“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3409

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Luyện hoá yêu đan trước đã”.  Lâm Nhất dừng suy nghĩ, khoanh chân ngồi xuống, đặt hai tay lên đầu gối, yêu đan huyết diễm của Kim Ti Ma Viên bay lơ lửng ở trước mặt, huyết khí nồng đậm lập tức bao trùm cả người hắn.  Nhìn từ xa, huyết quang trên người Lâm Nhất phóng thẳng tận trời, toát ra lệ khí vô cùng đáng sợ trong bóng đêm.  Thanh Tiêu!  Tử Diên!  Lâm Nhất nhẩm niệm, hai đại kiếm quyết đồng thời vận chuyển, chân nguyên trong hai đại khí hải lập tức tràn ngập toàn thân.  Cánh hoa tím khổng lồ lặng lẽ hiện lên trên mặt đất, sau lưng là thần thụ Thanh Tiêu cao hàng trăm trượng đong đưa theo gió, tiếng sấm rền vang bên tai không dứt.  Khi hai đại kiếm quyết được thi triển, yêu đan huyết diễm trước mặt Lâm Nhất bị từng tia kiếm ý chân nguyên quấn lấy rồi nhanh chóng luyện hoá.  Shh! Shh!  Yêu đan liên tục toát ra ma vụ màu đen, đó là ma khí do kiếm ý bị chém đứt, thông thường yêu thú trên con đường thông thiên sẽ khó tránh được bị ma khí xâm nhập. Đối với võ giả ma đạo, hấp thu ma khí này để tiến hành luyện hoá, mặc dù nguy hiểm nhưng có thể ngưng tụ tà khí.  Nhưng đối với Lâm Nhất, nhiễm một ít cũng sẽ tạo thành tai hoạ vô tận, chỉ cần trái tim hướng kiếm của hắn bị ảnh hưởng một chút thôi cũng sẽ tẩu hoả nhập ma.  May mà kiếm ý cũng được coi là khắc tinh của ma khí này, lúc còn kiếm ý Thông Linh Lâm Nhất đã có thể dễ dàng chém đứt những ma khí này, bây giờ kiếm ý Thông Thiên sẽ chỉ càng dễ dàng hơn.Nửa canh giờ sau, yêu đan huyết diễm đột nhiên phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, Lâm Nhất mở mắt ra thì nhìn thấy tàn hồn của Kim Ti Ma Viên đang gào thét.  Vèo!  Tàn hồn bị kiếm ý luyện hoá đến mức không chịu nổi nữa, kêu gào thoát ra ngoài, lao thẳng về phía giữa hai đầu mày Lâm Nhất, muốn chiếm giữ thần hồn của hắn.  “Đi chết đi”.  Lâm Nhất điềm tĩnh khịt mũi.  Răng rắc!  Tàn hồn Kim Ti Ma Viên thoát ra bị kiếm ý bắn ra từ sâu trong mắt Lâm Nhất chém thành vô số mảnh nhỏ.  “Nấp kĩ thật đấy, nếu kiếm ý của ta không đủ sắc bén, dù không bị tàn hồn này đoạt xá, chỉ sợ ít nhiều cũng sẽ bị đồng hoá phần nào đó”.  Lâm Nhất lẩm bẩm, tại sao võ giả ma đạo lại có tính tình thất thường, không kiểm soát được ham muốn giết chóc.  Nhiều lúc cũng vì khi luyện hoá tà khí, họ bị tàn hồn của yêu thú đang ẩn nấp dung hợp bản tính của nó với bản thân võ giả.  Mầm hoạ được loại bỏ, tốc độ luyện hoá yêu đan của Lâm Nhất không còn kiêng dè gì nữa.   Dưới sự tấn công của kiếm ý, đan hạch màu vàng vỡ vụn rồi biến thành đường thẳng vàng chói mắt chiếu ra ngoài.

“Luyện hoá yêu đan trước đã”.  

