“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3351
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trước ánh sáng vàng này, xương cốt máu thịt, lục phủ ngũ tạng của hắn đều đang biến đổi nghiêng trời lệch đất. Răng rắc! Thủ phách trong thất phách Tiên Thiên gồm tâm, khẩu, nhĩ, tị, nhãn, thủ, túc dần mở ra. Khi khiếu huyệt được kích hoạt, một sức mạnh vô tận phóng thích, trong quá trình đả thông khí hải, khí tinh nguyên tôi luyện các tế bào trong cơ thể đến cực hạn. Trong bảy phách, Lâm Nhất chọn thủ phách làm đầu tiên, bất kể với tư cách là kiếm khách hay thi triển Nhật Diệu Thần Quyền đều liên quan rất nhiều đến tay. Chỉ cần đả thông phách này, chẳng những sinh thêm một vùng khí hải giúp chân nguyên có hiệu quả gấp hai lần mà còn giúp cho khí lực tăng lên gấp đôi. Cùng với đó là lực cánh tay cũng mạnh lên một cách không tưởng và tốc độ linh hoạt hơn. Đương nhiên thứ quan trọng nhất vẫn là vùng khí hải kia. Khí hải của cao thủ Thiên Phách sau khi độ kiếp kiên cố như bí cảnh, giống như là có thêm một vùng Tử Phủ. Thử nghĩ mà xem, trước khi Lâm Nhất độ kiếp, chân nguyên đã có thể đối đầu với nhân tài kiệt xuất cảnh giới Thiên Phách tầng một. Nếu sau khi độ kiếp, hai đại khí hải đồng thời điều động, chân nguyên chắc chắn không đơn giản. Nếu gặp Nguyên Hoành Thiên, dựa vào chân nguyên đã có thể áp đảo đối phương thì chưa chắc không thể đối đầu với cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng ba. Nhưng giờ phút này cũng là bước ngoặt nguy hiểm nhất. Cơ thể hấp thu một lượng lớn khí tinh nguyên, sau hai ngày đã đạt tới giới hạn, tất cả đều nhờ sự hỗ trợ của kiếm ý Thông Linh. Điểm chết người nhất là kiếp Thiên Phách có thể buông xuống bất cứ lúc nào! Dùng gần một nghìn năm trăm viên đan Tinh Thần kích hoạt kiếp Thiên Phách, không dám tưởng tượng sẽ đạt tới mức độ đáng sợ như thế nào. Nếu kiếm ý không gánh được, chỉ dựa vào chiến thể Thương Long thôi thì không thể chịu được lượng khí tinh nguyên lớn như thế, hắn sẽ lập tức nổ tan xác. Lâm Nhất có thể cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể mình đã đạt tới mức độ xưa nay chưa từng có, chỉ cần cử động nhẹ là có thể bộc phát uy lực kinh khủng. Nhưng điều kiện tiên quyết là vượt qua được bước ngoặt trước mắt. Ngoài sơn cốc, ngựa Huyết Long hình mèo đứng trên ngọn cây cao chọc trời nhìn về phía sơn cốc với vẻ mặt cực kì nghiêm túc. Bầu trời trên sơn cốc có lôi vân dày đặc tập trung, chúng chất chồng lên nhau không ngừng xoay tròn. Lốc xoáy lôi đình chưa thành hình kia mang lại cho người ta cảm giác tựa như vực sâu dưới địa ngục. Không ai có thể lường trước được rốt cuộc lôi kiếp khủng khiếp như thế nào sẽ buông xuống. Soạt! Trong khung cảnh biến ảo khôn lường này, Lâm Nhất thành công thăng cấp lên Thiên Phách, đả thông vùng khí hải mới, ánh hào quang rực rỡ toả ra trước đó quay trở lại trong cơ thể, điên cuồng lan rộng trong vùng khí hải kia. Đợi đến khi nó lan xuống dưới, vùng khí hải không ngừng mở rộng, chớp mắt đã đạt tới phạm vi có thể so sánh với vùng Tử Phủ. Chỉ là vùng khí hải này không ổn định bằng vùng Tử Phủ, thỉnh thoảng có ánh sáng nổ tung như động tiên sắp sụp đổ. Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt ngựa Huyết Long, nó ngẩng đầu lên nhìn lôi vân trên trời, vội vàng lùi về sau. Rầm rầm!
