Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.

Chương 673: Lợi hại vậy sao?

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Gã này chỉ thuận miệng nói, không ngờ lại nói trúng điều quan trọng. Dương Khai luyện tập luyện đan thuật chỉ để luyện đan cho Ma tộc, hơn nữa còn là tộc Cổ Ma bị thế giới lãng quên mấy ngàn năm, là người hầu cận của Đại Ma Thần! Trong hiệp hội đan sư, nơi nào cũng thoang thoảng dược hương. Thỉnh thoảng Dương Khai còn có thể cảm nhận được dao động của chân nguyên cực nóng từ sương phòng bên hông, nghĩ là các luyện đan sư đang dụng tâm luyện đan. Đi theo gã cao to đến một gian phòng khá vắng vẻ, y liền để hắn lại: - Đứng ở đây chờ, lát nữa sẽ có người đến hỏi ngươi. Dương Khai khẽ gật đầu, tiện thể tìm ghế ngồi xuống. Gian phòng không lớn, đồ đạc bên trong cũng không nhiều, có vẻ trống trải. Dương Khai đợi chừng hai canh giờ, đang lúc vẻ mặt không kiên nhẫn mới nghe thấy có tiếng bước chân vội vã truyền tới. Nhanh chóng, cửa phòng bật mở, một nữ tử có gương mặt không đẹp lắm đi thẳng tới, liếc nhìn đánh giá Dương Khai, hỏi: - Chính là ngươi muốn gia nhập hiệp hội? Dương Khai gật đầu, đứng dậy, hỏi: - Có phải bây giờ có thể bắt đầu khảo nghiệm không? - Ngươi học luyện đan bao lâu rồi? Nữ tử nhíu chặt mày, cơ hồ không vui, lạnh giọng hỏi. - Thời gian không dài, cụ thể bao lâu ta cũng không biết. Chính thức bắt tay vào luyện đan thì chỉ hơn một năm thôi. Nhưng nếu tính cả học tập kiến thức cơ bản thì khoảng mấy năm rồi. Từ lúc hắn có được Luyện Đan Chân Quyết đến nay, ít nhất cũng bốn năm năm, nhưng hắn đều nghiên cứu ảo diệu của Luyện Đan Chân Quyết một cách đứt quãng. Nữ tử hỏi như vậy, hắn cũng không biết nên trả lời thế nào. - Cố làm ra vẻ huyền bí! Nữ tử hừ lạnh một tiếng, hơi phật ý vì Dương Khai không trả lời thẳng vào vấn đề của nàng. Đưa tay lục tìm trong túi Càn Khôn bên hông mình, thần sắc chần chừ do dự, mãi một lúc sau mới lấy ra một nhánh dược liệu, đưa cho Dương Khai nói: - Đây là Hàn Tinh Thảo, Thiên cấp hạ phẩm, ngưng luyện dược dịch cho ta xem. Dương Khai đưa tay nhận lấy, kinh ngạc nhìn nàng: - Cứ như vậy mà ngưng luyện? Nữ tử hừ lạnh một tiếng - Nếu ngay cả cái này mà ngươi làm cũng không được thì không cần gia nhập hiệp hội nữa. Ngươi cho rằng ai thì hiệp hội cũng tiếp nhận sao? Chỉ có luyện đan sư Thiên cấp trở lên mới có tư cách sở hữu ngọc bài. Mau lên, ta đang vội. Nói rồi, nàng lẩm bẩm: - Sư phụ cũng thật là, tiểu tử trẻ tuổi như vậy, đuổi đi là được, lãng phí thời gian quý báu của mình! Dương Khai nghe hết những lời này, không khỏi thấy buồn cười. Hắn cũng hiểu vì sao nữ tử này lại tỏ vẻ không vui. Vốn vì mình đến, làm gián đoạn thời gian luyện đan của nàng. Lúc luyện đan sư đang luyện đan, kiêng kỵ nhất là bị quấy rầy. Nữ tử không vui, Dương Khai cũng có thể hiểu được. Nhưng lời nói và thần thái của nàng rõ ràng hơi khinh thường mình. Điều này khiến Dương Khai không biết làm sao. E là nàng cho rằng mình thực sự mới bắt đầu tiếp xúc với việc học luyện đan. Nghĩ như vậy xong, Dương Khai vận chuyển chân nguyên, bọc nhánh Hàn Tinh Thảo trong tay, thẩm thấu chân nguyên vào trong dược liệu. Rất nhanh, thanh hương thoang thoảng ngập tràn. Nữ tử kia cuối cùng cũng thu liễm thần sắc khinh thường, quan sát động tác trên tay của Dương Khai. Hàn Tinh Thảo cơ hồ bị dung hóa, hoàn toàn biến thành dịch thể. Dưới tác dụng của chân nguyên, lơ lửng trên lòng bàn tay của Dương Khai, từng sợi tạp chất thoát ra, bị bốc hơi hoàn toàn. Thời gian trôi qua, một nhánh Hàn Tinh Thảo Thiên cấp hạ phẩm đã nhanh chóng được ngưng luyện thành dược dịch, xanh biếc kinh người. Với tài nghệ và thủ pháp của Dương Khai, ngưng luyện dược liệu Thiên cấp hạ phẩm đã dễ như trở lòng bàn tay. Nếu không có lò luyện đan, không có linh trận, hắn cũng có thể khu trừ tạp chất một cách sạch sẽ. Trước sau chưa tới mười mấy hơi thở, dược dịch đã thành hình. Nữ tử kia phóng xuất thần thức kiểm tra kỹ lưỡng, khuôn mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ kinh hãi, vô cùng ngạc nhiên nhìn Dương Khai mấy lần.

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Gã này chỉ thuận miệng nói, không ngờ lại nói trúng điều quan trọng. Dương Khai luyện tập luyện đan thuật chỉ để luyện đan cho Ma tộc, hơn nữa còn là tộc Cổ Ma bị thế giới lãng quên mấy ngàn năm, là người hầu cận của Đại Ma Thần! Trong hiệp hội đan sư, nơi nào cũng thoang thoảng dược hương. Thỉnh thoảng Dương Khai còn có thể cảm nhận được dao động của chân nguyên cực nóng từ sương phòng bên hông, nghĩ là các luyện đan sư đang dụng tâm luyện đan. Đi theo gã cao to đến một gian phòng khá vắng vẻ, y liền để hắn lại: - Đứng ở đây chờ, lát nữa sẽ có người đến hỏi ngươi. Dương Khai khẽ gật đầu, tiện thể tìm ghế ngồi xuống. Gian phòng không lớn, đồ đạc bên trong cũng không nhiều, có vẻ trống trải. Dương Khai đợi chừng hai canh giờ, đang lúc vẻ mặt không kiên nhẫn mới nghe thấy có tiếng bước chân vội vã truyền tới. Nhanh chóng, cửa phòng bật mở, một nữ tử có gương mặt không đẹp lắm đi thẳng tới, liếc nhìn đánh giá Dương Khai, hỏi: - Chính là ngươi muốn gia nhập hiệp hội? Dương Khai gật đầu, đứng dậy, hỏi: - Có phải bây giờ có thể bắt đầu khảo nghiệm không? - Ngươi học luyện đan bao lâu rồi? Nữ tử nhíu chặt mày, cơ hồ không vui, lạnh giọng hỏi. - Thời gian không dài, cụ thể bao lâu ta cũng không biết. Chính thức bắt tay vào luyện đan thì chỉ hơn một năm thôi. Nhưng nếu tính cả học tập kiến thức cơ bản thì khoảng mấy năm rồi. Từ lúc hắn có được Luyện Đan Chân Quyết đến nay, ít nhất cũng bốn năm năm, nhưng hắn đều nghiên cứu ảo diệu của Luyện Đan Chân Quyết một cách đứt quãng. Nữ tử hỏi như vậy, hắn cũng không biết nên trả lời thế nào. - Cố làm ra vẻ huyền bí! Nữ tử hừ lạnh một tiếng, hơi phật ý vì Dương Khai không trả lời thẳng vào vấn đề của nàng. Đưa tay lục tìm trong túi Càn Khôn bên hông mình, thần sắc chần chừ do dự, mãi một lúc sau mới lấy ra một nhánh dược liệu, đưa cho Dương Khai nói: - Đây là Hàn Tinh Thảo, Thiên cấp hạ phẩm, ngưng luyện dược dịch