“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2658
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất thầm kinh ngạc, đây là thực lực như thế nào mà gần như có thể đi trên không, biến mây thành mưa? “Một tháng trước chính hắn ta đã đánh ta bị thương, không ngờ sau hắn ta khi bình phục, thực lực lại tiến bộ thêm một bước. Nếu ta nhớ không lầm, ở thế giới loài người các ngươi hắn ta được gọi là Viêm Long Tử, một trong Tam Tiểu Vương của cổ vực Nam Hoa”. Tử Điện Ma Long Điểu nhìn Lâm Nhất, cổ vũ: “Tiểu tử, ngươi phải nỗ lực hơn nữa mới được”. Lâm Nhất cực kì chấn động, đây là thực lực của Tam Tiểu Vương ở Nam Vực ư? Một chiêu đã đánh yêu thú đáng sợ như Tử Điện Ma Long Điểu trọng thương, không, bây giờ chắc hẳn càng đáng sợ hơn. Trên bầu trời, Viêm Long Tử đi xa rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt. Có lẽ sau khi bình phục, hắn ta cũng đã đi tìm vị trí của quả Viêm Long, không thu hoạch được gì nên mới bỏ đi. “Viêm Long Tử, người này thuộc tông môn nào? Tiểu Tử, ngươi có biết không?” Lâm Nhất hỏi. “Có lẽ là Thiên Yêu Các, trên người hắn ta có hơi thở Yêu tộc rất mạnh, trong huyết mạch có thể tồn tại huyết mạch Long Tộc, hắn ta được gọi là Viêm Long Tử thì chắc cũng có nguyên nhân”. Tử Điện Ma Long Điểu không muốn so đo cách Lâm Nhất gọi nó nữa, bâng quơ đáp. “Người này thật sự rất mạnh”. Trong mắt Lâm Nhất có tia sáng loé qua, nhìn hắn ta đi vội vàng như thế, nói không chừng là đang đi tới chiến trường yêu thú ở thành Mộ Kiếm. Trận đại quyết chiến kia sẽ không đến nỗi kết thúc quá nhanh. Rất khó để tưởng tượng, nếu như Viêm Long Tử xuất hiện trên chiến trường đó sẽ nhấc lên gợn sóng lớn cỡ nào ở thành Mộ Kiếm. “Tiếp tục!” Sự xuất hiện của Viêm Long Tử mang đến cho Lâm Nhất áp lực lớn lao, hắn cắn răng ăn hết một nửa quả Viêm Long còn lại. Ầm! Khi nửa quả dị quả thân rồng bị nhét vào miệng, toàn thân Lâm Nhất đột nhiên bốc cháy hừng hực, áo mặc ở thân trên lập tức bị đốt thành tro tàn. Trong mắt hắn có một ngọn lửa cháy hừng hực, nhìn vào chỉ thấy một màu vàng rực, máu trong cơ thể sôi trào như dung nham, lỗ chân lông toàn thân trào ra ngọn lửa màu vàng, thoạt nhìn như một hoả nhân sắp cháy rụi. Khi thấy dược tính cuồng bạo và mãnh liệt này sắp lan rộng toàn thân, đốt cháy xương máu lẫn lục phủ ngũ tạng. Lâm Nhất “hừ” một tiếng, trong cơ thể vang lên tiếng rồng ngâm. Grừ! Grừ! Grừ! Trong tiếng rồng ngâm rung trời, năm mươi bốn hình long văn Tử Điện lập tức sống lại, nở rộ bên ngoài cơ thể cùng với Thương Long Ấn như lôi mãng đang bò. Vô số dược tính Hoả Diễm bí ẩn lập tức bị long văn luyện hoá, từng tia điện bay tán loạn quanh người Lâm Nhất. Lực lượng lôi đình cuồng bạo cuốn theo gió lớn rít gào càn quét mây trắng đầy trời. Chỉ chốc lát sau, trên trời đã hội tụ lôi vân mênh mông, cuồn cuộn như thuỷ triều. Ầm ầm!
