Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 692: Tổ sư?
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thiên Tiêu Tông, trong một gian mật thất. Thương Viêm cung kính đứng tại chỗ, báo cáo với tổ sư những chuyện xảy ra sau khi gặp được Dương Khai. Sau khi nghe Dương Khai giết Đoạn Hải và Hứa Kỳ trước mặt Hạ Thành Ấm, tổ sư Thiên Tiêu Tông không khỏi sáng mắt, lộ ra một nụ cười đầy thâm ý. Sau đó lại nói đến chuyện gặp phải trong động phủ tiền nhân, tổ sư cũng kinh ngạc không thôi: - Hắn có thần thức chi hỏa? Thương Viêm ra sức gật đầu: - Tổ sư không biết sao? - Ta không biết. Lão giả chậm rãi lắc đầu - Ta chỉ mơ hồ cảm nhận được, chuyện này phải có hắn mới có thể giải quyết. Cho nên mới để Phi Vũ đi khi các ngươi sắp tới. - Vậy tổ sư cũng chưa từng nhìn thấy tên tiểu tử đó? - Ừ, ta chưa từng gặp hắn, nhưng có chút nguồn gốc với lão phu! Vẻ mặt Thương Viêm mơ hồ, rõ ràng không hiểu rốt cuộc Dương Khai và tổ sư có nguồn gốc gì. - Ừ, biết hắn là người có thần thức chi hỏa, ngoài ngươi và Đỗ Vạn ra, Hạ Thành Ấm cũng biết à? Tổ sư thản nhiên hỏi. Thần sắc Thương Viêm chấn động, khẽ gật đầu: - Đúng, tiểu nha đầu của Hiệp hội đan sư kia cũng biết, lúc quay về, Phi Vũ cũng biết. - Ta hiểu rồi, ngươi lui đi. - Đệ tử cáo lui! Thương Viêm khom mình lui ra, sau khi ra khỏi mật thất mới nhìn về phía Lôi Quang Thần Giáo như có điều suy nghĩ, khóe miệng hiện lên nụ cười lãnh khốc. ... Dương Khai ở liền trong Thiên Tiêu Tông hai ngày, chỉ có Phi Vũ tới thăm hắn một lần, Thương Viêm không biết ở đâu, càng không có ai khác tới chào hỏi hắn. Phi Vũ tặng hắn một vò Thiên Hồng Hoa Nhưỡng, nói đây là tạ lễ vì hắn đã giúp đỡ ở động phủ kia. Mỹ phụ này có chút phóng đãng, lúc đến tìm Dương Khai, uống say khướt, một thân tửu khí, hai má ửng hồng, chiếc cổ dài cũng ửng đỏ, rất là mê người. - Một lần đừng uống nhiều, uống nhiều thì thân thể của tiểu tử nhà ngươi không chịu được đâu. Phi Vũ cười duyên. Đặt Thiên Hồng Hoa Nhưỡng xuống lại không thấy tông ảnh, không biết đã đi đâu. Dương Khai cười bất đắc dĩ, ngay cả việc định thăm dò tin tức ở chỗ nàng cũng không có cơ hội mở miệng, đành cất Thiên Hồng Hoa Nhưỡng vào không gian Hắc Thư, tiếp tục bước chậm trong viện lạc. Người ngoài nhìn vào, hắn chỉ đang tùy ý tản bộ, bước chân không nhanh không chậm. Nhưng một thân huyết nhục rõ ràng đang nhu động không ngừng, trên thân thể hình như chịu đựng một áp lực cực lớn. Nhưng điều khiến người ta cảm thấy kỳ lạ là chỗ hắn bước lên lại bình thản vô cùng, không hề có dấu chân nào. Ba ngày sau, Thương Viêm đột nhiên hiện thân, vẫy tay với Dương Khai nói: - Tổ sư muốn gặp ngươi. Thần sắc Dương Khai vui mừng, vội vàng đi tới. Hắn có quá nhiều khốn hoặc không hiểu cần hỏi, hơn nữa hắn cũng rất muốn biết tổ sư của Thiên Tiêu Tông này rốt cuộc là người như thế nào. Mới đi không xa, thần sắc Thương Viêm bỗng nhiên cổ quái nhìn hắn, ngạc nhiên nói: - Ngươi rất căng thẳng? - Không có. Dương Khai lắc đầu. - Vậy sao chân nguyên của ngươi cứ bính phát? Hơn nữa huyết nhục của ngươi căng cứng….không đúng…. Thương Viêm đột nhiên biến sắc, ngưng thị thật sâu vào Dương Khai, kinh ngạc nói: - Phi Vũ đưa Hỗn Nguyên Liêu Khảo cho ngươi rồi à? - Cái đó là Hỗn Nguyên Liêu Khảo? Thương Viêm khẽ gật đầu:
