“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2433
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Grừ! Thương Long trong cơ thể rống lên, lực lượng Thương Long cổ xưa chảy vào trong hai chiếc vuốt. Lâm Nhất nghiêng người xông lên, hai chiếc vuốt cào rách màn kiếm dày đặc, sau đó cào một phát vào bức tượng đá. Hô! Bức tượng đá nhanh chóng lùi lại, trên người lập tức xuất hiện mười vết cào dữ tợn, chúng đan chéo trên ngực, kéo dài ra xung quanh. Nếu đây là võ giả cảnh giới Âm Dương đại thành thì đã chết từ lâu, người nọ sẽ bị Lâm Nhất xé thành hai nửa, không còn hài cốt. “Tới tới lui lui chỉ biết một chiêu thôi ư? Vậy ngươi có thể đi chết được rồi!” Sau một lúc giao chiến, Lâm Nhất phát hiện bức tượng đá này chỉ biết thức thứ nhất của Bá Kiếm nên cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Khi thấy những vết cào trên ngực đối phương đang dần khép lại, Lâm Nhất dang hai tay ra, biến thành một luồng kim quang bay lên như Kim Ô. Thương Long Cửu Biến, Phong Lôi Tịnh Khởi! Trong nháy mắt, lôi kình ẩn chứa trong lực lượng Thương Long của Lâm Nhất nổ tung, sức mạnh Bách Đỉnh cũng chính là một trăm tia sét đồng thời chồng lên nhau. Ầm! Hơn một trăm tia sét kia đồng loạt nổ tung, tạo thành trăm nghìn lỗ thủng trên người bức tượng đá. Khi mười một đường long văn này đồng loạt đổ vào trong quyền mang thì toả ra ánh chớp chói mắt, ánh chớp chói mắt đến mức như là nguồn sáng duy nhất của không gian này. Khi quyền mang rót vào, những lổ thủng trên người bức tượng đá lan rộng ra toàn thân cho đến khi hoàn toàn nổ tung. Rắc! Rắc! Rắc! Bức tượng đá lập tức vỡ tan tành thành vô số điểm sáng mơ hồ. Ngay sau đó. Những điểm sáng này chui vào trong cơ thể Lâm Nhất như thiêu thân lao đầu vào lửa, hoá thành chân nguyên bản mệnh nồng đậm và cô đọng chảy vào vùng Tử Phủ. Trong tích tắc, tu vi của hắn tăng vọt, lỗ chân lông toàn thân giãn nở, vô cùng sảng khoái. “Đây là phần thưởng ư? Vậy thì đúng là càng nhiều càng tốt!” Lâm Nhất không khỏi mừng rỡ, chỉ trong phút chốc này, hắn cảm nhận được tu vi của mình đã tiến bộ hơn rất nhiều, đủ để bù đắp nửa tháng tu luyện chăm chỉ. Liều thôi! Hắn nhìn về bức tượng đá trên đạo đài ở phía trước, hai mắt toả sáng, đây chính là thuốc bổ hình người. Bàn chân giẫm mạnh trên mặt đất, Lâm Nhất nhảy lên đạo đài thứ hai như một con thú dữ, xoa tay hầm hè hoàn toàn không giống như đang khảo hạch, mà là đang tiến hành cuộc đi săn nào đó.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Grừ! Thương Long trong cơ thể rống lên, lực lượng Thương Long cổ xưa chảy vào trong hai chiếc vuốt. Lâm Nhất nghiêng người xông lên, hai chiếc vuốt cào rách màn kiếm dày đặc, sau đó cào một phát vào bức tượng đá. Hô! Bức tượng đá nhanh chóng lùi lại, trên người lập tức xuất hiện mười vết cào dữ tợn, chúng đan chéo trên ngực, kéo dài ra xung quanh. Nếu đây là võ giả cảnh giới Âm Dương đại thành thì đã chết từ lâu, người nọ sẽ bị Lâm Nhất xé thành hai nửa, không còn hài cốt. “Tới tới lui lui chỉ biết một chiêu thôi ư? Vậy ngươi có thể đi chết được rồi!” Sau một lúc giao chiến, Lâm Nhất phát hiện bức tượng đá này chỉ biết thức thứ nhất của Bá Kiếm nên cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Khi thấy những vết cào trên ngực đối phương đang dần khép lại, Lâm Nhất dang hai tay ra, biến thành một luồng kim quang bay lên như Kim Ô. Thương Long Cửu Biến, Phong Lôi Tịnh Khởi! Trong nháy mắt, lôi kình ẩn chứa trong lực lượng Thương Long của Lâm Nhất nổ tung, sức mạnh Bách Đỉnh cũng chính là một trăm tia sét đồng thời chồng lên nhau. Ầm! Hơn một trăm tia sét