Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.

Chương 440: Người theo sau

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Lời này của Hoắc đại công tử hiệu lực mạnh mẽ hùng hồn Trong điện tất cả mọi người nghe được thần sắc ngẩn ra, ánh mắt ngây ngốc đảo quanh người y và Dương Khai, dường như cảm thấy quan hệ bất thường giữa hai người này Lam Sơ Điệp và Lạc Tiểu Mạn hai người lại càng kinh ngạc bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt đẹp có chút không thể tin được Dương Khai sắc mặt tối sầm, trong lòng biết lời này của Hoắc Tinh Thần dễ khiến người ta hiểu lầm, không khỏi hừ nhẹ nói: - Nói rõ chút Hoắc Tinh Thần cũng ý thức được những lời mình nói có vấn đề, không khỏi ngượng ngập cười một tiếng, lúng túng nói: - Đừng hiểu lầm, chỉ là ngày hôm qua ta cùng hắn đánh cuộc, xem hắn có thể sống qua đến đêm qua, tại hạ nhãn lực không đủ, thua một trận rồi. - Tiền đánh cuộc là cái gì? Thu Ức Mộng bỗng nhiên hứng trí, Dương Khai và Hoắc Tinh Thần đánh cuộc, nàng thực sự không hay biết. - Ta thua, ta đem Kim Vũ Ưng đưa cho thua... Ha hả! Dương Khai cười híp mắt nhìn Hoắc Tinh Thần, - Hoắc đại công tử sẽ cởi sạch quần áo, ở trong chiến thành chạy mười vòng Tiếng cười truyền ra, nhiều nữ tử cũng không nhịn cười được, sắc mặt đỏ bừng, nghĩ đến cảnh tượng vị Hoắc công tử này trần truồng chạy trong thành có chút buồn cười - Thua cũng đã thua rồi, không cần nói nữa Hoắc Tinh Thần buồn bực đến cực điểm, bỗng nhiên thần sắc phẫn uất, nói: - Dương Khai ngươi chọn đi, nếu ngươi muốn mấy thứ này, vụ cá cược của chúng ta xóa bỏ. Nếu như ngươi không muốn, bổn thiếu gia liền cởi quần áo ra, thực hiện vụ cá cược. Nhưng người và vật này, ngươi đừng mong sẽ có, thậm chí bổn công tử cũng sẽ rời khỏi Vừa nói, vừa mở quạt ra phe phẩy: - Bổn thiếu gia lấy người đánh cuộc, chưa bao giờ thất tín Lúc nói chuyện, vẻ mặt dương dương tự đắc, không thấy chút nào vẻ khẩn trương, hiển nhiên là cảm thấy dưới sự hấp dẫn như vậy, Dương Khai nhất định sẽ tiếp nhận người và vật tư y mang đến So sánh với việc bắt y trần truồng chạy mười vòng trong thành thì cao thủ vật tư này càng có lợi ích thực tế. Dương Khai chỉ cần không ngốc, khẳng định biết nên làm cái gì. Dương Khai cười cười, tự nhiên, phóng khoáng nói: - Vậy thì mời Hoắc công tử... Xin hãy cởi áo ra đi! Hoắc Tinh Thần sắc mặt dần dần ngưng đọng lại, động tác phe phẩy quạt xếp cũng chầm chậm trở nên cứng ngắc, vẻ mặt đau khổ nói: - Khai thiếu… Ngươi đừng như vậy, ta có chỗ nào đắc tội với ngươi. Hà cớ gì phải đuổi tận giết tuyệt? Thu Ức Mộng ở bên hé miệng cười khẽ. Hoắc Tinh Thần vội vàng đưa mắt nhìn sang nàng, vừa thở dài vừa nói: - Thu Ức Mộng, giúp ta nói vài lời, nàng xem náo nhiệt gì nữa Thu Ức Mộng chậm rãi lắc đầu, nghiêm túc nói: - Ta hết cách với người này, điểm này ngươi cũng biết. Hoắc Tinh Thần bất đắc dĩ, nghiêng đầu nhìn chung quanh. Vừa hay