“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2796
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… E rằng các kiếm tu phải chiến đấu với nhau trước rồi. Oanh! Trong lúc Lâm Nhất đang suy nghĩ, hai ánh mắt sắc bén như kiếm xuyên qua hư không, rơi thẳng xuống người hắn. Đó là ánh mắt của Nam Cung Vãn Ngọc và Lý Mộ Bạch, hai người họ xem xong những người trong danh sách, gần như đồng thời nhìn về phía này, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu. Nếu là trước đây, hai người họ sẽ không quan tâm đến Lâm Nhất, nhưng bây giờ lại không thể không chú ý. Còn vị Thất Anh cùng họ với Lâm Nhất là Lâm Đào của Huyền Dương Điện lại rất khiêm tốn, chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt. “Chết tiệt! Nhóm bốn là sao thế, có ba người trong Nam Hoa Thất Anh ở trong danh sách chưa tính, kể cả công tử Táng Hoa Lâm Nhất cũng ở nhóm bốn”. “Thật không có đường sống, trừ bốn người này thì trong nhóm bốn chỉ còn một vị trí, nhóm tử vong xuất hiện rồi!” “E rằng không chỉ có thế, ba nhóm khác có mấy người nhóm Vũ Hạo Thiên, có lẽ việc tranh giành hạt giống sẽ không quá kịch liệt. Còn nhóm này không biết sẽ tranh giành đến mức nào đây, ba người nhóm Nam Cung Vãn Ngọc chắc chắn sẽ tranh, ở vòng loại Lâm Nhất đã chiến thắng Tịch Phong, chắc chắn cũng sẽ không nhường”. Chẳng mấy chốc đã có người phát hiện điều đặc biệt của nhóm bốn, lập tức bàn tán xôn xao, danh hiệu nhóm tử vong nhanh chóng lan truyền. Đột nhiên có người vô cùng kích động nói: “Mẹ kiếp! Các ngươi có phát hiện ra không, kiếm khách mạnh nhất trong Quần Long thịnh yến đều tập trung ở nhóm bốn”. “Đúng thế thật, chẳng trách trước đó Lâm Nhất với hai người kia lại trông tràn đầy thù địch như thế. Thắng bại của nhóm này ngoài việc chọn ra danh ngạch hạt giống, e rằng còn liên quan đến danh hiệu kiếm khách trẻ tuổi mạnh nhất của cổ vực Nam Hoa nữa!” “Trong thế hệ trẻ tuổi của cổ vực Nam Hoa trước đây, Nam Cung Vãn Ngọc chắc chắn là kiếm khách mạnh nhất, Lý Mộ Bạch yếu hơn một chút, lần này còn phải tranh đấu mói biết được. Nhưng đột nhiên có một Lâm Nhất xuất hiện, khó mà nói được, trận chiến của nhóm bốn chắc chắn sẽ rất đáng xem”. Chuyện kinh khủng hơn bị mọi người phát hiện, mọi người lại bắt đầu bàn tán về nhóm bốn. Dù là danh hiệu nhóm tử vong, hoặc là trận chiến tranh giành danh ngạch hạt giống kịch liệt, hay là danh hiệu kiếm khách mạnh nhất cổ vực Nam Hoa đều vô cùng thu hút sự chú ý của người khác. Mà cả ba cùng xuất hiện, đương nhiên sẽ càng được chú ý hơn, muốn không chú ý cũng hơi khó. “Quần Long tranh tài chính thức bắt đầu!” Ông lão áo đen đột nhiên quát lên một tiếng, âm thanh tựa như tiếng nổ vang lên, khiến hơn trăm cột nước dâng trào. Trong sóng nước ngút rời, ông lão lặng lẽ lui xuống, trên đài cao của Thánh Minh có tám trọng tài bay xuống, hai người phụ trách một nhóm. Cuộc chiến xếp hạng cuối cùng của bảng Long Vân chính thức bắt đầu.Trên bốn đài Thăng Long to lớn vững chắc lần lượt có người đáp xuống, hai bên chắp tay chào nhau, sau đó bắt đầu giao thủ.
