“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3081

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, nhưng chiêu kiếm đang thay đổi, một cảnh tượng đáng sợ hơn xuất hiện. Khi kiếm Táng Hoa vung vẩy, chân nguyên được điều động từ Thanh Tiêu Kiếm Quyết tạo ra vô số lôi quang, những lôi quang này không ngừng mở rộng trong cơn cuồng phong.  Chúng biến thành một cái hồ lôi đình rộng lớn, hồ nước làm tốc độ hạ xuống của bàn tay máu trở nên cực kì chậm chạp, còn lá rơi thì bị sóng lớn trong hồ đánh thẳng về phía Diêm Ma.  “Chết tiệt, rốt cuộc đây là kiếm pháp gì?”  Bàn tay máu của Diêm Ma rơi tõm xuống hồ nước, uy lực giảm mạnh, chân nguyên hộ thể điên cuồng giảm khi bị những chiếc lá đánh trúng.  “Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm, kiếm thứ sáu, Thần Thụ Phá Thiên Trảm!”  Lâm Nhất vung nhẹ kiếm Táng Hoa, trong lôi đình mênh mông, vô số chiếc lá lơ lửng giữa không trung lập tức kết hợp thành cây thần thụ Thanh Tiêu hoàn chỉnh. Cây cổ thụ cao chọc trời, cành lá xum xuê, mỗi chiếc lá đều lập loè kiếm quang màu xanh, dao động leng keng.  Rầm!  Thần thụ xoay tròn một vòng rồi lao đi, trong chớp mắt đã đâm thủng bàn tay máu khổng lồ này.  Thắng bại đã phân!  Đỉnh núi Huyền Hoàng.  Khi Lâm Nhất và Diêm Ma đang đánh nhau, khảo hạch của những người khác lần lượt kết thúc, Linh văn trong trận truyền tống đột nhiên sáng lên.  “Có người sắp ra ngoài à?”  Con đường thông thiên của Huyền Hoàng Giới có tổng cộng tám suất, mọi người đều rất tò mò ai sẽ là người đầu tiên bước ra khỏi trận truyền tống.  Chắc chắn không phải Lâm Nhất, hắn và Diêm Ma đánh nhau làm thủng cả mái vòm, có lẽ lúc này còn đang liều mạng đối đầu.  Ầm!  Ánh sáng trong trận truyền tống tụ lại thành một chùm, một bóng người xuất hiện trong mắt mọi người, bộ quần áo trắng, khí chất bất phàm, xuất sắc hơn người, đó chính là Phương Thiếu Vũ, người đứng đầu bảng Huyền Vực.  Mọi người trên đỉnh núi yên tĩnh một lúc rồi chợt nhìn về phía Cao Trường Thiên, lên tiếng chúc mừng ông ta.  Trên mặt Cao Trường Thiên hiện lên ý cười, ông ta cũng không bất ngờ, Phương Thiếu Vũ vốn có thực lực xuất sắc, lại không gặp Lâm Nhất và Diêm Ma, sao có thể không giành được suất?  Quan trọng là những suất còn lại, để xem ai có thể giành được.  Lâm Nhất giết Chung Huyền lại gặp thêm Diêm Ma nên sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho những người khác, làm cho suất này sinh ra rất nhiều biến số.   Soạt!  Lại một bóng người bước ra, là Triệu Thần, người đứng đầu bảng của Bắc Lăng Vực.  Người này khá ít xuất hiện nhưng thực lực không có gì để nghi ngờ, hắn ta có thể giành được suất cũng nằm ngoài dự liệu, mọi người bắt đầu chúc mừng trưởng lão Thánh Minh của Bắc Lăng Vực.   Tiếp theo là Tây Sơn Vực và Đông La Vực, hai người lần lượt thành công ra ngoài và giành hai suất.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, nhưng chiêu kiếm đang thay đổi, một cảnh tượng đáng sợ hơn xuất hiện. Khi kiếm Táng Hoa vung vẩy, chân nguyên được điều động từ Thanh Tiêu Kiếm Quyết tạo ra vô số lôi quang, những lôi quang này không ngừng mở rộng trong cơn cuồng phong.  Chúng biến thành một cái hồ lôi đình rộng lớn, hồ nước làm tốc độ hạ xuống của bàn tay máu trở nên cực kì chậm chạp, còn lá rơi thì bị sóng lớn trong hồ đánh thẳng về phía Diêm Ma.  “Chết tiệt, rốt cuộc đây là kiếm pháp gì?”  Bàn tay máu của Diêm Ma rơi tõm xuống hồ nước, uy lực giảm mạnh, chân nguyên hộ thể điên cuồng giảm khi bị những chiếc lá đánh trúng.  “Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm, kiếm thứ sáu, Thần Thụ Phá Thiên Trảm!”  Lâm Nhất vung nhẹ kiếm Táng Hoa, trong lôi đình mênh mông, vô số chiếc lá lơ lửng giữa không trung lập tức kết hợp thành cây thần thụ Thanh Tiêu hoàn chỉnh. Cây cổ thụ cao chọc trời, cành lá xum xuê, mỗi chiếc lá đều lập loè kiếm quang màu xanh, dao động leng keng.  Rầm!  Thần thụ xoay tròn một vòng rồi lao đi, trong chớp mắt đã đâm thủng bàn tay máu khổng lồ này.  Thắng bại đã phân!  Đỉnh núi Huyền Hoàng.  Khi Lâm Nhất và Diêm Ma đang đánh nhau, khảo hạch của những người khác lần lượt kết thúc, Linh văn trong trận truyền tống đột nhiên sáng lên.  “Có người sắp ra ngoài à?”  