“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3206
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thấy Trần Huyền đưa dị quả đến, Lâm Nhất chần chừ một lát, sau đó vẫn nhận lấy. Quả Ma Hồn này có cấp bậc khá cao, Lâm Nhất chỉ từng nghe nói tới, hắn đồng thời kiêm tu hai loại kiếm quyết, nếu có thể rèn luyện chân nguyên này thì lợi ích nhận được sẽ gấp đôi người khác. “Lâm huynh, huynh có ấn tượng thế nào với Hiên Vân giới của ta? Ta thấy huynh vẫn chưa có công pháp Tạo Hoá thượng phẩm, nếu đồng ý đi theo Hiên Vân giới ta, ta có thể nói chuyện với đại sư huynh Mục Viêm”, Trần Huyên thấy Lâm Nhất nhận lấy dị quả thì lập tức cười híp mắt nói. Lâm Nhất thầm cười khổ, thực lực của Hiên Vân giới không tệ, nhưng hắn cũng không có ý định đi theo họ. Nhưng bản thân hắn vốn thích mềm không thích cứng, quả này đã cầm trong tay, hắn cũng không muốn trả về như thế. Lâm Nhất ngẫm nghĩ, sau đó ra vẻ trầm ngâm nói: “Lâm mỗ cũng không có ý định đi đến bất cứ một giới vực nào, cũng chỉ có quan hệ hợp tác với Tần huynh mà thôi. Nhưng ta rất thích tính cách của Trần huynh, hôm nay ta sẽ nhận ơn nghĩa này, sau này Hiên Vân giới cần gì, Lâm Nhất ta nhất định sẽ giúp”. Lời nói này của Lâm Nhất cũng rất hợp tình hợp lý, nếu Trần Huyền khiến hắn không thích như Bùi Vũ, thì dù quả Ma Hồn này có giá trị cao hơn nữa hắn cũng sẽ không nhận. Nhận quả Ma Hồn này, cũng chỉ là mang ơn họ mà thôi. Trần Huyền có vẻ hơi mất mát, nhưng vẫn cười nói: “Cũng được, nếu Lâm huynh đổi ý thì có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào”. “Ngông cuồng”. Còn Liễu Vân lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt cực kỳ bất mãn, Hiên Vân giới làm gì cần ngươi giúp đỡ chứ. Không nói đến đại sư huynh Mục Viêm, chỉ với Trần Huyền sư huynh đã mạnh hơn ngươi không biết bao nhiêu lần rồi.Không biết trời cao đất rộng! Những người khác của Hiên Vân giới ít nhiều gì cũng đều có suy nghĩ tương tự, nhưng Trần Huyền không nói gì, bọn họ cũng không thể hiện ra. Sau khi nhóm người đầu tiên đi xa, Tần Phong đứng bên cạnh Lâm Nhất nhỏ giọng nói: “Thật ra huynh có thể suy xét về Hiên Vân giới này, Giới Vực cấp cao rất kiêu ngạo, lúc nào cũng xem người khác như kiến. Hiên Vân giới này là một trong rất ít Giới Vực cấp trung có thể chống lại Giới Vực cấp cao, đại sư huynh Mục Viêm của bọn họ còn là yêu nghiệt có tư cách bước vào bảng Thương Long đấy!” Bảng Thương Long! Lâm Nhất hơi híp mắt lại, hắn từng nghe Phương Thiếu Vũ nhắc đến cái bảng này mấy lần. Con đường thông thiên chia làm bốn khu vực lớn là Thương Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, người trong mỗi khu vực nếu có tư cách để tên mình hiện lên trong bảo kính thông thiên của thiên lộ sẽ được lên bảng của khu vực. Khu vực Thương Long, đương nhiên sẽ là bảng Thương Long. Bảng Thương Long gồm một trăm người, nhưng khu vực Thương Long này có hàng nghìn hàng vạn giới vực, người nào cũng là thiên tài xuất chúng. Hơn nữa mỗi một khu vực đều có rất nhiều Giới Vực cấp cao, có thể leo lên bảng Thương Long đều là những tồn tại cực kỳ đáng sợ. Người có tu vi Thiên Phách nhị trọng mới có tư cách công phá bảng này, đương nhiên cũng chỉ là có tư cách mà thôi. Lâm Nhất còn cách Thiên Phách nhị trọng một đoạn, cho nên cũng không để tâm lắm. Bây giờ đột nhiên nghe nói đại sư huynh của Hiên Vân giới này có thực lực công phá bảng Thương Long, hắn vẫn thấy khá ngạc nhiên, thực lực của Hiên Vân giới này đúng là không thể coi thường.