“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 2914
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tay phải lập tức đặt lên chuôi kiếm, Táng Hoa tuốt vỏ vụt sáng chói cả mắt. Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện! Grào! Dưới sự tăng cường của kiếm uy Thương Long, một nhát chém Bôn Lôi Trảm Điện mạnh đến mức cực độ, luồng điện quang tức thì hóa thành một con Thương Long dài đến mười mấy trượng đang gầm hét. Nhát chém mà hắn hung hăng đâm ra cuốn theo cả lôi quang vô tận và kiếm quang cuồng phong mãnh liệt, khiến cho cả trời đất trở nên mờ nhạt. Đây cũng là lần đầu Lâm Nhất kết hợp dùng kiếm uy Thương Long tăng cường cho Bá Kiếm, sức mạnh khủng khiếp đến hắn cũng không ngờ. Oành! Chiêu Thiên Hoang Phá Vân Chỉ của Phương Hàn Lạc dù mạnh hơn cả quyền mang, nhưng cũng đã sụp đổ và tan ra tức thì, tiếng gầm hét của kiếm quang kèm theo sức mạnh Phong Lôi lúc ẩn lúc hiện, trong tiếng rồng gầm kinh hoàng, vẫn hung hãn lao tới. Kiếm thế mạnh đến ngoài dự đoán mọi người. Phương Hàn Lạc khẽ biến sắc, sau đó lập tức bình tĩnh lại, kiếm thế mạnh mẽ này như đang đợi hắn ta lùi lại, chỉ cần một va chạm nhẹ ở khoảng không cũng sẽ làm tan biến nó. Soạt! Lúc hắn ta vừa cử động, trong mắt liền lóe lên điện quang, Lâm Nhất dường như đoán được hắn ta sẽ đi bước này. Muốn chặn đường lui của ta? Vậy thì tới đi! Trong mắt Phương Hàn Lạc lập tức dấy lên tinh quang hung mãnh, không lùi mà lại tiến tới, hắn ta dồn sức mạnh hơn nữa vào quyền mang để nghênh đón. Cách lấy cứng đối cứng như vậy khiến bốn phía liền kinh hô, ngay cả Lâm Nhất cũng có hơi bất ngờ. Khi đối mặt với Bá Kiếm đã được tăng cường kiếm uy Thương Long, Phương Hàn Lạc chỉ do dự trong chốc lát, hắn ta lập tức dùng quyền mang mãnh liệt hơn tiếp đón. Uy lực hùng mạnh còn lại của Bôn Lôi Trảm Điện đối đầu với quyền mang hàn quang sáng chói như tinh tú trên trời, tất cả liền bùng nổi. Khụ! Khóe miệng Phương Hàn Lạc đã rỉ máu, sắc mặt có hơi căng ra, vỏn vẹn chỉ uy lực còn lại vậy mà chiêu kiếm này lại còn mạnh đến đáng sợ, quả thật đã hơi nằm ngoài dự liệu của hắn ta. Ầm ầm! Điện quang và hàn mang giao giữa đài Thăng Long, làm dấy lên một dị tượng hết sức hỗn loạn, khiến người xem hoa cả mắt. Hự! Phương Hàn Lạc rõ ràng đã bị thương rất nặng, nhưng lại không hoảng hốt hay vội vàng, khoảnh khắc bùng nổ dị tượng liền đã nhanh như chớp tấn công trước một bước. "Thiên Hàn Địa Liệt!" Vẻ mặt Phương Hàn Lạc xông lên như điên cuồng, đẩy tu vi tăng đến cực hạn, hàn quang tràn ngập cả người. Giữa bầu trời, mây trắng vô tận giống như bị đóng băng vậy, tuyết bay tán loạn, hắn ta lại tung ra hết quyền này đến quyền nọ.Giữa lúc quyền mang vụt sáng, cả mặt đất đột nhiên đều bị hàn ý bùng lên bao trùm.