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thiên Tiêu Tông, trong một gian mật thất. Thương Viêm cung kính đứng tại chỗ, báo cáo với tổ sư những chuyện xảy ra sau khi gặp được Dương Khai. Sau khi nghe Dương Khai giết Đoạn Hải và Hứa Kỳ trước mặt Hạ Thành Ấm, tổ sư Thiên Tiêu Tông không khỏi sáng mắt, lộ ra một nụ cười đầy thâm ý. Sau đó lại nói đến chuyện gặp phải trong động phủ tiền nhân, tổ sư cũng kinh ngạc không thôi: - Hắn có thần thức chi hỏa? Thương Viêm ra sức gật đầu: - Tổ sư không biết sao? - Ta không biết. Lão giả chậm rãi lắc đầu - Ta chỉ mơ hồ cảm nhận được, chuyện này phải có hắn mới có thể giải quyết. Cho nên mới để Phi Vũ đi khi các ngươi sắp tới. - Vậy tổ sư cũng chưa từng nhìn thấy tên tiểu tử đó? - Ừ, ta chưa từng gặp hắn, nhưng có chút nguồn gốc với lão phu! Vẻ mặt Thương Viêm mơ hồ, rõ ràng không hiểu rốt cuộc Dương Khai và tổ sư có nguồn gốc gì. - Ừ, biết hắn là người có thần thức chi hỏa, ngoài ngươi và Đỗ Vạn ra, Hạ Thành Ấm cũng biết à? Tổ sư thản nhiên hỏi. Thần sắc Thương Viêm chấn động, khẽ gật đầu: - Đúng, tiểu nha đầu của Hiệp hội đan sư kia cũng biết, lúc quay về, Phi Vũ cũng biết. - Ta hiểu rồi, ngươi lui đi. - Đệ tử cáo lui! Thương Viêm khom mình lui ra, sau khi ra khỏi mật thất mới nhìn về phía Lôi Quang Thần Giáo như có điều suy nghĩ, khóe miệng hiện lên nụ cười lãnh khốc. ... Dương Khai ở liền trong Thiên Tiêu Tông hai ngày, chỉ có Phi Vũ tới thăm hắn một lần, Thương Viêm không biết ở đâu, càng không có ai khác tới chào hỏi hắn. Phi Vũ tặng hắn một vò Thiên Hồng Hoa Nhưỡng, nói đây là tạ lễ vì hắn đã giúp đỡ ở động phủ kia. Mỹ phụ này có chút phóng đãng, lúc đến tìm Dương Khai, uống say khướt, một thân tửu khí, hai má ửng hồng, chiếc cổ dài cũng ửng đỏ, rất là mê người. - Một lần đừng uống nhiều, uống nhiều thì thân thể của tiểu tử nhà ngươi không chịu được đâu. Phi Vũ cười duyên. Đặt Thiên Hồng Hoa Nhưỡng xuống lại không thấy tông ảnh, không biết đã đi đâu. Dương Khai cười bất đắc dĩ, ngay cả việc định thăm dò tin tức ở chỗ nàng cũng không có cơ hội mở miệng, đành cất Thiên Hồng Hoa Nhưỡng vào không gian Hắc Thư, tiếp tục bước chậm trong viện lạc. Người ngoài nhìn vào, hắn chỉ đang tùy ý tản bộ, bước chân không nhanh không chậm. Nhưng một thân huyết nhục rõ ràng đang nhu động không ngừng, trên thân thể hình như chịu đựng một áp lực cực lớn. Nhưng điều khiến người ta cảm thấy kỳ lạ là chỗ hắn bước lên lại bình thản vô cùng, không hề có dấu chân nào. Ba ngày sau, Thương Viêm đột nhiên hiện thân, vẫy tay với Dương Khai nói: - Tổ sư muốn gặp ngươi. Thần sắc Dương Khai vui mừng, vội vàng đi tới. Hắn có quá nhiều khốn hoặc không hiểu cần hỏi, hơn nữa hắn cũng rất muốn biết tổ sư của Thiên Tiêu Tông này rốt cuộc là người như thế nào. Mới đi không xa, thần sắc Thương Viêm bỗng nhiên cổ quái nhìn hắn, ngạc nhiên nói: - Ngươi rất căng thẳng? - Không có. Dương Khai lắc đầu. - Vậy sao chân nguyên của ngươi cứ bính phát? Hơn nữa huyết nhục của ngươi căng cứng….không đúng…. Thương Viêm đột nhiên biến sắc, ngưng thị thật sâu vào Dương Khai, kinh ngạc nói: - Phi Vũ đưa Hỗn Nguyên Liêu Khảo cho ngươi rồi à? - Cái đó là Hỗn Nguyên Liêu Khảo? Thương Viêm khẽ gật đầu:
