“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2626
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong lúc văng ngược ra sau, trên người hắn ta có kiếm quang liên tục nổ tung như hoa nở hoa rơi, lặp lại tuần hoàn. Đến khi ngã xuống đất, cả người Mộ Dung Tịnh toàn là vết thương, quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, hình tượng chật vật và thê thảm, đau đến mức không ngừng lăn lộn trên mặt đất. “Đa tạ, đa tạ”. Long Hạo chạy tới bên cạnh Mộ Dung Tịnh, không dám trách cứ lời nào, liên tục nói cảm ơn. Lâm Nhất hờ hững nhìn ông ta, ý lạnh trong mắt khiến Long Hạo hãi hùng khiếp vía. Ầm! Đúng lúc này, một luồng yêu sát lao đến từ phía xa, sau khi đáp xuống đất, một cây gậy quét ngang, mấy tên cao thủ Bán Bộ Thiên Phách bị đập chết tại chỗ. Một con yêu thú bá chủ Bán Bộ Thiên Phách không biết vì sao lại phá được tầng kết giới của yêu nghiệt tuyệt đỉnh, xông về chiến trường bên phía nhóm người Lâm Nhất. Mọi người kinh hãi, trở nên hoảng loạn, đây là một con yêu thú bá chủ mạnh hơn cả Thiên Phách, không ngờ nó lại chạy tới chỗ họ. Nếu như để nó đến gần thì sẽ không thể tránh được một cuộc tàn sát. Long Hạo nhìn qua, lòng bỗng chùng xuống, ông ta nhận ra con yêu thú này. Là Hám Thiên Ma Viên! “Hám Thiên Ma Viên!” Lâm Nhất ngạc nhiên, không ngờ lại gặp con yêu thú này. Mấy ngày trước, thành Mặc Thuỷ đã bị phá huỷ trong tay nó. Tuy nó bị Lâm Nhất giữ chân một thời gian, nhưng cũng có ít nhất mấy chục vạn người dân chết. Thành Mặc Thuỷ biến thành địa ngục trần gian, máu chảy thành sông, hài cốt chất thành đống. Điều khiến Lâm Nhất khó hiểu là con yêu thú này đã phá vỡ tầng kết giới của những yêu nghiệt tuyệt đỉnh và cao thủ Thiên Phách để vào khu vực này bằng cách nào. Đám người Ô Tiếu Thiên không phải quả hồng mềm, tất cả họ đều mạnh nghịch thiên. Dõi mắt về phía xa, Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn qua, mặt lập tức khẽ biến sắc. Hoá ra ở bên phía đám người Ô Tiếu Thiên không biết từ khi nào đã có rất nhiều yêu thú cấp bậc bá chủ chạy tới từ phía sau. Tình thế vốn đang chiếm lợi thế lập tức đảo ngược, ngay cả Ô Tiếu Thiên vừa mới toả sáng rực rỡ cũng có vẻ khó chống đỡ được. Số lượng yêu thú quá nhiều, mỗi người họ đều phải đấu với ít nhất hai con yêu thú bá chủ, nhưng cuối cùng vẫn có cá lọt lưới. Hám Thiên Ma Viên đã xông vào được trong tình huống này. Ầm! Vào lúc này, Hám Thiên Ma Viên đang tàn sát bốn phía khiến mọi người hợp lực cũng khó đối phó đột nhiên nổi giận gầm lên, ma khí cuồn cuộn trong mắt cháy thành ngọn lửa màu đen, một luồng khí lạnh phát tán từ trên người nó. Grừ! Grừ! Grừ! Nó dừng tấn công, cơ thể khổng lồ đứng yên trên mặt đất, đôi mắt nhìn xuống chằm chằm về hướng nào đó từ trên cao, khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo. Nó không ngừng rống lên, há miệng để lộ răng nanh bén nhọn đáng sợ. Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được cơn thịnh nộ của con Hám Thiên Ma Viên này đột nhiên tăng lên gấp bội. “Có chuyện gì thế?”
