cực kỳ nhạy cảm, thế nên hắn sẽ không cảm giác sai.  Không phải người của Kiếm Tông?  Vậy đó hẳn là kẻ địch!  Thoáng chốc, trong đầu Lâm Nhất xuất hiện rất nhiều hình ảnh. Năm đó, khi Kiếm Tông bị diệt, đã có một trận đại chiến kinh thiên diễn ra, kẻ thù từ bên ngoài xâm lược, trong trận đại chiến đã có Tinh Quân ngã xuống, thậm chí tồn tại trên Tinh Quân cũng có khả năng tham chiến.  Đó là một cảnh tượng rất đáng sợ, tên Tinh Quân đã chết chính là kẻ đến từ bên ngoài, ông ta rất mạnh, có rất nhiều cao thủ của Kiếm Tông đã chết dưới tay ông ta.  Nhưng đến cuối cùng, ông ta lại bị một thanh kiếm gãy được gia cố bằng kiếm ý cực kỳ khủng bố giết chết.  Thật thú vị…  Hắn đã từng thăm dò rất nhiều mật cảnh, trong đó có không ít di tích của các tông môn thượng cổ. Nhưng những tông môn kia đều bị diệt bởi một tràng hạo kiếp, hầu hết đều có sự tồn tại của ma khí cực kỳ quái dị, thậm chí có Ma nhân và Ma tướng, rất đáng sợ.  Tuy nhiên, mặc dù ở mật cảnh Kiếm Tông có ma khí, nhưng nó lại rất mỏng manh. Năm đó, hiển nhiên, kẻ đã tiến đánh Kiếm Tông là một võ giả nhân loại, chứ không phải là dị ma thời thượng cổ.   Nhưng Kiếm Tông đã là bá chủ vô thượng ở cổ vực Nam Hoa, thử hỏi có ai dám đối địch với nó chứ? Chẳng lẽ là kẻ địch đến từ bên ngoài?  “Hề hề, không ngờ lại là một bộ di hài của Tinh Quân, lần này được lợi to rồi, chắc chắn có sự tồn tại của Thiên Tinh Châu!”  “Năm đó Kiếm Tông quả thật khủng bố, ngay cả Tinh Quân mà cũng giết được, bộ di hài này mà xuất hiện bên ngoài thì chắc chắn sẽ mang đến cơ duyên có thể xẻ đá vá trời”.   “Đúng, chắc chắn không đến lượt chúng ta tranh đoạt, đám lão quái Thiên Phách kia sẽ lao vào đánh một trận to đấy!”Nhưng lúc này, ở dưới chân núi đột nhiên có rất nhiều bóng người xuất hiện, âm thanh bàn tán cực kỳ sôi nổi, bầu không khí bỗng chốc nóng lên.  Lâm Nhất thu hồi suy nghĩ, không cần phải tìm hiểu quá nhiều về chân tướng năm đó, hiện tại, di hài Tinh Quân này cực kỳ quan trọng đối với hắn.  Đặc biệt là Thiên Tinh Châu, hắn đã có được một viên Thiên Tinh Châu thượng cổ rồi, nếu có thể thu hoạch thêm một viên nữa thì tỷ lệ vọt lên cảnh giới Âm Dương của hắn sẽ tăng vọt.  Ánh mắt Lâm Nhất dần lộ vẻ hưng phấn, bởi hiện tại, hắn có khao khát cực lớn với tu vi.  Tuy nhiên, không chỉ hắn cảm thấy hứng thú, lúc này đã có rất nhiều người vây quanh cồn cát, và trong mắt bọn họ lộ rõ sự tham lam.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm ý của hắn cực kỳ nhạy cảm, thế nên hắn sẽ không cảm giác sai.  Không phải người của Kiếm Tông?  Vậy đó hẳn là kẻ địch!  Thoáng chốc, trong đầu Lâm Nhất xuất hiện rất nhiều hình ảnh. Năm đó, khi Kiếm Tông bị diệt, đã có một trận đại chiến kinh thiên diễn ra, kẻ thù từ bên ngoài xâm lược, trong trận đại chiến đã có Tinh Quân ngã xuống, thậm chí tồn tại trên Tinh Quân cũng có khả năng tham chiến.  Đó là một cảnh tượng rất đáng sợ, tên Tinh Quân đã chết chính là kẻ đến từ bên ngoài, ông ta rất mạnh, có rất nhiều cao thủ của Kiếm Tông đã chết dưới tay ông ta.  Nhưng đến cuối cùng, ông ta lại bị một thanh kiếm gãy được gia cố bằng kiếm ý cực kỳ khủng bố giết chết.  Thật thú vị…  Hắn đã từng thăm dò rất nhiều mật cảnh, trong đó có không ít di tích của các tông môn thượng cổ. Nhưng những tông môn kia đều bị diệt bởi một tràng hạo kiếp, hầu hết đều có sự tồn tại của ma khí cực kỳ quái dị, thậm chí có Ma nhân và Ma tướng, rất đáng sợ.  Tuy nhiên, mặc dù ở mật cảnh Kiếm Tông có ma khí, nhưng nó lại rất mỏng manh. Năm đó, hiển nhiên, kẻ đã tiến đánh Kiếm Tông là một võ giả nhân loại, chứ không phải là dị ma thời thượng cổ.   