Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 665: Phong lôi vũ dực
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Dù thoạt nhìn, Ma Thần Biến của Dương Khai và của tộc nhân Cổ Ma rất giống nhau, nhưng Lệ Dung vẫn nhận ra điểm khác biệt. Ma Thần Biến của tộc nhân bình thường không thể phủ rộng đến vậy, kể cả có mạnh như Lệ Dung, thì lúc thi triển Ma Thần Biến, cũng chỉ có phần bụng, ngực, cổ và mặt là được Ma Vân che phủ. Nhưng cả lưng của tên loài người này cũng có Ma Vân, hơn nữa, xét từ trạng thái phần hông, thì chắc chắn hạ thân của hắn cũng có Ma Vân. Ma Vân của hắn đã khuếch tán toàn diện! Đó là Ma Thần Biến chính thống nhất. Phát hiện này khiến Lệ Dung rất đỗi ngưỡng mộ. Trong kết giới, Dương Khai cẩn thận cảm thụ sự thay đổi trước và sau của cơ thể, theo dõi dấu vết Ma Vân trong nội thể, tâm và thần chìm sâu, khống chế Ma Vân, hòng thu cả vào trong cơ thể, in dấu trong máu thịt. Một khi in dấu và hòa hợp Ma Vân vào trong máu thịt, hắn sẽ thành công bước lên giai đoạn hai, đến lúc đó, công lực sẽ tăng thêm vài bậc. Đó là một công việc vô cùng gian khổ, Dương Khai cẩn thận từng chút một, hết sức chuyên chú. Thời gian trôi qua. Mười mấy ngày sau, mật thất dưới lòng đất xuất hiện thêm một bóng hồng. Lệ Dung ngoảnh lại nhìn, phát hiện Hàn Phi cũng đã đến. Khẽ gật đầu, Lệ Dung lại chuyển hướng chú ý về phía Dương Khai. - Sao lại cởi áo ra thế này? Hàn Phi vừa nhìn Dương Khai giữa kết giới, mặt liền đỏ ửng, bực mình làu bàu. - Chắc là để tiện quan sát Ma Vân tiến triển tới đâu, ha ha. Lệ Dung cười bảo. - Sợ gì chứ, còn chẳng biết hắn nhỏ hơn chúng ta bao nhiêu tuổi nữa là, hắn có cởi hết ra cũng chẳng sao. Thần sắc Hàn Phi hơi mất tự nhiên, khẽ hỏi: - Tiến triển thế nào ạ? - Cũng được. Lệ Dung gật đầu hài lòng. - Chí ít thì hắn có thể thu được một phần Ma Vân vào trong người rồi. Qua một tháng nữa, thì chắc có thể đạt đến được giai đoạn hai. - Nhanh vậy sao? Hàn Phi hoảng hốt. - Thế mới bảo, mắt nhìn người của Đại Ma Thần không tệ được đâu. Nếu hắn tư chất đần độn, sao Đại Ma Thần có thể yên tâm giao Diệt Thế Ma Nhãn cho hắn? - Ta đã xem thường hắn rồi. Hàn Phi gật đầu nặng nề. - Trước đây ta chỉ nghĩ hắn quá may mắn mà thôi. - Vậy thì giờ hãy quan sát hắn lại đi, sau này tộc ta có lẽ sẽ hành sự dưới trướng hắn đấy. Lệ Dung cười hì hì, chợt ngờ vực nhìn vào cái hộp ngọc trên tay Hàn Phi: - Ngươi mang thứ gì đến vậy? Hàn Phi nói: - Vài ngày trước ta có hứa tặng cho hắn thứ này. Vừa nói, Hàn Phi mở hộp ra, rồi nhanh chóng đậy lại. Lệ Dung không kìm được che miệng, kinh ngạc nói: - Đó chẳng phải là Phong Lôi Vũ Dực ư? Sao ngươi lại muốn tặng nó cho hắn? - Có lẽ hắn sẽ luyện hóa được thứ này. Hàn Phi mỉm cười. - Sao lại nói vậy? Thứ này đến chúng ta cũng không luyện hóa nổi mà. Lệ đại nhân lấy làm hiếu kỳ. Phong Lôi Vũ Dực là một đôi cánh kỳ dị ẩn chứa thiên đạo pháp quy, không rõ nó đến từ tay vị tiền bối nào của tộc Cổ Ma, càng không rõ nó có lai lịch gì, đổi chủ biết bao nhiêu lần, cuối cùng nó đến tay Hàn Phi. Nhiều năm qua, Hàn Phi cũng luôn thử luyện hóa đôi cánh Phong Lôi Vũ Dực này, nhưng lần nào cũng đều thất bại.