“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3332
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tất cả mọi người đều có cùng suy nghĩ với hắn ta. Cái gọi là con đường thông thiên, cuộc tranh tài vạn giới hầu như chỉ có nhân tài kiệt xuất đến từ giới vực cấp cao tranh đấu với nhau. Dù võ giả của giới vực cấp trung và giới vực cấp thấp gặp được kỳ ngộ, thực lực tiến bộ thì vẫn thua kém một bậc khi đối mặt với nhân tài kiệt xuất của giới vực cấp cao. Họ không dám làm những người này tức giận, quả thật không đắc tội nổi. Triệu Phong tạm dừng một lát rồi nói tiếp: “Thực lực của nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao đã đủ đáng sợ, nhưng yêu nghiệt trên bảng Thương Long lại mạnh đến mức không từ ngữ nào có thể diễn tả. Ở cảnh giới ngang nhau, dù những yêu nghiệt bảng Thương Long này đối mặt với nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao cũng có thể lấy một địch mười, dễ dàng áp đảo”. “Ba từ ‘bảng Thương Long’ có thể gọi là vô địch trong cùng cảnh giới, ngoại trừ yêu nghiệt trên bảng thì không ai có thể chiến thắng, những người ngoài bảng đều là sâu kiến. Họ đều đã lĩnh ngộ ý chí võ học đến mức độ cực kì cao thâm, đa số đều nắm giữ võ học Tạo Hoá cao đẳng”. “Võ học Tạo Hoá cao đẳng!” Nhắc tới võ học Tạo Hoá cao đẳng, hầu như ai cũng tỏ ra kinh ngạc. Triệu Phong thấy vậy bèn cười khẩy: “Đừng tưởng ai cũng có thể tu luyện võ học Tạo Hoá cao đẳng. Dù các ngươi có được võ học Tạo Hoá cao đẳng, ta khuyên các ngươi nên cẩn thận, đừng tu luyện một cách mù quáng. Rất nhiều nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao không có đủ kinh nghiệm và ngộ tính tự ý tu luyện đều bị thương đến tu vi bản nguyên”.“Một vị sư huynh giới vực Phong Sát của ta may mắn tìm được một loại võ học Tạo Hoá cấp bá chủ trong di tích, cuối cùng đã chết vì nổ tan xác”. “Đáng sợ thế ư?” Mọi người hít vào một hơi, cảm thấy hơi khó tin. Lâm Nhất cách Triệu Phong hơi xa nhưng vẫn nghe thấy rõ những gì đối phương nói, hắn thầm gật đầu. Tên Triệu Phong này cũng có chút kiến thức đấy, quả thật võ học Tạo Hoá cao đẳng không thể tự ý tu luyện, với thiên phú của hắn khi tu luyện Nhật Diệu Thần Quyền đã suýt bị đốt thành tro tàn. Tất nhiên người ngoài càng không phải nói nhiều, điều này có liên quan rất nhiều đến lai lịch của Nhật Diệu Thần Quyền. Nếu là võ học Tạo Hoá cao đẳng cấp bá chủ, với thực lực của Lâm Nhất, dù có tu luyện lung tung cũng không sợ gì cả. “Thảo nào yêu nghiệt bảng Thương Long ai cũng mạnh một cách đáng sợ, hoá ra ngưỡng cửa tu luyện võ học Tạo Hoá cao đẳng cao như thế, đây là lần đầu tiên ta nghe nói đấy...” “Ha ha, đừng nên nghĩ nhiều quá, với vận may của chúng ta mà muốn có được võ học Tạo Hoá cao đẳng thì cũng là chuyện không thể xảy ra”. “Ngươi nói cũng đúng, vốn dĩ võ học Tạo Hoá cao đẳng rất ít”. Những lời của Triệu Phong dấy lên gợn sóng nhỏ trên boong thuyền báu, đây là lần đầu họ nghe nói về bí mật này. Vẻ hồi ức lộ ra trong mắt Triệu Phong, hắn ta buồn bã nói: “Đến giờ ta vẫn còn nhớ hình ảnh các yêu nghiệt trên bảng Thương Long đấu đá lẫn nhau khi Kim Diệu Chi Linh sinh ra. Nó rất đáng sợ, dù ta có tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng hai cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa, dư chấn của võ học Tạo Hoá cao đẳng thôi đã đánh chết rất nhiều người”. Thấy hắn ta có vẻ nghiêm túc, mọi người đều ngạc nhiên. Tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng hai cũng đã thuộc dạng khá, nói như vậy có khoa trương quá không? Dù võ học Tạo Hoá cao đẳng có đáng sợ đến đâu thì cũng phải có mức độ thôi chứ. Triệu Phong thấy vậy cũng không phản bác. Hắn ta chỉ cười mỉa trong lòng, một đám chưa thấy yêu nghiệt trên bảng Thương Long, chưa được nhìn thấy phong thái của võ học cao đẳng, họ sẽ không bao giờ biết nó đáng sợ cỡ nào.