nhìn thấy gã mập họ Đổng ngồi ở chỗ kia, khẩn trương tiến lên vái chào: - Vị bàn huynh này, thấy huynh và Dương Khai có quan hệ thân thiết, nói giúp đôi lời đi … Đổng Khinh Hàn sắc mặt tối sầm, bỗng nhiên sao gọi y là bàn huynh, khiến y trong lòng có chút mất hứng, nhưng ngại thân phận của người ta chỉ cười khổ nói: - Hoắc công tử thứ lỗi, tại hạ người nhỏ, lời nhẹ, chuyện này… Chính lúc này, gã họ Đổng mập mạp buồn bực vô cùng phát hiện, vị Hoắc công tử này lại chăm chú nhìn vào Lam Sơ Điệp, đôi mắt sáng rực lên, không nói tiếp được nữa lại ho lên một tiếng - Mỹ nữ. Hoắc Tinh không e dè tán thưởng một câu, quay đầu nhìn khắp bốn phía, bỗng nhiên lại phát hiện báu vật thế gian của Lạc Tiểu Mạn, trong mắt lại tràn đầy hào quang, nếu để ý coa thể thấy lỗ mũi còn phun ra cả hơi nóng Lạc Tiểu Mạn sợ hãi né tránh bên người Phạm Hồng, vẻ mặt hoảng sợ Nàng còn chưa gặp qua kẻ phóng đãng háo sắc như vậy, gần như viết hai chữ háo sắc ngay trên mặt, quả thực so với Dương Khai còn chẳng biết xấu hổ

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Lời này của Hoắc đại công tử hiệu lực mạnh mẽ hùng hồn Trong điện tất cả mọi người nghe được thần sắc ngẩn ra, ánh mắt ngây ngốc đảo quanh người y và Dương Khai, dường như cảm thấy quan hệ bất thường giữa hai người này Lam Sơ Điệp và Lạc Tiểu Mạn hai người lại càng kinh ngạc bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt đẹp có chút không thể tin được Dương Khai sắc mặt tối sầm, trong lòng biết lời này của Hoắc Tinh Thần dễ khiến người ta hiểu lầm, không khỏi hừ nhẹ nói: - Nói rõ chút Hoắc Tinh Thần cũng ý thức được những lời mình nói có vấn đề, không khỏi ngượng ngập cười một tiếng, lúng túng nói: - Đừng hiểu lầm, chỉ là ngày hôm qua ta cùng hắn đánh cuộc, xem hắn có thể sống qua đến đêm qua, tại hạ nhãn lực không đủ, thua một trận rồi. - Tiền đánh cuộc là cái gì? Thu Ức Mộng bỗng nhiên hứng trí, Dương Khai và Hoắc Tinh Thần đánh cuộc, nàng thực sự không hay biết. - Ta thua, ta đem Kim Vũ Ưng đưa cho thua... Ha hả! Dương Khai cười híp mắt nhìn Hoắc Tinh Thần, - Hoắc đại công tử sẽ cởi sạch quần áo, ở trong chiến thành chạy mười vòng Tiếng cười truyền ra, nhiều nữ tử cũng không nhịn cười được, sắc mặt đỏ bừng, nghĩ đến cảnh tượng vị Hoắc công tử này trần truồng chạy trong thành có chút buồn cười - Thua cũng đã thua rồi, không cần nói nữa Hoắc Tinh Thần buồn bực đến cực điểm, bỗng nhiên thần sắc phẫn uất, nói: - Dương Khai ngươi chọn đi, nếu ngươi muốn mấy thứ này, vụ cá cược của chúng ta xóa bỏ. Nếu như ngươi không muốn, bổn thiếu gia liền cởi quần áo ra, thực hiện vụ cá cược. Nhưng người và vật này, ngươi đừng mong sẽ có, thậm chí bổn công tử cũng sẽ rời khỏi Vừa nói, vừa mở quạt ra phe phẩy: - Bổn thiếu gia lấy người đánh cuộc, chưa bao giờ thất tín Lúc nói chuyện, vẻ mặt dương dương tự đắc, không thấy chút nào vẻ khẩn trương, hiển nhiên là cảm thấy dưới sự hấp dẫn như vậy, Dương Khai nhất định sẽ tiếp nhận người và vật tư y mang đến So sánh với việc bắt y trần truồng chạy mười vòng trong thành thì cao thủ vật tư này càng có lợi ích thực tế. Dương Khai chỉ cần không ngốc, khẳng định biết nên làm cái gì. Dương Khai cười cười, tự nhiên, phóng khoáng nói: - Vậy thì mời Hoắc công tử... Xin hãy cởi áo ra đi! Hoắc Tinh Thần sắc mặt dần dần ngưng đọng lại, động tác phe phẩy quạt xếp cũng chầm chậm trở nên cứng ngắc, vẻ mặt đau khổ nói: - Khai thiếu… Ngươi đừng như vậy, ta có chỗ nào đắc tội với ngươi. Hà cớ gì phải đuổi tận giết tuyệt? Thu Ức Mộng ở bên hé miệng cười khẽ. Hoắc Tinh Thần vội vàng đưa mắt nhìn sang nàng, vừa thở dài vừa nói: - Thu Ức Mộng, giúp ta nói vài lời, nàng xem náo nhiệt gì nữa Thu Ức Mộng chậm rãi lắc đầu, nghiêm túc nói: - Ta hết cách với người này, điểm này ngươi cũng biết. Hoắc Tinh Thần bất đắc dĩ, nghiêng đầu nhìn chung quanh. Vừa hay nhìn thấy gã mập họ Đổng ngồi ở chỗ kia, khẩn trương tiến lên vái chào: - Vị bàn huynh này, thấy huynh và Dương Khai có quan hệ thân thiết, nói giúp đôi lời đi … Đổng Khinh Hàn sắc mặt tối sầm, bỗng nhiên sao gọi y là bàn huynh, khiến y trong lòng có chút mất hứng, nhưng ngại thân phận của người ta chỉ cười khổ nói: - Hoắc công tử thứ lỗi, tại hạ người nhỏ, lời nhẹ, chuyện này… Chính lúc này, gã họ Đổng mập mạp buồn bực vô cùng phát hiện, vị Hoắc công tử này lại chăm chú nhìn vào Lam Sơ Điệp, đôi mắt sáng rực lên, không nói tiếp được nữa lại ho lên một tiếng - Mỹ nữ. Hoắc Tinh không e dè tán thưởng một câu, quay đầu nhìn khắp bốn phía, bỗng nhiên lại phát hiện báu vật thế gian của Lạc Tiểu Mạn, trong mắt lại tràn đầy hào quang, nếu để ý coa thể thấy lỗ mũi còn phun ra cả hơi nóng Lạc Tiểu Mạn sợ hãi né tránh bên người Phạm Hồng, vẻ mặt hoảng sợ Nàng còn chưa gặp qua kẻ phóng đãng háo sắc như vậy, gần như viết hai chữ háo sắc ngay trên mặt, quả thực so với Dương Khai còn chẳng biết xấu hổ

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Lời này của Hoắc đại công tử hiệu lực mạnh mẽ hùng hồn Trong điện tất cả mọi người nghe được thần sắc ngẩn ra, ánh mắt ngây ngốc đảo quanh người y và Dương Khai, dường như cảm thấy quan hệ bất thường giữa hai người này Lam Sơ Điệp và Lạc Tiểu Mạn hai người lại càng kinh ngạc bưng kín cái miệng nhỏ nhắn, đôi mắt đẹp có chút không thể tin được Dương Khai sắc mặt tối sầm, trong lòng biết lời này của Hoắc Tinh Thần dễ khiến người ta hiểu lầm, không khỏi hừ nhẹ nói: - Nói rõ chút Hoắc Tinh Thần cũng ý thức được những lời mình nói có vấn đề, không khỏi ngượng ngập cười một tiếng, lúng túng nói: - Đừng hiểu lầm, chỉ là ngày hôm qua ta cùng hắn đánh cuộc, xem hắn có thể sống qua đến đêm qua, tại hạ nhãn lực không đủ, thua một trận rồi. - Tiền đánh cuộc là cái gì? Thu Ức Mộng bỗng nhiên hứng trí, Dương Khai và Hoắc Tinh Thần đánh cuộc, nàng thực sự không hay biết. - Ta