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Dù thoạt nhìn, Ma Thần Biến của Dương Khai và của tộc nhân Cổ Ma rất giống nhau, nhưng Lệ Dung vẫn nhận ra điểm khác biệt. Ma Thần Biến của tộc nhân bình thường không thể phủ rộng đến vậy, kể cả có mạnh như Lệ Dung, thì lúc thi triển Ma Thần Biến, cũng chỉ có phần bụng, ngực, cổ và mặt là được Ma Vân che phủ. Nhưng cả lưng của tên loài người này cũng có Ma Vân, hơn nữa, xét từ trạng thái phần hông, thì chắc chắn hạ thân của hắn cũng có Ma Vân. Ma Vân của hắn đã khuếch tán toàn diện! Đó là Ma Thần Biến chính thống nhất. Phát hiện này khiến Lệ Dung rất đỗi ngưỡng mộ. Trong kết giới, Dương Khai cẩn thận cảm thụ sự thay đổi trước và sau của cơ thể, theo dõi dấu vết Ma Vân trong nội thể, tâm và thần chìm sâu, khống chế Ma Vân, hòng thu cả vào trong cơ thể, in dấu trong máu thịt. Một khi in dấu và hòa hợp Ma Vân vào trong máu thịt, hắn sẽ thành công bước lên giai đoạn hai, đến lúc đó, công lực sẽ tăng thêm vài bậc. Đó là một công việc vô cùng gian khổ, Dương Khai cẩn thận từng chút một, hết sức chuyên chú. Thời gian trôi qua. Mười mấy ngày sau, mật thất dưới lòng đất xuất hiện thêm một bóng hồng. Lệ Dung ngoảnh lại nhìn, phát hiện Hàn Phi cũng đã đến. Khẽ gật đầu, Lệ Dung lại chuyển hướng chú ý về phía Dương Khai. - Sao lại cởi áo ra thế này? Hàn Phi vừa nhìn Dương Khai giữa kết giới, mặt liền đỏ ửng, bực mình làu bàu. - Chắc là để tiện quan sát Ma Vân tiến triển tới đâu, ha ha. Lệ Dung cười bảo. - Sợ gì chứ, còn chẳng biết hắn nhỏ hơn chúng ta bao nhiêu tuổi nữa là, hắn có cởi hết ra cũng chẳng sao. Thần sắc Hàn Phi hơi mất tự nhiên, khẽ hỏi: - Tiến triển thế nào ạ? - Cũng được. Lệ Dung gật đầu hài lòng. - Chí ít thì hắn có thể thu được một phần Ma Vân vào trong người rồi. Qua một tháng nữa, thì chắc có thể đạt đến được giai đoạn hai. - Nhanh vậy sao? Hàn Phi hoảng hốt. - Thế mới bảo, mắt nhìn người của Đại Ma Thần không tệ được đâu. Nếu hắn tư chất đần độn, sao Đại Ma Thần có thể yên tâm giao Diệt Thế Ma Nhãn cho hắn? - Ta đã xem thường hắn rồi. Hàn Phi gật đầu nặng nề. - Trước đây ta chỉ nghĩ hắn quá may mắn mà thôi. - Vậy thì giờ hãy quan sát hắn lại đi, sau này tộc ta có lẽ sẽ hành sự dưới trướng hắn đấy. Lệ Dung cười hì hì, chợt ngờ vực nhìn vào cái hộp ngọc trên tay Hàn Phi: - Ngươi mang thứ gì đến vậy? Hàn Phi nói: - Vài ngày trước ta có hứa tặng cho hắn thứ này. Vừa nói, Hàn Phi mở hộp ra, rồi nhanh chóng đậy lại. Lệ Dung không kìm được che miệng, kinh ngạc nói: - Đó chẳng phải là Phong Lôi Vũ Dực ư? Sao ngươi lại muốn tặng nó cho hắn? - Có lẽ hắn sẽ luyện hóa được thứ này. Hàn Phi mỉm cười. - Sao lại nói vậy? Thứ này đến chúng ta cũng không luyện hóa nổi mà. Lệ đại nhân lấy làm hiếu kỳ. Phong Lôi Vũ Dực là một đôi cánh kỳ dị ẩn chứa thiên đạo pháp quy, không rõ nó đến từ tay vị tiền bối nào của tộc Cổ Ma, càng không rõ nó có lai lịch gì, đổi chủ biết bao nhiêu lần, cuối cùng nó đến tay Hàn Phi. Nhiều năm qua, Hàn Phi cũng luôn thử luyện hóa đôi cánh Phong Lôi Vũ Dực này, nhưng lần nào cũng đều thất bại.