“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3044

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi gió lớn rít gào, Lâm Nhất vừa nhẩm niệm, sấm chớp lập tức xuất hiện. Lốc xoáy xoay tròn lập loè tia điện, không ngừng phát ra tiếng lốp bốp.  Nhìn từ xa lốc xoáy màu tím này cực kì đáng sợ, nó khuấy động tầng mây, gió lớn thổi mạnh, sấm chớp đùng đùng.  Kiếm!  Lâm Nhất bình tĩnh điều động kiếm ý Thông Linh tiểu thành đỉnh phong, lốc xoáy tử điện này lập tức đứng lặng giữa đất trời như một thanh kiếm sắc.  “Đi!”  Lâm Nhất đứng trong gió quát một tiếng.  Hô!  Lốc xoáy tử điện vừa đi vừa rít, chớp mắt đã đi xa hàng nghìn mét. Tốc độ vô cùng nhanh, thật sự không thể tưởng tượng, nếu giao chiến với người khác sẽ có thể vừa công vừa thủ, khiến người ta không có cơ hội ra tay.  Thêm ba ngày trôi qua, Lâm Nhất đã củng cố Thanh Tiêu Kiếm Quyết ở cảnh giới tầng sáu, ý chí Phong Lôi cũng có tiến bộ rất lớn.  “Đã đến lúc tu luyện Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm rồi”.  Lâm Nhất nghỉ ngơi một lát rồi lấy bí tịch ra đọc, dù sao hắn vẫn phải dựa vào kiếm khi giao đấu với người khác.  Một lát sau, hắn đóng bí tịch lại.  Ba chiêu đầu tiên của Thanh Tiêu Kiếm Quyết chỉ là cơ bản, chiêu thứ tư đến thứ sáu có uy lực mạnh hơn gấp mấy lần, chiêu thứ bảy đến thứ chín có thể gọi là sát chiêu, mỗi nhát kiếm đều có uy lực huỷ thiên diệt địa.  Chiêu kiếm thứ mười đến mười hai là chiêu tất sát, không ra thì thôi, một khi ra thì ắt sẽ thấy máu, một kiếm tất sát.  Còn chiêu cuối cùng là cấm kỵ trong cấm kỵ, được gọi là bất tường.  Thiên phú kiếm đạo của Lâm Nhất có thể gọi là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, cả Huyền Hoàng Giới không ai có thể so sánh với hắn, tất cả đều bị bỏ xa.  Dùng thiên phú này kết hợp với Thanh Tiêu Kiếm Quyết đã đạt tới tầng sáu, khi Lâm Nhất nhìn lại thì phát hiện kiếm pháp này không phức tạp sâu xa như ban đầu.  Ít nhất là trước chiêu tất sát, chắc hẳn tu luyện sẽ không khó lắm.  “Thanh Tiêu Sạ Hiện!”  Sau hai canh giờ nhắm mắt tĩnh ngộ, Lâm Nhất chợt mở mắt ra rồi bay lên không trung, xông vào khu vực cấm Hoả Diễm, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, Táng Hoa lập tức ra khỏi vỏ.  Ầm!  Thần thụ Thanh Tiêu xuất hiện sau lưng, hoá thành một tia kiếm quang màu xanh bất tận lao đi.  Uy áp Hỏa Diễm như dãy núi vừa định dung hợp thì bị chiêu kiếm này chém tan, mà Lâm Nhất không hề sử dụng kiếm ý Thông Linh.   “Sức tàn phá lớn thật đấy!”  Lâm Nhất vô cùng kinh ngạc, hắn biết rõ về khu vực cấm này, hoả diễm cuồn cuộn ẩn chứa khí tức Viêm Long có uy lực vô tận. Nếu không có kiếm ý Thông Linh áp chế, nếu hắn muốn đi lại trong đó dựa vào chiến thể Thương Long thì chỉ có một con đường chết, không ngờ chiêu kiếm này lại mạnh đến mức có thể chém tan uy áp Hỏa Diễm.