Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.

Chương 703: Địa hỏa đảm

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Cho dù hàng vạn năm qua, ở đại lục Thông Huyền đã trải qua không biết bao nhiêu đời võ giả tiếp nối nhau kiếm tìm Tiểu Huyền Giới bí ẩn, nhưng những nơi chưa được phát hiện vẫn còn rất nhiều, những Tiểu Huyền Giới này đều là những mảnh đất hoang sơ chưa ai khai khẩn, rất có khả năng chứa đựng một nguồn của cải kinh thiên động địa. Vị luyện đan sư này và bạn đồng hành của lão đúng là số đỏ khi tìm được một không gian như vậy. Điều này khiến đám đông xung quanh đều sinh lòng ngưỡng mộ. Không lâu sau, một gã đàn ông trung niên khác bước tới, sau tiếng hét của luyện đan sư đó, túi Càn Khôn lại tuôn trào ra vô số dược liệu quý hiếm. Mỗi một thứ xuất hiện đều được đông đảo người xung quanh giành giật. Ai đến khu giao dịch này để tìm dược liệu thường đều là những người có con mắt nhìn khá chuyên nghiệp, nên ắt sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này. Ồn ào náo nhiệt vô cùng, luyện đan sư đó và bạn lão người thì bán dược liệu, người nhận tinh thạch, loay hoay đến không biết trời trăng. Hai người này nhìn cũng khá là thật thà, không hề có ý lên giá trục lợi, mà tăng thêm vài đồng trong giá bán sẵn, như vậy thì người mua cũng phải cam tâm tình nguyện chấp nhận. Từ đầu đến giờ Dương Khai vẫn luôn chú ý, nhưng không vội ra tay. Vì những dược liệu này tuy đều là hàng tốt, nhưng không có thứ hắn cần. Bỗng nhiên, gã bạn của luyện đan sư đó lấy ra một thứ tròn vo màu đỏ như quả cầu lửa rừng rực cháy. Thứ này vừa xuất hiện, không khí xung quanh liền nóng lên, tất cả đều cảm nhận được dược lực mãnh liệt lạ thường đó. Thậm chí trên đó còn có những đường lưới chi chít như kinh mạch trong cơ thể người. Mắt Dương Khai liền sáng rực, hắn lập tức ra tay! Cùng lúc đó, không ít người hiểu biết cũng ồ ạt thò tay ra, trong chớp mắt, mười mấy bàn tay to tướng đưa về phía thứ dược liệu đỏ lửa đó. Phi Vũ im lặng, khẽ giậm chân, một guồng sóng khí vô hình chợt khuếch tán ra từ nàng. Cường nhân Siêu Phàm tam tầng cảnh ngầm bộc phát, khiến mấy đối thủ cạnh tranh của Dương Khai đều hốt hoảng lùi lại. Dương Khai và Phi Vũ liếc nhìn nhau, mỉm cười hiểu ý. Ngay sau đó, Dương Khai đưa tay ra chộp lấy dược liệu hình tròn đó, nhưng nào ngờ, còn có một bàn tay khác cũng nắm lấy. Trong những người ở đây, chỉ có Dương Khai và y là không bị ảnh hưởng bởi trường khí của Phi Vũ. Ngước lên nhìn chủ nhân của bàn tay này, Dương Khai lộ vẻ ngạc nhiên, Phi Vũ cũng khẽ “ồ” một tiếng. Y chính là gã thanh niên đã dùng mười viên thánh đan để mua Băng Tâm Tuyết Liên lúc nãy. Đối phương cũng nhìn lại Dương Khai, nhếch miệng cười. Sau khi chúng nhân đã đứng vững lại, đều liếc nhìn Phi Vũ vừa sợ sệt vừa tiếc nuối, nhưng khi thấy đó lại là một nữ nhân tuyệt đẹp, thì lửa nộ trong họ lại tự dưng tắt ngóm. - Hê hê, có trò hay để xem rồi. Có người thấy Dương Khai và gã thanh niên nọ đang tranh chấp, liền cười quái đản. Mọi người đều đứng đợi, bụng nghĩ không biết ai sẽ là kẻ cười sau cùng, thứ dược liệu quý giá này sẽ lọt vào tay ai. - Bằng hữu, tình cờ thế. Gã thanh niên nọ cười nói với Dương Khai, để lộ hàm răng trắng sáng chói mắt. - Đúng vậy. Dương Khai cũng cười, nhướn mày: - Ngươi cũng muốn có cái này? - Ta đã bảo rồi mà, đồ tốt ai mà chẳng muốn. - Nhiều đồ tốt thế này, có nhất thiết phải tranh một thứ với ta không? Dương Khai nói giọng mềm mỏng, cốt khuyên y chủ động bỏ cuộc. Y chậm rãi lắc đầu:

