“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3447

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trái lại, một vài bức hình và hoa văn trong di tích đã làm hắn hiểu biết hơn về Thương Long Cấm Giới này. Kiến trúc của khu vực này hình như là đối xứng với ngôi sao trên bầu trời Thương Long. Thương Long có bảy ngôi sao lớn, mỗi ngôi sao lớn có mười tám ngôi sao nhỏ vờn quanh, tổng thể có khoảng một trăm hai mươi sáu ngôi.  "Nếu đúng là vậy thì không gian tên Thương Long Cấm Giới sẽ có khoảng một trăm hai mươi sáu truyền thừa và bảy truyền thừa lớn tương ứng với Thương Long bảy tinh tú..."  Lâm Nhất đứng trước một bức tượng không trọn vẹn, quan sát những bức họa bên trên.  Nếu vậy, thực ra toàn bộ Thương Long Cấm Giới chính là một tòa đại trận do một trăm hai mươi sáu tông môn và bảy môn phái lớn tạo thành.  Con đường thông thiên chia làm bốn khu vực lớn là Thương Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ. Nếu mỗi cái Cấm Giới của một khu vực là một tòa đại trận thì chẳng phải có thể lắp rạp lại.  Trời đất, vậy kia phải là một tòa trận pháp khủng bố cỡ nào chứ.  Lâm Nhất ngẫm nghĩ một hồi chỉ cảm thấy tê cả da đầu và khó có thể tin.  Mãi một lúc lâu sau, Lâm Nhất mới hoàn hồn lại, tiếp tục tìm kiếm trong mảnh di tích này. Hắn càng ngày càng tìm hiểu được nhiều tin tức hơn, một trăm hai mươi sáu cái truyền thừa lần lượt chôn giấu ở trong một trăm hai mươi sáu tòa Tinh Cung. Truyền thừa mạnh hơn thì ở trong bảy tinh tú của Thương Long lần lượt là Thiên, Nguyệt, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.  Nó cũng chính là Nhật Diệu Tinh Cung, Nguyệt Diệu Tinh Cung, Kim Diệu Tinh Cung... Thổ Diệu Tinh Cung.Đợi đến khi toàn bộ truyền thừa của Tinh Cung đều được mở ra thì Thương Long bảo điện - truyền thừa quan trọng nhất trong cấm giới cũng sẽ xuất hiện trong mảnh không gian thần bí này.  "Mình cũng không cần để ý tới những Tinh Cung bình thường kia, trực tiếp xông thẳng đến Tinh Cung đại biểu cho Thương Long bảy tinh tú là được".  Chẳng mấy chốc, trong lòng Lâm Nhất đã có quyết định. Mấy tin tức này có thể tìm được trong di tích nên chắc cũng không phải bí mật gì, chưa biết chừng đám giới vực cấp cao kia chưa tiến vào đã biết trước rồi. Lâm Nhất cũng không có thuận tay phá hủy những bức họa không hoàn chỉnh kia. Coi như tìm được vài tin tức hữu ích, nhưng bảo vật chân chính lại chẳng thấy bóng dáng đâu. Điều này khiến Lâm Nhất có hơi thất vọng. Hai tiếng sau, Lâm Nhất bỗng dừng chân, bị cảnh tượng khủng bố trước mắt dọa ngây người. Không gian ở chỗ kia hoàn toàn vỡ vụn, từng tảng đá lớn nổi lơ lưng, bên trên là vô số cái xác. Nhìn ra xa là vô viên vô tận, chắc phải hơn mấy chục ngàn tảng đá. Điều khiến Lâm Nhất hoảng sợ là trong số những cái xác ấy đa số đều là Tinh Quân thượng cổ. Nhiều Tinh Quân thượng cổ như vậy đều chết trận? Không những hắn mà những anh tài kiệt xuất của các giới vực cấp cao cũng chấn động trước cảnh tượng ấy. Sau nỗi hoảng sợ là sự điên cuồng bắn ra trong mắt. Bất cứ cái xác Tinh Quân nào cũng đồng nghĩa với một hòn đảo bảo vật cực kỳ quý giá. Huống chi là xác của Tinh Quân thượng cổ. Bên trong ít nhất cũng có Thiên Tinh Châu nên đương nhiên là vô giá. Nếu có đạo binh hay trong túi trữ vật còn giữ lại ngọc giản ghi lại công pháp gì đó cũng coi như là một kỳ ngộ hiếm có.