E rằng các kiếm tu phải chiến đấu với nhau trước rồi.
Oanh!
Trong lúc Lâm Nhất đang suy nghĩ, hai ánh mắt sắc bén như kiếm xuyên qua hư không, rơi thẳng xuống người hắn.
Đó là ánh mắt của Nam Cung Vãn Ngọc và Lý Mộ Bạch, hai người họ xem xong những người trong danh sách, gần như đồng thời nhìn về phía này, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
Nếu là trước đây, hai người họ sẽ không quan tâm đến Lâm Nhất, nhưng bây giờ lại không thể không chú ý.
Còn vị Thất Anh cùng họ với Lâm Nhất là Lâm Đào của Huyền Dương Điện lại rất khiêm tốn, chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt.
“Chết tiệt! Nhóm bốn là sao thế, có ba người trong Nam Hoa Thất Anh ở trong danh sách chưa tính, kể cả công tử Táng Hoa Lâm Nhất cũng ở nhóm bốn”.
“Thật không có đường sống, trừ bốn người này thì trong nhóm bốn chỉ còn một vị trí, nhóm tử vong xuất hiện rồi!”
“E rằng không chỉ có thế, ba nhóm khác có mấy người nhóm Vũ Hạo Thiên, có lẽ việc tranh giành hạt giống sẽ không quá kịch liệt. Còn nhóm này không biết sẽ tranh giành đến mức nào đây, ba người nhóm Nam Cung Vãn Ngọc chắc chắn sẽ tranh, ở vòng loại Lâm Nhất đã chiến thắng Tịch Phong, chắc chắn cũng sẽ không nhường”.
Chẳng mấy chốc đã có người phát hiện điều đặc biệt của nhóm bốn, lập tức bàn tán xôn xao, danh hiệu nhóm tử vong nhanh chóng lan truyền.
Đột nhiên có người vô cùng kích động nói: “Mẹ kiếp! Các ngươi có phát hiện ra không, kiếm khách mạnh nhất trong Quần Long thịnh yến đều tập trung ở nhóm bốn”.
“Đúng thế thật, chẳng trách trước đó Lâm Nhất với hai người kia lại trông tràn đầy thù địch như thế. Thắng bại của nhóm này ngoài việc chọn ra danh ngạch hạt giống, e rằng còn liên quan đến danh hiệu kiếm khách trẻ tuổi mạnh nhất của cổ vực Nam Hoa nữa!”
“Trong thế hệ trẻ tuổi của cổ vực Nam Hoa trước đây, Nam Cung Vãn Ngọc chắc chắn là kiếm khách mạnh nhất, Lý Mộ Bạch yếu hơn một chút, lần này còn phải tranh đấu mói biết được. Nhưng đột nhiên có một Lâm Nhất xuất hiện, khó mà nói được, trận chiến của nhóm bốn chắc chắn sẽ rất đáng xem”.
Chuyện kinh khủng hơn bị mọi người phát hiện, mọi người lại bắt đầu bàn tán về nhóm bốn.
Dù là danh hiệu nhóm tử vong, hoặc là trận chiến tranh giành danh ngạch hạt giống kịch liệt, hay là danh hiệu kiếm khách mạnh nhất cổ vực Nam Hoa đều vô cùng thu hút sự chú ý của người khác. Mà cả ba cùng xuất hiện, đương nhiên sẽ càng được chú ý hơn, muốn không chú ý cũng hơi khó.
“Quần Long tranh tài chính thức bắt đầu!”
Ông lão áo đen đột nhiên quát lên một tiếng, âm thanh tựa như tiếng nổ vang lên, khiến hơn trăm cột nước dâng trào.
Trong sóng nước ngút rời, ông lão lặng lẽ lui xuống, trên đài cao của Thánh Minh có tám trọng tài bay xuống, hai người phụ trách một nhóm.
Cuộc chiến xếp hạng cuối cùng của bảng Long Vân chính thức bắt đầu.
