“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2650
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tử Điện Ma Long Điểu xoay người, ra hiệu cho Lâm Nhất trèo lên. Quả Viêm Long được nung nấu ba ngàn năm, dùng máu Viêm Long nuôi dưỡng, nếu nói không có hứng thú gì là giả. Tuy nhiên, Lâm Nhất là người thông minh, hắn biết nếu quả Viêm Long này dễ lấy như vậy thì Tử Điện Ma Long Điểu đã chiếm làm của riêng lâu rồi. Dù hiện tại đã lĩnh ngộ kiếm ý Thông Linh, nhưng khi đối mặt với yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ, Lâm Nhất cũng không dám chắc có bao nhiêu phần thắng. Hẳn là quả kia có yêu thú mạnh mẽ thủ hộ, hoặc là nó sinh trưởng trong tuyệt cảnh, không cách nào đến gần được. Biết thì biết, nhưng không đi nhìn một cái thì quả thật có hơi tiếc. Thực lực của Tử Điện Ma Long Điểu đã khôi phục được hơn phân nửa, nó giang hai cánh, vỗ mạnh, dòng khí ầm ầm nổi lên, trong lúc dòng khí xoay tròn, có điện quang như hoa lửa lập lòe không dứt. Ầm! Dòng khí mạnh mẽ kéo lấy thân thể to lớn của Tử Điện Ma Long Điểu, mang theo nó bay lên trời, chẳng mấy chốc, bọn họ đã bay xuyên qua núi Viêm Long. Cuồng phong xộc vào tai, Lâm Nhất nhắm hai mắt lại, tóc dài điên cuồng bay trong gió, lòng hắn thầm kinh ngạc. Thân hình của Tử Điện Ma Long Điểu còn khổng lồ hơn so với Hám Thiên Ma Viên, nhưng hai cánh nó lại có thể nhẹ nhàng bay lượn. Từ những chi tiết thể hiện thực lực cho thấy huyết mạch của Tử Điện Ma Long Điểu chắc chắn rất cổ xưa, có rất nhiều truyền thừa in dấu trong huyết mạch, được truyền từ đời này sang đời khác. Với tốc độ nhanh như tia chớp, Tử Điện Ma Long Điểu bá khí đã mang theo Lâm Nhất lao đi. Trên đường, rất nhiều yêu thú và phi cầm bị dọa run, hoàn toàn không dám chắn đường, chứ nói chi là đồng hành cùng nó. Sau nửa canh giờ, bọn họ đã xuyên qua rất nhiều tầng mây, vòng qua vài ngọn núi thấp bé, ba ngọn núi lửa đột ngột xuất hiện trước mặt Lâm Nhất, mây mù dần tán đi, tầm mắt hắn trở nên rộng mở.Ngọn lửa đáng sợ trên đỉnh núi làm đỏ bừng cả bầu trời, dưới nhiệt độ cao như thế, nơi đó trở thành một cấm địa có lực lượng Hoả Diễm bao phủ. “Không ngờ vẫn còn có một nơi bí ẩn như thế.” Lâm Nhất giật mình, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện dãy núi có mây mù lượn quanh, giống như một ma trận khổng lồ nào đó. Không biết là tự nhiên hay là con người làm nên, nếu không có người hướng dẫn, hoàn toàn không thể tìm thấy nơi này. “Cẩn thận”. Tử Điện Ma Long nhắc nhở, sau đó đột nhiên tăng tốc, điện quang lấp lánh bao phủ lấy nó, giống như một mũi tên sắc bén xuyên qua ba đỉnh núi Hoả Diễm. Cảm nhận được sóng nhiệt không ngừng chảy vào người, Lâm Nhất sử dụng Thương Long Cửu Biến, dùng lực lượng Thương Long cổ xưa luyện hoá những ngọn lửa mang theo khí thế hung ác này. Lâm Nhất tuỳ tiện đảo mắt nhìn xung quanh, ánh mắt không ngừng di chuyển, hắn phát hiện trên ba đỉnh núi Hoả Diễm kia có rất nhiều thiên tài địa bảo quý giá, khiến hắn cực kỳ ngạc nhiên. Một lúc sau, hắn chợt hiểu ra.