“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…
Chương 3528
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trái tim của những người nhìn thấy cảnh đó lập tức vọt lên tận cổ, chiêu vồ giết cỡ đó thật sự quá kinh khủng. Uy áp khủng bố của con phượng hoàng lửa kia đốt cháy toàn bộ ma vân trên trời, thoáng chốc đã cháy rụi. Không còn ma vân che phủ, ánh sao trên trời lập tức chiếu rọi xuống, nơi đi qua rực rỡ lấp lánh khiến con phượng hoàng kia càng sáng lạn lộng lẫy hơn. Ầm! Ngay khi mọi người cảm thấy Lâm Nhất khó mà ngăn cản được thì bầu trời chợt vang lên tiếng rồng ngâm. Một con Giao Long lôi hỏa màu tím xuyên thủng vòm trời hung hăng đâm về phía con phượng hoàng kia. Kia chính là đạo khí tuyệt phẩm, roi Tử Diễm Lôi Hoàng! Đạo binh này có nguồn gốc cổ xưa, Nguyệt Vi Vi còn chưa khuất phục được một cái long hồn, dù thực lực hiện nay của Lâm Nhất rất phi phàm cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát huy được một phần mười sức mạnh của nó. Nhưng chỉ một phần mười sức mạnh đó thôi, một khi thi triển lập tức đánh thẳng lên người đối phương lộ ra khí thế bàng bạc. "Cút!" Lâm Nhất cau mày, khuôn mặt anh tuấn không giận mà uy. Hắn cầm sợi roi trong tay, lơ lửng giữa trời giống như Lôi Hoàng thượng cổ đứng trên chư thiên điều khiển Giao Long, chinh chiến thiên hạ. Ầm! Trong tiếng nổ rung trời chợt truyền ra tiếng gào thét của phượng hoàng lửa. Con phượng hoàng lửa khổng lồ giữa không trung thoáng chốc đã bị quất chia năm xẻ bảy. Phong Huyền Dực không ai bì nổi hiện ra cơ thể rồi phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp bay ngược ra ngoài. "Chẳng phải muốn biết con bài chưa lật của ta hả? Như ngươi mong muốn luôn!" Lâm Nhất mặc một bộ áo xanh, lưng đeo hộp kiếm, lơ lửng giữa trời, tóc dài phấp phới toát ra một khí thế sắc bén chưa bao giờ có. Lực lượng Thương Long không ngừng tràn vào roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hư ảnh Giao Long khủng bố kia ầm ầm trướng to, trên đầu chậm rãi mọc ra sừng. Cùng với tiếng gầm thét của nó, cổ tay Lâm Nhất khẽ vung, chiếc roi kéo ra một tia sét giữa không trung, lôi hỏa rợp trời vần vũ nhanh như chớp đuổi theo Phong Huyền Dực bị quất bay. "Vạn Nha Toát Tinh Không!" Sắc mặt Phong Huyền Dực chợt thay đổi. Trong Mặt Trời đằng sau bay ra vô số con quạ lửa che kín bầu trời, cùng lúc đó hắn ta cũng giơ chưởng đón đỡ. Rắc! Roi Tử Diễm Lôi Hoàng lập tức bị cản lại, nhưng sức mạnh khủng bố cũng đánh Phong Huyền Dực bay ra ngoài, sắc mặt cũng trắng bệch đi rất nhiều. Vụt! Phong Huyền Dực còn chưa kịp đứng vững thì không trung đằng sau đã bị một màu máu nhuộm đẫm, lại là ngựa Huyết Long cầm roi Huyết Mãng đánh tới. Ma côn Thiên Khôn khó mà đánh trúng đối phương, đao Hư Ẩn đánh sáp lá cà lại quá nguy hiểm, con người ngựa Huyết Long khẽ đảo đã nghĩ ra dùng roi Huyết Mãng phối hợp với Lâm Nhất. "Con mèo chết tiệt!"
