“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên…

Chương 3560

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhìn thấy Mục Tu Hàn xung phong lao tới, Lâm Nhất lạnh lùng đỡ lấy sát chiêu mà Mục Tu Hàn thi triển. Lâm Nhất tung một quyền, khi quyền mang bắn ra, dị tượng Kim Sí Thần Nhân xuất hiện sau lưng hắn. Ánh sáng vàng bất tận chiếu sáng rực rỡ, mặt trời từ từ bay lên cao, uy áp của Kim Sí Thần Nhân lập tức tăng vọt điên cuồng.  Cùng lúc đó, một ấn ký nhỏ hiện lên sau gáy Kim Sí Thần Nhân như một ngôi sao tô điểm.  Bùm!  Quyền mang đâm thủng hư không như thanh kiếm sắc bén, đến khi nó nổ tung thì trông như mặt trời nhảy ra khỏi biển mây.  Mục Tu Hàn đau đớn kêu rên, hoàn toàn không có khả năng chống lại, lập tức rơi vào thế yếu, vẻ cố sức hiện rõ trên mặt hắn ta.  May mà Trần Hạo và Triệu Kỳ kịp thời chạy tới giúp đỡ, hắn ta mới không hộc máu lùi về sau.  Mục Tu Hàn cắn răng hét lên, điều động chân nguyên của cả bốn vùng khí hải, mặt mày nhăn nhó như phát điên, hư ảnh lôi hoàng sau lưng hắn ta lại tung một quyền.  Lâm Nhất bĩnh tĩnh giơ tay lên tung quyền đỡ lấy.  “Tử Khí Đông Lai!”  Tử khí vô biên ập xuống, mặt trời dâng lên từ mặt biển trở nên tràn đầy sức sống. Trong tích tắc, cả thế giới như được mặt trời chiếu sáng, tựa như phá vỡ gông cùm xiềng xích nào đó giữa đất trời, mênh mông rộng lớn như khai thiên lập địa.  Khi quyền mang đánh ra, lại thêm một ấn ký màu vàng như ngôi sao tô điểm sau gáy Kim Sí Thần Nhân.  “Triêu Dương Như Hoả!”  Nhưng không quan tâm đối phương chật vật thế nào, Lâm Nhất lạnh lùng tung quyền thứ ba, mặt trời mới mọc này hoàn toàn thành hình, toả ánh nắng ban mai chiếu sáng cả vùng trời phía Đông.  Khi một quyền này được tung ra, Mục Tu Hàn không thể tiếp tục chống đỡ nữa, lập tức văng ra thật xa. Trần Hạo và Triệu Kỳ cũng bị dư chấn đẩy ra xa, cả hai người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.  Cùng lúc đó, ấn ký thứ ba xuất hiện sau gáy Kim Sí Thần Nhân.  Khi ba ấn ký đồng thời xuất hiện, Kim Sí Thần Nhân cao hơn một trăm trượng tràn ngập uy áp đáng sợ và trang nghiêm, trong đôi mắt sâu thẳm mơ hồ loé lên thần quang.  Lâm Nhất hít sâu một hơi, chậm rãi dung hợp ba ấn ký này với Thần Dương Toái Thiên Ấn, chuẩn bị cho nền tảng của bí thuật Nhật Diệu Thần Quyền.  Nhờ kiếm ý Thông Thiên hỗ trợ, lần này dung hợp dễ dàng hơn nhiều so với những lần trước.  Dưới sự điều động của Lâm Nhất, ba ấn ký như ngôi sao ở sau gáy Kim Sí Thần Nhân điên cuồng xoay tròn. Kim Sí Thần Nhân cao hơn một trăm trượng đột nhiên tăng vọt đến độ cao khoa trương ba trăm trượng, hai mắt bắn ra hai tia sáng vô cùng chói mắt.  Khi hai tia sáng này chiếu xuyên qua hư không, chiếu sáng cả thế giới.  Ba người nhóm Mục Tu Hàn mới kinh hãi phát hiện cả không gian bị tia sáng này giam cầm, uy áp của ba người họ đều bị trấn áp hoàn toàn, người trở nên cứng đờ.  “Chết tiệt, chuyện này sao có thể?”Ba người vô cùng hoảng sợ, nhưng bất kể bọn họ có giãy dụa như thế nào thì vẫn không thể nhúc nhích được.  “Nhật Diệu – Thần Dương Diệt Thế!” 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhìn thấy Mục Tu Hàn xung phong lao tới, Lâm Nhất lạnh lùng đỡ lấy sát chiêu mà Mục Tu Hàn thi triển. Lâm Nhất tung một quyền, khi quyền mang bắn ra, dị tượng Kim Sí Thần Nhân xuất hiện sau lưng hắn. Ánh sáng vàng bất tận chiếu sáng rực rỡ, mặt trời từ từ bay lên cao, uy áp của Kim Sí Thần Nhân lập tức tăng vọt điên cuồng.  Cùng lúc đó, một ấn ký nhỏ hiện lên sau gáy Kim Sí Thần Nhân như một ngôi sao tô điểm.  Bùm!  Quyền mang đâm thủng hư không như thanh kiếm sắc bén, đến khi nó nổ tung thì trông như mặt trời nhảy ra khỏi biển mây.  Mục Tu Hàn đau đớn kêu rên, hoàn toàn không có khả năng chống lại, lập tức rơi vào thế yếu, vẻ cố sức hiện rõ trên mặt hắn ta.  May mà Trần Hạo và Triệu Kỳ kịp thời chạy tới giúp đỡ, hắn ta mới không hộc máu lùi về sau.  Mục Tu Hàn cắn răng hét lên, điều động chân nguyên của cả bốn vùng khí hải, mặt mày nhăn nhó như phát điên, hư ảnh lôi hoàng sau lưng hắn ta lại tung một quyền.  Lâm Nhất bĩnh tĩnh giơ tay lên tung quyền đỡ lấy.  “Tử Khí Đông Lai!”  Tử khí vô biên ập xuống, mặt trời dâng lên từ mặt biển trở nên tràn đầy sức sống. Trong tích tắc, cả thế giới như được mặt trời chiếu sáng, tựa như phá vỡ gông cùm xiềng xích nào đó giữa đất trời, mênh mông rộng lớn như khai thiên lập địa.  Khi quyền mang đánh ra, lại thêm một ấn ký màu vàng như ngôi sao tô điểm sau gáy Kim Sí Thần Nhân.  “Triêu Dương Như Hoả!”  Nhưng không quan tâm đối phương chật vật thế nào, Lâm Nhất lạnh lùng tung quyền thứ ba, mặt trời mới mọc này hoàn toàn thành hình, toả ánh nắng ban mai chiếu sáng cả vùng trời phía Đông.  Khi một quyền này được tung ra, Mục Tu Hàn không thể tiếp tục chống đỡ nữa, lập tức văng ra thật xa. Trần Hạo và Triệu Kỳ cũng bị dư chấn đẩy ra xa, cả hai người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.  Cùng lúc đó, ấn ký thứ ba xuất hiện sau gáy Kim Sí Thần Nhân.  Khi ba ấn ký đồng thời xuất hiện, Kim Sí Thần Nhân cao hơn một trăm trượng tràn ngập uy áp đáng sợ và trang nghiêm, trong đôi mắt sâu thẳm mơ hồ loé lên thần quang.  Lâm Nhất hít sâu một hơi, chậm rãi dung hợp ba ấn ký này với Thần Dương Toái Thiên Ấn, chuẩn bị cho nền tảng của bí thuật Nhật Diệu Thần Quyền.  Nhờ kiếm ý Thông Thiên hỗ trợ, lần này dung hợp dễ dàng hơn nhiều so với những lần trước.  Dưới sự điều động của Lâm Nhất, ba ấn ký như ngôi sao ở sau gáy Kim Sí Thần Nhân điên cuồng xoay tròn. Kim Sí Thần Nhân cao hơn một trăm trượng đột nhiên tăng vọt đến độ cao khoa trương ba trăm trượng, hai mắt bắn ra hai tia sáng vô cùng chói mắt.  Khi hai tia sáng này chiếu xuyên qua hư không, chiếu sáng cả thế giới.  Ba người nhóm Mục Tu Hàn mới kinh hãi phát hiện cả không gian bị tia sáng này giam cầm, uy áp của ba người họ đều bị trấn áp hoàn toàn, người trở nên cứng đờ.  “Chết tiệt, chuyện này sao có thể?”Ba người vô cùng hoảng sợ, nhưng bất kể bọn họ có giãy dụa như thế nào thì vẫn không thể nhúc nhích được.  “Nhật Diệu – Thần Dương Diệt Thế!” 

