Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 709: Tùy tiện vui đùa một chút
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Tạm gác lại chuyện đi phủ Thành chủ tìm Địch Diệu thương lượng chuyện Thiên Niên Ma Hoa, dù sao thì chuyện này cũng không vội Sở dĩ Dương Khai đồng ý với Đỗ lão, thứ nhất là vì Đỗ lão chăm sóc hắn khá tốt, ở Cự Thạch Thành nếu không có Đỗ lão tạo điều kiện, hắn cũng không thuận buồm xuôi gió được, cuối cùng cũng là bởi vì Đỗ lão luồn kim sẻ chỉ nên Thương Viêm mới tìm được chính mình. Thứ hai thì đúng là Dương Khai đã bị dụ vì lợi ích trước mắt. Bây giờ hắn thu thập không ít dược liệu luyện chế Thánh đan, thậm chí ngay cả Địa hỏa đảm hai ngày trước cũng thu thập được rồi, nhưng vẫn còn sót lại vài vị nguyên liệu trân quý khó kiếm được. Mấy vị bằng hữu của Đỗ lão không nhất định là sẽ có, nhưng nói không chừng bọn họ có cách tìm được, thiết lập mối quan hệ đó tìm hiểu thử xem cũng không tệ. Chỉ cần thu thập đủ vài vị dược liệu còn sót lại, lại có thể tăng thêm thuật luyện đan, Dương Khai có thể về tuyết sơn dẫn bộ tộc Cổ Ma đi ra Trên đại lục này, hắn cần phải nhanh chóng có được lực lượng và nền tảng của bản thân. Góc Tây Bắc Phù Vân Thành, giáo trường thật lớn, kín hết người, từng chiếc bàn được bày ở trung tâm giáo trường, khoảng cách tối thiểu cách nhau hơn ba mươi trượng, sơ sơ đếm qua, ước chừng có mấy trăm cái bàn Những thứ đó đều chuẩn bị cho cuộc thi đấu sắp tới của luyện đan sư. Ở ngoài giáo trường, vô số vũ giả và luyện đan sư im lặng chờ đợi, ở phía khán đài cao ở phía trước nhất của giáo trường, có một vài lão giả tóc đã bạc phơ đang bận rộn. Dương Khai tâm trạng bình tĩnh, và không hồi hộp gì, ngược là thì Mễ Na, sau khi thấy cảnh tượng hoành tráng như thế này, không ngừng kinh ngạc thán phục, giống như một tiểu ny cô ở hương thôn chưa từng trải qua sự đời đột nhiên vào trong một thành trì hào nhoáng tráng lệ, tất cả đều có vẻ như rất mới mẻ kì lạ - Dương huynh Có một tiếng kêu to, đột nhiên từ bên kia truyền tới. Dương Khai quay đầu nhìn lại, bất chợt thấy Địch Diệu lại ở nơi này, sau lưng y có hai người vũ giả mặc áo giáp đen, thực lực đã đạt tới Siêu Phàm Cảnh. Xem ra thì sau sự việc của hai ngày trước, chỗ phủ Thành chủ đã trang bị cho y thêm hai tên hộ vệ, chăm sóc rất chu đáo - Sao huynh lại ở đây Dương Khai mỉm cười, đây đúng thật là trùng hợp, nếu như mà lúc nãy hắn thật sự trực tiếp đi gặp Thành chủ, có thể là phải bù một khoảng trống rồi, xem như lần này đến đây là đúng. - Đến đây xem náo nhiệt à Địch Diệu khẽ mỉm cười - Huynh cũng đến đây xem náo nhiệt sao? - Ta đến tham gia thi đấu Dương Khai giải thích một câu - Không phải chứ? Địch Diệu rõ ràng rất giật mình - Huynh mà tham gia thì bọn họ làm gì có hy vọng gì nữa chứ? Luyện đan sư thế hệ trẻ này, có thể đạt tới cấp bậc Linh cấp, thì đã là một hạt giống có tố chất không tệ rồi, số lượng như thế cũng cực kì hiếm có, càng không khỏi nói tới người như Dương Khai đây, đã đạt tới trình độ Linh cấp thượng phẩm rồi. Lấy tư chất như thế mà tham gia và vào vòng trong thì rõ ràng là có chút hiếp đáp người khác. - Tùy tiện chơi thử thôi Dương Khai cười ha ha và nói. Ánh mắt của Địch Diệu lóe sáng, trên khuôn mặt thần sắc có chút dao động: - Nếu mà huynh tham gia thì ta cũng muốn tham gia - Dương Khai đây là ai vậy? Mễ Na hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm Địch Diệu dò hỏi - Đây chính là người mà mấy ngày trước ta tranh đấu lấy Đại hỏa đảm, Địch Diệu Địch huynh Dương Khai giới thiệu, lại chỉ vào Đỗ Vạn và Mễ Na nói: - Vị này là người của Hiệp hội đan sư Cự Thạch Thành, Đỗ Vạn- Đỗ lão và Linh cấp hạ phẩm luyện đan sư Mễ Na Địch Diệu thần sắc liền nghiêm túc, lập tức cung kính ôm quyền: - Thì ra là người của Hiệp hội đan sư Cự Thạch Thành, vãn bối bái kiến Đỗ lão. - Ngươi biết ta sao?
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Tạm gác lại chuyện đi phủ Thành chủ tìm Địch Diệu thương lượng chuyện Thiên Niên Ma Hoa, dù sao thì chuyện này cũng không vội Sở dĩ Dương Khai đồng ý với Đỗ lão, thứ nhất là vì Đỗ lão chăm sóc hắn khá tốt, ở Cự Thạch Thành nếu không có Đỗ lão tạo điều kiện, hắn cũng không thuận buồm xuôi gió được, cuối cùng cũng là bởi vì Đỗ lão luồn kim sẻ chỉ nên Thương Viêm mới tìm được chính mình. Thứ hai thì đúng là Dương Khai đã bị dụ vì lợi ích trước mắt. Bây giờ hắn thu thập không ít dược liệu luyện chế Thánh đan, thậm chí ngay cả Địa hỏa đảm hai ngày trước cũng thu thập được rồi, nhưng vẫn còn sót lại vài vị nguyên liệu trân quý khó kiếm được. Mấy vị bằng hữu của Đỗ lão không nhất định là sẽ có, nhưng nói không chừng bọn họ có cách tìm được, thiết lập mối quan hệ đó tìm hiểu thử xem cũng không tệ. Chỉ cần thu thập đủ vài vị dược liệu còn sót lại, lại có thể tăng thêm thuật luyện đan, Dương Khai có thể về tuyết sơn dẫn bộ tộc Cổ Ma đi ra Trên đại lục này, hắn cần phải nhanh chóng có được lực lượng và nền tảng của bản thân. Góc Tây Bắc Phù Vân Thành, giáo trường thật lớn, kín hết người, từng chiếc bàn được bày ở trung tâm giáo trường, khoảng cách tối thiểu cách nhau hơn ba mươi trượng, sơ sơ đếm qua, ước chừng có mấy trăm cái bàn Những thứ đó đều chuẩn bị cho cuộc thi đấu sắp tới của luyện đan sư. Ở ngoài giáo trường, vô số vũ giả và luyện đan sư im lặng chờ đợi, ở phía khán đài cao ở phía trước nhất của giáo trường, có một vài lão giả tóc đã bạc phơ đang bận rộn. Dương Khai tâm trạng bình tĩnh, và không hồi hộp gì, ngược là thì Mễ Na, sau khi thấy cảnh tượng hoành tráng như thế này, không ngừng kinh ngạc thán phục, giống như một tiểu ny cô ở hương thôn chưa từng trải qua sự đời đột nhiên vào trong một thành trì hào