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi gió lớn rít gào, Lâm Nhất vừa nhẩm niệm, sấm chớp lập tức xuất hiện. Lốc xoáy xoay tròn lập loè tia điện, không ngừng phát ra tiếng lốp bốp.  Nhìn từ xa lốc xoáy màu tím này cực kì đáng sợ, nó khuấy động tầng mây, gió lớn thổi mạnh, sấm chớp đùng đùng.  Kiếm!  Lâm Nhất bình tĩnh điều động kiếm ý Thông Linh tiểu thành đỉnh phong, lốc xoáy tử điện này lập tức đứng lặng giữa đất trời như một thanh kiếm sắc.  “Đi!”  Lâm Nhất đứng trong gió quát một tiếng.  Hô!  Lốc xoáy tử điện vừa đi vừa rít, chớp mắt đã đi xa hàng nghìn mét. Tốc độ vô cùng nhanh, thật sự không thể tưởng tượng, nếu giao chiến với người khác sẽ có thể vừa công vừa thủ, khiến người ta không có cơ hội ra tay.  Thêm ba ngày trôi qua, Lâm Nhất đã củng cố Thanh Tiêu Kiếm Quyết ở cảnh giới tầng sáu, ý chí Phong Lôi cũng có tiến bộ rất lớn.  “Đã đến lúc tu luyện Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm rồi”.  Lâm Nhất nghỉ ngơi một lát rồi lấy bí tịch ra đọc, dù sao hắn vẫn phải dựa vào kiếm khi giao đấu với người khác.  Một lát sau, hắn đóng bí tịch lại.  Ba chiêu đầu tiên của Thanh Tiêu Kiếm Quyết chỉ là cơ bản, chiêu thứ tư đến thứ sáu có uy lực mạnh hơn gấp mấy lần, chiêu thứ bảy đến thứ chín có thể gọi là sát chiêu, mỗi nhát kiếm đều có uy lực huỷ thiên diệt địa.  Chiêu kiếm thứ mười đến mười hai là chiêu tất sát, không ra thì thôi, một khi ra thì ắt sẽ thấy máu, một kiếm tất sát.  Còn chiêu cuối cùng là cấm kỵ trong cấm kỵ, được gọi là bất tường.  Thiên phú kiếm đạo của Lâm Nhất có thể gọi là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, cả Huyền Hoàng Giới không ai có thể so sánh với hắn, tất cả đều bị bỏ xa.  Dùng thiên phú này kết hợp với Thanh Tiêu Kiếm Quyết đã đạt tới tầng sáu, khi Lâm Nhất nhìn lại thì phát hiện kiếm pháp này không phức tạp sâu xa như ban đầu.  Ít nhất là trước chiêu tất sát, chắc hẳn tu luyện sẽ không khó lắm.  “Thanh Tiêu Sạ Hiện!”  Sau hai canh giờ nhắm mắt tĩnh ngộ, Lâm Nhất chợt mở mắt ra rồi bay lên không trung, xông vào khu vực cấm Hoả Diễm, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, Táng Hoa lập tức ra khỏi vỏ.  Ầm!  Thần thụ Thanh Tiêu xuất hiện sau lưng, hoá thành một tia kiếm quang màu xanh bất tận lao đi.  Uy áp Hỏa Diễm như dãy núi vừa định dung hợp thì bị chiêu kiếm này chém tan, mà Lâm Nhất không hề sử dụng kiếm ý Thông Linh.   “Sức tàn phá lớn thật đấy!”  Lâm Nhất vô cùng kinh ngạc, hắn biết rõ về khu vực cấm này, hoả diễm cuồn cuộn ẩn chứa khí tức Viêm Long có uy lực vô tận. Nếu không có kiếm ý Thông Linh áp chế, nếu hắn muốn đi lại trong đó dựa vào chiến thể Thương Long thì chỉ có một con đường chết, không ngờ chiêu kiếm này lại mạnh đến mức có thể chém tan uy áp Hỏa Diễm.