“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 2758

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bây giờ xem ra, thiên phú kiếm đạo của Lâm Nhất hoàn toàn không chỉ đơn giản là sánh bằng Nam Cung Vãn Ngọc nữa.  Trọng tài quan sát, ông ta đoán được rằng Lâm Nhất sẽ chiến thắng, chỉ không ngờ là hắn lại thắng đẹp như vậy. Một kiếm pháp chưa từng để lộ nhưng lại vô cùng đáng sợ, kiếm pháp cũng giống như hoa trong tay hắn, muốn nó nở là nở, muốn nó tàn là tàn.  “Lại thắng rồi, đến hiện tại, Lâm Nhất vẫn giành chiến thắng liên tục. Thật đáng sợ, ta còn tưởng trận chiến này ngang tài ngang sức, không ngờ lại chiến thắng một cách bất ngờ”.  “Từ đầu đến giờ hắn vẫn luôn sử dụng kiếm ý Tiên Thiên đại thành, nhưng cũng chỉ bại lộ một chút, sát chiêu hắn sử dụng là kiếm pháp chưa từng biểu diễn bao giờ”.  “Lâm Nhất này thật sự khiến người ta thấy mong chờ, bây giờ ta rất muốn biết rốt cuộc hắn còn bao nhiêu lá bài tẩy”.  “Sau khi lấy lại tinh thần, mọi người mới xôn xao bàn tán, kích động không thôi.  Thậm chí cảm thấy Lâm Nhất chiến thắng còn hay hơn bọn họ tự mình thắng, vô hình trung dường như đã gửi gắm một phần hy vọng lên hắn.  “Tên này đúng là được mọi người chú ý”.  Diệp Thanh Phong của Tử Nguyệt Động Thiên bĩu môi, có vẻ không vui.  “Ha ha, ngươi không phục à?”  Phương Hàn Lạc cũng ở trong nhóm bốn khẽ mỉm cười, hứng thú hỏi.  “Thế ngươi thì sao?”  Diệp Thanh Phong lạnh lùng đáp trả: “Hai chúng ta rất có khả năng gặp phải hắn, ta không muốn trở thành bàn đạp cho người khác, trước khi đấu hạn, ta cũng không muốn chuỗi thắng liên tiếp bị mất”.  Phương Hàn Lạc chống cằm, híp mắt, trong mắt hắn ta tràn đầy chiến ý, hắn ta cười nói: “Ta có dự cảm có lẽ hắn ta có thể kích thích toàn bộ tiềm lực của ta, chỉ cần thắng hắn, ta rất có cơ hội tiến vào bảng mười ở Quần Long thịnh yến năm nay”.  “Mơ mộng hão huyền”.  Diệp Thanh Phong hoàn toàn không xem trọng Phương Hàn Lạc, còn tỏ vẻ khinh thường.  Một tên điên luôn tìm kiếm đột phá trong đại chiến, chỉ cần lơ là một chút là sẽ chết một cách thê thảm. Thế mà hắn ta còn muốn bước vào bảng mười, có thể sống qua đấu hạng hay không còn chưa biết được.  Tựa như để chứng minh lời nói của bản thân, trận đánh tiếp theo, Diệp Thanh Phong chỉ sử dụng ba chiêu đã nhanh chóng đánh bại đối thủ.  Sức mạnh của Tam Tuyệt Trảo lại thể hiện ra trước mặt người đời.  Tiếp tục chiến đấu.  Những nhóm nhỏ khác hỗn chiến cũng rất đặc sắc, Tam Vương Thất Anh liên tiếp ra sân, thể hiện sự mạnh mẽ của họ.  Trong những tân tú chiến đấu trước, ngày càng ít người có thể giữ được chuỗi thắng liên tiếp.   Những tân tú ở những nhóm khác vãn còn giữ được chuỗi thắng liên tiếp như Bạch Lê Hiên, Nguyệt Vi Vi và đao khách hắc bào Chúc Thanh Sơn đều được mọi người chú ý.  Khí Huyền Hoàng bên trong ngọc bội Long Vân trên người loé lên ánh sáng rực rỡ như ngôi sao, vô cùng nổi bật.  Mấy vòng sau, Lâm Nhất không gặp phải đối thủ nào quá mạnh mẽ, dễ dàng giành được chiếc thắng.