“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2871
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Keng! Hộp kiếm dựng sát mép sàn diễn võ cành cạch mở ra, Táng Hoa tuốt vỏ, Lâm Nhất đưa tay cầm chặt lấy. Keng keng keng! Trong nhất thời kiếm quang lóe lên trong sàn diễn võ, tiếng rồng ngâm không ngừng bên tai. Long văn Tử Điện trên mặt ngoài ngọa nguậy kèm theo là kiếm quang đang vùng vẫy, kiếm quang đang nhảy múa như muốn bơi ra ngoài. Oành! Long văn Tử Điện di động không bao lâu thì hòa làm một thể với Lâm Nhất, nó như hóa thành nước biến mất vô hình. Trông như sóng âm không hiện ra, nhưng uy lực Thương Long lại không chỗ nào không xuất hiện, khi kiếm quang xuất hiện tất sẽ kèm theo tiếng rồng ngâm nổi lên tứ phía, làm cho cả những người cường đại cũng phải có cảm giác bị áp bách... Sự dung hợp trong quá khứ quá đơn giản, chỉ có ầm một tiếng là nổ tung, sức mạnh của uy lực Thương Long và kiếm uy sẽ lập tức bị phân tán. Giống như hai loại dịch thể bất đồng, miễn cường rót vào cùng một ly, sau khi bị đánh nát nó sẽ chảy xuống đất thành hai phần tách biệt. "Ta phải chân chính dung hợp được, dù có tan xương nát thịt cũng sẽ không bị tách ra". Lâm Nhất tạm dừng rồi lại vung Táng Hoa ra. Chiêu này lại không lóe lên kiếm quang nhưng lại có tiếng rồng ngâm nổ tung giữa không trung, kiếm âm chẳng khác gì tiếng rồng gầm. Không sai, chính là như thế!Khóe miệng Lâm Nhất vẽ ra nụ cười, khuôn mặt anh tú ngay khoảnh khắc này dường như tỏa sáng vô hạn. Đây là niềm vui tận sâu trong lòng của một vị kiếm khách sau khi vừa đột phá lên đẳng cấp mới. Thời gian ba ngày vụt qua như chớp. Với đa số mọi người thì cùng lắm chỉ có thể tiêu hóa vài điểm cơ bản, thậm chí chỉ miễn cưỡng phục hồi thương thế. Nhưng đối với Lâm Nhất mà nói lại là đột phá một bước đáng kể thần tốc, trong mỗi một ngày kiếm uy Thương Long đều nhanh chóng đạt bước tiến tinh diệu. Oành! Lâm Nhất phát huy kiếm uy Thương Long đến trình độ cao nhất trong sàn diễn võ, chỉ nghe thấy tiếng rồng ngâm kinh khủng nổi lên, kiếm uy tràn ngập mỗi một xó xỉnh ở sàn diễn võ. Kiếm ý ở sau lưng Lâm Nhất vô biên, phát huy như một con Thương Long khổng lồ, cao đến hàng trăm trượng, sừng sững như núi, trong mắt hiện lên thần quang đáng sợ. Trông chẳng khác gì dị tượng tạo thành bởi sát chiêu kiệt xuất của yêu nghiệt, có khi càng nhìn kỹ sẽ lại phát hiện ra những thứ còn đáng sợ hơn. Những hư ảnh Thương Long thậm chí giống như vẫn tồn tại, từng mảnh vảy rồng đều lóe lên lôi quang khốc liệt. Từng trận gió không ngừng điên cuồng gào thét, sấm chớp rền vang, đây chính là sức mạnh Phong Lôi của Thương Long. Trong đà kinh hoàng của gió và sấm sét, dường như có thể loáng thoáng nhìn thấy một thanh kiếm sắc bén đến đáng sợ gần như dựng đứng và chiếm cứ ở trung tâm Thương Long, nó cũng cao đến hàng trăm trượng, lóe lên ánh lửa như muốn cắt xuyên qua hư vô. Đây chính là lưỡi dao sắc bén được ngưng tụ bằng kiếm ý Thông Linh, kiếm quang chiếu rọi khắp nơi đây, hư ảnh Thương Long cứ như tồn tại chân thực vậy. Kiếm ý trên sườn núi Lạc Long bất diệt vào ba năm trước, Lâm Nhất không làm được đến cường đại như vậy, nhưng ba ngày để bất diệt vẫn miễn cưỡng đạt được. Nói cách khác, cho dù bây giờ Lâm Nhất rời đi thì kiếm uy Thương Long sau lưng hắn cũng có thể bất diệt trong ba ngày.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Keng! Hộp kiếm dựng sát mép sàn diễn võ cành cạch mở ra, Táng Hoa tuốt vỏ, Lâm Nhất đưa tay cầm chặt lấy. Keng keng keng! Trong nhất thời kiếm quang lóe lên trong sàn diễn võ, tiếng rồng ngâm không ngừng bên tai. Long văn Tử Điện trên mặt ngoài ngọa nguậy kèm theo là kiếm quang đang vùng vẫy, kiếm quang đang nhảy múa như muốn bơi ra ngoài. Oành! Long văn Tử Điện di động không bao lâu thì hòa làm một thể với Lâm Nhất, nó như hóa thành nước biến mất vô hình. Trông như sóng âm không hiện ra, nhưng uy lực Thương Long lại không chỗ nào không xuất hiện, khi kiếm quang xuất hiện tất sẽ kèm theo tiếng rồng ngâm nổi lên tứ phía, làm cho cả những người cường đại cũng phải có cảm giác bị áp bách... Sự dung hợp trong quá khứ quá đơn giản, chỉ có ầm một tiếng là nổ tung, sức mạnh của uy lực Thương Long và kiếm uy sẽ lập tức bị phân tán. Giống như hai loại dịch thể bất đồng, miễn cường rót vào cùng một ly, sau khi bị đánh nát nó sẽ chảy xuống đất thành hai phần tách biệt. "Ta phải chân chính dung hợp được, dù có tan xương nát thịt cũng sẽ không bị tách ra". Lâm Nhất tạm dừng rồi lại vung Táng Hoa ra. Chiêu này lại không lóe lên kiếm quang nhưng lại có tiếng rồng ngâm nổ tung giữa không trung, kiếm âm chẳng khác gì tiếng rồng gầm. Không sai, chính là như thế!Khóe miệng Lâm Nhất vẽ ra nụ cười, khuôn mặt anh tú ngay khoảnh khắc này dường như tỏa sáng vô hạn. Đây là niềm vui tận sâu trong lòng của một vị kiếm khách sau khi vừa đột phá lên đẳng cấp mới. Thời gian ba ngày vụt qua như chớp. Với đa số mọi người thì cùng lắm chỉ có thể tiêu hóa vài điểm cơ bản, thậm chí chỉ miễn cưỡng phục hồi thương thế. Nhưng đối với Lâm Nhất mà nói lại là đột phá một bước đáng kể thần tốc, trong mỗi một ngày kiếm uy Thương Long đều nhanh chóng đạt bước tiến tinh diệu. Oành! Lâm Nhất phát huy kiếm uy Thương Long đến trình độ cao nhất trong sàn diễn võ, chỉ nghe thấy tiếng rồng ngâm kinh khủng nổi lên, kiếm uy tràn ngập mỗi một xó xỉnh ở sàn diễn võ. Kiếm ý ở sau lưng Lâm Nhất vô biên, phát huy như một con Thương Long khổng lồ, cao đến hàng trăm trượng, sừng sững như núi, trong mắt hiện lên thần quang đáng sợ. Trông chẳng khác gì dị tượng tạo thành bởi sát chiêu kiệt xuất của yêu nghiệt, có khi càng nhìn kỹ sẽ lại phát hiện ra những thứ còn đáng sợ hơn. Những hư ảnh Thương Long thậm chí giống như vẫn tồn tại, từng mảnh vảy rồng đều lóe lên lôi quang khốc liệt. Từng trận gió không ngừng điên cuồng gào thét, sấm chớp rền vang, đây chính là sức mạnh Phong Lôi của Thương Long. Trong đà kinh hoàng của gió và sấm sét, dường như có thể loáng thoáng nhìn thấy một thanh kiếm sắc bén đến đáng sợ gần như dựng đứng và chiếm cứ ở trung tâm Thương Long, nó cũng cao đến hàng trăm trượng, lóe lên ánh lửa như muốn cắt xuyên qua hư vô. Đây chính là lưỡi dao sắc bén được ngưng tụ bằng kiếm ý Thông Linh, kiếm quang chiếu rọi khắp nơi đây, hư ảnh Thương Long cứ như tồn tại chân thực vậy. Kiếm ý trên sườn núi Lạc Long bất diệt vào ba năm trước, Lâm Nhất không làm được đến cường đại như vậy, nhưng ba ngày để bất diệt vẫn miễn cưỡng đạt được. Nói cách khác, cho dù bây giờ Lâm Nhất rời đi thì kiếm uy Thương Long sau lưng hắn cũng có thể bất diệt trong ba ngày.