“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2439

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Rầm!  Kiếm trận do tám kiếm khách ngưng kết đứng ở đầu sóng ngọn gió, nên chỉ trong khoảnh khắc, nó đã bị một quyền này đánh tan. Sát ý đang điên cuồng lao đến dường như hóa thành thực chất, hệt như sóng biển dâng trào, không ngừng đánh úp đến.   Keng! Keng! Keng!  Tám tên kiếm khách áo giáp tím bị tách ra, từng người liền vung kiếm trong tay, ứng phó sát ý ác liệt hệt như yêu ma trước mắt.  Thất Sát Quyền, Ai Cạnh Bên Ta!  Lâm Nhất cười to, hắn cảm thấy cả người cực kỳ thoải mái, những uất ức, giận dữ, hận ý cùng oán khí từ tận đáy lòng được phóng thích hoàn toàn, giờ trong tâm hắn chỉ còn sự hào hùng.  Rầm!  Một người bị hắn bắt lấy sơ hở, liền vung quyền. Kiếm quang trên người tên kia bị đánh nát, quyền mang lao thẳng đến, nện vào chiến giáp trước ngực đối phương.  Răng rắc!  Vết nứt xuất hiện rồi nhanh chóng lan ra, còn tên kia thì bị đánh bay ra trăm dặm. Trong lúc lui về sau, tên kiếm khách nọ đã vung trường kiếm trong tay lên, từng luồng kiếm quang như giao long quấn đến.  Đạn Chỉ Thần Kiếm!  Mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, hắn giơ tay phải lên, đầu ngón tay phát ra tia sáng chói mắt, kiếm ý sáng như ban ngày. Ngay khi kiếm quang cuồng bạo của đối phương sắp chém xuống, hắn cong ngón tay, búng mạnh một cái.  Ầm!  Kiếm quang từ đầu ngón tay dễ dàng cắn nát kiếm quang diễn hóa thành giao long của đối phương, rồi tiếp tục phóng thẳng đến mi tâm tên kia.  “Thứ hai!”  Nói xong, Lâm Nhất nhanh chóng xoay người, hai đấm tung ra như múa, ngăn cản kiếm chiêu của bảy người còn lại với tốc độ cực nhanh.  Keng! Keng! Keng!  Kiếm quang giao nhau, tia lửa điện bắn tung tóe, Lâm Nhất không ngừng lui về sau. Tuy rằng đã cố hết sức tránh né chỗ hiểm, nhưng chiến giáp Thương Long vẫn bị rạch nát nhiều chỗ, chẳng mấy chốc, cả người hắn đã đầm đìa máu tươi.  Thời gian dần trôi, một nén nhang đã cháy hơn phân nửa.  Sắc mặt Lâm Nhất bình tĩnh, không có vẻ gì là kinh hoảng. Mặc dù hắn đang chật vật lui về sau, nhưng tâm pháp Thất Sát Quyền trong cơ thể không ngừng vận chuyển, chân nguyên cuộn trào, sát ý màu đen liên tục thẩm thấu ra bên ngoài.  Trước khi kịp nhận ra, sương mù màu tím đã bao phủ toàn thân hắn, rồi chuyển hóa thành màu đen khiến lòng người kinh sợ. Sát ý nồng đậm làm mắt hắn xuất hiện vô số tơ máu. Trong đôi mắt sâu thẳm tuôn ra sát ý dồi dào, vô cùng vô tận, hệt như đại dương mênh mông đang dần ngưng tụ.  Hắn muốn thi triển ba chiêu cuối cùng của Thất Sát Quyền.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Rầm!  Kiếm trận do tám kiếm khách ngưng kết đứng ở đầu sóng ngọn gió, nên chỉ trong khoảnh khắc, nó đã bị một quyền này đánh tan. Sát ý đang điên cuồng lao đến dường như hóa thành thực chất, hệt như sóng biển dâng trào, không ngừng đánh úp đến.   Keng! Keng! Keng!  Tám tên kiếm khách áo giáp tím bị tách ra, từng người liền vung kiếm trong tay, ứng phó sát ý ác liệt hệt như yêu ma trước mắt.  Thất Sát Quyền, Ai Cạnh Bên Ta!  Lâm Nhất cười to, hắn cảm thấy cả người cực kỳ thoải mái, những uất ức, giận dữ, hận ý cùng oán khí từ tận đáy lòng được phóng thích hoàn toàn, giờ trong tâm hắn chỉ còn sự hào hùng.  Rầm!  Một người bị hắn bắt lấy sơ hở, liền vung quyền. Kiếm quang trên người tên kia bị đánh nát, quyền mang lao thẳng đến, nện vào chiến giáp trước ngực đối phương.  Răng rắc!  Vết nứt xuất hiện rồi nhanh chóng lan ra, còn tên kia thì bị đánh bay ra trăm dặm. Trong lúc lui về sau, tên kiếm khách nọ đã vung trường kiếm trong tay lên, từng luồng kiếm quang như giao long quấn đến.  Đạn Chỉ Thần Kiếm!  Mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, hắn giơ tay phải lên, đầu ngón tay phát ra tia sáng chói mắt, kiếm ý sáng như ban ngày. Ngay khi kiếm quang cuồng bạo của đối phương sắp chém xuống, hắn cong ngón tay, búng mạnh một cái.  