“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3543

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Dù sao hắn cũng không có trợ thủ, mấy người nhóm La Chấn tỏ thiện ý với hắn, nhưng cũng chỉ là sơ giao mà thôi. Vì liên quan đến Nguyệt Vi Vi, nữ tử áo tím thần bí kia cũng khó phân biệt là bạn hay kẻ thù.  Ngoài ngựa Huyết Long trên vai, cũng chỉ còn lại Táng Hoa làm bạn với Lâm Nhất mà thôi.  “Nhưng như thế cũng đủ rồi”.  Lâm Nhất hít sâu một hơi, trong mắt không còn chút chần chừ nào nữa.  Có Táng Hoa làm bàn, ngựa Huyết Long đi cùng, có gì mà không dám xông vào bảo điện Thương Long này chứ. Một cơ duyên trên Tạo Hoá như thế, hắn nhất định phải tranh giành!  Vụt!  Lâm Nhất đạp một cái trên hư không, lập tức xông vào không gian bị Tinh Quang bao phủ kia, với thực lực của hắn, những cơn gió bão Tinh Quang đang thổi tán loạn kia vẫn chưa thể làm khó hắn.  Chỉ cần cẩn thận là có thể tránh thoát một cách dễ dàng.  Chẳng mấy chốc, Lâm Nhất đã vượt qua rất nhiều cản trở, xông thẳng vào trong vòng xoáy Tinh Quang cuồn cuộn.  Vù vù!  Cảnh tượng trước mắt trở nên rõ ràng, trong rất nhiều kiến trúc to lớn có một quảng trường sáng rực vô số phù văn.  Trên không trung của quảng trường có sức mạnh Phong Lôi mạnh mẽ giăng kín.  Sau khi tiến vào không gian này, mỗi người đều như bị trúng phải một đòn nặng nề. Dù thực lực có mạnh mẽ bao niêu cũng đều rên lên một tiếng, bị lực lượng vô hình đánh rơi xuống, hoàn toàn không có khả năng ngăn cản, ai này đều vô cùng chật vật.  Vào lòng mọi người đang vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, thậm chí còn thấp thỏm bất an, không trung bão táp cuồn cuộn trên đầu chợt xuất hiện hai ngôi sao sáng ngời.  Ánh sáng của ngôi sao lập tức soi ra hai lỗ thủng lớn trong tầng mây dày đặc, mọi người cảm thấy áp lực hơn một cách rõ ràng.  “Xảy ra chuyện gì thế này?”  Trong mắt rất nhiều người đều lộ vẻ vô cùng sợ hãi.  Không đúng!  Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng kỳ lạ loé lên, đây là mắt rồng, không phải ánh sao, chỉ là ánh mắt của Thương Long mà thôi.  Đúng như dự đoán, ngôi sao đó vừa xuất hiện không lâu, một cái đầu tô lớn cũng xuất hiện trên đầu mọi người. Nó đang nhìn mọi người bằng ánh mắt lạnh lùng vô tình, dường như đang thăm dò điều gì đó.Vòm trời phía trên đỉnh đầu, chỉ một cái đầu lâu đã che khuất Thương Long trên bầu trời, tất cả những người có mặt tại hiện trường đều không dám có hành động thiếu suy nghĩ.  Mấy người La Chấn nhíu mày, có vẻ như bảo điện Thương Long này không giống với trong tưởng tượng của bọn họ cho lắm.  Theo lý mà nói, nếu đã là bảo điện thì nên có cung điện lầu các nối liền nhau, còn không thì hẳn phải có tế đàn cổ xưa cùng thánh đài khắc đồ án Thương Long.  Nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến người ta cảm thấy có hơi sợ hãi. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Dù sao hắn cũng không có trợ thủ, mấy người nhóm La Chấn tỏ thiện ý với hắn, nhưng cũng chỉ là sơ giao mà thôi. Vì liên quan đến Nguyệt Vi Vi, nữ tử áo tím thần bí kia cũng khó phân biệt là bạn hay kẻ thù.  Ngoài ngựa Huyết Long trên vai, cũng chỉ còn lại Táng Hoa làm bạn với Lâm Nhất mà thôi.  “Nhưng như thế cũng đủ rồi”.  Lâm Nhất hít sâu một hơi, trong mắt không còn chút chần chừ nào nữa.  Có Táng Hoa làm bàn, ngựa Huyết Long đi cùng, có gì mà không dám xông vào bảo điện Thương Long này chứ. Một cơ duyên trên Tạo Hoá như thế, hắn nhất định phải tranh giành!  Vụt!  Lâm Nhất đạp một cái trên hư không, lập tức xông vào không gian bị Tinh Quang bao phủ kia, với thực lực của hắn, những cơn gió bão Tinh Quang đang thổi tán loạn kia vẫn chưa thể làm khó hắn.  Chỉ cần cẩn thận là có thể tránh thoát một cách dễ dàng.  Chẳng mấy chốc, Lâm Nhất đã vượt qua rất nhiều cản trở, xông thẳng vào trong vòng xoáy Tinh Quang cuồn cuộn.  Vù vù!  Cảnh tượng trước mắt trở nên rõ ràng, trong rất nhiều kiến trúc to lớn có một quảng trường sáng rực vô số phù văn.  Trên không trung của quảng trường có sức mạnh Phong Lôi mạnh mẽ giăng kín.  Sau khi tiến vào không gian này, mỗi người đều như bị trúng phải một đòn nặng nề. Dù thực lực có mạnh mẽ bao niêu cũng đều rên lên một tiếng, bị lực lượng vô hình đánh rơi xuống, hoàn toàn không có khả năng ngăn cản, ai này đều vô cùng chật vật.  Vào lòng mọi người đang vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, thậm chí còn thấp thỏm bất an, không trung bão táp cuồn cuộn trên đầu chợt xuất hiện hai ngôi sao sáng ngời.  Ánh sáng của ngôi sao lập tức soi ra hai lỗ thủng lớn trong tầng mây dày đặc, mọi người cảm thấy áp lực hơn một cách rõ ràng.  “Xảy ra chuyện gì thế này?”  Trong mắt rất nhiều người đều lộ vẻ vô cùng sợ hãi.  Không đúng!  Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng kỳ lạ loé lên, đây là mắt rồng, không phải ánh sao, chỉ là ánh mắt của Thương Long mà thôi.  Đúng như dự đoán, ngôi sao đó vừa xuất hiện không lâu, một cái đầu tô lớn cũng xuất hiện trên đầu mọi người. Nó đang nhìn mọi người bằng ánh mắt lạnh lùng vô tình, dường như đang thăm dò điều gì đó.Vòm trời phía trên đỉnh đầu, chỉ một cái đầu lâu đã che khuất Thương Long trên bầu trời, tất cả những người có mặt tại hiện trường đều không dám có hành động thiếu suy nghĩ.  Mấy người La Chấn nhíu mày, có vẻ như bảo điện Thương Long này không giống với trong tưởng tượng của bọn họ cho lắm.  Theo lý mà nói, nếu đã là bảo điện thì nên có cung điện lầu các nối liền nhau, còn không thì hẳn phải có tế đàn cổ xưa cùng thánh đài khắc đồ án Thương Long.  Nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến người ta cảm thấy có hơi sợ hãi. 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Dù sao hắn cũng không có trợ thủ, mấy người nhóm La Chấn tỏ thiện ý với hắn, nhưng cũng chỉ là sơ giao mà thôi. Vì liên quan đến Nguyệt Vi Vi, nữ tử áo tím thần bí kia cũng khó phân biệt là bạn hay kẻ thù.  Ngoài ngựa Huyết Long trên vai, cũng chỉ còn lại Táng Hoa làm bạn với Lâm Nhất mà thôi.  “Nhưng như thế cũng đủ rồi”.  Lâm Nhất hít sâu một hơi, trong mắt không còn chút chần chừ nào nữa.  Có Táng Hoa làm bàn, ngựa Huyết Long đi cùng, có gì mà không dám xông vào bảo điện Thương Long này chứ. Một cơ duyên trên Tạo Hoá như thế, hắn nhất định phải tranh giành!  Vụt!  Lâm Nhất đạp một cái trên hư không, lập tức xông vào không gian bị Tinh Quang bao phủ kia, với thực lực của hắn, những cơn gió bão Tinh Quang đang thổi tán loạn kia vẫn chưa thể làm khó hắn.  Chỉ cần cẩn thận là có thể tránh thoát một cách dễ dàng.  Chẳng mấy chốc, Lâm Nhất đã vượt qua rất nhiều cản trở, xông thẳng vào trong vòng xoáy Tinh Quang cuồn cuộn.  Vù vù!  Cảnh tượng trước mắt trở nên rõ ràng, trong rất nhiều kiến trúc to lớn có một quảng trường sáng rực vô số phù văn.  Trên không trung của quảng trường có sức mạnh Phong Lôi mạnh mẽ giăng kín.  Sau khi tiến vào không gian này, mỗi người đều như bị trúng phải một đòn nặng nề. Dù thực lực có mạnh mẽ bao niêu cũng đều rên lên một tiếng, bị lực lượng vô hình đánh rơi xuống, hoàn toàn không có khả năng ngăn cản, ai này đều vô cùng chật vật.  Vào lòng mọi người đang vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, thậm chí còn thấp thỏm bất an, không trung bão táp cuồn cuộn trên đầu chợt xuất hiện hai ngôi sao sáng ngời.  Ánh sáng của ngôi sao lập tức soi ra hai lỗ thủng lớn trong tầng mây dày đặc, mọi người cảm thấy áp lực hơn một cách rõ ràng.  “Xảy ra chuyện gì thế này?”  Trong mắt rất nhiều người đều lộ vẻ vô cùng sợ hãi.  Không đúng!  Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng kỳ lạ loé lên, đây là mắt rồng, không phải ánh sao, chỉ là ánh mắt của Thương Long mà thôi.  Đúng như dự đoán, ngôi sao đó vừa xuất hiện không lâu, một cái đầu tô lớn cũng xuất hiện trên đầu mọi người. Nó đang nhìn mọi người bằng ánh mắt lạnh lùng vô tình, dường như đang thăm dò điều gì đó.Vòm trời phía trên đỉnh đầu, chỉ một cái đầu lâu đã che khuất Thương Long trên bầu trời, tất cả những người có mặt tại hiện trường đều không dám có hành động thiếu suy nghĩ.  Mấy người La Chấn nhíu mày, có vẻ như bảo điện Thương Long này không giống với trong tưởng tượng của bọn họ cho lắm.  Theo lý mà nói, nếu đã là bảo điện thì nên có cung điện lầu các nối liền nhau, còn không thì hẳn phải có tế đàn cổ xưa cùng thánh đài khắc đồ án Thương Long.  Nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến người ta cảm thấy có hơi sợ hãi. 

Chương 3543