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trái lại, một vài bức hình và hoa văn trong di tích đã làm hắn hiểu biết hơn về Thương Long Cấm Giới này. Kiến trúc của khu vực này hình như là đối xứng với ngôi sao trên bầu trời Thương Long. Thương Long có bảy ngôi sao lớn, mỗi ngôi sao lớn có mười tám ngôi sao nhỏ vờn quanh, tổng thể có khoảng một trăm hai mươi sáu ngôi.  "Nếu đúng là vậy thì không gian tên Thương Long Cấm Giới sẽ có khoảng một trăm hai mươi sáu truyền thừa và bảy truyền thừa lớn tương ứng với Thương Long bảy tinh tú..."  Lâm Nhất đứng trước một bức tượng không trọn vẹn, quan sát những bức họa bên trên.  Nếu vậy, thực ra toàn bộ Thương Long Cấm Giới chính là một tòa đại trận do một trăm hai mươi sáu tông môn và bảy môn phái lớn tạo thành.  Con đường thông thiên chia làm bốn khu vực lớn là Thương Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ. Nếu mỗi cái Cấm Giới của một khu vực là một tòa đại trận thì chẳng phải có thể lắp rạp lại.  Trời đất, vậy kia phải là một tòa trận pháp khủng bố cỡ nào chứ.  Lâm Nhất ngẫm nghĩ một hồi chỉ cảm thấy tê cả da đầu và khó có thể tin.  Mãi một lúc lâu sau, Lâm Nhất mới hoàn hồn lại, tiếp tục tìm kiếm trong mảnh di tích này. Hắn càng ngày càng tìm hiểu được nhiều tin tức hơn, một trăm hai mươi sáu cái truyền thừa lần lượt chôn giấu ở trong một trăm hai mươi sáu tòa Tinh Cung. Truyền thừa mạnh hơn thì ở trong bảy tinh tú của Thương Long lần lượt là Thiên, Nguyệt, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.  Nó cũng chính là Nhật Diệu Tinh Cung, Nguyệt Diệu Tinh Cung, Kim Diệu Tinh Cung... Thổ Diệu Tinh Cung.Đợi đến khi toàn bộ truyền thừa của Tinh Cung đều được mở ra thì Thương Long bảo điện - truyền thừa quan trọng nhất trong cấm giới cũng sẽ xuất hiện trong mảnh không gian thần bí này.  "Mình cũng không cần để ý tới những Tinh Cung bình thường kia, trực tiếp xông thẳng đến Tinh Cung đại biểu cho Thương Long bảy tinh tú là được".  Chẳng mấy chốc, trong lòng Lâm Nhất đã có quyết định. Mấy tin tức này có thể tìm được trong di tích nên chắc cũng không phải bí mật gì, chưa biết chừng đám giới vực cấp cao kia chưa tiến vào đã biết trước rồi. Lâm Nhất cũng không có thuận tay phá hủy những bức họa không hoàn chỉnh kia. Coi như tìm được vài tin tức hữu ích, nhưng bảo vật chân chính lại chẳng thấy bóng dáng đâu. Điều này khiến Lâm Nhất có hơi thất vọng. Hai tiếng sau, Lâm Nhất bỗng dừng chân, bị cảnh tượng khủng bố trước mắt dọa ngây người. Không gian ở chỗ kia hoàn toàn vỡ vụn, từng tảng đá lớn nổi lơ lưng, bên trên là vô số cái xác. Nhìn ra xa là vô viên vô tận, chắc phải hơn mấy chục ngàn tảng đá. Điều khiến Lâm Nhất hoảng sợ là trong số những cái xác ấy đa số đều là Tinh Quân thượng cổ. Nhiều Tinh Quân thượng cổ như vậy đều chết trận? Không những hắn mà những anh tài kiệt xuất của các giới vực cấp cao cũng chấn động trước cảnh tượng ấy. Sau nỗi hoảng sợ là sự điên cuồng bắn ra trong mắt. Bất cứ cái xác Tinh Quân nào cũng đồng nghĩa với một hòn đảo bảo vật cực kỳ quý giá. Huống chi là xác của Tinh Quân thượng cổ. Bên trong ít nhất cũng có Thiên Tinh Châu nên đương nhiên là vô giá. Nếu có đạo binh hay trong túi trữ vật còn giữ lại ngọc giản ghi lại công pháp gì đó cũng coi như là một kỳ ngộ hiếm có.