Ầm!  Kiếm quang từ đầu ngón tay dễ dàng cắn nát kiếm quang diễn hóa thành giao long của đối phương, rồi tiếp tục phóng thẳng đến mi tâm tên kia.  “Thứ hai!”  Nói xong, Lâm Nhất nhanh chóng xoay người, hai đấm tung ra như múa, ngăn cản kiếm chiêu của bảy người còn lại với tốc độ cực nhanh.  Keng! Keng! Keng!  Kiếm quang giao nhau, tia lửa điện bắn tung tóe, Lâm Nhất không ngừng lui về sau. Tuy rằng đã cố hết sức tránh né chỗ hiểm, nhưng chiến giáp Thương Long vẫn bị rạch nát nhiều chỗ, chẳng mấy chốc, cả người hắn đã đầm đìa máu tươi.  Thời gian dần trôi, một nén nhang đã cháy hơn phân nửa.  Sắc mặt Lâm Nhất bình tĩnh, không có vẻ gì là kinh hoảng. Mặc dù hắn đang chật vật lui về sau, nhưng tâm pháp Thất Sát Quyền trong cơ thể không ngừng vận chuyển, chân nguyên cuộn trào, sát ý màu đen liên tục thẩm thấu ra bên ngoài.  Trước khi kịp nhận ra, sương mù màu tím đã bao phủ toàn thân hắn, rồi chuyển hóa thành màu đen khiến lòng người kinh sợ. Sát ý nồng đậm làm mắt hắn xuất hiện vô số tơ máu. Trong đôi mắt sâu thẳm tuôn ra sát ý dồi dào, vô cùng vô tận, hệt như đại dương mênh mông đang dần ngưng tụ.  Hắn muốn thi triển ba chiêu cuối cùng của Thất Sát Quyền.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Rầm!  Kiếm trận do tám kiếm khách ngưng kết đứng ở đầu sóng ngọn gió, nên chỉ trong khoảnh khắc, nó đã bị một quyền này đánh tan. Sát ý đang điên cuồng lao đến dường như hóa thành thực chất, hệt như sóng biển dâng trào, không ngừng đánh úp đến.   Keng! Keng! Keng!  Tám tên kiếm khách áo giáp tím bị tách ra, từng người liền vung kiếm trong tay, ứng phó sát ý ác liệt hệt như yêu ma trước mắt.  Thất Sát Quyền, Ai Cạnh Bên Ta!  Lâm Nhất cười to, hắn cảm thấy cả người cực kỳ thoải mái, những uất ức, giận dữ, hận ý cùng oán khí từ tận đáy lòng được phóng thích hoàn toàn, giờ trong tâm hắn chỉ còn sự hào hùng.  Rầm!  Một người bị hắn bắt lấy sơ hở, liền vung quyền. Kiếm quang trên người tên kia bị đánh nát, quyền mang lao thẳng đến, nện vào chiến giáp trước ngực đối phương.  Răng rắc!  Vết nứt xuất hiện rồi nhanh chóng lan ra, còn tên kia thì bị đánh bay ra trăm dặm. Trong lúc lui về sau, tên kiếm khách nọ đã vung trường kiếm trong tay lên, từng luồng kiếm quang như giao long quấn đến.  Đạn Chỉ Thần Kiếm!  Mái tóc dài của Lâm Nhất tung bay, hắn giơ tay phải lên, đầu ngón tay phát ra tia sáng chói mắt, kiếm ý sáng như ban ngày. Ngay khi kiếm quang cuồng bạo của đối phương sắp chém xuống, hắn cong ngón tay, búng mạnh một cái.  Ầm!  Kiếm quang từ đầu ngón tay dễ dàng cắn nát kiếm quang diễn hóa thành giao long của đối phương, rồi tiếp tục phóng thẳng đến mi tâm tên kia.  “Thứ hai!”  Nói xong, Lâm Nhất nhanh chóng xoay người, hai đấm tung ra như múa, ngăn cản kiếm chiêu của bảy người còn lại với tốc độ cực nhanh.  Keng! Keng! Keng!  Kiếm quang giao nhau, tia lửa điện bắn tung tóe, Lâm Nhất không ngừng lui về sau. Tuy rằng đã cố hết sức tránh né chỗ hiểm, nhưng chiến giáp Thương Long vẫn bị rạch nát nhiều chỗ, chẳng mấy chốc, cả người hắn đã đầm đìa máu tươi.  Thời gian dần trôi, một nén nhang đã cháy hơn phân nửa.  Sắc mặt Lâm Nhất bình tĩnh, không có vẻ gì là kinh hoảng. Mặc dù hắn đang chật vật lui về sau, nhưng tâm pháp Thất Sát Quyền trong cơ thể không ngừng vận chuyển, chân nguyên cuộn trào, sát ý màu đen liên tục thẩm thấu ra bên ngoài.  Trước khi kịp nhận ra, sương mù màu tím đã bao phủ toàn thân hắn, rồi chuyển hóa thành màu đen khiến lòng người kinh sợ. Sát ý nồng đậm làm mắt hắn xuất hiện vô số tơ máu. Trong đôi mắt sâu thẳm tuôn ra sát ý dồi dào, vô cùng vô tận, hệt như đại dương mênh mông đang dần ngưng tụ.  Hắn muốn thi triển ba chiêu cuối cùng của Thất Sát Quyền.  

Chương 2439