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Cho dù hàng vạn năm qua, ở đại lục Thông Huyền đã trải qua không biết bao nhiêu đời võ giả tiếp nối nhau kiếm tìm Tiểu Huyền Giới bí ẩn, nhưng những nơi chưa được phát hiện vẫn còn rất nhiều, những Tiểu Huyền Giới này đều là những mảnh đất hoang sơ chưa ai khai khẩn, rất có khả năng chứa đựng một nguồn của cải kinh thiên động địa. Vị luyện đan sư này và bạn đồng hành của lão đúng là số đỏ khi tìm được một không gian như vậy. Điều này khiến đám đông xung quanh đều sinh lòng ngưỡng mộ. Không lâu sau, một gã đàn ông trung niên khác bước tới, sau tiếng hét của luyện đan sư đó, túi Càn Khôn lại tuôn trào ra vô số dược liệu quý hiếm. Mỗi một thứ xuất hiện đều được đông đảo người xung quanh giành giật. Ai đến khu giao dịch này để tìm dược liệu thường đều là những người có con mắt nhìn khá chuyên nghiệp, nên ắt sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này. Ồn ào náo nhiệt vô cùng, luyện đan sư đó và bạn lão người thì bán dược liệu, người nhận tinh thạch, loay hoay đến không biết trời trăng. Hai người này nhìn cũng khá là thật thà, không hề có ý lên giá trục lợi, mà tăng thêm vài đồng trong giá bán sẵn, như vậy thì người mua cũng phải cam tâm tình nguyện chấp nhận. Từ đầu đến giờ Dương Khai vẫn luôn chú ý, nhưng không vội ra tay. Vì những dược liệu này tuy đều là hàng tốt, nhưng không có thứ hắn cần. Bỗng nhiên, gã bạn của luyện đan sư đó lấy ra một thứ tròn vo màu đỏ như quả cầu lửa rừng rực cháy. Thứ này vừa xuất hiện, không khí xung quanh liền nóng lên, tất cả đều cảm nhận được dược lực mãnh liệt lạ thường đó. Thậm chí trên đó còn có những đường lưới chi chít như kinh mạch trong cơ thể người. Mắt Dương Khai liền sáng rực, hắn lập tức ra tay! Cùng lúc đó, không ít người hiểu biết cũng ồ ạt thò tay ra, trong chớp mắt, mười mấy bàn tay to tướng đưa về phía thứ dược liệu đỏ lửa đó. Phi Vũ im lặng, khẽ giậm chân, một guồng sóng khí vô hình chợt khuếch tán ra từ nàng. Cường nhân Siêu Phàm tam tầng cảnh ngầm bộc phát, khiến mấy đối thủ cạnh tranh của Dương Khai đều hốt hoảng lùi lại. Dương Khai và Phi Vũ liếc nhìn nhau, mỉm cười hiểu ý. Ngay sau đó, Dương Khai đưa tay ra chộp lấy dược liệu hình tròn đó, nhưng nào ngờ, còn có một bàn tay khác cũng nắm lấy. Trong những người ở đây, chỉ có Dương Khai và y là không bị ảnh hưởng bởi trường khí của Phi Vũ. Ngước lên nhìn chủ nhân của bàn tay này, Dương Khai lộ vẻ ngạc nhiên, Phi Vũ cũng khẽ “ồ” một tiếng. Y chính là gã thanh niên đã dùng mười viên thánh đan để mua Băng Tâm Tuyết Liên lúc nãy. Đối phương cũng nhìn lại Dương Khai, nhếch miệng cười. Sau khi chúng nhân đã đứng vững lại, đều liếc nhìn Phi Vũ vừa sợ sệt vừa tiếc nuối, nhưng khi thấy đó lại là một nữ nhân tuyệt đẹp, thì lửa nộ trong họ lại tự dưng tắt ngóm. - Hê hê, có trò hay để xem rồi. Có người thấy Dương Khai và gã thanh niên nọ đang tranh chấp, liền cười quái đản. Mọi người đều đứng đợi, bụng nghĩ không biết ai sẽ là kẻ cười sau cùng, thứ dược liệu quý giá này sẽ lọt vào tay ai. - Bằng hữu, tình cờ thế. Gã thanh niên nọ cười nói với Dương Khai, để lộ hàm răng trắng sáng chói mắt. - Đúng vậy. Dương Khai cũng cười, nhướn mày: - Ngươi cũng muốn có cái này? - Ta đã bảo rồi mà, đồ tốt ai mà chẳng muốn. - Nhiều đồ tốt thế này, có nhất thiết phải tranh một thứ với ta không? Dương Khai nói giọng mềm mỏng, cốt khuyên y chủ động bỏ cuộc. Y chậm rãi lắc đầu:

Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Cho dù hàng vạn năm qua, ở đại lục Thông Huyền đã trải qua không biết bao nhiêu đời võ giả tiếp nối nhau kiếm tìm Tiểu Huyền Giới bí ẩn, nhưng những nơi chưa được phát hiện vẫn còn rất nhiều, những Tiểu Huyền Giới này đều là những mảnh đất hoang sơ chưa ai khai khẩn, rất có khả năng chứa đựng một nguồn của cải kinh thiên động địa. Vị luyện đan sư này và bạn đồng hành của lão đúng là số đỏ khi tìm được một không gian như vậy. Điều này khiến đám đông xung quanh đều sinh lòng ngưỡng mộ. Không lâu sau, một gã đàn ông trung niên khác bước tới, sau tiếng hét của luyện đan sư đó, túi Càn Khôn lại tuôn trào ra vô số dược liệu quý hiếm. Mỗi một thứ xuất hiện đều được đông đảo người xung quanh giành giật. Ai đến khu giao dịch này để tìm dược liệu thường đều là những người có con mắt nhìn khá chuyên nghiệp, nên ắt sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này. Ồn ào náo nhiệt vô cùng, luyện đan sư đó và bạn lão người thì bán dược liệu, người nhận tinh thạch, loay hoay đến không biết trời trăng. Hai người này nhìn cũng khá là thật thà, không hề có ý lên giá trục lợi, mà tăng thêm vài đồng trong giá bán sẵn, như vậy thì người mua cũng phải cam tâm tình nguyện chấp nhận. Từ đầu đến giờ Dương Khai vẫn luôn chú ý, nhưng không vội ra tay. Vì những dược liệu này tuy đều là hàng tốt, nhưng không có thứ hắn cần. Bỗng nhiên, gã bạn của luyện đan sư đó lấy ra một thứ tròn vo màu đỏ như quả cầu lửa rừng rực cháy. Thứ này vừa xuất hiện, không khí xung quanh liền nóng lên, tất cả đều cảm nhận được dược lực mãnh liệt lạ thường đó. Thậm chí trên đó còn có những đường lưới chi chít như kinh mạch trong cơ thể người. Mắt Dương Khai liền sáng rực, hắn lập tức ra tay! Cùng lúc đó, không ít người hiểu biết cũng ồ ạt thò tay ra, trong chớp mắt, mười mấy bàn tay to tướng đưa về phía thứ dược liệu đỏ lửa đó. Phi Vũ im lặng, khẽ giậm chân, một guồng sóng khí vô hình chợt khuếch tán ra từ nàng. Cường nhân Siêu Phàm tam tầng cảnh ngầm bộc phát, khiến mấy đối thủ cạnh tranh của Dương Khai đều hốt hoảng lùi lại. Dương Khai và Phi Vũ liếc nhìn nhau, mỉm cười hiểu ý. Ngay sau đó, Dương Khai đưa tay ra chộp lấy dược liệu hình tròn đó, nhưng nào ngờ, còn có một bàn tay khác cũng nắm lấy. Trong những người ở đây, chỉ có Dương Khai và y là không bị ảnh hưởng bởi trường khí của Phi Vũ. Ngước lên nhìn chủ nhân của bàn tay này, Dương Khai lộ vẻ ngạc nhiên, Phi Vũ cũng khẽ “ồ” một tiếng. Y chính là gã thanh niên đã dùng mười viên thánh đan để mua Băng Tâm Tuyết Liên lúc nãy. Đối phương cũng nhìn lại Dương Khai, nhếch miệng cười. Sau khi chúng nhân đã đứng vững lại, đều liếc nhìn Phi Vũ vừa sợ sệt vừa tiếc nuối, nhưng khi thấy đó lại là một nữ nhân tuyệt đẹp, thì lửa nộ trong họ lại tự dưng tắt ngóm. - Hê hê, có trò hay để xem rồi. Có người thấy Dương Khai và gã thanh niên nọ đang tranh chấp, liền cười quái đản. Mọi người đều đứng đợi, bụng nghĩ không biết ai sẽ là kẻ cười sau cùng, thứ dược liệu quý giá này sẽ lọt vào tay ai. - Bằng hữu, tình cờ thế. Gã thanh niên nọ cười nói với Dương Khai, để lộ hàm răng trắng sáng chói mắt. - Đúng vậy. Dương Khai cũng cười, nhướn mày: - Ngươi cũng muốn có cái này? - Ta đã bảo rồi mà, đồ tốt ai mà chẳng muốn. - Nhiều đồ tốt thế này, có nhất thiết phải tranh một thứ với ta không? Dương Khai nói giọng mềm mỏng, cốt khuyên y chủ động bỏ cuộc. Y chậm rãi lắc đầu:

Chương 703: Địa hỏa đảm