nhoáng tráng lệ, tất cả đều có vẻ như rất mới mẻ kì lạ - Dương huynh Có một tiếng kêu to, đột nhiên từ bên kia truyền tới. Dương Khai quay đầu nhìn lại, bất chợt thấy Địch Diệu lại ở nơi này, sau lưng y có hai người vũ giả mặc áo giáp đen, thực lực đã đạt tới Siêu Phàm Cảnh. Xem ra thì sau sự việc của hai ngày trước, chỗ phủ Thành chủ đã trang bị cho y thêm hai tên hộ vệ, chăm sóc rất chu đáo - Sao huynh lại ở đây Dương Khai mỉm cười, đây đúng thật là trùng hợp, nếu như mà lúc nãy hắn thật sự trực tiếp đi gặp Thành chủ, có thể là phải bù một khoảng trống rồi, xem như lần này đến đây là đúng. - Đến đây xem náo nhiệt à Địch Diệu khẽ mỉm cười - Huynh cũng đến đây xem náo nhiệt sao? - Ta đến tham gia thi đấu Dương Khai giải thích một câu - Không phải chứ? Địch Diệu rõ ràng rất giật mình - Huynh mà tham gia thì bọn họ làm gì có hy vọng gì nữa chứ? Luyện đan sư thế hệ trẻ này, có thể đạt tới cấp bậc Linh cấp, thì đã là một hạt giống có tố chất không tệ rồi, số lượng như thế cũng cực kì hiếm có, càng không khỏi nói tới người như Dương Khai đây, đã đạt tới trình độ Linh cấp thượng phẩm rồi. Lấy tư chất như thế mà tham gia và vào vòng trong thì rõ ràng là có chút hiếp đáp người khác. - Tùy tiện chơi thử thôi Dương Khai cười ha ha và nói. Ánh mắt của Địch Diệu lóe sáng, trên khuôn mặt thần sắc có chút dao động: - Nếu mà huynh tham gia thì ta cũng muốn tham gia - Dương Khai đây là ai vậy? Mễ Na hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm Địch Diệu dò hỏi - Đây chính là người mà mấy ngày trước ta tranh đấu lấy Đại hỏa đảm, Địch Diệu Địch huynh Dương Khai giới thiệu, lại chỉ vào Đỗ Vạn và Mễ Na nói: - Vị này là người của Hiệp hội đan sư Cự Thạch Thành, Đỗ Vạn- Đỗ lão và Linh cấp hạ phẩm luyện đan sư Mễ Na Địch Diệu thần sắc liền nghiêm túc, lập tức cung kính ôm quyền: - Thì ra là người của Hiệp hội đan sư Cự Thạch Thành, vãn bối bái kiến Đỗ lão. - Ngươi biết ta sao?
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Tạm gác lại chuyện đi phủ Thành chủ tìm Địch Diệu thương lượng chuyện Thiên Niên Ma Hoa, dù sao thì chuyện này cũng không vội Sở dĩ Dương Khai đồng ý với Đỗ lão, thứ nhất là vì Đỗ lão chăm sóc hắn khá tốt, ở Cự Thạch Thành nếu không có Đỗ lão tạo điều kiện, hắn cũng không thuận buồm xuôi gió được, cuối cùng cũng là bởi vì Đỗ lão luồn kim sẻ chỉ nên Thương Viêm mới tìm được chính mình. Thứ hai thì đúng là Dương Khai đã bị dụ vì lợi ích trước mắt. Bây giờ hắn thu thập không ít dược liệu luyện chế Thánh đan, thậm chí ngay cả Địa hỏa đảm hai ngày trước cũng thu thập được rồi, nhưng vẫn còn sót lại vài vị nguyên liệu trân quý khó kiếm được. Mấy vị bằng hữu của Đỗ lão không nhất định là sẽ có, nhưng nói không chừng bọn họ có cách tìm được, thiết lập mối quan hệ đó tìm hiểu thử xem cũng không tệ. Chỉ cần thu thập đủ vài vị