cho ta xem. Dương Khai đưa tay nhận lấy, kinh ngạc nhìn nàng: - Cứ như vậy mà ngưng luyện? Nữ tử hừ lạnh một tiếng - Nếu ngay cả cái này mà ngươi làm cũng không được thì không cần gia nhập hiệp hội nữa. Ngươi cho rằng ai thì hiệp hội cũng tiếp nhận sao? Chỉ có luyện đan sư Thiên cấp trở lên mới có tư cách sở hữu ngọc bài. Mau lên, ta đang vội. Nói rồi, nàng lẩm bẩm: - Sư phụ cũng thật là, tiểu tử trẻ tuổi như vậy, đuổi đi là được, lãng phí thời gian quý báu của mình! Dương Khai nghe hết những lời này, không khỏi thấy buồn cười. Hắn cũng hiểu vì sao nữ tử này lại tỏ vẻ không vui. Vốn vì mình đến, làm gián đoạn thời gian luyện đan của nàng. Lúc luyện đan sư đang luyện đan, kiêng kỵ nhất là bị quấy rầy. Nữ tử không vui, Dương Khai cũng có thể hiểu được. Nhưng lời nói và thần thái của nàng rõ ràng hơi khinh thường mình. Điều này khiến Dương Khai không biết làm sao. E là nàng cho rằng mình thực sự mới bắt đầu tiếp xúc với việc học luyện đan. Nghĩ như vậy xong, Dương Khai vận chuyển chân nguyên, bọc nhánh Hàn Tinh Thảo trong tay, thẩm thấu chân nguyên vào trong dược liệu. Rất nhanh, thanh hương thoang thoảng ngập tràn. Nữ tử kia cuối cùng cũng thu liễm thần sắc khinh thường, quan sát động tác trên tay của Dương Khai. Hàn Tinh Thảo cơ hồ bị dung hóa, hoàn toàn biến thành dịch thể. Dưới tác dụng của chân nguyên, lơ lửng trên lòng bàn tay của Dương Khai, từng sợi tạp chất thoát ra, bị bốc hơi hoàn toàn. Thời gian trôi qua, một nhánh Hàn Tinh Thảo Thiên cấp hạ phẩm đã nhanh chóng được ngưng luyện thành dược dịch, xanh biếc kinh người. Với tài nghệ và thủ pháp của Dương Khai, ngưng luyện dược liệu Thiên cấp hạ phẩm đã dễ như trở lòng bàn tay. Nếu không có lò luyện đan, không có linh trận, hắn cũng có thể khu trừ tạp chất một cách sạch sẽ. Trước sau chưa tới mười mấy hơi thở, dược dịch đã thành hình. Nữ tử kia phóng xuất thần thức kiểm tra kỹ lưỡng, khuôn mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ kinh hãi, vô cùng ngạc nhiên nhìn Dương Khai mấy lần.

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Gã này chỉ thuận miệng nói, không ngờ lại nói trúng điều quan trọng. Dương Khai luyện tập luyện đan thuật chỉ để luyện đan cho Ma tộc, hơn nữa còn là tộc Cổ Ma bị thế giới lãng quên mấy ngàn năm, là người hầu cận của Đại Ma Thần! Trong hiệp hội đan sư, nơi nào cũng thoang thoảng dược hương. Thỉnh thoảng Dương Khai còn có thể cảm nhận được dao động của chân nguyên cực nóng từ sương phòng bên hông, nghĩ là các luyện đan sư đang dụng tâm luyện đan. Đi theo gã cao to đến một gian phòng khá vắng vẻ, y liền để hắn lại: - Đứng ở đây chờ, lát nữa sẽ có người đến hỏi ngươi. Dương Khai khẽ gật đầu, tiện thể tìm ghế ngồi xuống. Gian phòng không lớn, đồ đạc bên trong cũng không nhiều, có vẻ trống trải. Dương Khai đợi chừng hai canh giờ, đang lúc vẻ mặt không kiên nhẫn mới nghe thấy có tiếng bước chân vội vã truyền tới. Nhanh chóng, cửa phòng bật mở, một nữ tử có gương mặt không đẹp lắm đi thẳng tới, liếc nhìn đánh giá Dương