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tất cả mọi người đều có cùng suy nghĩ với hắn ta. Cái gọi là con đường thông thiên, cuộc tranh tài vạn giới hầu như chỉ có nhân tài kiệt xuất đến từ giới vực cấp cao tranh đấu với nhau. Dù võ giả của giới vực cấp trung và giới vực cấp thấp gặp được kỳ ngộ, thực lực tiến bộ thì vẫn thua kém một bậc khi đối mặt với nhân tài kiệt xuất của giới vực cấp cao. Họ không dám làm những người này tức giận, quả thật không đắc tội nổi. Triệu Phong tạm dừng một lát rồi nói tiếp: “Thực lực của nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao đã đủ đáng sợ, nhưng yêu nghiệt trên bảng Thương Long lại mạnh đến mức không từ ngữ nào có thể diễn tả. Ở cảnh giới ngang nhau, dù những yêu nghiệt bảng Thương Long này đối mặt với nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao cũng có thể lấy một địch mười, dễ dàng áp đảo”. “Ba từ ‘bảng Thương Long’ có thể gọi là vô địch trong cùng cảnh giới, ngoại trừ yêu nghiệt trên bảng thì không ai có thể chiến thắng, những người ngoài bảng đều là sâu kiến. Họ đều đã lĩnh ngộ ý chí võ học đến mức độ cực kì cao thâm, đa số đều nắm giữ võ học Tạo Hoá cao đẳng”. “Võ học Tạo Hoá cao đẳng!” Nhắc tới võ học Tạo Hoá cao đẳng, hầu như ai cũng tỏ ra kinh ngạc. Triệu Phong thấy vậy bèn cười khẩy: “Đừng tưởng ai cũng có thể tu luyện võ học Tạo Hoá cao đẳng. Dù các ngươi có được võ học Tạo Hoá cao đẳng, ta khuyên các ngươi nên cẩn thận, đừng tu luyện một cách mù quáng. Rất nhiều nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao không có đủ kinh nghiệm và ngộ tính tự ý tu luyện đều bị thương đến tu vi bản nguyên”.“Một vị sư huynh giới vực Phong Sát của ta may mắn tìm được một loại võ học Tạo Hoá cấp bá chủ trong di tích, cuối cùng đã chết vì nổ tan xác”. “Đáng sợ thế ư?” Mọi người hít vào một hơi, cảm thấy hơi khó tin. Lâm Nhất cách Triệu Phong hơi xa nhưng vẫn nghe thấy rõ những gì đối phương nói, hắn thầm gật đầu. Tên Triệu Phong này cũng có chút kiến thức đấy, quả thật võ học Tạo Hoá cao đẳng không thể tự ý tu luyện, với thiên phú của hắn khi tu luyện Nhật Diệu Thần Quyền đã suýt bị đốt thành tro tàn. Tất nhiên người ngoài càng không phải nói nhiều, điều này có liên quan rất nhiều đến lai lịch của Nhật Diệu Thần Quyền. Nếu là võ học Tạo Hoá cao đẳng cấp bá chủ, với thực lực của Lâm Nhất, dù có tu luyện lung tung cũng không sợ gì cả. “Thảo nào yêu nghiệt bảng Thương Long ai cũng mạnh một cách đáng sợ, hoá ra ngưỡng cửa tu luyện võ học Tạo Hoá cao đẳng cao như thế, đây là lần đầu tiên ta nghe nói đấy...” “Ha ha, đừng nên nghĩ nhiều quá, với vận may của chúng ta mà muốn có được võ học Tạo Hoá cao đẳng thì cũng là chuyện không thể xảy ra”. “Ngươi nói cũng đúng, vốn dĩ võ học Tạo Hoá cao đẳng rất ít”. Những lời của Triệu Phong dấy lên gợn sóng nhỏ trên boong thuyền báu, đây là lần đầu họ nghe nói về bí mật này. Vẻ hồi ức lộ ra trong mắt Triệu Phong, hắn ta buồn bã nói: “Đến giờ ta vẫn còn nhớ hình ảnh các yêu nghiệt trên bảng Thương Long đấu đá lẫn nhau khi Kim Diệu Chi Linh sinh ra. Nó rất đáng sợ, dù ta có tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng hai cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa, dư chấn của võ học Tạo Hoá cao đẳng thôi đã đánh chết rất nhiều người”. Thấy hắn ta có vẻ nghiêm túc, mọi người đều ngạc nhiên. Tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng hai cũng đã thuộc dạng khá, nói như vậy có khoa trương quá không? Dù võ học Tạo Hoá cao đẳng có đáng sợ đến đâu thì cũng phải có mức độ thôi chứ. Triệu Phong thấy vậy cũng không phản bác. Hắn ta chỉ cười mỉa trong lòng, một đám chưa thấy yêu nghiệt trên bảng Thương Long, chưa được nhìn thấy phong thái của võ học cao đẳng, họ sẽ không bao giờ biết nó đáng sợ cỡ nào.