Nhưng Kiếm Tông đã là bá chủ vô thượng ở cổ vực Nam Hoa, thử hỏi có ai dám đối địch với nó chứ? Chẳng lẽ là kẻ địch đến từ bên ngoài?  “Hề hề, không ngờ lại là một bộ di hài của Tinh Quân, lần này được lợi to rồi, chắc chắn có sự tồn tại của Thiên Tinh Châu!”  “Năm đó Kiếm Tông quả thật khủng bố, ngay cả Tinh Quân mà cũng giết được, bộ di hài này mà xuất hiện bên ngoài thì chắc chắn sẽ mang đến cơ duyên có thể xẻ đá vá trời”.   “Đúng, chắc chắn không đến lượt chúng ta tranh đoạt, đám lão quái Thiên Phách kia sẽ lao vào đánh một trận to đấy!”Nhưng lúc này, ở dưới chân núi đột nhiên có rất nhiều bóng người xuất hiện, âm thanh bàn tán cực kỳ sôi nổi, bầu không khí bỗng chốc nóng lên.  Lâm Nhất thu hồi suy nghĩ, không cần phải tìm hiểu quá nhiều về chân tướng năm đó, hiện tại, di hài Tinh Quân này cực kỳ quan trọng đối với hắn.  Đặc biệt là Thiên Tinh Châu, hắn đã có được một viên Thiên Tinh Châu thượng cổ rồi, nếu có thể thu hoạch thêm một viên nữa thì tỷ lệ vọt lên cảnh giới Âm Dương của hắn sẽ tăng vọt.  Ánh mắt Lâm Nhất dần lộ vẻ hưng phấn, bởi hiện tại, hắn có khao khát cực lớn với tu vi.  Tuy nhiên, không chỉ hắn cảm thấy hứng thú, lúc này đã có rất nhiều người vây quanh cồn cát, và trong mắt bọn họ lộ rõ sự tham lam.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Kiếm ý của hắn cực kỳ nhạy cảm, thế nên hắn sẽ không cảm giác sai.  Không phải người của Kiếm Tông?  Vậy đó hẳn là kẻ địch!  Thoáng chốc, trong đầu Lâm Nhất xuất hiện rất nhiều hình ảnh. Năm đó, khi Kiếm Tông bị diệt, đã có một trận đại chiến kinh thiên diễn ra, kẻ thù từ bên ngoài xâm lược, trong trận đại chiến đã có Tinh Quân ngã xuống, thậm chí tồn tại trên Tinh Quân cũng có khả năng tham chiến.  Đó là một cảnh tượng rất đáng sợ, tên Tinh Quân đã chết chính là kẻ đến từ bên ngoài, ông ta rất mạnh, có rất nhiều cao thủ của Kiếm Tông đã chết dưới tay ông ta.  Nhưng đến cuối cùng, ông ta lại bị một thanh kiếm gãy được gia cố bằng kiếm ý cực kỳ khủng bố giết chết.  Thật thú vị…  Hắn đã từng thăm dò rất nhiều mật cảnh, trong đó có không ít di tích của các tông môn thượng cổ. Nhưng những tông môn kia đều bị diệt bởi một tràng hạo kiếp, hầu hết đều có sự tồn tại của ma khí cực kỳ quái dị, thậm chí có Ma nhân và Ma tướng, rất đáng sợ.  Tuy nhiên, mặc dù ở mật cảnh Kiếm Tông có ma khí, nhưng nó lại rất mỏng manh. Năm đó, hiển nhiên, kẻ đã tiến đánh Kiếm Tông là một võ giả nhân loại, chứ không phải là dị ma thời thượng cổ.   Nhưng Kiếm Tông đã là bá chủ vô thượng ở cổ vực Nam Hoa, thử hỏi có ai dám đối địch với nó chứ? Chẳng lẽ là kẻ địch đến từ bên ngoài?  “Hề hề, không ngờ lại là một bộ di hài của Tinh Quân, lần này được lợi to rồi, chắc chắn có sự tồn tại của Thiên Tinh Châu!”  “Năm đó Kiếm Tông quả thật khủng bố, ngay cả Tinh Quân mà cũng giết được, bộ di hài này mà xuất hiện bên ngoài thì chắc chắn sẽ mang đến cơ duyên có thể xẻ đá vá trời”.   “Đúng, chắc chắn không đến lượt chúng ta tranh đoạt, đám lão quái Thiên Phách kia sẽ lao vào đánh một trận to đấy!”Nhưng lúc này, ở dưới chân núi đột nhiên có rất nhiều bóng người xuất hiện, âm thanh bàn tán cực kỳ sôi nổi, bầu không khí bỗng chốc nóng lên.  Lâm Nhất thu hồi suy nghĩ, không cần phải tìm hiểu quá nhiều về chân tướng năm đó, hiện tại, di hài Tinh Quân này cực kỳ quan trọng đối với hắn.  Đặc biệt là Thiên Tinh Châu, hắn đã có được một viên Thiên Tinh Châu thượng cổ rồi, nếu có thể thu hoạch thêm một viên nữa thì tỷ lệ vọt lên cảnh giới Âm Dương của hắn sẽ tăng vọt.  Ánh mắt Lâm Nhất dần lộ vẻ hưng phấn, bởi hiện tại, hắn có khao khát cực lớn với tu vi.  Tuy nhiên, không chỉ hắn cảm thấy hứng thú, lúc này đã có rất nhiều người vây quanh cồn cát, và trong mắt bọn họ lộ rõ sự tham lam.

Chương 2402