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong lúc văng ngược ra sau, trên người hắn ta có kiếm quang liên tục nổ tung như hoa nở hoa rơi, lặp lại tuần hoàn. Đến khi ngã xuống đất, cả người Mộ Dung Tịnh toàn là vết thương, quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, hình tượng chật vật và thê thảm, đau đến mức không ngừng lăn lộn trên mặt đất. “Đa tạ, đa tạ”. Long Hạo chạy tới bên cạnh Mộ Dung Tịnh, không dám trách cứ lời nào, liên tục nói cảm ơn. Lâm Nhất hờ hững nhìn ông ta, ý lạnh trong mắt khiến Long Hạo hãi hùng khiếp vía. Ầm! Đúng lúc này, một luồng yêu sát lao đến từ phía xa, sau khi đáp xuống đất, một cây gậy quét ngang, mấy tên cao thủ Bán Bộ Thiên Phách bị đập chết tại chỗ. Một con yêu thú bá chủ Bán Bộ Thiên Phách không biết vì sao lại phá được tầng kết giới của yêu nghiệt tuyệt đỉnh, xông về chiến trường bên phía nhóm người Lâm Nhất. Mọi người kinh hãi, trở nên hoảng loạn, đây là một con yêu thú bá chủ mạnh hơn cả Thiên Phách, không ngờ nó lại chạy tới chỗ họ. Nếu như để nó đến gần thì sẽ không thể tránh được một cuộc tàn sát. Long Hạo nhìn qua, lòng bỗng chùng xuống, ông ta nhận ra con yêu thú này. Là Hám Thiên Ma Viên! “Hám Thiên Ma Viên!” Lâm Nhất ngạc nhiên, không ngờ lại gặp con yêu thú này. Mấy ngày trước, thành Mặc Thuỷ đã bị phá huỷ trong tay nó. Tuy nó bị Lâm Nhất giữ chân một thời gian, nhưng cũng có ít nhất mấy chục vạn người dân chết. Thành Mặc Thuỷ biến thành địa ngục trần gian, máu chảy thành sông, hài cốt chất thành đống. Điều khiến Lâm Nhất khó hiểu là con yêu thú này đã phá vỡ tầng kết giới của những yêu nghiệt tuyệt đỉnh và cao thủ Thiên Phách để vào khu vực này bằng cách nào. Đám người Ô Tiếu Thiên không phải quả hồng mềm, tất cả họ đều mạnh nghịch thiên. Dõi mắt về phía xa, Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn qua, mặt lập tức khẽ biến sắc. Hoá ra ở bên phía đám người Ô Tiếu Thiên không biết từ khi nào đã có rất nhiều yêu thú cấp bậc bá chủ chạy tới từ phía sau. Tình thế vốn đang chiếm lợi thế lập tức đảo ngược, ngay cả Ô Tiếu Thiên vừa mới toả sáng rực rỡ cũng có vẻ khó chống đỡ được. Số lượng yêu thú quá nhiều, mỗi người họ đều phải đấu với ít nhất hai con yêu thú bá chủ, nhưng cuối cùng vẫn có cá lọt lưới. Hám Thiên Ma Viên đã xông vào được trong tình huống này. Ầm! Vào lúc này, Hám Thiên Ma Viên đang tàn sát bốn phía khiến mọi người hợp lực cũng khó đối phó đột nhiên nổi giận gầm lên, ma khí cuồn cuộn trong mắt cháy thành ngọn lửa màu đen, một luồng khí lạnh phát tán từ trên người nó. Grừ! Grừ! Grừ! Nó dừng tấn công, cơ thể khổng lồ đứng yên trên mặt đất, đôi mắt nhìn xuống chằm chằm về hướng nào đó từ trên cao, khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo. Nó không ngừng rống lên, há miệng để lộ răng nanh bén nhọn đáng sợ. Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được cơn thịnh nộ của con Hám Thiên Ma Viên này đột nhiên tăng lên gấp bội. “Có chuyện gì thế?”