Trước ánh sáng vàng này, xương cốt máu thịt, lục phủ ngũ tạng của hắn đều đang biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Răng rắc!
Thủ phách trong thất phách Tiên Thiên gồm tâm, khẩu, nhĩ, tị, nhãn, thủ, túc dần mở ra. Khi khiếu huyệt được kích hoạt, một sức mạnh vô tận phóng thích, trong quá trình đả thông khí hải, khí tinh nguyên tôi luyện các tế bào trong cơ thể đến cực hạn.
Trong bảy phách, Lâm Nhất chọn thủ phách làm đầu tiên, bất kể với tư cách là kiếm khách hay thi triển Nhật Diệu Thần Quyền đều liên quan rất nhiều đến tay.
Chỉ cần đả thông phách này, chẳng những sinh thêm một vùng khí hải giúp chân nguyên có hiệu quả gấp hai lần mà còn giúp cho khí lực tăng lên gấp đôi. Cùng với đó là lực cánh tay cũng mạnh lên một cách không tưởng và tốc độ linh hoạt hơn.
Đương nhiên thứ quan trọng nhất vẫn là vùng khí hải kia.
Khí hải của cao thủ Thiên Phách sau khi độ kiếp kiên cố như bí cảnh, giống như là có thêm một vùng Tử Phủ.
Thử nghĩ mà xem, trước khi Lâm Nhất độ kiếp, chân nguyên đã có thể đối đầu với nhân tài kiệt xuất cảnh giới Thiên Phách tầng một. Nếu sau khi độ kiếp, hai đại khí hải đồng thời điều động, chân nguyên chắc chắn không đơn giản.
Nếu gặp Nguyên Hoành Thiên, dựa vào chân nguyên đã có thể áp đảo đối phương thì chưa chắc không thể đối đầu với cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng ba.
Nhưng giờ phút này cũng là bước ngoặt nguy hiểm nhất.
Cơ thể hấp thu một lượng lớn khí tinh nguyên, sau hai ngày đã đạt tới giới hạn, tất cả đều nhờ sự hỗ trợ của kiếm ý Thông Linh.
Điểm chết người nhất là kiếp Thiên Phách có thể buông xuống bất cứ lúc nào!
Dùng gần một nghìn năm trăm viên đan Tinh Thần kích hoạt kiếp Thiên Phách, không dám tưởng tượng sẽ đạt tới mức độ đáng sợ như thế nào. Nếu kiếm ý không gánh được, chỉ dựa vào chiến thể Thương Long thôi thì không thể chịu được lượng khí tinh nguyên lớn như thế, hắn sẽ lập tức nổ tan xác.
Lâm Nhất có thể cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể mình đã đạt tới mức độ xưa nay chưa từng có, chỉ cần cử động nhẹ là có thể bộc phát uy lực kinh khủng.
Nhưng điều kiện tiên quyết là vượt qua được bước ngoặt trước mắt.
Ngoài sơn cốc, ngựa Huyết Long hình mèo đứng trên ngọn cây cao chọc trời nhìn về phía sơn cốc với vẻ mặt cực kì nghiêm túc.
Bầu trời trên sơn cốc có lôi vân dày đặc tập trung, chúng chất chồng lên nhau không ngừng xoay tròn. Lốc xoáy lôi đình chưa thành hình kia mang lại cho người ta cảm giác tựa như vực sâu dưới địa ngục.
Không ai có thể lường trước được rốt cuộc lôi kiếp khủng khiếp như thế nào sẽ buông xuống.
Soạt!
Trong khung cảnh biến ảo khôn lường này, Lâm Nhất thành công thăng cấp lên Thiên Phách, đả thông vùng khí hải mới, ánh hào quang rực rỡ toả ra trước đó quay trở lại trong cơ thể, điên cuồng lan rộng trong vùng khí hải kia.
Đợi đến khi nó lan xuống dưới, vùng khí hải không ngừng mở rộng, chớp mắt đã đạt tới phạm vi có thể so sánh với vùng Tử Phủ.
Chỉ là vùng khí hải này không ổn định bằng vùng Tử Phủ, thỉnh thoảng có ánh sáng nổ tung như động tiên sắp sụp đổ.
Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt ngựa Huyết Long, nó ngẩng đầu lên nhìn lôi vân trên trời, vội vàng lùi về sau.
Rầm rầm!