Độc Tôn Truyền KỳTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên Không“Không chết à?”   Lâm Nhất mở mắt, nhìn lồ ng ngực bằng phẳng của mình, suy nghĩ đầu tiên chính là: Hắn không chết.   Hắn nhớ rõ bản thân mãi mới có được một hôm rảnh rỗi, leo lên núi Thái Sơn dạo chơi.   Ai ngờ ngay khoảnh khắc đi đến đỉnh núi, một luồng kiếm quang đột ngột lao đến đâm thủng ngực hắn.   Lâm Nhất chưa kịp phản ứng thì đã mất đi ý thức.     “Đau quá!”, hắn ôm lấy đầu, lộ vẻ đau đớn.   Đau quá, đầu đau như muốn nứt ra, vô số ký ức như thủy triều nhấn chìm hắn. Đủ loại hình ảnh, tựa như một thước phim, lướt qua trong thoáng chốc.   Không bao lâu sau, hắn đã hoàn toàn dung hợp được toàn bộ ký ức, Lâm Nhất có cảm giác như đã trôi qua mười năm.   Đến khi hắn mở mắt lần nữa, vẻ mặt đã thả lỏng hơn rất nhiều, trong mắt chỉ còn lại sự tĩnh lặng như hồ thu.     Hóa ra, hắn không chết, mà đã xuyên không.   Đi đến một thế giới có tên là Huyền Hoàng, chiếm hữu thân thể của một gã Kiếm Nô nhỏ bé ở biên cảnh nước Thiên Thủy.   Có lẽ ở nơi sâu xa, có thứ gọi là thiên ý tồn tại, tên… Nhìn thấy Mục Tu Hàn xung phong lao tới, Lâm Nhất lạnh lùng đỡ lấy sát chiêu mà Mục Tu Hàn thi triển. Lâm Nhất tung một quyền, khi quyền mang bắn ra, dị tượng Kim Sí Thần Nhân xuất hiện sau lưng hắn. Ánh sáng vàng bất tận chiếu sáng rực rỡ, mặt trời từ từ bay lên cao, uy áp của Kim Sí Thần Nhân lập tức tăng vọt điên cuồng.  Cùng lúc đó, một ấn ký nhỏ hiện lên sau gáy Kim Sí Thần Nhân như một ngôi sao tô điểm.  Bùm!  Quyền mang đâm thủng hư không như thanh kiếm sắc bén, đến khi nó nổ tung thì trông như mặt trời nhảy ra khỏi biển mây.  Mục Tu Hàn đau đớn kêu rên, hoàn toàn không có khả năng chống lại, lập tức rơi vào thế yếu, vẻ cố sức hiện rõ trên mặt hắn ta.  May mà Trần Hạo và Triệu Kỳ kịp thời chạy tới giúp đỡ, hắn ta mới không hộc máu lùi về sau.  Mục Tu Hàn cắn răng hét lên, điều động chân nguyên của cả bốn vùng khí hải, mặt mày nhăn nhó như phát điên, hư ảnh lôi hoàng sau lưng hắn ta lại tung một quyền.  Lâm Nhất bĩnh tĩnh giơ tay lên tung quyền đỡ lấy.  “Tử Khí Đông Lai!”  Tử khí vô biên ập xuống, mặt trời dâng lên từ mặt biển trở nên tràn đầy sức sống. Trong tích tắc, cả thế giới như được mặt trời chiếu sáng, tựa như phá vỡ gông cùm xiềng xích nào đó giữa đất trời, mênh mông rộng lớn như khai thiên lập địa.  Khi quyền mang đánh ra, lại thêm một ấn ký màu vàng như ngôi sao tô điểm sau gáy Kim Sí Thần Nhân.  “Triêu Dương Như Hoả!”  Nhưng không quan tâm đối phương chật vật thế nào, Lâm Nhất lạnh lùng tung quyền thứ ba, mặt trời mới mọc này hoàn toàn thành hình, toả ánh nắng ban mai chiếu sáng cả vùng trời phía Đông.  Khi một quyền này được tung ra, Mục Tu Hàn không thể tiếp tục chống đỡ nữa, lập tức văng ra thật xa. Trần Hạo và Triệu Kỳ cũng bị dư chấn đẩy ra xa, cả hai người đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.  Cùng lúc đó, ấn ký thứ ba xuất hiện sau gáy Kim Sí Thần Nhân.  Khi ba ấn ký đồng thời xuất hiện, Kim Sí Thần Nhân cao hơn một trăm trượng tràn ngập uy áp đáng sợ và trang nghiêm, trong đôi mắt sâu thẳm mơ hồ loé lên thần quang.  Lâm Nhất hít sâu một hơi, chậm rãi dung hợp ba ấn ký này với Thần Dương Toái Thiên Ấn, chuẩn bị cho nền tảng của bí thuật Nhật Diệu Thần Quyền.  Nhờ kiếm ý Thông Thiên hỗ trợ, lần này dung hợp dễ dàng hơn nhiều so với những lần trước.  Dưới sự điều động của Lâm Nhất, ba ấn ký như ngôi sao ở sau gáy Kim Sí Thần Nhân điên cuồng xoay tròn. Kim Sí Thần Nhân cao hơn một trăm trượng đột nhiên tăng vọt đến độ cao khoa trương ba trăm trượng, hai mắt bắn ra hai tia sáng vô cùng chói mắt.  Khi hai tia sáng này chiếu xuyên qua hư không, chiếu sáng cả thế giới.  Ba người nhóm Mục Tu Hàn mới kinh hãi phát hiện cả không gian bị tia sáng này giam cầm, uy áp của ba người họ đều bị trấn áp hoàn toàn, người trở nên cứng đờ.  “Chết tiệt, chuyện này sao có thể?”Ba người vô cùng hoảng sợ, nhưng bất kể bọn họ có giãy dụa như thế nào thì vẫn không thể nhúc nhích được.  “Nhật Diệu – Thần Dương Diệt Thế!” 

Chương 3560