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thấy Trần Huyền đưa dị quả đến, Lâm Nhất chần chừ một lát, sau đó vẫn nhận lấy. Quả Ma Hồn này có cấp bậc khá cao, Lâm Nhất chỉ từng nghe nói tới, hắn đồng thời kiêm tu hai loại kiếm quyết, nếu có thể rèn luyện chân nguyên này thì lợi ích nhận được sẽ gấp đôi người khác. “Lâm huynh, huynh có ấn tượng thế nào với Hiên Vân giới của ta? Ta thấy huynh vẫn chưa có công pháp Tạo Hoá thượng phẩm, nếu đồng ý đi theo Hiên Vân giới ta, ta có thể nói chuyện với đại sư huynh Mục Viêm”, Trần Huyên thấy Lâm Nhất nhận lấy dị quả thì lập tức cười híp mắt nói. Lâm Nhất thầm cười khổ, thực lực của Hiên Vân giới không tệ, nhưng hắn cũng không có ý định đi theo họ. Nhưng bản thân hắn vốn thích mềm không thích cứng, quả này đã cầm trong tay, hắn cũng không muốn trả về như thế. Lâm Nhất ngẫm nghĩ, sau đó ra vẻ trầm ngâm nói: “Lâm mỗ cũng không có ý định đi đến bất cứ một giới vực nào, cũng chỉ có quan hệ hợp tác với Tần huynh mà thôi. Nhưng ta rất thích tính cách của Trần huynh, hôm nay ta sẽ nhận ơn nghĩa này, sau này Hiên Vân giới cần gì, Lâm Nhất ta nhất định sẽ giúp”. Lời nói này của Lâm Nhất cũng rất hợp tình hợp lý, nếu Trần Huyền khiến hắn không thích như Bùi Vũ, thì dù quả Ma Hồn này có giá trị cao hơn nữa hắn cũng sẽ không nhận. Nhận quả Ma Hồn này, cũng chỉ là mang ơn họ mà thôi. Trần Huyền có vẻ hơi mất mát, nhưng vẫn cười nói: “Cũng được, nếu Lâm huynh đổi ý thì có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào”. “Ngông cuồng”. Còn Liễu Vân lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt cực kỳ bất mãn, Hiên Vân giới làm gì cần ngươi giúp đỡ chứ. Không nói đến đại sư huynh Mục Viêm, chỉ với Trần Huyền sư huynh đã mạnh hơn ngươi không biết bao nhiêu lần rồi.Không biết trời cao đất rộng! Những người khác của Hiên Vân giới ít nhiều gì cũng đều có suy nghĩ tương tự, nhưng Trần Huyền không nói gì, bọn họ cũng không thể hiện ra. Sau khi nhóm người đầu tiên đi xa, Tần Phong đứng bên cạnh Lâm Nhất nhỏ giọng nói: “Thật ra huynh có thể suy xét về Hiên Vân giới này, Giới Vực cấp cao rất kiêu ngạo, lúc nào cũng xem người khác như kiến. Hiên Vân giới này là một trong rất ít Giới Vực cấp trung có thể chống lại Giới Vực cấp cao, đại sư huynh Mục Viêm của bọn họ còn là yêu nghiệt có tư cách bước vào bảng Thương Long đấy!” Bảng Thương Long! Lâm Nhất hơi híp mắt lại, hắn từng nghe Phương Thiếu Vũ nhắc đến cái bảng này mấy lần. Con đường thông thiên chia làm bốn khu vực lớn là Thương Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, người trong mỗi khu vực nếu có tư cách để tên mình hiện lên trong bảo kính thông thiên của thiên lộ sẽ được lên bảng của khu vực. Khu vực Thương Long, đương nhiên sẽ là bảng Thương Long. Bảng Thương Long gồm một trăm người, nhưng khu vực Thương Long này có hàng nghìn hàng vạn giới vực, người nào cũng là thiên tài xuất chúng. Hơn nữa mỗi một khu vực đều có rất nhiều Giới Vực cấp cao, có thể leo lên bảng Thương Long đều là những tồn tại cực kỳ đáng sợ. Người có tu vi Thiên Phách nhị trọng mới có tư cách công phá bảng này, đương nhiên cũng chỉ là có tư cách mà thôi. Lâm Nhất còn cách Thiên Phách nhị trọng một đoạn, cho nên cũng không để tâm lắm. Bây giờ đột nhiên nghe nói đại sư huynh của Hiên Vân giới này có thực lực công phá bảng Thương Long, hắn vẫn thấy khá ngạc nhiên, thực lực của Hiên Vân giới này đúng là không thể coi thường.