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Thiên Tiêu Tông, trong một gian mật thất. Thương Viêm cung kính đứng tại chỗ, báo cáo với tổ sư những chuyện xảy ra sau khi gặp được Dương Khai. Sau khi nghe Dương Khai giết Đoạn Hải và Hứa Kỳ trước mặt Hạ Thành Ấm, tổ sư Thiên Tiêu Tông không khỏi sáng mắt, lộ ra một nụ cười đầy thâm ý. Sau đó lại nói đến chuyện gặp phải trong động phủ tiền nhân, tổ sư cũng kinh ngạc không thôi: - Hắn có thần thức chi hỏa? Thương Viêm ra sức gật đầu: - Tổ sư không biết sao? - Ta không biết. Lão giả chậm rãi lắc đầu - Ta chỉ mơ hồ cảm nhận được, chuyện này phải có hắn mới có thể giải quyết. Cho nên mới để Phi Vũ đi khi các ngươi sắp tới. - Vậy tổ sư cũng chưa từng nhìn thấy tên tiểu tử đó? - Ừ, ta chưa từng gặp hắn, nhưng có chút nguồn gốc với lão phu! Vẻ mặt Thương Viêm mơ hồ, rõ ràng không hiểu rốt cuộc Dương Khai và tổ sư có nguồn gốc gì. - Ừ, biết hắn là người có thần thức chi hỏa, ngoài ngươi và Đỗ Vạn ra, Hạ Thành Ấm cũng biết à? Tổ sư thản nhiên hỏi. Thần sắc Thương Viêm chấn động, khẽ gật đầu: - Đúng, tiểu nha đầu của Hiệp hội đan sư kia cũng biết, lúc quay về, Phi Vũ cũng biết. - Ta hiểu rồi, ngươi lui đi. - Đệ tử cáo lui! Thương Viêm khom mình lui ra, sau khi ra khỏi mật thất mới nhìn về phía Lôi Quang Thần Giáo như có điều suy nghĩ, khóe miệng hiện lên nụ cười lãnh khốc. ... Dương Khai ở liền trong Thiên Tiêu Tông hai ngày, chỉ có Phi Vũ tới thăm hắn một lần, Thương Viêm không biết ở đâu, càng không có ai khác tới chào hỏi hắn. Phi Vũ tặng hắn một vò Thiên Hồng Hoa Nhưỡng, nói đây là tạ lễ vì hắn đã giúp đỡ ở động phủ kia. Mỹ phụ này có chút phóng đãng, lúc đến tìm Dương Khai, uống say khướt, một thân tửu khí, hai má ửng hồng, chiếc cổ dài cũng ửng đỏ, rất là mê người. - Một lần đừng uống nhiều, uống nhiều thì thân thể của tiểu tử nhà ngươi không chịu được đâu. Phi Vũ cười duyên. Đặt Thiên Hồng Hoa Nhưỡng xuống lại không thấy tông ảnh, không biết đã đi đâu. Dương Khai cười bất đắc dĩ, ngay cả việc định thăm dò tin tức ở chỗ nàng cũng không có cơ hội mở miệng, đành cất Thiên Hồng Hoa Nhưỡng vào không gian Hắc Thư, tiếp tục bước chậm trong viện lạc. Người ngoài nhìn vào, hắn chỉ đang tùy ý tản bộ, bước chân không nhanh không chậm. Nhưng một thân huyết nhục rõ ràng đang nhu động không ngừng, trên thân thể hình như chịu đựng một áp lực cực lớn. Nhưng điều khiến người ta cảm thấy kỳ lạ là chỗ hắn bước lên lại bình thản vô cùng, không hề có dấu chân nào. Ba ngày sau, Thương Viêm đột nhiên hiện thân, vẫy tay với Dương Khai nói: - Tổ sư muốn gặp ngươi. Thần sắc Dương Khai vui mừng, vội vàng đi tới. Hắn có quá nhiều khốn hoặc không hiểu cần hỏi, hơn nữa hắn cũng rất muốn biết tổ sư của Thiên Tiêu Tông này rốt cuộc là người như thế nào. Mới đi không xa, thần sắc Thương Viêm bỗng nhiên cổ quái nhìn hắn, ngạc nhiên nói: - Ngươi rất căng thẳng? - Không có. Dương Khai lắc đầu. - Vậy sao chân nguyên của ngươi cứ bính phát? Hơn nữa huyết nhục của ngươi căng cứng….không đúng…. Thương Viêm đột nhiên biến sắc, ngưng thị thật sâu vào Dương Khai, kinh ngạc nói: - Phi Vũ đưa Hỗn Nguyên Liêu Khảo cho ngươi rồi à? - Cái đó là Hỗn Nguyên Liêu Khảo? Thương Viêm khẽ gật đầu: