“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3520

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Ở trong mắt Lâm Nhất, mặt trời kia gần như chiếm trọn đôi mắt hắn, lúc này sắc mặt hắn cũng trở nên nghiêm túc, Tử Diên Kiếm Quyết và Thanh Tiêu Kiếm Quyết đồng thời thôi động, chân nguyên do hai loại kiếm quyết phóng thích nhanh chóng tràn vào lòng bàn tay.  Thình thịch! Thình thịch!  Đồng thời tim hắn cũng đập thình thịch, chiến thể Thương Long lặng lẽ thôi động, Long Viêm màu đen từ từ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.  Ầm ầm!  Khi Long Viêm và chân nguyên dung hợp với nhau, một luồng long uy gào thét bắn ra từ trong cơ thể.  “Bát Ấn Tề Khai, Thương Long Phần Thiên Thủ!”  Chân nguyên, khí lực, Long Viêm, kiếm uy Thương Long, lần đầu tiên Lâm Nhất dung hợp tất cả vào Thương Long Phần Thiên Thủ. Sau khi thăng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng hai, Lâm Nhất chưa bao giờ tiêu hao tinh lực như lúc này, nhưng uy lực của Thương Long Phần Thiên Thủ mới này cũng không làm hắn thất vọng.  Răng rắc!  Long Viêm màu đen xuất hiện, long trảo khổng lồ như cấu xé cả vùng trời, vừa xuất hiện đã cuốn theo kiếm uy vô tận. Nó giống như một thanh kiếm khổng lồ đâm thủng đất trời, đối đầu trực diện với Đại Nhật Toái Tinh Chưởng đang đánh tới kia.Bùm!  Long trảo và mặt trời đối đầu kịch liệt, năng lượng cuồng bạo phóng thẳng lên bầu trời đảo Phù Không như bão tố.  Vô số dư chấn Long Viêm và mảnh vỡ mặt trời như sao trời vỡ vụn xẹt qua chân trời tối tăm, rơi xuống những dãy núi và rừng rậm trên đảo.  Ầm ầm!  Tiếng nổ mạnh vang vọng không ngừng trên đảo, cuộc đối đầu kinh thiên động địa này lập tức gây xôn xao.  “Là Lâm Nhất!”  “Là Lâm Nhất và Phong Huyền Dực!”  Chẳng mấy chốc đã có người nhận ra long trảo kia là võ học Tạo Hoá mà Lâm Nhất từng thi triển, tất cả võ giả trên đảo đều vô cùng kinh ngạc và chấn động.  Hồng hộc!  Sau một chiêu này, hai bóng dáng đang quấn lấy nhau trên bầu trời đều lùi nhanh về phía sau.  Từng ánh mắt xuyên qua bầu trời đen kịt nhìn thẳng vào hai người.  Đây vốn chỉ là một cuộc giao đấu trong khe núi, nhưng sau khi đánh nhau thật lại tạo thành dư chấn quá lớn, ngay tức khắc thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trên đảo.  So với cuộc chiến giữa Lâm Nhất và Phong Huyền Dực, điều khiến người ta ngạc nhiên hơn là sau chiêu thức kinh thiên động địa này, có vẻ như Lâm Nhất không chịu thiệt quá lớn.  “Đầu tiên là giết Liễu Mộ, sau đó đánh bại Thạch Huyên, Tống Nhuệ, bây giờ còn đánh nhau với Phong Huyền Dực, Lâm Nhất đúng là không sợ trời không sợ đất”.  “Chắc là họ đang tranh giành truyền thừa của Nhật Diệu Tinh Cung đấy, có lẽ lần này Lâm Nhất đá phải tấm ván sắt rồi...”  Trong những ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhất đều khó giấu được vẻ chấn động, thậm chí sâu trong lòng họ còn có chút kích động. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Ở trong mắt Lâm Nhất, mặt trời kia gần như chiếm trọn đôi mắt hắn, lúc này sắc mặt hắn cũng trở nên nghiêm túc, Tử Diên Kiếm Quyết và Thanh Tiêu Kiếm Quyết đồng thời thôi động, chân nguyên do hai loại kiếm quyết phóng thích nhanh chóng tràn vào lòng bàn tay.  Thình thịch! Thình thịch!  Đồng thời tim hắn cũng đập thình thịch, chiến thể Thương Long lặng lẽ thôi động, Long Viêm màu đen từ từ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.  Ầm ầm!  Khi Long Viêm và chân nguyên dung hợp với nhau, một luồng long uy gào thét bắn ra từ trong cơ thể.  “Bát Ấn Tề Khai, Thương Long Phần Thiên Thủ!”  Chân nguyên, khí lực, Long Viêm, kiếm uy Thương Long, lần đầu tiên Lâm Nhất dung hợp tất cả vào Thương Long Phần Thiên Thủ. Sau khi thăng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng hai, Lâm Nhất chưa bao giờ tiêu hao tinh lực như lúc này, nhưng uy lực của Thương Long Phần Thiên Thủ mới này cũng không làm hắn thất vọng.  Răng rắc!  Long Viêm màu đen xuất hiện, long trảo khổng lồ như cấu xé cả vùng trời, vừa xuất hiện đã cuốn theo kiếm uy vô tận. Nó giống như một thanh kiếm khổng lồ đâm thủng đất trời, đối đầu trực diện với Đại Nhật Toái Tinh Chưởng đang đánh tới kia.Bùm!  Long trảo và mặt trời đối đầu kịch liệt, năng lượng cuồng bạo phóng thẳng lên bầu trời đảo Phù Không như bão tố.  