“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3247

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhưng bây giờ thì có thể thử xem sao.  Hắn vốn không tinh thông ý chí Hoả Diễm, nếu Thương Long Chi Viêm có thể dung hợp với Hoả Vân Phần Thiên Thủ thì cũng sẽ có ích cho Hoả Vân Phần Thiên Thủ này.  Nghĩ là làm ngay.  Lâm Nhất chậm rãi dung hợp Thương Long Chi Viêm và Hoả Ấn màu vàng, gần như không có chút trở ngại, Thương Long Chi Viêm lập tức dung hợp một cách hoàn mỹ với Hoả Ấn.  Oanh!  Hoả Vân Phần Thiên Thủ lập tức có thêm một long uy cuồng bạo hơn, Hoả Ấn màu vàng biến thành Hoả Ấn màu đen trông có vẻ càng đáng sợ hơn, lộ ra hơi thở hung ác và cổ xưa.  “Đúng là có thể làm được”.  Trong mắt Lâm Nhất lộ vẻ mừng rỡ, hắn cảm thấy khá tò mò, nếu dùng Hoả Ấn màu đen gọi ra cự thủ Phần Thiên sẽ là cảnh tượng thế nào.  Sẽ có long trảo xuất hiện không?  Lúc này, bên ngoài chính điện vang lên tiếng động lại, Lâm Nhất siết chặt lòng bàn tay, Hoả Ấn màu đen lập tức biến mất.  Vụt! Vụt! Vụt!  Hai bóng người có vẻ nhếch nhác xuất hiện trước hầm rượu, chính là Trần Khung và Tiên Vân Chân.Hai người ở tầng hai của chính điện tức đến mức nổi trận lôi đình, hơi mất lý trí, tìm thấy một lối đi thì lập tức kéo đến, không ngờ lại gặp phải rất nhiều Ma cương, mất rất nhiều sức lực mới có thể đến được tầng ba của chính điện.  Hầm rượu!  Thấy rõ cách bày trí ở tầng ba của chính điện, trước mắt hai người sáng lên, không ngừng đảo mắt nhìn quanh.  Ngay sau đó, sắc mặt lần lượt thay đổi.  “Rượu Thần Long?”  “Hình như tửu trì kia… là ao Hàn Ngọc của gia tộc Mạch thị, trời ạ, có phải bên trong chứa đựng lửa nghìn năm không!”  Trần Khung và Tiên Vân Chân nhìn thấy tửu trì, cảm nhận khí thế bên trong, đều kinh ngạc đến mức cằm suýt rơi xuống đất, hô hấp cũng trở nên dồn dập.  “Hai người đến đúng lúc thật đấy”.  Nhưng Lâm Nhất đột nhiên đứng lên từ trong tửu trì, nở nụ cười nhìn về phía hai người.  “Lâm Nhất!!!”  Nhìn thấy sự xuất hiện của Lâm Nhất, Trần Khung và Tiên Vân Chân lập tức tỏ vẻ kinh ngạc, nghĩ đến một khả năng nào đó… Vẻ điên cuồng trên mặt thoáng chốc biến mất, trở thành sự bình tĩnh.  “Đúng thế, rượu trong ao thật sự bị ta lấy đi rồi, lửa nghìn năm à? Cái tên này cũng rất thú vị đó chứ”.  Lâm Nhất đoán ra suy nghĩ của hai người, cười khẽ nói.  Xoảng!  Pha lê nứt vỡ, ngựa Huyết Long nhảy ra từ trong tủ đóng kín, tịch thu luôn bầu rượu Thần Long cuối cùng. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhưng bây giờ thì có thể thử xem sao.  Hắn vốn không tinh thông ý chí Hoả Diễm, nếu Thương Long Chi Viêm có thể dung hợp với Hoả Vân Phần Thiên Thủ thì cũng sẽ có ích cho Hoả Vân Phần Thiên Thủ này.  Nghĩ là làm ngay.  Lâm Nhất chậm rãi dung hợp Thương Long Chi Viêm và Hoả Ấn màu vàng, gần như không có chút trở ngại, Thương Long Chi Viêm lập tức dung hợp một cách hoàn mỹ với Hoả Ấn.  Oanh!  Hoả Vân Phần Thiên Thủ lập tức có thêm một long uy cuồng bạo hơn, Hoả Ấn màu vàng biến thành Hoả Ấn màu đen trông có vẻ càng đáng sợ hơn, lộ ra hơi thở hung ác và cổ xưa.  “Đúng là có thể làm được”.  Trong mắt Lâm Nhất lộ vẻ mừng rỡ, hắn cảm thấy khá tò mò, nếu dùng Hoả Ấn màu đen gọi ra cự thủ Phần Thiên sẽ là cảnh tượng thế nào.  Sẽ có long trảo xuất hiện không?  Lúc này, bên ngoài chính điện vang lên tiếng động lại, Lâm Nhất siết chặt lòng bàn tay, Hoả Ấn màu đen lập tức biến mất.  Vụt! Vụt! Vụt!  Hai bóng người có vẻ nhếch nhác xuất hiện trước hầm rượu, chính là Trần Khung và Tiên Vân Chân.Hai người ở tầng hai của chính điện tức đến mức nổi trận lôi đình, hơi mất lý trí, tìm thấy một lối đi thì lập tức kéo đến, không ngờ lại gặp phải rất nhiều Ma cương, mất rất nhiều sức lực mới có thể đến được tầng ba của chính điện.  