Con đường thông thiên của Huyền Hoàng Giới có tổng cộng tám suất, mọi người đều rất tò mò ai sẽ là người đầu tiên bước ra khỏi trận truyền tống.  Chắc chắn không phải Lâm Nhất, hắn và Diêm Ma đánh nhau làm thủng cả mái vòm, có lẽ lúc này còn đang liều mạng đối đầu.  Ầm!  Ánh sáng trong trận truyền tống tụ lại thành một chùm, một bóng người xuất hiện trong mắt mọi người, bộ quần áo trắng, khí chất bất phàm, xuất sắc hơn người, đó chính là Phương Thiếu Vũ, người đứng đầu bảng Huyền Vực.  Mọi người trên đỉnh núi yên tĩnh một lúc rồi chợt nhìn về phía Cao Trường Thiên, lên tiếng chúc mừng ông ta.  Trên mặt Cao Trường Thiên hiện lên ý cười, ông ta cũng không bất ngờ, Phương Thiếu Vũ vốn có thực lực xuất sắc, lại không gặp Lâm Nhất và Diêm Ma, sao có thể không giành được suất?  Quan trọng là những suất còn lại, để xem ai có thể giành được.  Lâm Nhất giết Chung Huyền lại gặp thêm Diêm Ma nên sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho những người khác, làm cho suất này sinh ra rất nhiều biến số.   Soạt!  Lại một bóng người bước ra, là Triệu Thần, người đứng đầu bảng của Bắc Lăng Vực.  Người này khá ít xuất hiện nhưng thực lực không có gì để nghi ngờ, hắn ta có thể giành được suất cũng nằm ngoài dự liệu, mọi người bắt đầu chúc mừng trưởng lão Thánh Minh của Bắc Lăng Vực.   Tiếp theo là Tây Sơn Vực và Đông La Vực, hai người lần lượt thành công ra ngoài và giành hai suất.  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, nhưng chiêu kiếm đang thay đổi, một cảnh tượng đáng sợ hơn xuất hiện. Khi kiếm Táng Hoa vung vẩy, chân nguyên được điều động từ Thanh Tiêu Kiếm Quyết tạo ra vô số lôi quang, những lôi quang này không ngừng mở rộng trong cơn cuồng phong.  Chúng biến thành một cái hồ lôi đình rộng lớn, hồ nước làm tốc độ hạ xuống của bàn tay máu trở nên cực kì chậm chạp, còn lá rơi thì bị sóng lớn trong hồ đánh thẳng về phía Diêm Ma.  “Chết tiệt, rốt cuộc đây là kiếm pháp gì?”  Bàn tay máu của Diêm Ma rơi tõm xuống hồ nước, uy lực giảm mạnh, chân nguyên hộ thể điên cuồng giảm khi bị những chiếc lá đánh trúng.  “Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm, kiếm thứ sáu, Thần Thụ Phá Thiên Trảm!”  Lâm Nhất vung nhẹ kiếm Táng Hoa, trong lôi đình mênh mông, vô số chiếc lá lơ lửng giữa không trung lập tức kết hợp thành cây thần thụ Thanh Tiêu hoàn chỉnh. Cây cổ thụ cao chọc trời, cành lá xum xuê, mỗi chiếc lá đều lập loè kiếm quang màu xanh, dao động leng keng.  Rầm!  Thần thụ xoay tròn một vòng rồi lao đi, trong chớp mắt đã đâm thủng bàn tay máu khổng lồ này.  Thắng bại đã phân!  Đỉnh núi Huyền Hoàng.  Khi Lâm Nhất và Diêm Ma đang đánh nhau, khảo hạch của những người khác lần lượt kết thúc, Linh văn trong trận truyền tống đột nhiên sáng lên.  “Có người sắp ra ngoài à?”  Con đường thông thiên của Huyền Hoàng Giới có tổng cộng tám suất, mọi người đều rất tò mò ai sẽ là người đầu tiên bước ra khỏi trận truyền tống.  Chắc chắn không phải Lâm Nhất, hắn và Diêm Ma đánh nhau làm thủng cả mái vòm, có lẽ lúc này còn đang liều mạng đối đầu.  Ầm!  Ánh sáng trong trận truyền tống tụ lại thành một chùm, một bóng người xuất hiện trong mắt mọi người, bộ quần áo trắng, khí chất bất phàm, xuất sắc hơn người, đó chính là Phương Thiếu Vũ, người đứng đầu bảng Huyền Vực.  Mọi người trên đỉnh núi yên tĩnh một lúc rồi chợt nhìn về phía Cao Trường Thiên, lên tiếng chúc mừng ông ta.  Trên mặt Cao Trường Thiên hiện lên ý cười, ông ta cũng không bất ngờ, Phương Thiếu Vũ vốn có thực lực xuất sắc, lại không gặp Lâm Nhất và Diêm Ma, sao có thể không giành được suất?  Quan trọng là những suất còn lại, để xem ai có thể giành được.  Lâm Nhất giết Chung Huyền lại gặp thêm Diêm Ma nên sẽ giảm bớt rất nhiều áp lực cho những người khác, làm cho suất này sinh ra rất nhiều biến số.   Soạt!  Lại một bóng người bước ra, là Triệu Thần, người đứng đầu bảng của Bắc Lăng Vực.  Người này khá ít xuất hiện nhưng thực lực không có gì để nghi ngờ, hắn ta có thể giành được suất cũng nằm ngoài dự liệu, mọi người bắt đầu chúc mừng trưởng lão Thánh Minh của Bắc Lăng Vực.   Tiếp theo là Tây Sơn Vực và Đông La Vực, hai người lần lượt thành công ra ngoài và giành hai suất.  

Chương 3081