Lâm Nhất dừng suy nghĩ, khoanh chân ngồi xuống, đặt hai tay lên đầu gối, yêu đan huyết diễm của Kim Ti Ma Viên bay lơ lửng ở trước mặt, huyết khí nồng đậm lập tức bao trùm cả người hắn.  

Nhìn từ xa, huyết quang trên người Lâm Nhất phóng thẳng tận trời, toát ra lệ khí vô cùng đáng sợ trong bóng đêm.  

Thanh Tiêu!  

Tử Diên!  

Lâm Nhất nhẩm niệm, hai đại kiếm quyết đồng thời vận chuyển, chân nguyên trong hai đại khí hải lập tức tràn ngập toàn thân.  

Cánh hoa tím khổng lồ lặng lẽ hiện lên trên mặt đất, sau lưng là thần thụ Thanh Tiêu cao hàng trăm trượng đong đưa theo gió, tiếng sấm rền vang bên tai không dứt.  

Khi hai đại kiếm quyết được thi triển, yêu đan huyết diễm trước mặt Lâm Nhất bị từng tia kiếm ý chân nguyên quấn lấy rồi nhanh chóng luyện hoá.  

Shh! Shh!  

Yêu đan liên tục toát ra ma vụ màu đen, đó là ma khí do kiếm ý bị chém đứt, thông thường yêu thú trên con đường thông thiên sẽ khó tránh được bị ma khí xâm nhập. Đối với võ giả ma đạo, hấp thu ma khí này để tiến hành luyện hoá, mặc dù nguy hiểm nhưng có thể ngưng tụ tà khí.  

Nhưng đối với Lâm Nhất, nhiễm một ít cũng sẽ tạo thành tai hoạ vô tận, chỉ cần trái tim hướng kiếm của hắn bị ảnh hưởng một chút thôi cũng sẽ tẩu hoả nhập ma.  

May mà kiếm ý cũng được coi là khắc tinh của ma khí này, lúc còn kiếm ý Thông Linh Lâm Nhất đã có thể dễ dàng chém đứt những ma khí này, bây giờ kiếm ý Thông Thiên sẽ chỉ càng dễ dàng hơn.

Nửa canh giờ sau, yêu đan huyết diễm đột nhiên phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, Lâm Nhất mở mắt ra thì nhìn thấy tàn hồn của Kim Ti Ma Viên đang gào thét.  

Vèo!  

Tàn hồn bị kiếm ý luyện hoá đến mức không chịu nổi nữa, kêu gào thoát ra ngoài, lao thẳng về phía giữa hai đầu mày Lâm Nhất, muốn chiếm giữ thần hồn của hắn.  

“Đi chết đi”.  

Lâm Nhất điềm tĩnh khịt mũi.  

Răng rắc!  

Tàn hồn Kim Ti Ma Viên thoát ra bị kiếm ý bắn ra từ sâu trong mắt Lâm Nhất chém thành vô số mảnh nhỏ.  

“Nấp kĩ thật đấy, nếu kiếm ý của ta không đủ sắc bén, dù không bị tàn hồn này đoạt xá, chỉ sợ ít nhiều cũng sẽ bị đồng hoá phần nào đó”.  

Lâm Nhất lẩm bẩm, tại sao võ giả ma đạo lại có tính tình thất thường, không kiểm soát được ham muốn giết chóc.  

Nhiều lúc cũng vì khi luyện hoá tà khí, họ bị tàn hồn của yêu thú đang ẩn nấp dung hợp bản tính của nó với bản thân võ giả.  

Mầm hoạ được loại bỏ, tốc độ luyện hoá yêu đan của Lâm Nhất không còn kiêng dè gì nữa.   