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất thầm kinh ngạc, đây là thực lực như thế nào mà gần như có thể đi trên không, biến mây thành mưa? “Một tháng trước chính hắn ta đã đánh ta bị thương, không ngờ sau hắn ta khi bình phục, thực lực lại tiến bộ thêm một bước. Nếu ta nhớ không lầm, ở thế giới loài người các ngươi hắn ta được gọi là Viêm Long Tử, một trong Tam Tiểu Vương của cổ vực Nam Hoa”. Tử Điện Ma Long Điểu nhìn Lâm Nhất, cổ vũ: “Tiểu tử, ngươi phải nỗ lực hơn nữa mới được”. Lâm Nhất cực kì chấn động, đây là thực lực của Tam Tiểu Vương ở Nam Vực ư? Một chiêu đã đánh yêu thú đáng sợ như Tử Điện Ma Long Điểu trọng thương, không, bây giờ chắc hẳn càng đáng sợ hơn. Trên bầu trời, Viêm Long Tử đi xa rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt. Có lẽ sau khi bình phục, hắn ta cũng đã đi tìm vị trí của quả Viêm Long, không thu hoạch được gì nên mới bỏ đi. “Viêm Long Tử, người này thuộc tông môn nào? Tiểu Tử, ngươi có biết không?” Lâm Nhất hỏi. “Có lẽ là Thiên Yêu Các, trên người hắn ta có hơi thở Yêu tộc rất mạnh, trong huyết mạch có thể tồn tại huyết mạch Long Tộc, hắn ta được gọi là Viêm Long Tử thì chắc cũng có nguyên nhân”. Tử Điện Ma Long Điểu không muốn so đo cách Lâm Nhất gọi nó nữa, bâng quơ đáp. “Người này thật sự rất mạnh”. Trong mắt Lâm Nhất có tia sáng loé qua, nhìn hắn ta đi vội vàng như thế, nói không chừng là đang đi tới chiến trường yêu thú ở thành Mộ Kiếm. Trận đại quyết chiến kia sẽ không đến nỗi kết thúc quá nhanh. Rất khó để tưởng tượng, nếu như Viêm Long Tử xuất hiện trên chiến trường đó sẽ nhấc lên gợn sóng lớn cỡ nào ở thành Mộ Kiếm. “Tiếp tục!” Sự xuất hiện của Viêm Long Tử mang đến cho Lâm Nhất áp lực lớn lao, hắn cắn răng ăn hết một nửa quả Viêm Long còn lại. Ầm! Khi nửa quả dị quả thân rồng bị nhét vào miệng, toàn thân Lâm Nhất đột nhiên bốc cháy hừng hực, áo mặc ở thân trên lập tức bị đốt thành tro tàn. Trong mắt hắn có một ngọn lửa cháy hừng hực, nhìn vào chỉ thấy một màu vàng rực, máu trong cơ thể sôi trào như dung nham, lỗ chân lông toàn thân trào ra ngọn lửa màu vàng, thoạt nhìn như một hoả nhân sắp cháy rụi. Khi thấy dược tính cuồng bạo và mãnh liệt này sắp lan rộng toàn thân, đốt cháy xương máu lẫn lục phủ ngũ tạng. Lâm Nhất “hừ” một tiếng, trong cơ thể vang lên tiếng rồng ngâm. Grừ! Grừ! Grừ! Trong tiếng rồng ngâm rung trời, năm mươi bốn hình long văn Tử Điện lập tức sống lại, nở rộ bên ngoài cơ thể cùng với Thương Long Ấn như lôi mãng đang bò. Vô số dược tính Hoả Diễm bí ẩn lập tức bị long văn luyện hoá, từng tia điện bay tán loạn quanh người Lâm Nhất. Lực lượng lôi đình cuồng bạo cuốn theo gió lớn rít gào càn quét mây trắng đầy trời. Chỉ chốc lát sau, trên trời đã hội tụ lôi vân mênh mông, cuồn cuộn như thuỷ triều. Ầm ầm!