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trái lại, một vài bức hình và hoa văn trong di tích đã làm hắn hiểu biết hơn về Thương Long Cấm Giới này. Kiến trúc của khu vực này hình như là đối xứng với ngôi sao trên bầu trời Thương Long. Thương Long có bảy ngôi sao lớn, mỗi ngôi sao lớn có mười tám ngôi sao nhỏ vờn quanh, tổng thể có khoảng một trăm hai mươi sáu ngôi.  "Nếu đúng là vậy thì không gian tên Thương Long Cấm Giới sẽ có khoảng một trăm hai mươi sáu truyền thừa và bảy truyền thừa lớn tương ứng với Thương Long bảy tinh tú..."  Lâm Nhất đứng trước một bức tượng không trọn vẹn, quan sát những bức họa bên trên.  Nếu vậy, thực ra toàn bộ Thương Long Cấm Giới chính là một tòa đại trận do một trăm hai mươi sáu tông môn và bảy môn phái lớn tạo thành.  Con đường thông thiên chia làm bốn khu vực lớn là Thương Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ. Nếu mỗi cái Cấm Giới của một khu vực là một tòa đại trận thì chẳng phải có thể lắp rạp lại.  Trời đất, vậy kia phải là một tòa trận pháp khủng bố cỡ nào chứ.  Lâm Nhất ngẫm nghĩ một hồi chỉ cảm thấy tê cả da đầu và khó có thể tin.  Mãi một lúc lâu sau, Lâm Nhất mới hoàn hồn lại, tiếp tục tìm kiếm trong mảnh di tích này. Hắn càng ngày càng tìm hiểu được nhiều tin tức hơn, một trăm hai mươi sáu cái truyền thừa lần lượt chôn giấu ở trong một trăm hai mươi sáu tòa Tinh Cung. Truyền thừa mạnh hơn thì ở trong bảy tinh tú của Thương Long lần lượt là Thiên, Nguyệt, Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ.  Nó cũng chính là Nhật Diệu Tinh Cung, Nguyệt Diệu Tinh Cung, Kim Diệu Tinh Cung... Thổ Diệu Tinh Cung.Đợi đến khi toàn bộ truyền thừa của Tinh Cung đều được mở ra thì Thương Long bảo điện - truyền thừa quan trọng nhất trong cấm giới cũng sẽ xuất hiện trong mảnh không gian thần bí này.  "Mình cũng không cần để ý tới những Tinh Cung bình thường kia, trực tiếp xông thẳng đến Tinh Cung đại biểu cho Thương Long bảy tinh tú là được".  Chẳng mấy chốc, trong lòng Lâm Nhất đã có quyết định. Mấy tin tức này có thể tìm được trong di tích nên chắc cũng không phải bí mật gì, chưa biết chừng đám giới vực cấp cao kia chưa tiến vào đã biết trước rồi. Lâm Nhất cũng không có thuận tay phá hủy những bức họa không hoàn chỉnh kia. Coi như tìm được vài tin tức hữu ích, nhưng bảo vật chân chính lại chẳng thấy bóng dáng đâu. Điều này khiến Lâm Nhất có hơi thất vọng. Hai tiếng sau, Lâm Nhất bỗng dừng chân, bị cảnh tượng khủng bố trước mắt dọa ngây người. Không gian ở chỗ kia hoàn toàn vỡ vụn, từng tảng đá lớn nổi lơ lưng, bên trên là vô số cái xác. Nhìn ra xa là vô viên vô tận, chắc phải hơn mấy chục ngàn tảng đá. Điều khiến Lâm Nhất hoảng sợ là trong số những cái xác ấy đa số đều là Tinh Quân thượng cổ. Nhiều Tinh Quân thượng cổ như vậy đều chết trận? Không những hắn mà những anh tài kiệt xuất của các giới vực cấp cao cũng chấn động trước cảnh tượng ấy. Sau nỗi hoảng sợ là sự điên cuồng bắn ra trong mắt. Bất cứ cái xác Tinh Quân nào cũng đồng nghĩa với một hòn đảo bảo vật cực kỳ quý giá. Huống chi là xác của Tinh Quân thượng cổ. Bên trong ít nhất cũng có Thiên Tinh Châu nên đương nhiên là vô giá. Nếu có đạo binh hay trong túi trữ vật còn giữ lại ngọc giản ghi lại công pháp gì đó cũng coi như là một kỳ ngộ hiếm có.

Chương 3447