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bây giờ xem ra, thiên phú kiếm đạo của Lâm Nhất hoàn toàn không chỉ đơn giản là sánh bằng Nam Cung Vãn Ngọc nữa.  Trọng tài quan sát, ông ta đoán được rằng Lâm Nhất sẽ chiến thắng, chỉ không ngờ là hắn lại thắng đẹp như vậy. Một kiếm pháp chưa từng để lộ nhưng lại vô cùng đáng sợ, kiếm pháp cũng giống như hoa trong tay hắn, muốn nó nở là nở, muốn nó tàn là tàn.  “Lại thắng rồi, đến hiện tại, Lâm Nhất vẫn giành chiến thắng liên tục. Thật đáng sợ, ta còn tưởng trận chiến này ngang tài ngang sức, không ngờ lại chiến thắng một cách bất ngờ”.  “Từ đầu đến giờ hắn vẫn luôn sử dụng kiếm ý Tiên Thiên đại thành, nhưng cũng chỉ bại lộ một chút, sát chiêu hắn sử dụng là kiếm pháp chưa từng biểu diễn bao giờ”.  “Lâm Nhất này thật sự khiến người ta thấy mong chờ, bây giờ ta rất muốn biết rốt cuộc hắn còn bao nhiêu lá bài tẩy”.  “Sau khi lấy lại tinh thần, mọi người mới xôn xao bàn tán, kích động không thôi.  Thậm chí cảm thấy Lâm Nhất chiến thắng còn hay hơn bọn họ tự mình thắng, vô hình trung dường như đã gửi gắm một phần hy vọng lên hắn.  “Tên này đúng là được mọi người chú ý”.  Diệp Thanh Phong của Tử Nguyệt Động Thiên bĩu môi, có vẻ không vui.  “Ha ha, ngươi không phục à?”  Phương Hàn Lạc cũng ở trong nhóm bốn khẽ mỉm cười, hứng thú hỏi.  “Thế ngươi thì sao?”  Diệp Thanh Phong lạnh lùng đáp trả: “Hai chúng ta rất có khả năng gặp phải hắn, ta không muốn trở thành bàn đạp cho người khác, trước khi đấu hạn, ta cũng không muốn chuỗi thắng liên tiếp bị mất”.  Phương Hàn Lạc chống cằm, híp mắt, trong mắt hắn ta tràn đầy chiến ý, hắn ta cười nói: “Ta có dự cảm có lẽ hắn ta có thể kích thích toàn bộ tiềm lực của ta, chỉ cần thắng hắn, ta rất có cơ hội tiến vào bảng mười ở Quần Long thịnh yến năm nay”.  “Mơ mộng hão huyền”.  Diệp Thanh Phong hoàn toàn không xem trọng Phương Hàn Lạc, còn tỏ vẻ khinh thường.  Một tên điên luôn tìm kiếm đột phá trong đại chiến, chỉ cần lơ là một chút là sẽ chết một cách thê thảm. Thế mà hắn ta còn muốn bước vào bảng mười, có thể sống qua đấu hạng hay không còn chưa biết được.  Tựa như để chứng minh lời nói của bản thân, trận đánh tiếp theo, Diệp Thanh Phong chỉ sử dụng ba chiêu đã nhanh chóng đánh bại đối thủ.  Sức mạnh của Tam Tuyệt Trảo lại thể hiện ra trước mặt người đời.  Tiếp tục chiến đấu.  Những nhóm nhỏ khác hỗn chiến cũng rất đặc sắc, Tam Vương Thất Anh liên tiếp ra sân, thể hiện sự mạnh mẽ của họ.  Trong những tân tú chiến đấu trước, ngày càng ít người có thể giữ được chuỗi thắng liên tiếp.   Những tân tú ở những nhóm khác vãn còn giữ được chuỗi thắng liên tiếp như Bạch Lê Hiên, Nguyệt Vi Vi và đao khách hắc bào Chúc Thanh Sơn đều được mọi người chú ý.  Khí Huyền Hoàng bên trong ngọc bội Long Vân trên người loé lên ánh sáng rực rỡ như ngôi sao, vô cùng nổi bật.  Mấy vòng sau, Lâm Nhất không gặp phải đối thủ nào quá mạnh mẽ, dễ dàng giành được chiếc thắng.