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tử Điện Ma Long Điểu xoay người, ra hiệu cho Lâm Nhất trèo lên. Quả Viêm Long được nung nấu ba ngàn năm, dùng máu Viêm Long nuôi dưỡng, nếu nói không có hứng thú gì là giả. Tuy nhiên, Lâm Nhất là người thông minh, hắn biết nếu quả Viêm Long này dễ lấy như vậy thì Tử Điện Ma Long Điểu đã chiếm làm của riêng lâu rồi. Dù hiện tại đã lĩnh ngộ kiếm ý Thông Linh, nhưng khi đối mặt với yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ, Lâm Nhất cũng không dám chắc có bao nhiêu phần thắng. Hẳn là quả kia có yêu thú mạnh mẽ thủ hộ, hoặc là nó sinh trưởng trong tuyệt cảnh, không cách nào đến gần được. Biết thì biết, nhưng không đi nhìn một cái thì quả thật có hơi tiếc. Thực lực của Tử Điện Ma Long Điểu đã khôi phục được hơn phân nửa, nó giang hai cánh, vỗ mạnh, dòng khí ầm ầm nổi lên, trong lúc dòng khí xoay tròn, có điện quang như hoa lửa lập lòe không dứt. Ầm! Dòng khí mạnh mẽ kéo lấy thân thể to lớn của Tử Điện Ma Long Điểu, mang theo nó bay lên trời, chẳng mấy chốc, bọn họ đã bay xuyên qua núi Viêm Long. Cuồng phong xộc vào tai, Lâm Nhất nhắm hai mắt lại, tóc dài điên cuồng bay trong gió, lòng hắn thầm kinh ngạc. Thân hình của Tử Điện Ma Long Điểu còn khổng lồ hơn so với Hám Thiên Ma Viên, nhưng hai cánh nó lại có thể nhẹ nhàng bay lượn. Từ những chi tiết thể hiện thực lực cho thấy huyết mạch của Tử Điện Ma Long Điểu chắc chắn rất cổ xưa, có rất nhiều truyền thừa in dấu trong huyết mạch, được truyền từ đời này sang đời khác. Với tốc độ nhanh như tia chớp, Tử Điện Ma Long Điểu bá khí đã mang theo Lâm Nhất lao đi. Trên đường, rất nhiều yêu thú và phi cầm bị dọa run, hoàn toàn không dám chắn đường, chứ nói chi là đồng hành cùng nó. Sau nửa canh giờ, bọn họ đã xuyên qua rất nhiều tầng mây, vòng qua vài ngọn núi thấp bé, ba ngọn núi lửa đột ngột xuất hiện trước mặt Lâm Nhất, mây mù dần tán đi, tầm mắt hắn trở nên rộng mở.Ngọn lửa đáng sợ trên đỉnh núi làm đỏ bừng cả bầu trời, dưới nhiệt độ cao như thế, nơi đó trở thành một cấm địa có lực lượng Hoả Diễm bao phủ. “Không ngờ vẫn còn có một nơi bí ẩn như thế.” Lâm Nhất giật mình, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện dãy núi có mây mù lượn quanh, giống như một ma trận khổng lồ nào đó. Không biết là tự nhiên hay là con người làm nên, nếu không có người hướng dẫn, hoàn toàn không thể tìm thấy nơi này. “Cẩn thận”. Tử Điện Ma Long nhắc nhở, sau đó đột nhiên tăng tốc, điện quang lấp lánh bao phủ lấy nó, giống như một mũi tên sắc bén xuyên qua ba đỉnh núi Hoả Diễm. Cảm nhận được sóng nhiệt không ngừng chảy vào người, Lâm Nhất sử dụng Thương Long Cửu Biến, dùng lực lượng Thương Long cổ xưa luyện hoá những ngọn lửa mang theo khí thế hung ác này. Lâm Nhất tuỳ tiện đảo mắt nhìn xung quanh, ánh mắt không ngừng di chuyển, hắn phát hiện trên ba đỉnh núi Hoả Diễm kia có rất nhiều thiên tài địa bảo quý giá, khiến hắn cực kỳ ngạc nhiên. Một lúc sau, hắn chợt hiểu ra.