thua, ta đem Kim Vũ Ưng đưa cho thua... Ha hả! Dương Khai cười híp mắt nhìn Hoắc Tinh Thần, - Hoắc đại công tử sẽ cởi sạch quần áo, ở trong chiến thành chạy mười vòng Tiếng cười truyền ra, nhiều nữ tử cũng không nhịn cười được, sắc mặt đỏ bừng, nghĩ đến cảnh tượng vị Hoắc công tử này trần truồng chạy trong thành có chút buồn cười - Thua cũng đã thua rồi, không cần nói nữa Hoắc Tinh Thần buồn bực đến cực điểm, bỗng nhiên thần sắc phẫn uất, nói: - Dương Khai ngươi chọn đi, nếu ngươi muốn mấy thứ này, vụ cá cược của chúng ta xóa bỏ. Nếu như ngươi không muốn, bổn thiếu gia liền cởi quần áo ra, thực hiện vụ cá cược. Nhưng người và vật này, ngươi đừng mong sẽ có, thậm chí bổn công tử cũng sẽ rời khỏi Vừa nói, vừa mở quạt ra phe phẩy: - Bổn thiếu gia lấy người đánh cuộc, chưa bao giờ thất tín Lúc nói chuyện, vẻ mặt dương dương tự đắc, không thấy chút nào vẻ khẩn trương, hiển nhiên là cảm thấy dưới sự hấp dẫn như vậy, Dương Khai nhất định sẽ tiếp nhận người và vật tư y mang đến So sánh với việc bắt y trần truồng chạy mười vòng trong thành thì cao thủ vật tư này càng có lợi ích thực tế. Dương Khai chỉ cần không ngốc, khẳng định biết nên làm cái gì. Dương Khai cười cười, tự nhiên, phóng khoáng nói: - Vậy thì mời Hoắc công tử... Xin hãy cởi áo ra đi! Hoắc Tinh Thần sắc mặt dần dần ngưng đọng lại, động tác phe phẩy quạt xếp cũng chầm chậm trở nên cứng ngắc, vẻ mặt đau khổ nói: - Khai thiếu… Ngươi đừng như vậy, ta có chỗ nào đắc tội với ngươi. Hà cớ gì phải đuổi tận giết tuyệt? Thu Ức Mộng ở bên hé miệng cười khẽ. Hoắc Tinh Thần vội vàng đưa mắt nhìn sang nàng, vừa thở dài vừa nói: - Thu Ức Mộng, giúp ta nói vài lời, nàng xem náo nhiệt gì nữa Thu Ức Mộng chậm rãi lắc đầu, nghiêm túc nói: - Ta hết cách với người này, điểm này ngươi cũng biết. Hoắc Tinh Thần bất đắc dĩ, nghiêng đầu nhìn chung quanh. Vừa hay nhìn thấy gã mập họ Đổng ngồi ở chỗ kia, khẩn trương tiến lên vái chào: - Vị bàn huynh này, thấy huynh và Dương Khai có quan hệ thân thiết, nói giúp đôi lời đi … Đổng Khinh Hàn sắc mặt tối sầm, bỗng nhiên sao gọi y là bàn huynh, khiến y trong lòng có chút mất hứng, nhưng ngại thân phận của người ta chỉ cười khổ nói: - Hoắc công tử thứ lỗi, tại hạ người nhỏ, lời nhẹ, chuyện này… Chính lúc này, gã họ Đổng mập mạp buồn bực vô cùng phát hiện, vị Hoắc công tử này lại chăm chú nhìn vào Lam Sơ Điệp, đôi mắt sáng rực lên, không nói tiếp được nữa lại ho lên một tiếng - Mỹ nữ. Hoắc Tinh không e dè tán thưởng một câu, quay đầu nhìn khắp bốn phía, bỗng nhiên lại phát hiện báu vật thế gian của Lạc Tiểu Mạn, trong mắt lại tràn đầy hào quang, nếu để ý coa thể thấy lỗ mũi còn phun ra cả hơi nóng Lạc Tiểu Mạn sợ hãi né tránh bên người Phạm Hồng, vẻ mặt hoảng sợ Nàng còn chưa gặp qua kẻ phóng đãng háo sắc như vậy, gần như viết hai chữ háo sắc ngay trên mặt, quả thực so với Dương Khai còn chẳng biết xấu hổ

Chương 440: Người theo sau