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trong lúc văng ngược ra sau, trên người hắn ta có kiếm quang liên tục nổ tung như hoa nở hoa rơi, lặp lại tuần hoàn. Đến khi ngã xuống đất, cả người Mộ Dung Tịnh toàn là vết thương, quần áo tả tơi, tóc tai bù xù, hình tượng chật vật và thê thảm, đau đến mức không ngừng lăn lộn trên mặt đất. “Đa tạ, đa tạ”. Long Hạo chạy tới bên cạnh Mộ Dung Tịnh, không dám trách cứ lời nào, liên tục nói cảm ơn. Lâm Nhất hờ hững nhìn ông ta, ý lạnh trong mắt khiến Long Hạo hãi hùng khiếp vía. Ầm! Đúng lúc này, một luồng yêu sát lao đến từ phía xa, sau khi đáp xuống đất, một cây gậy quét ngang, mấy tên cao thủ Bán Bộ Thiên Phách bị đập chết tại chỗ. Một con yêu thú bá chủ Bán Bộ Thiên Phách không biết vì sao lại phá được tầng kết giới của yêu nghiệt tuyệt đỉnh, xông về chiến trường bên phía nhóm người Lâm Nhất. Mọi người kinh hãi, trở nên hoảng loạn, đây là một con yêu thú bá chủ mạnh hơn cả Thiên Phách, không ngờ nó lại chạy tới chỗ họ. Nếu như để nó đến gần thì sẽ không thể tránh được một cuộc tàn sát. Long Hạo nhìn qua, lòng bỗng chùng xuống, ông ta nhận ra con yêu thú này. Là Hám Thiên Ma Viên! “Hám Thiên Ma Viên!” Lâm Nhất ngạc nhiên, không ngờ lại gặp con yêu thú này. Mấy ngày trước, thành Mặc Thuỷ đã bị phá huỷ trong tay nó. Tuy nó bị Lâm Nhất giữ chân một thời gian, nhưng cũng có ít nhất mấy chục vạn người dân chết. Thành Mặc Thuỷ biến thành địa ngục trần gian, máu chảy thành sông, hài cốt chất thành đống. Điều khiến Lâm Nhất khó hiểu là con yêu thú này đã phá vỡ tầng kết giới của những yêu nghiệt tuyệt đỉnh và cao thủ Thiên Phách để vào khu vực này bằng cách nào. Đám người Ô Tiếu Thiên không phải quả hồng mềm, tất cả họ đều mạnh nghịch thiên. Dõi mắt về phía xa, Lâm Nhất ngẩng đầu nhìn qua, mặt lập tức khẽ biến sắc. Hoá ra ở bên phía đám người Ô Tiếu Thiên không biết từ khi nào đã có rất nhiều yêu thú cấp bậc bá chủ chạy tới từ phía sau. Tình thế vốn đang chiếm lợi thế lập tức đảo ngược, ngay cả Ô Tiếu Thiên vừa mới toả sáng rực rỡ cũng có vẻ khó chống đỡ được. Số lượng yêu thú quá nhiều, mỗi người họ đều phải đấu với ít nhất hai con yêu thú bá chủ, nhưng cuối cùng vẫn có cá lọt lưới. Hám Thiên Ma Viên đã xông vào được trong tình huống này. Ầm! Vào lúc này, Hám Thiên Ma Viên đang tàn sát bốn phía khiến mọi người hợp lực cũng khó đối phó đột nhiên nổi giận gầm lên, ma khí cuồn cuộn trong mắt cháy thành ngọn lửa màu đen, một luồng khí lạnh phát tán từ trên người nó. Grừ! Grừ! Grừ! Nó dừng tấn công, cơ thể khổng lồ đứng yên trên mặt đất, đôi mắt nhìn xuống chằm chằm về hướng nào đó từ trên cao, khuôn mặt dữ tợn vặn vẹo. Nó không ngừng rống lên, há miệng để lộ răng nanh bén nhọn đáng sợ. Tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được cơn thịnh nộ của con Hám Thiên Ma Viên này đột nhiên tăng lên gấp bội. “Có chuyện gì thế?”