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Tất cả mọi người đều có cùng suy nghĩ với hắn ta. Cái gọi là con đường thông thiên, cuộc tranh tài vạn giới hầu như chỉ có nhân tài kiệt xuất đến từ giới vực cấp cao tranh đấu với nhau. Dù võ giả của giới vực cấp trung và giới vực cấp thấp gặp được kỳ ngộ, thực lực tiến bộ thì vẫn thua kém một bậc khi đối mặt với nhân tài kiệt xuất của giới vực cấp cao. Họ không dám làm những người này tức giận, quả thật không đắc tội nổi. Triệu Phong tạm dừng một lát rồi nói tiếp: “Thực lực của nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao đã đủ đáng sợ, nhưng yêu nghiệt trên bảng Thương Long lại mạnh đến mức không từ ngữ nào có thể diễn tả. Ở cảnh giới ngang nhau, dù những yêu nghiệt bảng Thương Long này đối mặt với nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao cũng có thể lấy một địch mười, dễ dàng áp đảo”. “Ba từ ‘bảng Thương Long’ có thể gọi là vô địch trong cùng cảnh giới, ngoại trừ yêu nghiệt trên bảng thì không ai có thể chiến thắng, những người ngoài bảng đều là sâu kiến. Họ đều đã lĩnh ngộ ý chí võ học đến mức độ cực kì cao thâm, đa số đều nắm giữ võ học Tạo Hoá cao đẳng”. “Võ học Tạo Hoá cao đẳng!” Nhắc tới võ học Tạo Hoá cao đẳng, hầu như ai cũng tỏ ra kinh ngạc. Triệu Phong thấy vậy bèn cười khẩy: “Đừng tưởng ai cũng có thể tu luyện võ học Tạo Hoá cao đẳng. Dù các ngươi có được võ học Tạo Hoá cao đẳng, ta khuyên các ngươi nên cẩn thận, đừng tu luyện một cách mù quáng. Rất nhiều nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao không có đủ kinh nghiệm và ngộ tính tự ý tu luyện đều bị thương đến tu vi bản nguyên”.“Một vị sư huynh giới vực Phong Sát của ta may mắn tìm được một loại võ học Tạo Hoá cấp bá chủ trong di tích, cuối cùng đã chết vì nổ tan xác”. “Đáng sợ thế ư?” Mọi người hít vào một hơi, cảm thấy hơi khó tin. Lâm Nhất cách Triệu Phong hơi xa nhưng vẫn nghe thấy rõ những gì đối phương nói, hắn thầm gật đầu. Tên Triệu Phong này cũng có chút kiến thức đấy, quả thật võ học Tạo Hoá cao đẳng không thể tự ý tu luyện, với thiên phú của hắn khi tu luyện Nhật Diệu Thần Quyền đã suýt bị đốt thành tro tàn. Tất nhiên người ngoài càng không phải nói nhiều, điều này có liên quan rất nhiều đến lai lịch của Nhật Diệu Thần Quyền. Nếu là võ học Tạo Hoá cao đẳng cấp bá chủ, với thực lực của Lâm Nhất, dù có tu luyện lung tung cũng không sợ gì cả. “Thảo nào yêu nghiệt bảng Thương Long ai cũng mạnh một cách đáng sợ, hoá ra ngưỡng cửa tu luyện võ học Tạo Hoá cao đẳng cao như thế, đây là lần đầu tiên ta nghe nói đấy...” “Ha ha, đừng nên nghĩ nhiều quá, với vận may của chúng ta mà muốn có được võ học Tạo Hoá cao đẳng thì cũng là chuyện không thể xảy ra”. “Ngươi nói cũng đúng, vốn dĩ võ học Tạo Hoá cao đẳng rất ít”. Những lời của Triệu Phong dấy lên gợn sóng nhỏ trên boong thuyền báu, đây là lần đầu họ nghe nói về bí mật này. Vẻ hồi ức lộ ra trong mắt Triệu Phong, hắn ta buồn bã nói: “Đến giờ ta vẫn còn nhớ hình ảnh các yêu nghiệt trên bảng Thương Long đấu đá lẫn nhau khi Kim Diệu Chi Linh sinh ra. Nó rất đáng sợ, dù ta có tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng hai cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa, dư chấn của võ học Tạo Hoá cao đẳng thôi đã đánh chết rất nhiều người”. Thấy hắn ta có vẻ nghiêm túc, mọi người đều ngạc nhiên. Tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng hai cũng đã thuộc dạng khá, nói như vậy có khoa trương quá không? Dù võ học Tạo Hoá cao đẳng có đáng sợ đến đâu thì cũng phải có mức độ thôi chứ. Triệu Phong thấy vậy cũng không phản bác. Hắn ta chỉ cười mỉa trong lòng, một đám chưa thấy yêu nghiệt trên bảng Thương Long, chưa được nhìn thấy phong thái của võ học cao đẳng, họ sẽ không bao giờ biết nó đáng sợ cỡ nào.