dược liệu còn sót lại, lại có thể tăng thêm thuật luyện đan, Dương Khai có thể về tuyết sơn dẫn bộ tộc Cổ Ma đi ra Trên đại lục này, hắn cần phải nhanh chóng có được lực lượng và nền tảng của bản thân. Góc Tây Bắc Phù Vân Thành, giáo trường thật lớn, kín hết người, từng chiếc bàn được bày ở trung tâm giáo trường, khoảng cách tối thiểu cách nhau hơn ba mươi trượng, sơ sơ đếm qua, ước chừng có mấy trăm cái bàn Những thứ đó đều chuẩn bị cho cuộc thi đấu sắp tới của luyện đan sư. Ở ngoài giáo trường, vô số vũ giả và luyện đan sư im lặng chờ đợi, ở phía khán đài cao ở phía trước nhất của giáo trường, có một vài lão giả tóc đã bạc phơ đang bận rộn. Dương Khai tâm trạng bình tĩnh, và không hồi hộp gì, ngược là thì Mễ Na, sau khi thấy cảnh tượng hoành tráng như thế này, không ngừng kinh ngạc thán phục, giống như một tiểu ny cô ở hương thôn chưa từng trải qua sự đời đột nhiên vào trong một thành trì hào nhoáng tráng lệ, tất cả đều có vẻ như rất mới mẻ kì lạ - Dương huynh Có một tiếng kêu to, đột nhiên từ bên kia truyền tới. Dương Khai quay đầu nhìn lại, bất chợt thấy Địch Diệu lại ở nơi này, sau lưng y có hai người vũ giả mặc áo giáp đen, thực lực đã đạt tới Siêu Phàm Cảnh. Xem ra thì sau sự việc của hai ngày trước, chỗ phủ Thành chủ đã trang bị cho y thêm hai tên hộ vệ, chăm sóc rất chu đáo - Sao huynh lại ở đây Dương Khai mỉm cười, đây đúng thật là trùng hợp, nếu như mà lúc nãy hắn thật sự trực tiếp đi gặp Thành chủ, có thể là phải bù một khoảng trống rồi, xem như lần này đến đây là đúng. - Đến đây xem náo nhiệt à Địch Diệu khẽ mỉm cười - Huynh cũng đến đây xem náo nhiệt sao? - Ta đến tham gia thi đấu Dương Khai giải thích một câu - Không phải chứ? Địch Diệu rõ ràng rất giật mình - Huynh mà tham gia thì bọn họ làm gì có hy vọng gì nữa chứ? Luyện đan sư thế hệ trẻ này, có thể đạt tới cấp bậc Linh cấp, thì đã là một hạt giống có tố chất không tệ rồi, số lượng như thế cũng cực kì hiếm có, càng không khỏi nói tới người như Dương Khai đây, đã đạt tới trình độ Linh cấp thượng phẩm rồi. Lấy tư chất như thế mà tham gia và vào vòng trong thì rõ ràng là có chút hiếp đáp người khác. - Tùy tiện chơi thử thôi Dương Khai cười ha ha và nói. Ánh mắt của Địch Diệu lóe sáng, trên khuôn mặt thần sắc có chút dao động: - Nếu mà huynh tham gia thì ta cũng muốn tham gia - Dương Khai đây là ai vậy? Mễ Na hai mắt sáng lên, nhìn chằm chằm Địch Diệu dò hỏi - Đây chính là người mà mấy ngày trước ta tranh đấu lấy Đại hỏa đảm, Địch Diệu Địch huynh Dương Khai giới thiệu, lại chỉ vào Đỗ Vạn và Mễ Na nói: - Vị này là người của Hiệp hội đan sư Cự Thạch Thành, Đỗ Vạn- Đỗ lão và Linh cấp hạ phẩm luyện đan sư Mễ Na Địch Diệu thần sắc liền nghiêm túc, lập tức cung kính ôm quyền: - Thì ra là người của Hiệp hội đan sư Cự Thạch Thành, vãn bối bái kiến Đỗ lão. - Ngươi biết ta sao?