“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2698

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tử Điện Ma Long Điểu được truyền thừa ký ức cổ xưa từ huyết mạch, có lẽ nó sẽ biết một số chuyện mà Lạc Thuỷ thượng nhân không biết.   “Đây là kén rồng, tiểu tử trong kén phải cần một thời gian nữa mới thức tỉnh. Có điều kén rồng này có khá nhiều khuyết điểm, hình như là biến thành do bị ép buộc, sau khi thức tỉnh chưa chắc sẽ tiến hoá hoàn mỹ”.  Tử Điện Ma Long Điểu vừa nhìn đã nhận ra, nhẹ giọng trả lời.  “Ngươi có cách nào khắc phục không?”  Lâm Nhất cau mày hỏi.  Tử Điện Ma Long Điểu im lặng hồi lâu, nó quả thật có cách, nhưng phải dùng tới tinh huyết bản mệnh của nó để bồi bổ cho kén rồng này.  “Đưa kén rồng cho ta. Sau khi Quần Long thịnh yến kết thúc, ngươi đến núi Viêm Long tìm ta”.  Tử Điện Ma Long Điểu rất nhanh đã đưa ra quyết định. Bây giờ nó đang tu luyện Thương Long Cửu Biến, huyết khí dị biến, thực lực tăng mạnh nên không ngại hao tổn một chút tinh huyết bản mệnh.  “Được”.  Lâm Nhất vô cùng mừng rỡ, nhanh chóng đưa kén máu qua.  Nhìn đối phương mang kén rồng đi xa, lông mày Lâm Nhất giãn ra, trước cuộc đại chiến coi như đã gửi gắm được nỗi lo.  Long Vân Châu có diện tích lớn hơn rất nhiều so với bất kỳ châu nào của Nam Vực, bên trong núi non trùng điệp, địa thế hiểm trở như có những con rồng cuộn mình trên mặt đất.  Sâu trong dãy núi trập trùng là một hoang nguyên rộng mênh mông.  Giữa hoang nguyên là thành Long Vân cổ xưa. Đó là một toà thành trì vô cùng to lớn, nó như bảo ấn thiên địa trấn áp hàng nghìn, hàng vạn dãy núi ở vùng đất này.  Trong sự mênh mông bất tận lộ ra bá khí coi khinh quần long.  Lúc này, trong dãy núi ngoài thành đã có vô số người tập trung, người đông nghìn nghịt, khắp dãy núi đâu đâu cũng có.  Nhưng mảnh hoang nguyên kia lại có cấm kỵ, không ai có thể đặt chân vào. Thành Long Vân sừng sững ở trung tâm hoang nguyên, chỉ có thể nhìn từ xa, miễn cưỡng nhìn thấy được hình dáng mơ hồ.  Đúng là như vậy, Quần Long thịnh yến đợt này đã sớm được lưu truyền sùng sục, tất cả những người có năng lực đều muốn tận mắt chứng kiến sự kiện quan trọng này.  “Quá phô trương”.  Trong doanh trại, nhóm người Mai hộ pháp vừa đến, nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt trước mặt cũng vô cùng kinh ngạc.  “Quần Long thịnh yến lớn nhất trong mấy nghìn năm qua quả nhiên danh bất hư truyền, số lượng người còn nhiều hơn gấp mười lần so với lần trước”.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tử Điện Ma Long Điểu được truyền thừa ký ức cổ xưa từ huyết mạch, có lẽ nó sẽ biết một số chuyện mà Lạc Thuỷ thượng nhân không biết.   “Đây là kén rồng, tiểu tử trong kén phải cần một thời gian nữa mới thức tỉnh. Có điều kén rồng này có khá nhiều khuyết điểm, hình như là biến thành do bị ép buộc, sau khi thức tỉnh chưa chắc sẽ tiến hoá hoàn mỹ”.  Tử Điện Ma Long Điểu vừa nhìn đã nhận ra, nhẹ giọng trả lời.  “Ngươi có cách nào khắc phục không?”  Lâm Nhất cau mày hỏi.  Tử Điện Ma Long Điểu im lặng hồi lâu, nó quả thật có cách, nhưng phải dùng tới tinh huyết bản mệnh của nó để bồi bổ cho kén rồng này.  “Đưa kén rồng cho ta. Sau khi Quần Long thịnh yến kết thúc, ngươi đến núi Viêm Long tìm ta”.  Tử Điện Ma Long Điểu rất nhanh đã đưa ra quyết định. Bây giờ nó đang tu luyện Thương Long Cửu Biến, huyết khí dị biến, thực lực tăng mạnh nên không ngại hao tổn một chút tinh huyết bản mệnh.  “Được”.  Lâm Nhất vô cùng mừng rỡ, nhanh chóng đưa kén máu qua.  Nhìn đối phương mang kén rồng đi xa, lông mày Lâm Nhất giãn ra, trước cuộc đại chiến coi như đã gửi gắm được nỗi lo.  