Trên bốn đài Thăng Long to lớn vững chắc lần lượt có người đáp xuống, hai bên chắp tay chào nhau, sau đó bắt đầu giao thủ.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… E rằng các kiếm tu phải chiến đấu với nhau trước rồi. Oanh! Trong lúc Lâm Nhất đang suy nghĩ, hai ánh mắt sắc bén như kiếm xuyên qua hư không, rơi thẳng xuống người hắn. Đó là ánh mắt của Nam Cung Vãn Ngọc và Lý Mộ Bạch, hai người họ xem xong những người trong danh sách, gần như đồng thời nhìn về phía này, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu. Nếu là trước đây, hai người họ sẽ không quan tâm đến Lâm Nhất, nhưng bây giờ lại không thể không chú ý. Còn vị Thất Anh cùng họ với Lâm Nhất là Lâm Đào của Huyền Dương Điện lại rất khiêm tốn, chỉ nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt. “Chết tiệt! Nhóm bốn là sao thế, có ba người trong Nam Hoa Thất Anh ở trong danh sách chưa tính, kể cả công tử Táng Hoa Lâm Nhất cũng ở nhóm bốn”. “Thật không có đường sống, trừ bốn người này thì trong nhóm bốn chỉ còn một vị trí, nhóm tử vong xuất hiện rồi!” “E rằng không chỉ có thế, ba nhóm khác có mấy người nhóm Vũ Hạo Thiên, có lẽ việc tranh giành hạt giống sẽ không quá kịch liệt. Còn nhóm này không biết sẽ tranh giành đến mức nào đây, ba người nhóm Nam Cung Vãn Ngọc chắc chắn sẽ tranh, ở vòng loại Lâm Nhất đã chiến thắng Tịch Phong, chắc chắn cũng sẽ không nhường”. Chẳng mấy chốc đã có người phát hiện điều đặc biệt của nhóm bốn, lập tức bàn tán xôn xao, danh hiệu nhóm tử vong nhanh chóng lan truyền. Đột nhiên có người vô cùng kích động nói: “Mẹ kiếp! Các ngươi có phát hiện ra không, kiếm khách mạnh nhất trong Quần Long thịnh yến đều tập trung ở nhóm bốn”. “Đúng thế thật, chẳng trách trước đó Lâm Nhất với hai người kia lại trông tràn đầy thù địch như thế. Thắng bại của nhóm này ngoài việc chọn ra danh ngạch hạt giống, e rằng còn liên quan đến danh hiệu kiếm khách trẻ tuổi mạnh nhất của cổ vực Nam Hoa nữa!” “Trong thế hệ trẻ tuổi của cổ vực Nam Hoa trước đây, Nam Cung Vãn Ngọc chắc chắn là kiếm khách mạnh nhất, Lý Mộ Bạch yếu hơn một chút, lần này còn phải tranh đấu mói biết được. Nhưng đột nhiên có một Lâm Nhất xuất hiện, khó mà nói được, trận chiến của nhóm bốn chắc chắn sẽ rất đáng xem”. Chuyện kinh khủng hơn bị mọi người phát hiện, mọi người lại bắt đầu bàn tán về nhóm bốn. Dù là danh hiệu nhóm tử vong, hoặc là trận chiến tranh giành danh ngạch hạt giống kịch liệt, hay là danh hiệu kiếm khách mạnh nhất cổ vực Nam Hoa đều vô cùng thu hút sự chú ý của người khác. Mà cả ba cùng xuất hiện, đương nhiên sẽ càng được chú ý hơn, muốn không chú ý cũng hơi khó. “Quần Long tranh tài chính thức bắt đầu!” Ông lão áo đen đột nhiên quát lên một tiếng, âm thanh tựa như tiếng nổ vang lên, khiến hơn trăm cột nước dâng trào. Trong sóng nước ngút rời, ông lão lặng lẽ lui xuống, trên đài cao của Thánh Minh có tám trọng tài bay xuống, hai người phụ trách một nhóm. Cuộc chiến xếp hạng cuối cùng của bảng Long Vân chính thức bắt đầu.Trên bốn đài Thăng Long to lớn vững chắc lần lượt có người đáp xuống, hai bên chắp tay chào nhau, sau đó bắt đầu giao thủ.