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tay phải lập tức đặt lên chuôi kiếm, Táng Hoa tuốt vỏ vụt sáng chói cả mắt. Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện! Grào! Dưới sự tăng cường của kiếm uy Thương Long, một nhát chém Bôn Lôi Trảm Điện mạnh đến mức cực độ, luồng điện quang tức thì hóa thành một con Thương Long dài đến mười mấy trượng đang gầm hét. Nhát chém mà hắn hung hăng đâm ra cuốn theo cả lôi quang vô tận và kiếm quang cuồng phong mãnh liệt, khiến cho cả trời đất trở nên mờ nhạt. Đây cũng là lần đầu Lâm Nhất kết hợp dùng kiếm uy Thương Long tăng cường cho Bá Kiếm, sức mạnh khủng khiếp đến hắn cũng không ngờ. Oành! Chiêu Thiên Hoang Phá Vân Chỉ của Phương Hàn Lạc dù mạnh hơn cả quyền mang, nhưng cũng đã sụp đổ và tan ra tức thì, tiếng gầm hét của kiếm quang kèm theo sức mạnh Phong Lôi lúc ẩn lúc hiện, trong tiếng rồng gầm kinh hoàng, vẫn hung hãn lao tới. Kiếm thế mạnh đến ngoài dự đoán mọi người. Phương Hàn Lạc khẽ biến sắc, sau đó lập tức bình tĩnh lại, kiếm thế mạnh mẽ này như đang đợi hắn ta lùi lại, chỉ cần một va chạm nhẹ ở khoảng không cũng sẽ làm tan biến nó. Soạt! Lúc hắn ta vừa cử động, trong mắt liền lóe lên điện quang, Lâm Nhất dường như đoán được hắn ta sẽ đi bước này. Muốn chặn đường lui của ta? Vậy thì tới đi! Trong mắt Phương Hàn Lạc lập tức dấy lên tinh quang hung mãnh, không lùi mà lại tiến tới, hắn ta dồn sức mạnh hơn nữa vào quyền mang để nghênh đón. Cách lấy cứng đối cứng như vậy khiến bốn phía liền kinh hô, ngay cả Lâm Nhất cũng có hơi bất ngờ. Khi đối mặt với Bá Kiếm đã được tăng cường kiếm uy Thương Long, Phương Hàn Lạc chỉ do dự trong chốc lát, hắn ta lập tức dùng quyền mang mãnh liệt hơn tiếp đón. Uy lực hùng mạnh còn lại của Bôn Lôi Trảm Điện đối đầu với quyền mang hàn quang sáng chói như tinh tú trên trời, tất cả liền bùng nổi. Khụ! Khóe miệng Phương Hàn Lạc đã rỉ máu, sắc mặt có hơi căng ra, vỏn vẹn chỉ uy lực còn lại vậy mà chiêu kiếm này lại còn mạnh đến đáng sợ, quả thật đã hơi nằm ngoài dự liệu của hắn ta. Ầm ầm! Điện quang và hàn mang giao giữa đài Thăng Long, làm dấy lên một dị tượng hết sức hỗn loạn, khiến người xem hoa cả mắt. Hự! Phương Hàn Lạc rõ ràng đã bị thương rất nặng, nhưng lại không hoảng hốt hay vội vàng, khoảnh khắc bùng nổ dị tượng liền đã nhanh như chớp tấn công trước một bước. "Thiên Hàn Địa Liệt!" Vẻ mặt Phương Hàn Lạc xông lên như điên cuồng, đẩy tu vi tăng đến cực hạn, hàn quang tràn ngập cả người. Giữa bầu trời, mây trắng vô tận giống như bị đóng băng vậy, tuyết bay tán loạn, hắn ta lại tung ra hết quyền này đến quyền nọ.Giữa lúc quyền mang vụt sáng, cả mặt đất đột nhiên đều bị hàn ý bùng lên bao trùm.