“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3149

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong đó người dẫn đầu Hỏa Vân giới có tên là Phong Huyền!  Thực lực của người đó cực kỳ đáng sợ, đã đạt tới Thiên Phách cực hạn, có được tư cách vượt kiệp Thiên Phách. Kiếp Thiên Phách không phải là ai muốn vượt là vượt, nhất định phải có được sức mạnh vô cùng khủng bố, để đất trời cảm nhận được sự tồn tại của mình thì mới có kiếp số đánh xuống.  Muốn độ kiếp thành công cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng chỉ cần độ kiếp thành công thì sẽ vô cùng khủng bố, khí hải Thiên Phách vững như bí cảnh, có thể nói là có thêm một tử phủ.  Ngoại trừ Phong Huyền, Hỏa Vân giới vẫn còn ba người có thực lực mạnh hơn Nam Cung Hạ rất nhiều, tất cả đều đã tu luyện Hỏa Vân Phần Thiên Thủ lên đến cảnh giới cao siêu.  Tin tức Lâm Nhất giết hại cứ điểm Hỏa Vân giới đã rơi vào tai thành Lôi Hỏa từ lâu, người tài trong Hỏa Vân giới đều tức giận không thôi. Ba người Phương Thiếu Vũ nhận được tin tức, rất có thể Phong Huyền sẽ đích thân đánh tới đây, tính cho ra lẽ.  Dù sao tin tức ở con đường Thông Thiên cũng được lan truyền rất nhanh, chỉ cần xảy ra chút chuyện thôi thì mặt mũi cũng sẽ mất hết.  Người có tên, cây có bóng.  Nếu như danh tiếng bị hủy hoại ở con đường thông thiên, thì rất khó để lăn lộn, sẽ có người nhanh chóng đến đây gây chuyện.   Mười ngày nay, nơi mà Lâm Nhất đang chiếm giữ, vì không thu phí vào thành và cũng không bóc lột đan Tinh Nguyên của người khác nên cũng dần trở nên náo nhiệt, trong vô hình, họ đều tò mò với người bí ẩn đang tu luyện trên Long Tượng.  Sau khi biết được chuyện Lâm Nhất chém giết đám người Nam Cung Hạ của Hỏa Vân giới, thì danh tiếng công tử Táng Hoa của Huyền Hoàng giới cũng dần được lan truyền.  Ầm!  Khi ba người Phương Thiếu Vũ đang tùy ý nói chuyện phiếm, thì Long Tượng trong thành bỗng nhiên bộc phá ra thứ ánh sáng màu xanh chói mắt, hơi thở kiếm uy đầy khủng bố bao trùm lấy cả tòa thành.  “Đây là?”  Sắc mặt ba người chợt đổi, vội vàng xoay người đi vào trong hiên nhà.  Đảo mắt nhìn lại, trên đỉnh Long Tượng có một gốc cây cao đến hơn mười trượng màu xanh. Thân cây trụi lủi không một phiến lá, chỉ có màu xanh như bảo ngọc trong trước, sáng rỡ như trăng, mỗi một cành cây đều như lưỡi kiếm sắc nhọn cắm trên thân, mang theo sự sắc bén đầy dữ tợn và ghê gớm.  “Công pháp của Lâm huynh đột phá!”  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong đó người dẫn đầu Hỏa Vân giới có tên là Phong Huyền!  Thực lực của người đó cực kỳ đáng sợ, đã đạt tới Thiên Phách cực hạn, có được tư cách vượt kiệp Thiên Phách. Kiếp Thiên Phách không phải là ai muốn vượt là vượt, nhất định phải có được sức mạnh vô cùng khủng bố, để đất trời cảm nhận được sự tồn tại của mình thì mới có kiếp số đánh xuống.  Muốn độ kiếp thành công cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng chỉ cần độ kiếp thành công thì sẽ vô cùng khủng bố, khí hải Thiên Phách vững như bí cảnh, có thể nói là có thêm một tử phủ.  Ngoại trừ Phong Huyền, Hỏa Vân giới vẫn còn ba người có thực lực mạnh hơn Nam Cung Hạ rất nhiều, tất cả đều đã tu luyện Hỏa Vân Phần Thiên Thủ lên đến cảnh giới cao siêu.  Tin tức Lâm Nhất giết hại cứ điểm Hỏa Vân giới đã rơi vào tai thành Lôi Hỏa từ lâu, người tài trong Hỏa Vân giới đều tức giận không thôi. Ba người Phương Thiếu Vũ nhận được tin tức, rất có thể Phong Huyền sẽ đích thân đánh tới đây, tính cho ra lẽ.  Dù sao tin tức ở con đường Thông Thiên cũng được lan truyền rất nhanh, chỉ cần xảy ra chút chuyện thôi thì mặt mũi cũng sẽ mất hết.  Người có tên, cây có bóng.  Nếu như danh tiếng bị hủy hoại ở con đường thông thiên, thì rất khó để lăn lộn, sẽ có người nhanh chóng đến đây gây chuyện.   Mười ngày nay, nơi mà Lâm Nhất đang chiếm giữ, vì không thu phí vào thành và cũng không bóc lột đan Tinh Nguyên của người khác nên cũng dần trở nên náo nhiệt, trong vô hình, họ đều tò mò với người bí ẩn đang tu luyện trên Long Tượng.  Sau khi biết được chuyện Lâm Nhất chém giết đám người Nam Cung Hạ của Hỏa Vân giới, thì danh tiếng công tử Táng Hoa của Huyền Hoàng giới cũng dần được lan truyền.  Ầm!  Khi ba người Phương Thiếu Vũ đang tùy ý nói chuyện phiếm, thì Long Tượng trong thành bỗng nhiên bộc phá ra thứ ánh sáng màu xanh chói mắt, hơi thở kiếm uy đầy khủng bố bao trùm lấy cả tòa thành.  “Đây là?”  Sắc mặt ba người chợt đổi, vội vàng xoay người đi vào trong hiên nhà.  Đảo mắt nhìn lại, trên đỉnh Long Tượng có một gốc cây cao đến hơn mười trượng màu xanh. Thân cây trụi lủi không một phiến lá, chỉ có màu xanh như bảo ngọc trong trước, sáng rỡ như trăng, mỗi một cành cây đều như lưỡi kiếm sắc nhọn cắm trên thân, mang theo sự sắc bén đầy dữ tợn và ghê gớm.  “Công pháp của Lâm huynh đột phá!”  

