“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3538

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Chỉ cần có thể có đủ tích luỹ ở con đường thông thiên này, lấy được thật nhiều cơ duyên, đều có thể hoàn thành việc lột xác của bản thân.  Con người khi sinh ra không thể tự lựa chọn, nhưng số mệnh của con người cuối cùng vẫn sẽ nằm trong tay chính họ.  Nếu có chí cầu tiến thì đều có thể thành rồng, đây chính là kỉ nguyên Thần Long!  Có điều mọi người đều tranh giành, muốn lấy được cơ duyên thế này e là khá khó, thậm chí chỉ cần sơ suất sẽ mất mạng.  Vụt!  Vào lúc Lâm Nhất đang suy nghĩ, hắn chợt cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng. Lâm Nhất nhìn qua theo tầm mắt, thấy được bốn bóng người khí chất vô biên, trên người mỗi người đều chứa đựng hơi thở vô cùng đáng sợ.  Uy thế mà mỗi người tản ra trong lúc không chú ý cũng sẽ khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, không dám đến gần, không dám nhìn thẳng.  Trong bốn người đó, Lâm Nhất nhìn thấy một ánh mắt tràn đầy sát khí với hắn, chính là Phong Huyền Dực bị hắn đuổi chạy trước đó!  Chắc hẳn ba người bên cạnh hắn ta đều là Thất Đại Cự Đầu trong bảng Thương Long, đúng như dự đoán của Lâm Nhất, chia thành hai phe với mấy người nhóm La Chấn.  Phong Huyền Dực lạnh lùng nhìn Lâm Nhất, trong mắt chứa đựng sát khí ngút trời, nhưng cũng không bộc phát ra.  Hắn ta đang nhỏ giọng trò chuyện với một người vẻ ngoài bình thường, mặc áo khoác đen bên cạnh, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Lâm Nhất.  Thanh niên mặc áo khoác đen kia có vẻ ngoài trông thì bình thường, nhưng trong con ngươi thỉnh thoảng có phong mang loé lên, khiến người khác không rét mà run. Chân nguyên dao động như ẩn như hiện xung quanh hắn ta không hề yếu hơn Long Thủ La Chấn là bao, vô cùng kỳ quái.  “Mục Tu Hàn, đứng thứ hai trong bảng Thương Long, có lẽ người này là thủ lĩnh của một phát khác…”  Lâm Nhất nhìn thoáng qua đã đại khái đoán được thân phận của người này…  Dường như Phong Huyền Dực kia đang nói về chuyện của Lâm Nhất với Mục Tu Hàn, Mục Tu Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Nhất, sau đó nở một nụ cười lạnh lùng.  Thú vị thật, đây là định kéo cả bọn đến gây chuyện với hắn à?Lâm Nhất thầm cười khinh thường, phát hiện ngoài Mục Tu Hàn và Phong Huyền Dực, hai người còn lại cũng đang chú ý đến hắn.  Có lẽ mấy người này cũng đã biết Phong Huyền Dực chịu thua trong tay hắn, truyền thừa của Nhật Diệu Tinh Cung cũng đã bị hắn cướp mất.  Xôn xao!  Mấy người nhóm Phong Huyền Dực đồng thời nhìn về phía một người, lập tức khiến mọi người xung quanh bàn tán.  Dù sao cũng là Thất Đại Cự Đầu, hành động của một người trong bọn họ cũng sẽ khiến mọi người chú ý, bốn người đồng thời nhìn về phía một người, muốn người khác không chú ý cũng khó.  Rất nhiều người cũng trở nên căng thẳng, sợ rằng mấy người này đột nhiên gây chuyện, đến lúc đó phạm vi ảnh hưởng sẽ khá lớn.  Vụt!  Lúc này, lại có một bóng người xuất hiện ở gần đó, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.  “Vũ Hạo Thiên!”  “Đây là Vũ Hạo Thiên ư? Một yêu nghiệt khác đến từ Huyền Hoàng giới, nghe nói truyền thừa của Nguyệt Diệu Tinh Cung đã bị hắn lấy mất rồi”.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Chỉ cần có thể có đủ tích luỹ ở con đường thông thiên này, lấy được thật nhiều cơ duyên, đều có thể hoàn thành việc lột xác của bản thân.  Con người khi sinh ra không thể tự lựa chọn, nhưng số mệnh của con người cuối cùng vẫn sẽ nằm trong tay chính họ.  Nếu có chí cầu tiến thì đều có thể thành rồng, đây chính là kỉ nguyên Thần Long!  Có điều mọi người đều tranh giành, muốn lấy được cơ duyên thế này e là khá khó, thậm chí chỉ cần sơ suất sẽ mất mạng.  Vụt!  Vào lúc Lâm Nhất đang suy nghĩ, hắn chợt cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng. Lâm Nhất nhìn qua theo tầm mắt, thấy được bốn bóng người khí chất vô biên, trên người mỗi người đều chứa đựng hơi thở vô cùng đáng sợ.  Uy thế mà mỗi người tản ra trong lúc không chú ý cũng sẽ khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, không dám đến gần, không dám nhìn thẳng.  Trong bốn người đó, Lâm Nhất nhìn thấy một ánh mắt tràn đầy sát khí với hắn, chính là Phong Huyền Dực bị hắn đuổi chạy trước đó!  Chắc hẳn ba người bên cạnh hắn ta đều là Thất Đại Cự Đầu trong bảng Thương Long, đúng như dự đoán của Lâm Nhất, chia thành hai phe với mấy người nhóm La Chấn.  Phong Huyền Dực lạnh lùng nhìn Lâm Nhất, trong mắt chứa đựng sát khí ngút trời, nhưng cũng không bộc phát ra.  Hắn ta đang nhỏ giọng trò chuyện với một người vẻ ngoài bình thường, mặc áo khoác đen bên cạnh, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Lâm Nhất.  Thanh niên mặc áo khoác đen kia có vẻ ngoài trông thì bình thường, nhưng trong con ngươi thỉnh thoảng có phong mang loé lên, khiến người khác không rét mà run. Chân nguyên dao động như ẩn như hiện xung quanh hắn ta không hề yếu hơn Long Thủ La Chấn là bao, vô cùng kỳ quái.  “Mục Tu Hàn, đứng thứ hai trong bảng Thương Long, có lẽ người này là thủ lĩnh của một phát khác…”  Lâm Nhất nhìn thoáng qua đã đại khái đoán được thân phận của người này…  Dường như Phong Huyền Dực kia đang nói về chuyện của Lâm Nhất với Mục Tu Hàn, Mục Tu Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Nhất, sau đó nở một nụ cười lạnh lùng.  Thú vị thật, đây là định kéo cả bọn đến gây chuyện với hắn à?Lâm Nhất thầm cười khinh thường, phát hiện ngoài Mục Tu Hàn và Phong Huyền Dực, hai người còn lại cũng đang chú ý đến hắn.  Có lẽ mấy người này cũng đã biết Phong Huyền Dực chịu thua trong tay hắn, truyền thừa của Nhật Diệu Tinh Cung cũng đã bị hắn cướp mất.  Xôn xao!  Mấy người nhóm Phong Huyền Dực đồng thời nhìn về phía một người, lập tức khiến mọi người xung quanh bàn tán.  Dù sao cũng là Thất Đại Cự Đầu, hành động của một người trong bọn họ cũng sẽ khiến mọi người chú ý, bốn người đồng thời nhìn về phía một người, muốn người khác không chú ý cũng khó.  Rất nhiều người cũng trở nên căng thẳng, sợ rằng mấy người này đột nhiên gây chuyện, đến lúc đó phạm vi ảnh hưởng sẽ khá lớn.  Vụt!  Lúc này, lại có một bóng người xuất hiện ở gần đó, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.  “Vũ Hạo Thiên!”  “Đây là Vũ Hạo Thiên ư? Một yêu nghiệt khác đến từ Huyền Hoàng giới, nghe nói truyền thừa của Nguyệt Diệu Tinh Cung đã bị hắn lấy mất rồi”.