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tay phải lập tức đặt lên chuôi kiếm, Táng Hoa tuốt vỏ vụt sáng chói cả mắt. Bá Kiếm, Bôn Lôi Trảm Điện! Grào! Dưới sự tăng cường của kiếm uy Thương Long, một nhát chém Bôn Lôi Trảm Điện mạnh đến mức cực độ, luồng điện quang tức thì hóa thành một con Thương Long dài đến mười mấy trượng đang gầm hét. Nhát chém mà hắn hung hăng đâm ra cuốn theo cả lôi quang vô tận và kiếm quang cuồng phong mãnh liệt, khiến cho cả trời đất trở nên mờ nhạt. Đây cũng là lần đầu Lâm Nhất kết hợp dùng kiếm uy Thương Long tăng cường cho Bá Kiếm, sức mạnh khủng khiếp đến hắn cũng không ngờ. Oành! Chiêu Thiên Hoang Phá Vân Chỉ của Phương Hàn Lạc dù mạnh hơn cả quyền mang, nhưng cũng đã sụp đổ và tan ra tức thì, tiếng gầm hét của kiếm quang kèm theo sức mạnh Phong Lôi lúc ẩn lúc hiện, trong tiếng rồng gầm kinh hoàng, vẫn hung hãn lao tới. Kiếm thế mạnh đến ngoài dự đoán mọi người. Phương Hàn Lạc khẽ biến sắc, sau đó lập tức bình tĩnh lại, kiếm thế mạnh mẽ này như đang đợi hắn ta lùi lại, chỉ cần một va chạm nhẹ ở khoảng không cũng sẽ làm tan biến nó. Soạt! Lúc hắn ta vừa cử động, trong mắt liền lóe lên điện quang, Lâm Nhất dường như đoán được hắn ta sẽ đi bước này. Muốn chặn đường lui của ta? Vậy thì tới đi! Trong mắt Phương Hàn Lạc lập tức dấy lên tinh quang hung mãnh, không lùi mà lại tiến tới, hắn ta dồn sức mạnh hơn nữa vào quyền mang để nghênh đón. Cách lấy cứng đối cứng như vậy khiến bốn phía liền kinh hô, ngay cả Lâm Nhất cũng có hơi bất ngờ. Khi đối mặt với Bá Kiếm đã được tăng cường kiếm uy Thương Long, Phương Hàn Lạc chỉ do dự trong chốc lát, hắn ta lập tức dùng quyền mang mãnh liệt hơn tiếp đón. Uy lực hùng mạnh còn lại của Bôn Lôi Trảm Điện đối đầu với quyền mang hàn quang sáng chói như tinh tú trên trời, tất cả liền bùng nổi. Khụ! Khóe miệng Phương Hàn Lạc đã rỉ máu, sắc mặt có hơi căng ra, vỏn vẹn chỉ uy lực còn lại vậy mà chiêu kiếm này lại còn mạnh đến đáng sợ, quả thật đã hơi nằm ngoài dự liệu của hắn ta. Ầm ầm! Điện quang và hàn mang giao giữa đài Thăng Long, làm dấy lên một dị tượng hết sức hỗn loạn, khiến người xem hoa cả mắt. Hự! Phương Hàn Lạc rõ ràng đã bị thương rất nặng, nhưng lại không hoảng hốt hay vội vàng, khoảnh khắc bùng nổ dị tượng liền đã nhanh như chớp tấn công trước một bước. "Thiên Hàn Địa Liệt!" Vẻ mặt Phương Hàn Lạc xông lên như điên cuồng, đẩy tu vi tăng đến cực hạn, hàn quang tràn ngập cả người. Giữa bầu trời, mây trắng vô tận giống như bị đóng băng vậy, tuyết bay tán loạn, hắn ta lại tung ra hết quyền này đến quyền nọ.Giữa lúc quyền mang vụt sáng, cả mặt đất đột nhiên đều bị hàn ý bùng lên bao trùm.