Long Vân Châu có diện tích lớn hơn rất nhiều so với bất kỳ châu nào của Nam Vực, bên trong núi non trùng điệp, địa thế hiểm trở như có những con rồng cuộn mình trên mặt đất.  Sâu trong dãy núi trập trùng là một hoang nguyên rộng mênh mông.  Giữa hoang nguyên là thành Long Vân cổ xưa. Đó là một toà thành trì vô cùng to lớn, nó như bảo ấn thiên địa trấn áp hàng nghìn, hàng vạn dãy núi ở vùng đất này.  Trong sự mênh mông bất tận lộ ra bá khí coi khinh quần long.  Lúc này, trong dãy núi ngoài thành đã có vô số người tập trung, người đông nghìn nghịt, khắp dãy núi đâu đâu cũng có.  Nhưng mảnh hoang nguyên kia lại có cấm kỵ, không ai có thể đặt chân vào. Thành Long Vân sừng sững ở trung tâm hoang nguyên, chỉ có thể nhìn từ xa, miễn cưỡng nhìn thấy được hình dáng mơ hồ.  Đúng là như vậy, Quần Long thịnh yến đợt này đã sớm được lưu truyền sùng sục, tất cả những người có năng lực đều muốn tận mắt chứng kiến sự kiện quan trọng này.  “Quá phô trương”.  Trong doanh trại, nhóm người Mai hộ pháp vừa đến, nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt trước mặt cũng vô cùng kinh ngạc.  “Quần Long thịnh yến lớn nhất trong mấy nghìn năm qua quả nhiên danh bất hư truyền, số lượng người còn nhiều hơn gấp mười lần so với lần trước”.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tử Điện Ma Long Điểu được truyền thừa ký ức cổ xưa từ huyết mạch, có lẽ nó sẽ biết một số chuyện mà Lạc Thuỷ thượng nhân không biết.   “Đây là kén rồng, tiểu tử trong kén phải cần một thời gian nữa mới thức tỉnh. Có điều kén rồng này có khá nhiều khuyết điểm, hình như là biến thành do bị ép buộc, sau khi thức tỉnh chưa chắc sẽ tiến hoá hoàn mỹ”.  Tử Điện Ma Long Điểu vừa nhìn đã nhận ra, nhẹ giọng trả lời.  “Ngươi có cách nào khắc phục không?”  Lâm Nhất cau mày hỏi.  Tử Điện Ma Long Điểu im lặng hồi lâu, nó quả thật có cách, nhưng phải dùng tới tinh huyết bản mệnh của nó để bồi bổ cho kén rồng này.  “Đưa kén rồng cho ta. Sau khi Quần Long thịnh yến kết thúc, ngươi đến núi Viêm Long tìm ta”.  Tử Điện Ma Long Điểu rất nhanh đã đưa ra quyết định. Bây giờ nó đang tu luyện Thương Long Cửu Biến, huyết khí dị biến, thực lực tăng mạnh nên không ngại hao tổn một chút tinh huyết bản mệnh.  “Được”.  Lâm Nhất vô cùng mừng rỡ, nhanh chóng đưa kén máu qua.  Nhìn đối phương mang kén rồng đi xa, lông mày Lâm Nhất giãn ra, trước cuộc đại chiến coi như đã gửi gắm được nỗi lo.  Long Vân Châu có diện tích lớn hơn rất nhiều so với bất kỳ châu nào của Nam Vực, bên trong núi non trùng điệp, địa thế hiểm trở như có những con rồng cuộn mình trên mặt đất.  Sâu trong dãy núi trập trùng là một hoang nguyên rộng mênh mông.  Giữa hoang nguyên là thành Long Vân cổ xưa. Đó là một toà thành trì vô cùng to lớn, nó như bảo ấn thiên địa trấn áp hàng nghìn, hàng vạn dãy núi ở vùng đất này.  Trong sự mênh mông bất tận lộ ra bá khí coi khinh quần long.  Lúc này, trong dãy núi ngoài thành đã có vô số người tập trung, người đông nghìn nghịt, khắp dãy núi đâu đâu cũng có.  Nhưng mảnh hoang nguyên kia lại có cấm kỵ, không ai có thể đặt chân vào. Thành Long Vân sừng sững ở trung tâm hoang nguyên, chỉ có thể nhìn từ xa, miễn cưỡng nhìn thấy được hình dáng mơ hồ.  Đúng là như vậy, Quần Long thịnh yến đợt này đã sớm được lưu truyền sùng sục, tất cả những người có năng lực đều muốn tận mắt chứng kiến sự kiện quan trọng này.  “Quá phô trương”.  Trong doanh trại, nhóm người Mai hộ pháp vừa đến, nhìn thấy cảnh tượng náo nhiệt trước mặt cũng vô cùng kinh ngạc.  “Quần Long thịnh yến lớn nhất trong mấy nghìn năm qua quả nhiên danh bất hư truyền, số lượng người còn nhiều hơn gấp mười lần so với lần trước”.

Chương 2698