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trong đó người dẫn đầu Hỏa Vân giới có tên là Phong Huyền!  Thực lực của người đó cực kỳ đáng sợ, đã đạt tới Thiên Phách cực hạn, có được tư cách vượt kiệp Thiên Phách. Kiếp Thiên Phách không phải là ai muốn vượt là vượt, nhất định phải có được sức mạnh vô cùng khủng bố, để đất trời cảm nhận được sự tồn tại của mình thì mới có kiếp số đánh xuống.  Muốn độ kiếp thành công cũng không phải là chuyện dễ dàng, nhưng chỉ cần độ kiếp thành công thì sẽ vô cùng khủng bố, khí hải Thiên Phách vững như bí cảnh, có thể nói là có thêm một tử phủ.  Ngoại trừ Phong Huyền, Hỏa Vân giới vẫn còn ba người có thực lực mạnh hơn Nam Cung Hạ rất nhiều, tất cả đều đã tu luyện Hỏa Vân Phần Thiên Thủ lên đến cảnh giới cao siêu.  Tin tức Lâm Nhất giết hại cứ điểm Hỏa Vân giới đã rơi vào tai thành Lôi Hỏa từ lâu, người tài trong Hỏa Vân giới đều tức giận không thôi. Ba người Phương Thiếu Vũ nhận được tin tức, rất có thể Phong Huyền sẽ đích thân đánh tới đây, tính cho ra lẽ.  Dù sao tin tức ở con đường Thông Thiên cũng được lan truyền rất nhanh, chỉ cần xảy ra chút chuyện thôi thì mặt mũi cũng sẽ mất hết.  Người có tên, cây có bóng.  Nếu như danh tiếng bị hủy hoại ở con đường thông thiên, thì rất khó để lăn lộn, sẽ có người nhanh chóng đến đây gây chuyện.   Mười ngày nay, nơi mà Lâm Nhất đang chiếm giữ, vì không thu phí vào thành và cũng không bóc lột đan Tinh Nguyên của người khác nên cũng dần trở nên náo nhiệt, trong vô hình, họ đều tò mò với người bí ẩn đang tu luyện trên Long Tượng.  Sau khi biết được chuyện Lâm Nhất chém giết đám người Nam Cung Hạ của Hỏa Vân giới, thì danh tiếng công tử Táng Hoa của Huyền Hoàng giới cũng dần được lan truyền.  Ầm!  Khi ba người Phương Thiếu Vũ đang tùy ý nói chuyện phiếm, thì Long Tượng trong thành bỗng nhiên bộc phá ra thứ ánh sáng màu xanh chói mắt, hơi thở kiếm uy đầy khủng bố bao trùm lấy cả tòa thành.  “Đây là?”  Sắc mặt ba người chợt đổi, vội vàng xoay người đi vào trong hiên nhà.  Đảo mắt nhìn lại, trên đỉnh Long Tượng có một gốc cây cao đến hơn mười trượng màu xanh. Thân cây trụi lủi không một phiến lá, chỉ có màu xanh như bảo ngọc trong trước, sáng rỡ như trăng, mỗi một cành cây đều như lưỡi kiếm sắc nhọn cắm trên thân, mang theo sự sắc bén đầy dữ tợn và ghê gớm.  “Công pháp của Lâm huynh đột phá!”  

Chương 3149