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Thấy Trần Huyền đưa dị quả đến, Lâm Nhất chần chừ một lát, sau đó vẫn nhận lấy. Quả Ma Hồn này có cấp bậc khá cao, Lâm Nhất chỉ từng nghe nói tới, hắn đồng thời kiêm tu hai loại kiếm quyết, nếu có thể rèn luyện chân nguyên này thì lợi ích nhận được sẽ gấp đôi người khác. “Lâm huynh, huynh có ấn tượng thế nào với Hiên Vân giới của ta? Ta thấy huynh vẫn chưa có công pháp Tạo Hoá thượng phẩm, nếu đồng ý đi theo Hiên Vân giới ta, ta có thể nói chuyện với đại sư huynh Mục Viêm”, Trần Huyên thấy Lâm Nhất nhận lấy dị quả thì lập tức cười híp mắt nói. Lâm Nhất thầm cười khổ, thực lực của Hiên Vân giới không tệ, nhưng hắn cũng không có ý định đi theo họ. Nhưng bản thân hắn vốn thích mềm không thích cứng, quả này đã cầm trong tay, hắn cũng không muốn trả về như thế. Lâm Nhất ngẫm nghĩ, sau đó ra vẻ trầm ngâm nói: “Lâm mỗ cũng không có ý định đi đến bất cứ một giới vực nào, cũng chỉ có quan hệ hợp tác với Tần huynh mà thôi. Nhưng ta rất thích tính cách của Trần huynh, hôm nay ta sẽ nhận ơn nghĩa này, sau này Hiên Vân giới cần gì, Lâm Nhất ta nhất định sẽ giúp”. Lời nói này của Lâm Nhất cũng rất hợp tình hợp lý, nếu Trần Huyền khiến hắn không thích như Bùi Vũ, thì dù quả Ma Hồn này có giá trị cao hơn nữa hắn cũng sẽ không nhận. Nhận quả Ma Hồn này, cũng chỉ là mang ơn họ mà thôi. Trần Huyền có vẻ hơi mất mát, nhưng vẫn cười nói: “Cũng được, nếu Lâm huynh đổi ý thì có thể đến tìm ta bất cứ lúc nào”. “Ngông cuồng”. Còn Liễu Vân lại hừ lạnh một tiếng, nhìn Lâm Nhất bằng ánh mắt cực kỳ bất mãn, Hiên Vân giới làm gì cần ngươi giúp đỡ chứ. Không nói đến đại sư huynh Mục Viêm, chỉ với Trần Huyền sư huynh đã mạnh hơn ngươi không biết bao nhiêu lần rồi.Không biết trời cao đất rộng! Những người khác của Hiên Vân giới ít nhiều gì cũng đều có suy nghĩ tương tự, nhưng Trần Huyền không nói gì, bọn họ cũng không thể hiện ra. Sau khi nhóm người đầu tiên đi xa, Tần Phong đứng bên cạnh Lâm Nhất nhỏ giọng nói: “Thật ra huynh có thể suy xét về Hiên Vân giới này, Giới Vực cấp cao rất kiêu ngạo, lúc nào cũng xem người khác như kiến. Hiên Vân giới này là một trong rất ít Giới Vực cấp trung có thể chống lại Giới Vực cấp cao, đại sư huynh Mục Viêm của bọn họ còn là yêu nghiệt có tư cách bước vào bảng Thương Long đấy!” Bảng Thương Long! Lâm Nhất hơi híp mắt lại, hắn từng nghe Phương Thiếu Vũ nhắc đến cái bảng này mấy lần. Con đường thông thiên chia làm bốn khu vực lớn là Thương Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, người trong mỗi khu vực nếu có tư cách để tên mình hiện lên trong bảo kính thông thiên của thiên lộ sẽ được lên bảng của khu vực. Khu vực Thương Long, đương nhiên sẽ là bảng Thương Long. Bảng Thương Long gồm một trăm người, nhưng khu vực Thương Long này có hàng nghìn hàng vạn giới vực, người nào cũng là thiên tài xuất chúng. Hơn nữa mỗi một khu vực đều có rất nhiều Giới Vực cấp cao, có thể leo lên bảng Thương Long đều là những tồn tại cực kỳ đáng sợ. Người có tu vi Thiên Phách nhị trọng mới có tư cách công phá bảng này, đương nhiên cũng chỉ là có tư cách mà thôi. Lâm Nhất còn cách Thiên Phách nhị trọng một đoạn, cho nên cũng không để tâm lắm. Bây giờ đột nhiên nghe nói đại sư huynh của Hiên Vân giới này có thực lực công phá bảng Thương Long, hắn vẫn thấy khá ngạc nhiên, thực lực của Hiên Vân giới này đúng là không thể coi thường.