Dưới sự tấn công của kiếm ý, đan hạch màu vàng vỡ vụn rồi biến thành đường thẳng vàng chói mắt chiếu ra ngoài.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… “Luyện hoá yêu đan trước đã”.  Lâm Nhất dừng suy nghĩ, khoanh chân ngồi xuống, đặt hai tay lên đầu gối, yêu đan huyết diễm của Kim Ti Ma Viên bay lơ lửng ở trước mặt, huyết khí nồng đậm lập tức bao trùm cả người hắn.  Nhìn từ xa, huyết quang trên người Lâm Nhất phóng thẳng tận trời, toát ra lệ khí vô cùng đáng sợ trong bóng đêm.  Thanh Tiêu!  Tử Diên!  Lâm Nhất nhẩm niệm, hai đại kiếm quyết đồng thời vận chuyển, chân nguyên trong hai đại khí hải lập tức tràn ngập toàn thân.  Cánh hoa tím khổng lồ lặng lẽ hiện lên trên mặt đất, sau lưng là thần thụ Thanh Tiêu cao hàng trăm trượng đong đưa theo gió, tiếng sấm rền vang bên tai không dứt.  Khi hai đại kiếm quyết được thi triển, yêu đan huyết diễm trước mặt Lâm Nhất bị từng tia kiếm ý chân nguyên quấn lấy rồi nhanh chóng luyện hoá.  Shh! Shh!  Yêu đan liên tục toát ra ma vụ màu đen, đó là ma khí do kiếm ý bị chém đứt, thông thường yêu thú trên con đường thông thiên sẽ khó tránh được bị ma khí xâm nhập. Đối với võ giả ma đạo, hấp thu ma khí này để tiến hành luyện hoá, mặc dù nguy hiểm nhưng có thể ngưng tụ tà khí.  Nhưng đối với Lâm Nhất, nhiễm một ít cũng sẽ tạo thành tai hoạ vô tận, chỉ cần trái tim hướng kiếm của hắn bị ảnh hưởng một chút thôi cũng sẽ tẩu hoả nhập ma.  May mà kiếm ý cũng được coi là khắc tinh của ma khí này, lúc còn kiếm ý Thông Linh Lâm Nhất đã có thể dễ dàng chém đứt những ma khí này, bây giờ kiếm ý Thông Thiên sẽ chỉ càng dễ dàng hơn.Nửa canh giờ sau, yêu đan huyết diễm đột nhiên phát ra tiếng kêu gào thảm thiết, Lâm Nhất mở mắt ra thì nhìn thấy tàn hồn của Kim Ti Ma Viên đang gào thét.  Vèo!  Tàn hồn bị kiếm ý luyện hoá đến mức không chịu nổi nữa, kêu gào thoát ra ngoài, lao thẳng về phía giữa hai đầu mày Lâm Nhất, muốn chiếm giữ thần hồn của hắn.  “Đi chết đi”.  Lâm Nhất điềm tĩnh khịt mũi.  Răng rắc!  Tàn hồn Kim Ti Ma Viên thoát ra bị kiếm ý bắn ra từ sâu trong mắt Lâm Nhất chém thành vô số mảnh nhỏ.  “Nấp kĩ thật đấy, nếu kiếm ý của ta không đủ sắc bén, dù không bị tàn hồn này đoạt xá, chỉ sợ ít nhiều cũng sẽ bị đồng hoá phần nào đó”.  Lâm Nhất lẩm bẩm, tại sao võ giả ma đạo lại có tính tình thất thường, không kiểm soát được ham muốn giết chóc.  Nhiều lúc cũng vì khi luyện hoá tà khí, họ bị tàn hồn của yêu thú đang ẩn nấp dung hợp bản tính của nó với bản thân võ giả.  Mầm hoạ được loại bỏ, tốc độ luyện hoá yêu đan của Lâm Nhất không còn kiêng dè gì nữa.   Dưới sự tấn công của kiếm ý, đan hạch màu vàng vỡ vụn rồi biến thành đường thẳng vàng chói mắt chiếu ra ngoài.

Chương 3409