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Chỉ cần có thể có đủ tích luỹ ở con đường thông thiên này, lấy được thật nhiều cơ duyên, đều có thể hoàn thành việc lột xác của bản thân.  Con người khi sinh ra không thể tự lựa chọn, nhưng số mệnh của con người cuối cùng vẫn sẽ nằm trong tay chính họ.  Nếu có chí cầu tiến thì đều có thể thành rồng, đây chính là kỉ nguyên Thần Long!  Có điều mọi người đều tranh giành, muốn lấy được cơ duyên thế này e là khá khó, thậm chí chỉ cần sơ suất sẽ mất mạng.  Vụt!  Vào lúc Lâm Nhất đang suy nghĩ, hắn chợt cảm nhận được một ánh mắt lạnh lùng. Lâm Nhất nhìn qua theo tầm mắt, thấy được bốn bóng người khí chất vô biên, trên người mỗi người đều chứa đựng hơi thở vô cùng đáng sợ.  Uy thế mà mỗi người tản ra trong lúc không chú ý cũng sẽ khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, không dám đến gần, không dám nhìn thẳng.  Trong bốn người đó, Lâm Nhất nhìn thấy một ánh mắt tràn đầy sát khí với hắn, chính là Phong Huyền Dực bị hắn đuổi chạy trước đó!  Chắc hẳn ba người bên cạnh hắn ta đều là Thất Đại Cự Đầu trong bảng Thương Long, đúng như dự đoán của Lâm Nhất, chia thành hai phe với mấy người nhóm La Chấn.  Phong Huyền Dực lạnh lùng nhìn Lâm Nhất, trong mắt chứa đựng sát khí ngút trời, nhưng cũng không bộc phát ra.  Hắn ta đang nhỏ giọng trò chuyện với một người vẻ ngoài bình thường, mặc áo khoác đen bên cạnh, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn về phía Lâm Nhất.  Thanh niên mặc áo khoác đen kia có vẻ ngoài trông thì bình thường, nhưng trong con ngươi thỉnh thoảng có phong mang loé lên, khiến người khác không rét mà run. Chân nguyên dao động như ẩn như hiện xung quanh hắn ta không hề yếu hơn Long Thủ La Chấn là bao, vô cùng kỳ quái.  “Mục Tu Hàn, đứng thứ hai trong bảng Thương Long, có lẽ người này là thủ lĩnh của một phát khác…”  Lâm Nhất nhìn thoáng qua đã đại khái đoán được thân phận của người này…  Dường như Phong Huyền Dực kia đang nói về chuyện của Lâm Nhất với Mục Tu Hàn, Mục Tu Hàn ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Nhất, sau đó nở một nụ cười lạnh lùng.  Thú vị thật, đây là định kéo cả bọn đến gây chuyện với hắn à?Lâm Nhất thầm cười khinh thường, phát hiện ngoài Mục Tu Hàn và Phong Huyền Dực, hai người còn lại cũng đang chú ý đến hắn.  Có lẽ mấy người này cũng đã biết Phong Huyền Dực chịu thua trong tay hắn, truyền thừa của Nhật Diệu Tinh Cung cũng đã bị hắn cướp mất.  Xôn xao!  Mấy người nhóm Phong Huyền Dực đồng thời nhìn về phía một người, lập tức khiến mọi người xung quanh bàn tán.  Dù sao cũng là Thất Đại Cự Đầu, hành động của một người trong bọn họ cũng sẽ khiến mọi người chú ý, bốn người đồng thời nhìn về phía một người, muốn người khác không chú ý cũng khó.  Rất nhiều người cũng trở nên căng thẳng, sợ rằng mấy người này đột nhiên gây chuyện, đến lúc đó phạm vi ảnh hưởng sẽ khá lớn.  Vụt!  Lúc này, lại có một bóng người xuất hiện ở gần đó, lập tức thu hút sự chú ý của rất nhiều người.  “Vũ Hạo Thiên!”  “Đây là Vũ Hạo Thiên ư? Một yêu nghiệt khác đến từ Huyền Hoàng giới, nghe nói truyền thừa của Nguyệt Diệu Tinh Cung đã bị hắn lấy mất rồi”.

Chương 3538