Khai, hỏi: - Chính là ngươi muốn gia nhập hiệp hội? Dương Khai gật đầu, đứng dậy, hỏi: - Có phải bây giờ có thể bắt đầu khảo nghiệm không? - Ngươi học luyện đan bao lâu rồi? Nữ tử nhíu chặt mày, cơ hồ không vui, lạnh giọng hỏi. - Thời gian không dài, cụ thể bao lâu ta cũng không biết. Chính thức bắt tay vào luyện đan thì chỉ hơn một năm thôi. Nhưng nếu tính cả học tập kiến thức cơ bản thì khoảng mấy năm rồi. Từ lúc hắn có được Luyện Đan Chân Quyết đến nay, ít nhất cũng bốn năm năm, nhưng hắn đều nghiên cứu ảo diệu của Luyện Đan Chân Quyết một cách đứt quãng. Nữ tử hỏi như vậy, hắn cũng không biết nên trả lời thế nào. - Cố làm ra vẻ huyền bí! Nữ tử hừ lạnh một tiếng, hơi phật ý vì Dương Khai không trả lời thẳng vào vấn đề của nàng. Đưa tay lục tìm trong túi Càn Khôn bên hông mình, thần sắc chần chừ do dự, mãi một lúc sau mới lấy ra một nhánh dược liệu, đưa cho Dương Khai nói: - Đây là Hàn Tinh Thảo, Thiên cấp hạ phẩm, ngưng luyện dược dịch cho ta xem. Dương Khai đưa tay nhận lấy, kinh ngạc nhìn nàng: - Cứ như vậy mà ngưng luyện? Nữ tử hừ lạnh một tiếng - Nếu ngay cả cái này mà ngươi làm cũng không được thì không cần gia nhập hiệp hội nữa. Ngươi cho rằng ai thì hiệp hội cũng tiếp nhận sao? Chỉ có luyện đan sư Thiên cấp trở lên mới có tư cách sở hữu ngọc bài. Mau lên, ta đang vội. Nói rồi, nàng lẩm bẩm: - Sư phụ cũng thật là, tiểu tử trẻ tuổi như vậy, đuổi đi là được, lãng phí thời gian quý báu của mình! Dương Khai nghe hết những lời này, không khỏi thấy buồn cười. Hắn cũng hiểu vì sao nữ tử này lại tỏ vẻ không vui. Vốn vì mình đến, làm gián đoạn thời gian luyện đan của nàng. Lúc luyện đan sư đang luyện đan, kiêng kỵ nhất là bị quấy rầy. Nữ tử không vui, Dương Khai cũng có thể hiểu được. Nhưng lời nói và thần thái của nàng rõ ràng hơi khinh thường mình. Điều này khiến Dương Khai không biết làm sao. E là nàng cho rằng mình thực sự mới bắt đầu tiếp xúc với việc học luyện đan. Nghĩ như vậy xong, Dương Khai vận chuyển chân nguyên, bọc nhánh Hàn Tinh Thảo trong tay, thẩm thấu chân nguyên vào trong dược liệu. Rất nhanh, thanh hương thoang thoảng ngập tràn. Nữ tử kia cuối cùng cũng thu liễm thần sắc khinh thường, quan sát động tác trên tay của Dương Khai. Hàn Tinh Thảo cơ hồ bị dung hóa, hoàn toàn biến thành dịch thể. Dưới tác dụng của chân nguyên, lơ lửng trên lòng bàn tay của Dương Khai, từng sợi tạp chất thoát ra, bị bốc hơi hoàn toàn. Thời gian trôi qua, một nhánh Hàn Tinh Thảo Thiên cấp hạ phẩm đã nhanh chóng được ngưng luyện thành dược dịch, xanh biếc kinh người. Với tài nghệ và thủ pháp của Dương Khai, ngưng luyện dược liệu Thiên cấp hạ phẩm đã dễ như trở lòng bàn tay. Nếu không có lò luyện đan, không có linh trận, hắn cũng có thể khu trừ tạp chất một cách sạch sẽ. Trước sau chưa tới mười mấy hơi thở, dược dịch đã thành hình. Nữ tử kia phóng xuất thần thức kiểm tra kỹ lưỡng, khuôn mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ kinh hãi, vô cùng ngạc nhiên nhìn Dương Khai mấy lần.

Chương 673: Lợi hại vậy sao?