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Khi gió lớn rít gào, Lâm Nhất vừa nhẩm niệm, sấm chớp lập tức xuất hiện. Lốc xoáy xoay tròn lập loè tia điện, không ngừng phát ra tiếng lốp bốp.  Nhìn từ xa lốc xoáy màu tím này cực kì đáng sợ, nó khuấy động tầng mây, gió lớn thổi mạnh, sấm chớp đùng đùng.  Kiếm!  Lâm Nhất bình tĩnh điều động kiếm ý Thông Linh tiểu thành đỉnh phong, lốc xoáy tử điện này lập tức đứng lặng giữa đất trời như một thanh kiếm sắc.  “Đi!”  Lâm Nhất đứng trong gió quát một tiếng.  Hô!  Lốc xoáy tử điện vừa đi vừa rít, chớp mắt đã đi xa hàng nghìn mét. Tốc độ vô cùng nhanh, thật sự không thể tưởng tượng, nếu giao chiến với người khác sẽ có thể vừa công vừa thủ, khiến người ta không có cơ hội ra tay.  Thêm ba ngày trôi qua, Lâm Nhất đã củng cố Thanh Tiêu Kiếm Quyết ở cảnh giới tầng sáu, ý chí Phong Lôi cũng có tiến bộ rất lớn.  “Đã đến lúc tu luyện Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm rồi”.  Lâm Nhất nghỉ ngơi một lát rồi lấy bí tịch ra đọc, dù sao hắn vẫn phải dựa vào kiếm khi giao đấu với người khác.  Một lát sau, hắn đóng bí tịch lại.  Ba chiêu đầu tiên của Thanh Tiêu Kiếm Quyết chỉ là cơ bản, chiêu thứ tư đến thứ sáu có uy lực mạnh hơn gấp mấy lần, chiêu thứ bảy đến thứ chín có thể gọi là sát chiêu, mỗi nhát kiếm đều có uy lực huỷ thiên diệt địa.  Chiêu kiếm thứ mười đến mười hai là chiêu tất sát, không ra thì thôi, một khi ra thì ắt sẽ thấy máu, một kiếm tất sát.  Còn chiêu cuối cùng là cấm kỵ trong cấm kỵ, được gọi là bất tường.  Thiên phú kiếm đạo của Lâm Nhất có thể gọi là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, cả Huyền Hoàng Giới không ai có thể so sánh với hắn, tất cả đều bị bỏ xa.  Dùng thiên phú này kết hợp với Thanh Tiêu Kiếm Quyết đã đạt tới tầng sáu, khi Lâm Nhất nhìn lại thì phát hiện kiếm pháp này không phức tạp sâu xa như ban đầu.  Ít nhất là trước chiêu tất sát, chắc hẳn tu luyện sẽ không khó lắm.  “Thanh Tiêu Sạ Hiện!”  Sau hai canh giờ nhắm mắt tĩnh ngộ, Lâm Nhất chợt mở mắt ra rồi bay lên không trung, xông vào khu vực cấm Hoả Diễm, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, Táng Hoa lập tức ra khỏi vỏ.  Ầm!  Thần thụ Thanh Tiêu xuất hiện sau lưng, hoá thành một tia kiếm quang màu xanh bất tận lao đi.  Uy áp Hỏa Diễm như dãy núi vừa định dung hợp thì bị chiêu kiếm này chém tan, mà Lâm Nhất không hề sử dụng kiếm ý Thông Linh.   “Sức tàn phá lớn thật đấy!”  Lâm Nhất vô cùng kinh ngạc, hắn biết rõ về khu vực cấm này, hoả diễm cuồn cuộn ẩn chứa khí tức Viêm Long có uy lực vô tận. Nếu không có kiếm ý Thông Linh áp chế, nếu hắn muốn đi lại trong đó dựa vào chiến thể Thương Long thì chỉ có một con đường chết, không ngờ chiêu kiếm này lại mạnh đến mức có thể chém tan uy áp Hỏa Diễm.  

Chương 3044