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trái tim của những người nhìn thấy cảnh đó lập tức vọt lên tận cổ, chiêu vồ giết cỡ đó thật sự quá kinh khủng. Uy áp khủng bố của con phượng hoàng lửa kia đốt cháy toàn bộ ma vân trên trời, thoáng chốc đã cháy rụi. Không còn ma vân che phủ, ánh sao trên trời lập tức chiếu rọi xuống, nơi đi qua rực rỡ lấp lánh khiến con phượng hoàng kia càng sáng lạn lộng lẫy hơn. Ầm! Ngay khi mọi người cảm thấy Lâm Nhất khó mà ngăn cản được thì bầu trời chợt vang lên tiếng rồng ngâm. Một con Giao Long lôi hỏa màu tím xuyên thủng vòm trời hung hăng đâm về phía con phượng hoàng kia. Kia chính là đạo khí tuyệt phẩm, roi Tử Diễm Lôi Hoàng! Đạo binh này có nguồn gốc cổ xưa, Nguyệt Vi Vi còn chưa khuất phục được một cái long hồn, dù thực lực hiện nay của Lâm Nhất rất phi phàm cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát huy được một phần mười sức mạnh của nó. Nhưng chỉ một phần mười sức mạnh đó thôi, một khi thi triển lập tức đánh thẳng lên người đối phương lộ ra khí thế bàng bạc. "Cút!" Lâm Nhất cau mày, khuôn mặt anh tuấn không giận mà uy. Hắn cầm sợi roi trong tay, lơ lửng giữa trời giống như Lôi Hoàng thượng cổ đứng trên chư thiên điều khiển Giao Long, chinh chiến thiên hạ. Ầm! Trong tiếng nổ rung trời chợt truyền ra tiếng gào thét của phượng hoàng lửa. Con phượng hoàng lửa khổng lồ giữa không trung thoáng chốc đã bị quất chia năm xẻ bảy. Phong Huyền Dực không ai bì nổi hiện ra cơ thể rồi phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp bay ngược ra ngoài. "Chẳng phải muốn biết con bài chưa lật của ta hả? Như ngươi mong muốn luôn!" Lâm Nhất mặc một bộ áo xanh, lưng đeo hộp kiếm, lơ lửng giữa trời, tóc dài phấp phới toát ra một khí thế sắc bén chưa bao giờ có. Lực lượng Thương Long không ngừng tràn vào roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hư ảnh Giao Long khủng bố kia ầm ầm trướng to, trên đầu chậm rãi mọc ra sừng. Cùng với tiếng gầm thét của nó, cổ tay Lâm Nhất khẽ vung, chiếc roi kéo ra một tia sét giữa không trung, lôi hỏa rợp trời vần vũ nhanh như chớp đuổi theo Phong Huyền Dực bị quất bay. "Vạn Nha Toát Tinh Không!" Sắc mặt Phong Huyền Dực chợt thay đổi. Trong Mặt Trời đằng sau bay ra vô số con quạ lửa che kín bầu trời, cùng lúc đó hắn ta cũng giơ chưởng đón đỡ. Rắc! Roi Tử Diễm Lôi Hoàng lập tức bị cản lại, nhưng sức mạnh khủng bố cũng đánh Phong Huyền Dực bay ra ngoài, sắc mặt cũng trắng bệch đi rất nhiều. Vụt! Phong Huyền Dực còn chưa kịp đứng vững thì không trung đằng sau đã bị một màu máu nhuộm đẫm, lại là ngựa Huyết Long cầm roi Huyết Mãng đánh tới. Ma côn Thiên Khôn khó mà đánh trúng đối phương, đao Hư Ẩn đánh sáp lá cà lại quá nguy hiểm, con người ngựa Huyết Long khẽ đảo đã nghĩ ra dùng roi Huyết Mãng phối hợp với Lâm Nhất. "Con mèo chết tiệt!"
Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?” Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết. Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi. Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn. Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức. “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn. Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc. Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm. Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu. Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không. Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy. Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Trái tim của những người nhìn thấy cảnh đó lập tức vọt lên tận cổ, chiêu vồ giết cỡ đó thật sự quá kinh khủng. Uy áp khủng bố của con phượng hoàng lửa kia đốt cháy toàn bộ ma vân trên trời, thoáng chốc đã cháy rụi. Không còn ma vân che phủ, ánh sao trên trời lập tức chiếu rọi xuống, nơi đi qua rực rỡ lấp lánh khiến con phượng hoàng kia càng sáng lạn lộng lẫy hơn. Ầm! Ngay khi mọi người cảm thấy Lâm Nhất khó mà ngăn cản được thì bầu trời chợt vang lên tiếng rồng ngâm. Một con Giao Long lôi hỏa màu tím xuyên thủng vòm trời hung hăng đâm về phía con phượng hoàng kia. Kia chính là đạo khí tuyệt phẩm, roi Tử Diễm Lôi Hoàng! Đạo binh này có nguồn gốc cổ xưa, Nguyệt Vi Vi còn chưa khuất phục được một cái long hồn, dù thực lực hiện nay của Lâm Nhất rất phi phàm cũng chỉ có thể miễn cưỡng phát huy được một phần mười sức mạnh của nó. Nhưng chỉ một phần mười sức mạnh đó thôi, một khi thi triển lập tức đánh thẳng lên người đối phương lộ ra khí thế bàng bạc. "Cút!" Lâm Nhất cau mày, khuôn mặt anh tuấn không giận mà uy. Hắn cầm sợi roi trong tay, lơ lửng giữa trời giống như Lôi Hoàng thượng cổ đứng trên chư thiên điều khiển Giao Long, chinh chiến thiên hạ. Ầm! Trong tiếng nổ rung trời chợt truyền ra tiếng gào thét của phượng hoàng lửa. Con phượng hoàng lửa khổng lồ giữa không trung thoáng chốc đã bị quất chia năm xẻ bảy. Phong Huyền Dực không ai bì nổi hiện ra cơ thể rồi phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp bay ngược ra ngoài. "Chẳng phải muốn biết con bài chưa lật của ta hả? Như ngươi mong muốn luôn!" Lâm Nhất mặc một bộ áo xanh, lưng đeo hộp kiếm, lơ lửng giữa trời, tóc dài phấp phới toát ra một khí thế sắc bén chưa bao giờ có. Lực lượng Thương Long không ngừng tràn vào roi Tử Diễm Lôi Hoàng, hư ảnh Giao Long khủng bố kia ầm ầm trướng to, trên đầu chậm rãi mọc ra sừng. Cùng với tiếng gầm thét của nó, cổ tay Lâm Nhất khẽ vung, chiếc roi kéo ra một tia sét giữa không trung, lôi hỏa rợp trời vần vũ nhanh như chớp đuổi theo Phong Huyền Dực bị quất bay. "Vạn Nha Toát Tinh Không!" Sắc mặt Phong Huyền Dực chợt thay đổi. Trong Mặt Trời đằng sau bay ra vô số con quạ lửa che kín bầu trời, cùng lúc đó hắn ta cũng giơ chưởng đón đỡ. Rắc! Roi Tử Diễm Lôi Hoàng lập tức bị cản lại, nhưng sức mạnh khủng bố cũng đánh Phong Huyền Dực bay ra ngoài, sắc mặt cũng trắng bệch đi rất nhiều. Vụt! Phong Huyền Dực còn chưa kịp đứng vững thì không trung đằng sau đã bị một màu máu nhuộm đẫm, lại là ngựa Huyết Long cầm roi Huyết Mãng đánh tới. Ma côn Thiên Khôn khó mà đánh trúng đối phương, đao Hư Ẩn đánh sáp lá cà lại quá nguy hiểm, con người ngựa Huyết Long khẽ đảo đã nghĩ ra dùng roi Huyết Mãng phối hợp với Lâm Nhất. "Con mèo chết tiệt!"