Vô số dư chấn Long Viêm và mảnh vỡ mặt trời như sao trời vỡ vụn xẹt qua chân trời tối tăm, rơi xuống những dãy núi và rừng rậm trên đảo.  Ầm ầm!  Tiếng nổ mạnh vang vọng không ngừng trên đảo, cuộc đối đầu kinh thiên động địa này lập tức gây xôn xao.  “Là Lâm Nhất!”  “Là Lâm Nhất và Phong Huyền Dực!”  Chẳng mấy chốc đã có người nhận ra long trảo kia là võ học Tạo Hoá mà Lâm Nhất từng thi triển, tất cả võ giả trên đảo đều vô cùng kinh ngạc và chấn động.  Hồng hộc!  Sau một chiêu này, hai bóng dáng đang quấn lấy nhau trên bầu trời đều lùi nhanh về phía sau.  Từng ánh mắt xuyên qua bầu trời đen kịt nhìn thẳng vào hai người.  Đây vốn chỉ là một cuộc giao đấu trong khe núi, nhưng sau khi đánh nhau thật lại tạo thành dư chấn quá lớn, ngay tức khắc thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trên đảo.  So với cuộc chiến giữa Lâm Nhất và Phong Huyền Dực, điều khiến người ta ngạc nhiên hơn là sau chiêu thức kinh thiên động địa này, có vẻ như Lâm Nhất không chịu thiệt quá lớn.  “Đầu tiên là giết Liễu Mộ, sau đó đánh bại Thạch Huyên, Tống Nhuệ, bây giờ còn đánh nhau với Phong Huyền Dực, Lâm Nhất đúng là không sợ trời không sợ đất”.  “Chắc là họ đang tranh giành truyền thừa của Nhật Diệu Tinh Cung đấy, có lẽ lần này Lâm Nhất đá phải tấm ván sắt rồi...”  Trong những ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhất đều khó giấu được vẻ chấn động, thậm chí sâu trong lòng họ còn có chút kích động. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Ở trong mắt Lâm Nhất, mặt trời kia gần như chiếm trọn đôi mắt hắn, lúc này sắc mặt hắn cũng trở nên nghiêm túc, Tử Diên Kiếm Quyết và Thanh Tiêu Kiếm Quyết đồng thời thôi động, chân nguyên do hai loại kiếm quyết phóng thích nhanh chóng tràn vào lòng bàn tay.  Thình thịch! Thình thịch!  Đồng thời tim hắn cũng đập thình thịch, chiến thể Thương Long lặng lẽ thôi động, Long Viêm màu đen từ từ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.  Ầm ầm!  Khi Long Viêm và chân nguyên dung hợp với nhau, một luồng long uy gào thét bắn ra từ trong cơ thể.  “Bát Ấn Tề Khai, Thương Long Phần Thiên Thủ!”  Chân nguyên, khí lực, Long Viêm, kiếm uy Thương Long, lần đầu tiên Lâm Nhất dung hợp tất cả vào Thương Long Phần Thiên Thủ. Sau khi thăng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng hai, Lâm Nhất chưa bao giờ tiêu hao tinh lực như lúc này, nhưng uy lực của Thương Long Phần Thiên Thủ mới này cũng không làm hắn thất vọng.  Răng rắc!  Long Viêm màu đen xuất hiện, long trảo khổng lồ như cấu xé cả vùng trời, vừa xuất hiện đã cuốn theo kiếm uy vô tận. Nó giống như một thanh kiếm khổng lồ đâm thủng đất trời, đối đầu trực diện với Đại Nhật Toái Tinh Chưởng đang đánh tới kia.Bùm!  Long trảo và mặt trời đối đầu kịch liệt, năng lượng cuồng bạo phóng thẳng lên bầu trời đảo Phù Không như bão tố.  Vô số dư chấn Long Viêm và mảnh vỡ mặt trời như sao trời vỡ vụn xẹt qua chân trời tối tăm, rơi xuống những dãy núi và rừng rậm trên đảo.  Ầm ầm!  Tiếng nổ mạnh vang vọng không ngừng trên đảo, cuộc đối đầu kinh thiên động địa này lập tức gây xôn xao.  “Là Lâm Nhất!”  “Là Lâm Nhất và Phong Huyền Dực!”  Chẳng mấy chốc đã có người nhận ra long trảo kia là võ học Tạo Hoá mà Lâm Nhất từng thi triển, tất cả võ giả trên đảo đều vô cùng kinh ngạc và chấn động.  Hồng hộc!  Sau một chiêu này, hai bóng dáng đang quấn lấy nhau trên bầu trời đều lùi nhanh về phía sau.  Từng ánh mắt xuyên qua bầu trời đen kịt nhìn thẳng vào hai người.  Đây vốn chỉ là một cuộc giao đấu trong khe núi, nhưng sau khi đánh nhau thật lại tạo thành dư chấn quá lớn, ngay tức khắc thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trên đảo.  So với cuộc chiến giữa Lâm Nhất và Phong Huyền Dực, điều khiến người ta ngạc nhiên hơn là sau chiêu thức kinh thiên động địa này, có vẻ như Lâm Nhất không chịu thiệt quá lớn.  “Đầu tiên là giết Liễu Mộ, sau đó đánh bại Thạch Huyên, Tống Nhuệ, bây giờ còn đánh nhau với Phong Huyền Dực, Lâm Nhất đúng là không sợ trời không sợ đất”.  “Chắc là họ đang tranh giành truyền thừa của Nhật Diệu Tinh Cung đấy, có lẽ lần này Lâm Nhất đá phải tấm ván sắt rồi...”  Trong những ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhất đều khó giấu được vẻ chấn động, thậm chí sâu trong lòng họ còn có chút kích động. 

Chương 3520