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trước ánh sáng vàng này, xương cốt máu thịt, lục phủ ngũ tạng của hắn đều đang biến đổi nghiêng trời lệch đất. Răng rắc! Thủ phách trong thất phách Tiên Thiên gồm tâm, khẩu, nhĩ, tị, nhãn, thủ, túc dần mở ra. Khi khiếu huyệt được kích hoạt, một sức mạnh vô tận phóng thích, trong quá trình đả thông khí hải, khí tinh nguyên tôi luyện các tế bào trong cơ thể đến cực hạn. Trong bảy phách, Lâm Nhất chọn thủ phách làm đầu tiên, bất kể với tư cách là kiếm khách hay thi triển Nhật Diệu Thần Quyền đều liên quan rất nhiều đến tay. Chỉ cần đả thông phách này, chẳng những sinh thêm một vùng khí hải giúp chân nguyên có hiệu quả gấp hai lần mà còn giúp cho khí lực tăng lên gấp đôi. Cùng với đó là lực cánh tay cũng mạnh lên một cách không tưởng và tốc độ linh hoạt hơn. Đương nhiên thứ quan trọng nhất vẫn là vùng khí hải kia. Khí hải của cao thủ Thiên Phách sau khi độ kiếp kiên cố như bí cảnh, giống như là có thêm một vùng Tử Phủ. Thử nghĩ mà xem, trước khi Lâm Nhất độ kiếp, chân nguyên đã có thể đối đầu với nhân tài kiệt xuất cảnh giới Thiên Phách tầng một. Nếu sau khi độ kiếp, hai đại khí hải đồng thời điều động, chân nguyên chắc chắn không đơn giản. Nếu gặp Nguyên Hoành Thiên, dựa vào chân nguyên đã có thể áp đảo đối phương thì chưa chắc không thể đối đầu với cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng ba. Nhưng giờ phút này cũng là bước ngoặt nguy hiểm nhất. Cơ thể hấp thu một lượng lớn khí tinh nguyên, sau hai ngày đã đạt tới giới hạn, tất cả đều nhờ sự hỗ trợ của kiếm ý Thông Linh. Điểm chết người nhất là kiếp Thiên Phách có thể buông xuống bất cứ lúc nào! Dùng gần một nghìn năm trăm viên đan Tinh Thần kích hoạt kiếp Thiên Phách, không dám tưởng tượng sẽ đạt tới mức độ đáng sợ như thế nào. Nếu kiếm ý không gánh được, chỉ dựa vào chiến thể Thương Long thôi thì không thể chịu được lượng khí tinh nguyên lớn như thế, hắn sẽ lập tức nổ tan xác. Lâm Nhất có thể cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể mình đã đạt tới mức độ xưa nay chưa từng có, chỉ cần cử động nhẹ là có thể bộc phát uy lực kinh khủng. Nhưng điều kiện tiên quyết là vượt qua được bước ngoặt trước mắt. Ngoài sơn cốc, ngựa Huyết Long hình mèo đứng trên ngọn cây cao chọc trời nhìn về phía sơn cốc với vẻ mặt cực kì nghiêm túc. Bầu trời trên sơn cốc có lôi vân dày đặc tập trung, chúng chất chồng lên nhau không ngừng xoay tròn. Lốc xoáy lôi đình chưa thành hình kia mang lại cho người ta cảm giác tựa như vực sâu dưới địa ngục. Không ai có thể lường trước được rốt cuộc lôi kiếp khủng khiếp như thế nào sẽ buông xuống. Soạt! Trong khung cảnh biến ảo khôn lường này, Lâm Nhất thành công thăng cấp lên Thiên Phách, đả thông vùng khí hải mới, ánh hào quang rực rỡ toả ra trước đó quay trở lại trong cơ thể, điên cuồng lan rộng trong vùng khí hải kia. Đợi đến khi nó lan xuống dưới, vùng khí hải không ngừng mở rộng, chớp mắt đã đạt tới phạm vi có thể so sánh với vùng Tử Phủ. Chỉ là vùng khí hải này không ổn định bằng vùng Tử Phủ, thỉnh thoảng có ánh sáng nổ tung như động tiên sắp sụp đổ. Vẻ kinh ngạc thoáng qua trong mắt ngựa Huyết Long, nó ngẩng đầu lên nhìn lôi vân trên trời, vội vàng lùi về sau. Rầm rầm!