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Keng! Hộp kiếm dựng sát mép sàn diễn võ cành cạch mở ra, Táng Hoa tuốt vỏ, Lâm Nhất đưa tay cầm chặt lấy. Keng keng keng! Trong nhất thời kiếm quang lóe lên trong sàn diễn võ, tiếng rồng ngâm không ngừng bên tai. Long văn Tử Điện trên mặt ngoài ngọa nguậy kèm theo là kiếm quang đang vùng vẫy, kiếm quang đang nhảy múa như muốn bơi ra ngoài. Oành! Long văn Tử Điện di động không bao lâu thì hòa làm một thể với Lâm Nhất, nó như hóa thành nước biến mất vô hình. Trông như sóng âm không hiện ra, nhưng uy lực Thương Long lại không chỗ nào không xuất hiện, khi kiếm quang xuất hiện tất sẽ kèm theo tiếng rồng ngâm nổi lên tứ phía, làm cho cả những người cường đại cũng phải có cảm giác bị áp bách... Sự dung hợp trong quá khứ quá đơn giản, chỉ có ầm một tiếng là nổ tung, sức mạnh của uy lực Thương Long và kiếm uy sẽ lập tức bị phân tán. Giống như hai loại dịch thể bất đồng, miễn cường rót vào cùng một ly, sau khi bị đánh nát nó sẽ chảy xuống đất thành hai phần tách biệt. "Ta phải chân chính dung hợp được, dù có tan xương nát thịt cũng sẽ không bị tách ra". Lâm Nhất tạm dừng rồi lại vung Táng Hoa ra. Chiêu này lại không lóe lên kiếm quang nhưng lại có tiếng rồng ngâm nổ tung giữa không trung, kiếm âm chẳng khác gì tiếng rồng gầm. Không sai, chính là như thế!Khóe miệng Lâm Nhất vẽ ra nụ cười, khuôn mặt anh tú ngay khoảnh khắc này dường như tỏa sáng vô hạn. Đây là niềm vui tận sâu trong lòng của một vị kiếm khách sau khi vừa đột phá lên đẳng cấp mới. Thời gian ba ngày vụt qua như chớp. Với đa số mọi người thì cùng lắm chỉ có thể tiêu hóa vài điểm cơ bản, thậm chí chỉ miễn cưỡng phục hồi thương thế. Nhưng đối với Lâm Nhất mà nói lại là đột phá một bước đáng kể thần tốc, trong mỗi một ngày kiếm uy Thương Long đều nhanh chóng đạt bước tiến tinh diệu. Oành! Lâm Nhất phát huy kiếm uy Thương Long đến trình độ cao nhất trong sàn diễn võ, chỉ nghe thấy tiếng rồng ngâm kinh khủng nổi lên, kiếm uy tràn ngập mỗi một xó xỉnh ở sàn diễn võ. Kiếm ý ở sau lưng Lâm Nhất vô biên, phát huy như một con Thương Long khổng lồ, cao đến hàng trăm trượng, sừng sững như núi, trong mắt hiện lên thần quang đáng sợ. Trông chẳng khác gì dị tượng tạo thành bởi sát chiêu kiệt xuất của yêu nghiệt, có khi càng nhìn kỹ sẽ lại phát hiện ra những thứ còn đáng sợ hơn. Những hư ảnh Thương Long thậm chí giống như vẫn tồn tại, từng mảnh vảy rồng đều lóe lên lôi quang khốc liệt. Từng trận gió không ngừng điên cuồng gào thét, sấm chớp rền vang, đây chính là sức mạnh Phong Lôi của Thương Long. Trong đà kinh hoàng của gió và sấm sét, dường như có thể loáng thoáng nhìn thấy một thanh kiếm sắc bén đến đáng sợ gần như dựng đứng và chiếm cứ ở trung tâm Thương Long, nó cũng cao đến hàng trăm trượng, lóe lên ánh lửa như muốn cắt xuyên qua hư vô. Đây chính là lưỡi dao sắc bén được ngưng tụ bằng kiếm ý Thông Linh, kiếm quang chiếu rọi khắp nơi đây, hư ảnh Thương Long cứ như tồn tại chân thực vậy. Kiếm ý trên sườn núi Lạc Long bất diệt vào ba năm trước, Lâm Nhất không làm được đến cường đại như vậy, nhưng ba ngày để bất diệt vẫn miễn cưỡng đạt được. Nói cách khác, cho dù bây giờ Lâm Nhất rời đi thì kiếm uy Thương Long sau lưng hắn cũng có thể bất diệt trong ba ngày.