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Bây giờ xem ra, thiên phú kiếm đạo của Lâm Nhất hoàn toàn không chỉ đơn giản là sánh bằng Nam Cung Vãn Ngọc nữa.  Trọng tài quan sát, ông ta đoán được rằng Lâm Nhất sẽ chiến thắng, chỉ không ngờ là hắn lại thắng đẹp như vậy. Một kiếm pháp chưa từng để lộ nhưng lại vô cùng đáng sợ, kiếm pháp cũng giống như hoa trong tay hắn, muốn nó nở là nở, muốn nó tàn là tàn.  “Lại thắng rồi, đến hiện tại, Lâm Nhất vẫn giành chiến thắng liên tục. Thật đáng sợ, ta còn tưởng trận chiến này ngang tài ngang sức, không ngờ lại chiến thắng một cách bất ngờ”.  “Từ đầu đến giờ hắn vẫn luôn sử dụng kiếm ý Tiên Thiên đại thành, nhưng cũng chỉ bại lộ một chút, sát chiêu hắn sử dụng là kiếm pháp chưa từng biểu diễn bao giờ”.  “Lâm Nhất này thật sự khiến người ta thấy mong chờ, bây giờ ta rất muốn biết rốt cuộc hắn còn bao nhiêu lá bài tẩy”.  “Sau khi lấy lại tinh thần, mọi người mới xôn xao bàn tán, kích động không thôi.  Thậm chí cảm thấy Lâm Nhất chiến thắng còn hay hơn bọn họ tự mình thắng, vô hình trung dường như đã gửi gắm một phần hy vọng lên hắn.  “Tên này đúng là được mọi người chú ý”.  Diệp Thanh Phong của Tử Nguyệt Động Thiên bĩu môi, có vẻ không vui.  “Ha ha, ngươi không phục à?”  Phương Hàn Lạc cũng ở trong nhóm bốn khẽ mỉm cười, hứng thú hỏi.  “Thế ngươi thì sao?”  Diệp Thanh Phong lạnh lùng đáp trả: “Hai chúng ta rất có khả năng gặp phải hắn, ta không muốn trở thành bàn đạp cho người khác, trước khi đấu hạn, ta cũng không muốn chuỗi thắng liên tiếp bị mất”.  Phương Hàn Lạc chống cằm, híp mắt, trong mắt hắn ta tràn đầy chiến ý, hắn ta cười nói: “Ta có dự cảm có lẽ hắn ta có thể kích thích toàn bộ tiềm lực của ta, chỉ cần thắng hắn, ta rất có cơ hội tiến vào bảng mười ở Quần Long thịnh yến năm nay”.  “Mơ mộng hão huyền”.  Diệp Thanh Phong hoàn toàn không xem trọng Phương Hàn Lạc, còn tỏ vẻ khinh thường.  Một tên điên luôn tìm kiếm đột phá trong đại chiến, chỉ cần lơ là một chút là sẽ chết một cách thê thảm. Thế mà hắn ta còn muốn bước vào bảng mười, có thể sống qua đấu hạng hay không còn chưa biết được.  Tựa như để chứng minh lời nói của bản thân, trận đánh tiếp theo, Diệp Thanh Phong chỉ sử dụng ba chiêu đã nhanh chóng đánh bại đối thủ.  Sức mạnh của Tam Tuyệt Trảo lại thể hiện ra trước mặt người đời.  Tiếp tục chiến đấu.  Những nhóm nhỏ khác hỗn chiến cũng rất đặc sắc, Tam Vương Thất Anh liên tiếp ra sân, thể hiện sự mạnh mẽ của họ.  Trong những tân tú chiến đấu trước, ngày càng ít người có thể giữ được chuỗi thắng liên tiếp.   Những tân tú ở những nhóm khác vãn còn giữ được chuỗi thắng liên tiếp như Bạch Lê Hiên, Nguyệt Vi Vi và đao khách hắc bào Chúc Thanh Sơn đều được mọi người chú ý.  Khí Huyền Hoàng bên trong ngọc bội Long Vân trên người loé lên ánh sáng rực rỡ như ngôi sao, vô cùng nổi bật.  Mấy vòng sau, Lâm Nhất không gặp phải đối thủ nào quá mạnh mẽ, dễ dàng giành được chiếc thắng.

Chương 2758