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất thầm kinh ngạc, đây là thực lực như thế nào mà gần như có thể đi trên không, biến mây thành mưa? “Một tháng trước chính hắn ta đã đánh ta bị thương, không ngờ sau hắn ta khi bình phục, thực lực lại tiến bộ thêm một bước. Nếu ta nhớ không lầm, ở thế giới loài người các ngươi hắn ta được gọi là Viêm Long Tử, một trong Tam Tiểu Vương của cổ vực Nam Hoa”. Tử Điện Ma Long Điểu nhìn Lâm Nhất, cổ vũ: “Tiểu tử, ngươi phải nỗ lực hơn nữa mới được”. Lâm Nhất cực kì chấn động, đây là thực lực của Tam Tiểu Vương ở Nam Vực ư? Một chiêu đã đánh yêu thú đáng sợ như Tử Điện Ma Long Điểu trọng thương, không, bây giờ chắc hẳn càng đáng sợ hơn. Trên bầu trời, Viêm Long Tử đi xa rất nhanh đã biến mất khỏi tầm mắt. Có lẽ sau khi bình phục, hắn ta cũng đã đi tìm vị trí của quả Viêm Long, không thu hoạch được gì nên mới bỏ đi. “Viêm Long Tử, người này thuộc tông môn nào? Tiểu Tử, ngươi có biết không?” Lâm Nhất hỏi. “Có lẽ là Thiên Yêu Các, trên người hắn ta có hơi thở Yêu tộc rất mạnh, trong huyết mạch có thể tồn tại huyết mạch Long Tộc, hắn ta được gọi là Viêm Long Tử thì chắc cũng có nguyên nhân”. Tử Điện Ma Long Điểu không muốn so đo cách Lâm Nhất gọi nó nữa, bâng quơ đáp. “Người này thật sự rất mạnh”. Trong mắt Lâm Nhất có tia sáng loé qua, nhìn hắn ta đi vội vàng như thế, nói không chừng là đang đi tới chiến trường yêu thú ở thành Mộ Kiếm. Trận đại quyết chiến kia sẽ không đến nỗi kết thúc quá nhanh. Rất khó để tưởng tượng, nếu như Viêm Long Tử xuất hiện trên chiến trường đó sẽ nhấc lên gợn sóng lớn cỡ nào ở thành Mộ Kiếm. “Tiếp tục!” Sự xuất hiện của Viêm Long Tử mang đến cho Lâm Nhất áp lực lớn lao, hắn cắn răng ăn hết một nửa quả Viêm Long còn lại. Ầm! Khi nửa quả dị quả thân rồng bị nhét vào miệng, toàn thân Lâm Nhất đột nhiên bốc cháy hừng hực, áo mặc ở thân trên lập tức bị đốt thành tro tàn. Trong mắt hắn có một ngọn lửa cháy hừng hực, nhìn vào chỉ thấy một màu vàng rực, máu trong cơ thể sôi trào như dung nham, lỗ chân lông toàn thân trào ra ngọn lửa màu vàng, thoạt nhìn như một hoả nhân sắp cháy rụi. Khi thấy dược tính cuồng bạo và mãnh liệt này sắp lan rộng toàn thân, đốt cháy xương máu lẫn lục phủ ngũ tạng. Lâm Nhất “hừ” một tiếng, trong cơ thể vang lên tiếng rồng ngâm. Grừ! Grừ! Grừ! Trong tiếng rồng ngâm rung trời, năm mươi bốn hình long văn Tử Điện lập tức sống lại, nở rộ bên ngoài cơ thể cùng với Thương Long Ấn như lôi mãng đang bò. Vô số dược tính Hoả Diễm bí ẩn lập tức bị long văn luyện hoá, từng tia điện bay tán loạn quanh người Lâm Nhất. Lực lượng lôi đình cuồng bạo cuốn theo gió lớn rít gào càn quét mây trắng đầy trời. Chỉ chốc lát sau, trên trời đã hội tụ lôi vân mênh mông, cuồn cuộn như thuỷ triều. Ầm ầm!