Hầm rượu!  Thấy rõ cách bày trí ở tầng ba của chính điện, trước mắt hai người sáng lên, không ngừng đảo mắt nhìn quanh.  Ngay sau đó, sắc mặt lần lượt thay đổi.  “Rượu Thần Long?”  “Hình như tửu trì kia… là ao Hàn Ngọc của gia tộc Mạch thị, trời ạ, có phải bên trong chứa đựng lửa nghìn năm không!”  Trần Khung và Tiên Vân Chân nhìn thấy tửu trì, cảm nhận khí thế bên trong, đều kinh ngạc đến mức cằm suýt rơi xuống đất, hô hấp cũng trở nên dồn dập.  “Hai người đến đúng lúc thật đấy”.  Nhưng Lâm Nhất đột nhiên đứng lên từ trong tửu trì, nở nụ cười nhìn về phía hai người.  “Lâm Nhất!!!”  Nhìn thấy sự xuất hiện của Lâm Nhất, Trần Khung và Tiên Vân Chân lập tức tỏ vẻ kinh ngạc, nghĩ đến một khả năng nào đó… Vẻ điên cuồng trên mặt thoáng chốc biến mất, trở thành sự bình tĩnh.  “Đúng thế, rượu trong ao thật sự bị ta lấy đi rồi, lửa nghìn năm à? Cái tên này cũng rất thú vị đó chứ”.  Lâm Nhất đoán ra suy nghĩ của hai người, cười khẽ nói.  Xoảng!  Pha lê nứt vỡ, ngựa Huyết Long nhảy ra từ trong tủ đóng kín, tịch thu luôn bầu rượu Thần Long cuối cùng. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhưng bây giờ thì có thể thử xem sao.  Hắn vốn không tinh thông ý chí Hoả Diễm, nếu Thương Long Chi Viêm có thể dung hợp với Hoả Vân Phần Thiên Thủ thì cũng sẽ có ích cho Hoả Vân Phần Thiên Thủ này.  Nghĩ là làm ngay.  Lâm Nhất chậm rãi dung hợp Thương Long Chi Viêm và Hoả Ấn màu vàng, gần như không có chút trở ngại, Thương Long Chi Viêm lập tức dung hợp một cách hoàn mỹ với Hoả Ấn.  Oanh!  Hoả Vân Phần Thiên Thủ lập tức có thêm một long uy cuồng bạo hơn, Hoả Ấn màu vàng biến thành Hoả Ấn màu đen trông có vẻ càng đáng sợ hơn, lộ ra hơi thở hung ác và cổ xưa.  “Đúng là có thể làm được”.  Trong mắt Lâm Nhất lộ vẻ mừng rỡ, hắn cảm thấy khá tò mò, nếu dùng Hoả Ấn màu đen gọi ra cự thủ Phần Thiên sẽ là cảnh tượng thế nào.  Sẽ có long trảo xuất hiện không?  Lúc này, bên ngoài chính điện vang lên tiếng động lại, Lâm Nhất siết chặt lòng bàn tay, Hoả Ấn màu đen lập tức biến mất.  Vụt! Vụt! Vụt!  Hai bóng người có vẻ nhếch nhác xuất hiện trước hầm rượu, chính là Trần Khung và Tiên Vân Chân.Hai người ở tầng hai của chính điện tức đến mức nổi trận lôi đình, hơi mất lý trí, tìm thấy một lối đi thì lập tức kéo đến, không ngờ lại gặp phải rất nhiều Ma cương, mất rất nhiều sức lực mới có thể đến được tầng ba của chính điện.  Hầm rượu!  Thấy rõ cách bày trí ở tầng ba của chính điện, trước mắt hai người sáng lên, không ngừng đảo mắt nhìn quanh.  Ngay sau đó, sắc mặt lần lượt thay đổi.  “Rượu Thần Long?”  “Hình như tửu trì kia… là ao Hàn Ngọc của gia tộc Mạch thị, trời ạ, có phải bên trong chứa đựng lửa nghìn năm không!”  Trần Khung và Tiên Vân Chân nhìn thấy tửu trì, cảm nhận khí thế bên trong, đều kinh ngạc đến mức cằm suýt rơi xuống đất, hô hấp cũng trở nên dồn dập.  “Hai người đến đúng lúc thật đấy”.  Nhưng Lâm Nhất đột nhiên đứng lên từ trong tửu trì, nở nụ cười nhìn về phía hai người.  “Lâm Nhất!!!”  Nhìn thấy sự xuất hiện của Lâm Nhất, Trần Khung và Tiên Vân Chân lập tức tỏ vẻ kinh ngạc, nghĩ đến một khả năng nào đó… Vẻ điên cuồng trên mặt thoáng chốc biến mất, trở thành sự bình tĩnh.  “Đúng thế, rượu trong ao thật sự bị ta lấy đi rồi, lửa nghìn năm à? Cái tên này cũng rất thú vị đó chứ”.  Lâm Nhất đoán ra suy nghĩ của hai người, cười khẽ nói.  Xoảng!  Pha lê nứt vỡ, ngựa Huyết Long nhảy ra từ trong tủ đóng kín, tịch thu luôn bầu rượu Thần Long cuối cùng. 

Chương 3247