“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2688

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khoé miệng ông lão áo đen khẽ giật, rõ ràng ông ta không ngờ rằng Mai các chủ lại chợt trở nên hung hăng như thế.  Đặc biệt là câu nói cuối cùng, gần như là đang đuổi người.  Sắc mặt ông ta không ngừng thay đổi, một lúc lâu sau đó mới nói: “Đi”.  Tần Dương không cam lòng nhìn về phía Lâm Nhất: “Họ Lâm kia, đừng để ta gặp phải ngươi trên Quần Long thịnh yến”.  “Gặp phải thì sao?”  Ánh mắt Lâm Nhất trở nên lạnh lùng, trong mắt có phong mang loé lên, đâm thẳng vào tim hắn ta.  Vào khoảnh khắc đó, Tần Dương cảm thấy lồ ng ngực mình như bị đâm trúng, người lạnh như băng, cực kỳ khó chịu.  Chết tiệt!  Tần Dương thầm mắng một tiếng, không dám nhìn vào mắt Lâm Nhất nữa mà xoay người rời đi.  Hai người hùng hồn đến đây, khí thế hung hăng, cực kỳ khí phách, rõ ràng không ngờ rằng sẽ rời đi trong khó chịu như thế. Tất cả mọi người của Lăng Tiêu Kiếm Các đều cứng rắn tựa như kiếm, giống như không ai sợ chết cả.  “Quần Long thịnh yến vẫn chưa bắt đầu mà ngươi đã đắc tội với một yêu nghiệt hàng đầu, đây không phải chuyện tốt”.  Đợi sau khi hai người đi xa, Mai các chủ hơi lo lắng nói.  Lâm Nhất hờ hững đáp: “Ta không sợ hắn”.  “Không được sơ suất, Huyền Dương Điện là một trong chín thế lực bá chủ, dù gì gốc gác cũng rất vững chắc”.  Mai các chủ khuyên một câu, sau đó nhẹ nhàng nói với hắn: “Chưa đến một tháng nữa Quần Long thịnh yến sẽ bắt đầu, e rằng Tần Dương đã đến giai đoạn mấu chốt để đột phá rồi, nếu không cũng sẽ không bỏ công đi kiếm chuyện với ngươi. Khoảng thời gian này, ngươi ở lại Lăng Tiêu Kiếm Các tu luyện đi, sau đó thì đi cùng mấy công tử khác đi tới thành Long Vân”.  “Nếu thế, chẳng lẽ Lâm Nhất có năng lực tiến vào bảng 30 hay sao?”  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khoé miệng ông lão áo đen khẽ giật, rõ ràng ông ta không ngờ rằng Mai các chủ lại chợt trở nên hung hăng như thế.  Đặc biệt là câu nói cuối cùng, gần như là đang đuổi người.  Sắc mặt ông ta không ngừng thay đổi, một lúc lâu sau đó mới nói: “Đi”.  Tần Dương không cam lòng nhìn về phía Lâm Nhất: “Họ Lâm kia, đừng để ta gặp phải ngươi trên Quần Long thịnh yến”.  “Gặp phải thì sao?”  Ánh mắt Lâm Nhất trở nên lạnh lùng, trong mắt có phong mang loé lên, đâm thẳng vào tim hắn ta.  Vào khoảnh khắc đó, Tần Dương cảm thấy lồ ng ngực mình như bị đâm trúng, người lạnh như băng, cực kỳ khó chịu.  Chết tiệt!  Tần Dương thầm mắng một tiếng, không dám nhìn vào mắt Lâm Nhất nữa mà xoay người rời đi.  Hai người hùng hồn đến đây, khí thế hung hăng, cực kỳ khí phách, rõ ràng không ngờ rằng sẽ rời đi trong khó chịu như thế. Tất cả mọi người của Lăng Tiêu Kiếm Các đều cứng rắn tựa như kiếm, giống như không ai sợ chết cả.  “Quần Long thịnh yến vẫn chưa bắt đầu mà ngươi đã đắc tội với một yêu nghiệt hàng đầu, đây không phải chuyện tốt”.  Đợi sau khi hai người đi xa, Mai các chủ hơi lo lắng nói.  Lâm Nhất hờ hững đáp: “Ta không sợ hắn”.  “Không được sơ suất, Huyền Dương Điện là một trong chín thế lực bá chủ, dù gì gốc gác cũng rất vững chắc”.  Mai các chủ khuyên một câu, sau đó nhẹ nhàng nói với hắn: “Chưa đến một tháng nữa Quần Long thịnh yến sẽ bắt đầu, e rằng Tần Dương đã đến giai đoạn mấu chốt để đột phá rồi, nếu không cũng sẽ không bỏ công đi kiếm chuyện với ngươi. Khoảng thời gian này, ngươi ở lại Lăng Tiêu Kiếm Các tu luyện đi, sau đó thì đi cùng mấy công tử khác đi tới thành Long Vân”.  “Nếu thế, chẳng lẽ Lâm Nhất có năng lực tiến vào bảng 30 hay sao?”  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khoé miệng ông lão áo đen khẽ giật, rõ ràng ông ta không ngờ rằng Mai các chủ lại chợt trở nên hung hăng như thế.  Đặc biệt là câu nói cuối cùng, gần như là đang đuổi người.  Sắc mặt ông ta không ngừng thay đổi, một lúc lâu sau đó mới nói: “Đi”.  Tần Dương không cam lòng nhìn về phía Lâm Nhất: “Họ Lâm kia, đừng để ta gặp phải ngươi trên Quần Long thịnh yến”.  “Gặp phải thì sao?”  Ánh mắt Lâm Nhất trở nên lạnh lùng, trong mắt có phong mang loé lên, đâm thẳng vào tim hắn ta.  Vào khoảnh khắc đó, Tần Dương cảm thấy lồ ng ngực mình như bị đâm trúng, người lạnh như băng, cực kỳ khó chịu.  Chết tiệt!  Tần Dương thầm mắng một tiếng, không dám nhìn vào mắt Lâm Nhất nữa mà xoay người rời đi.  Hai người hùng hồn đến đây, khí thế hung hăng, cực kỳ khí phách, rõ ràng không ngờ rằng sẽ rời đi trong khó chịu như thế. Tất cả mọi người của Lăng Tiêu Kiếm Các đều cứng rắn tựa như kiếm, giống như không ai sợ chết cả.  “Quần Long thịnh yến vẫn chưa bắt đầu mà ngươi đã đắc tội với một yêu nghiệt hàng đầu, đây không phải chuyện tốt”.  Đợi sau khi hai người đi xa, Mai các chủ hơi lo lắng nói.  Lâm Nhất hờ hững đáp: “Ta không sợ hắn”.  “Không được sơ suất, Huyền Dương Điện là một trong chín thế lực bá chủ, dù gì gốc gác cũng rất vững chắc”.  Mai các chủ khuyên một câu, sau đó nhẹ nhàng nói với hắn: “Chưa đến một tháng nữa Quần Long thịnh yến sẽ bắt đầu, e rằng Tần Dương đã đến giai đoạn mấu chốt để đột phá rồi, nếu không cũng sẽ không bỏ công đi kiếm chuyện với ngươi. Khoảng thời gian này, ngươi ở lại Lăng Tiêu Kiếm Các tu luyện đi, sau đó thì đi cùng mấy công tử khác đi tới thành Long Vân”.  “Nếu thế, chẳng lẽ Lâm Nhất có năng lực tiến vào bảng 30 hay sao?”  

Chương 2688