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Tử Điện Ma Long Điểu xoay người, ra hiệu cho Lâm Nhất trèo lên. Quả Viêm Long được nung nấu ba ngàn năm, dùng máu Viêm Long nuôi dưỡng, nếu nói không có hứng thú gì là giả. Tuy nhiên, Lâm Nhất là người thông minh, hắn biết nếu quả Viêm Long này dễ lấy như vậy thì Tử Điện Ma Long Điểu đã chiếm làm của riêng lâu rồi. Dù hiện tại đã lĩnh ngộ kiếm ý Thông Linh, nhưng khi đối mặt với yêu thú Thiên Phách cấp bá chủ, Lâm Nhất cũng không dám chắc có bao nhiêu phần thắng. Hẳn là quả kia có yêu thú mạnh mẽ thủ hộ, hoặc là nó sinh trưởng trong tuyệt cảnh, không cách nào đến gần được. Biết thì biết, nhưng không đi nhìn một cái thì quả thật có hơi tiếc. Thực lực của Tử Điện Ma Long Điểu đã khôi phục được hơn phân nửa, nó giang hai cánh, vỗ mạnh, dòng khí ầm ầm nổi lên, trong lúc dòng khí xoay tròn, có điện quang như hoa lửa lập lòe không dứt. Ầm! Dòng khí mạnh mẽ kéo lấy thân thể to lớn của Tử Điện Ma Long Điểu, mang theo nó bay lên trời, chẳng mấy chốc, bọn họ đã bay xuyên qua núi Viêm Long. Cuồng phong xộc vào tai, Lâm Nhất nhắm hai mắt lại, tóc dài điên cuồng bay trong gió, lòng hắn thầm kinh ngạc. Thân hình của Tử Điện Ma Long Điểu còn khổng lồ hơn so với Hám Thiên Ma Viên, nhưng hai cánh nó lại có thể nhẹ nhàng bay lượn. Từ những chi tiết thể hiện thực lực cho thấy huyết mạch của Tử Điện Ma Long Điểu chắc chắn rất cổ xưa, có rất nhiều truyền thừa in dấu trong huyết mạch, được truyền từ đời này sang đời khác. Với tốc độ nhanh như tia chớp, Tử Điện Ma Long Điểu bá khí đã mang theo Lâm Nhất lao đi. Trên đường, rất nhiều yêu thú và phi cầm bị dọa run, hoàn toàn không dám chắn đường, chứ nói chi là đồng hành cùng nó. Sau nửa canh giờ, bọn họ đã xuyên qua rất nhiều tầng mây, vòng qua vài ngọn núi thấp bé, ba ngọn núi lửa đột ngột xuất hiện trước mặt Lâm Nhất, mây mù dần tán đi, tầm mắt hắn trở nên rộng mở.Ngọn lửa đáng sợ trên đỉnh núi làm đỏ bừng cả bầu trời, dưới nhiệt độ cao như thế, nơi đó trở thành một cấm địa có lực lượng Hoả Diễm bao phủ. “Không ngờ vẫn còn có một nơi bí ẩn như thế.” Lâm Nhất giật mình, hắn quay đầu nhìn lại, phát hiện dãy núi có mây mù lượn quanh, giống như một ma trận khổng lồ nào đó. Không biết là tự nhiên hay là con người làm nên, nếu không có người hướng dẫn, hoàn toàn không thể tìm thấy nơi này. “Cẩn thận”. Tử Điện Ma Long nhắc nhở, sau đó đột nhiên tăng tốc, điện quang lấp lánh bao phủ lấy nó, giống như một mũi tên sắc bén xuyên qua ba đỉnh núi Hoả Diễm. Cảm nhận được sóng nhiệt không ngừng chảy vào người, Lâm Nhất sử dụng Thương Long Cửu Biến, dùng lực lượng Thương Long cổ xưa luyện hoá những ngọn lửa mang theo khí thế hung ác này. Lâm Nhất tuỳ tiện đảo mắt nhìn xung quanh, ánh mắt không ngừng di chuyển, hắn phát hiện trên ba đỉnh núi Hoả Diễm kia có rất nhiều thiên tài địa bảo quý giá, khiến hắn cực kỳ ngạc nhiên. Một lúc sau, hắn chợt hiểu ra.