kia đồng loạt nổ tung, tạo thành trăm nghìn lỗ thủng trên người bức tượng đá. Khi mười một đường long văn này đồng loạt đổ vào trong quyền mang thì toả ra ánh chớp chói mắt, ánh chớp chói mắt đến mức như là nguồn sáng duy nhất của không gian này. Khi quyền mang rót vào, những lổ thủng trên người bức tượng đá lan rộng ra toàn thân cho đến khi hoàn toàn nổ tung. Rắc! Rắc! Rắc! Bức tượng đá lập tức vỡ tan tành thành vô số điểm sáng mơ hồ. Ngay sau đó. Những điểm sáng này chui vào trong cơ thể Lâm Nhất như thiêu thân lao đầu vào lửa, hoá thành chân nguyên bản mệnh nồng đậm và cô đọng chảy vào vùng Tử Phủ. Trong tích tắc, tu vi của hắn tăng vọt, lỗ chân lông toàn thân giãn nở, vô cùng sảng khoái. “Đây là phần thưởng ư? Vậy thì đúng là càng nhiều càng tốt!” Lâm Nhất không khỏi mừng rỡ, chỉ trong phút chốc này, hắn cảm nhận được tu vi của mình đã tiến bộ hơn rất nhiều, đủ để bù đắp nửa tháng tu luyện chăm chỉ. Liều thôi! Hắn nhìn về bức tượng đá trên đạo đài ở phía trước, hai mắt toả sáng, đây chính là thuốc bổ hình người. Bàn chân giẫm mạnh trên mặt đất, Lâm Nhất nhảy lên đạo đài thứ hai như một con thú dữ, xoa tay hầm hè hoàn toàn không giống như đang khảo hạch, mà là đang tiến hành cuộc đi săn nào đó.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Grừ! Thương Long trong cơ thể rống lên, lực lượng Thương Long cổ xưa chảy vào trong hai chiếc vuốt. Lâm Nhất nghiêng người xông lên, hai chiếc vuốt cào rách màn kiếm dày đặc, sau đó cào một phát vào bức tượng đá. Hô! Bức tượng đá nhanh chóng lùi lại, trên người lập tức xuất hiện mười vết cào dữ tợn, chúng đan chéo trên ngực, kéo dài ra xung quanh. Nếu đây là võ giả cảnh giới Âm Dương đại thành thì đã chết từ lâu, người nọ sẽ bị Lâm Nhất xé thành hai nửa, không còn hài cốt. “Tới tới lui lui chỉ biết một chiêu thôi ư? Vậy ngươi có thể đi chết được rồi!” Sau một lúc giao chiến, Lâm Nhất phát hiện bức tượng đá này chỉ biết thức thứ nhất của Bá Kiếm nên cảm thấy yên tâm hơn nhiều. Khi thấy những vết cào trên ngực đối phương đang dần khép lại, Lâm Nhất dang hai tay ra, biến thành một luồng kim quang bay lên như Kim Ô. Thương Long Cửu Biến, Phong Lôi Tịnh Khởi! Trong nháy mắt, lôi kình ẩn chứa trong lực lượng Thương Long của Lâm Nhất nổ tung, sức mạnh Bách Đỉnh cũng chính là một trăm tia sét đồng thời chồng lên nhau. Ầm! Hơn một trăm tia sét kia đồng loạt nổ tung, tạo thành trăm nghìn lỗ thủng trên người bức tượng đá. Khi mười một đường long văn này đồng loạt đổ vào trong quyền mang thì toả ra ánh chớp chói mắt, ánh chớp chói mắt đến mức như là nguồn sáng duy nhất của không gian này. Khi quyền mang rót vào, những lổ thủng trên người bức tượng đá lan rộng ra toàn thân cho đến khi hoàn toàn nổ tung. Rắc! Rắc! Rắc! Bức tượng đá lập tức vỡ tan tành thành vô số điểm sáng mơ hồ. Ngay sau đó. Những điểm sáng này chui vào trong cơ thể Lâm Nhất như thiêu thân lao đầu vào lửa, hoá thành chân nguyên bản mệnh nồng đậm và cô đọng chảy vào vùng Tử Phủ. Trong tích tắc, tu vi của hắn tăng vọt, lỗ chân lông toàn thân giãn nở, vô cùng sảng khoái. “Đây là phần thưởng ư? Vậy thì đúng là càng nhiều càng tốt!” Lâm Nhất không khỏi mừng rỡ, chỉ trong phút chốc này, hắn cảm nhận được tu vi của mình đã tiến bộ hơn rất nhiều, đủ để bù đắp nửa tháng tu luyện chăm chỉ. Liều thôi! Hắn nhìn về bức tượng đá trên đạo đài ở phía trước, hai mắt toả sáng, đây chính là thuốc bổ hình người. Bàn chân giẫm mạnh trên mặt đất, Lâm Nhất nhảy lên đạo đài thứ hai như một con thú dữ, xoa tay hầm hè hoàn toàn không giống như đang khảo hạch, mà là đang tiến hành cuộc đi săn nào đó.