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Dù thoạt nhìn, Ma Thần Biến của Dương Khai và của tộc nhân Cổ Ma rất giống nhau, nhưng Lệ Dung vẫn nhận ra điểm khác biệt. Ma Thần Biến của tộc nhân bình thường không thể phủ rộng đến vậy, kể cả có mạnh như Lệ Dung, thì lúc thi triển Ma Thần Biến, cũng chỉ có phần bụng, ngực, cổ và mặt là được Ma Vân che phủ. Nhưng cả lưng của tên loài người này cũng có Ma Vân, hơn nữa, xét từ trạng thái phần hông, thì chắc chắn hạ thân của hắn cũng có Ma Vân. Ma Vân của hắn đã khuếch tán toàn diện! Đó là Ma Thần Biến chính thống nhất. Phát hiện này khiến Lệ Dung rất đỗi ngưỡng mộ. Trong kết giới, Dương Khai cẩn thận cảm thụ sự thay đổi trước và sau của cơ thể, theo dõi dấu vết Ma Vân trong nội thể, tâm và thần chìm sâu, khống chế Ma Vân, hòng thu cả vào trong cơ thể, in dấu trong máu thịt. Một khi in dấu và hòa hợp Ma Vân vào trong máu thịt, hắn sẽ thành công bước lên giai đoạn hai, đến lúc đó, công lực sẽ tăng thêm vài bậc. Đó là một công việc vô cùng gian khổ, Dương Khai cẩn thận từng chút một, hết sức chuyên chú. Thời gian trôi qua. Mười mấy ngày sau, mật thất dưới lòng đất xuất hiện thêm một bóng hồng. Lệ Dung ngoảnh lại nhìn, phát hiện Hàn Phi cũng đã đến. Khẽ gật đầu, Lệ Dung lại chuyển hướng chú ý về phía Dương Khai. - Sao lại cởi áo ra thế này? Hàn Phi vừa nhìn Dương Khai giữa kết giới, mặt liền đỏ ửng, bực mình làu bàu. - Chắc là để tiện quan sát Ma Vân tiến triển tới đâu, ha ha. Lệ Dung cười bảo. - Sợ gì chứ, còn chẳng biết hắn nhỏ hơn chúng ta bao nhiêu tuổi nữa là, hắn có cởi hết ra cũng chẳng sao. Thần sắc Hàn Phi hơi mất tự nhiên, khẽ hỏi: - Tiến triển thế nào ạ? - Cũng được. Lệ Dung gật đầu hài lòng. - Chí ít thì hắn có thể thu được một phần Ma Vân vào trong người rồi. Qua một tháng nữa, thì chắc có thể đạt đến được giai đoạn hai. - Nhanh vậy sao? Hàn Phi hoảng hốt. - Thế mới bảo, mắt nhìn người của Đại Ma Thần không tệ được đâu. Nếu hắn tư chất đần độn, sao Đại Ma Thần có thể yên tâm giao Diệt Thế Ma Nhãn cho hắn? - Ta đã xem thường hắn rồi. Hàn Phi gật đầu nặng nề. - Trước đây ta chỉ nghĩ hắn quá may mắn mà thôi. - Vậy thì giờ hãy quan sát hắn lại đi, sau này tộc ta có lẽ sẽ hành sự dưới trướng hắn đấy. Lệ Dung cười hì hì, chợt ngờ vực nhìn vào cái hộp ngọc trên tay Hàn Phi: - Ngươi mang thứ gì đến vậy? Hàn Phi nói: - Vài ngày trước ta có hứa tặng cho hắn thứ này. Vừa nói, Hàn Phi mở hộp ra, rồi nhanh chóng đậy lại. Lệ Dung không kìm được che miệng, kinh ngạc nói: - Đó chẳng phải là Phong Lôi Vũ Dực ư? Sao ngươi lại muốn tặng nó cho hắn? - Có lẽ hắn sẽ luyện hóa được thứ này. Hàn Phi mỉm cười. - Sao lại nói vậy? Thứ này đến chúng ta cũng không luyện hóa nổi mà. Lệ đại nhân lấy làm hiếu kỳ. Phong Lôi Vũ Dực là một đôi cánh kỳ dị ẩn chứa thiên đạo pháp quy, không rõ nó đến từ tay vị tiền bối nào của tộc Cổ Ma, càng không rõ nó có lai lịch gì, đổi chủ biết bao nhiêu lần, cuối cùng nó đến tay Hàn Phi. Nhiều năm qua, Hàn Phi cũng luôn thử luyện hóa đôi cánh Phong Lôi Vũ Dực này, nhưng lần nào cũng đều thất bại.