Đọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai.
Chương 715: Tinh Không
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Trong hư không, Dương Khai và Địch Diệu hiện thân quỷ dị, thời điểm xuất hiện ở đây, Địch Diệu vội bày ra bí bảo phòng ngự, một quầng sáng màu nâu bao lấy y và Dương Khai, thần sắc ngưng trọng dặn dò: - Dương huynh, không được ra khỏi phạm vi bảo vệ của bí bảo này, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Dương Khai không trả lời mà đang kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt. Trên dưới trái phải đều là hư vô, như đã rơi vào vực sâu vô tận. Bốn phương tám hướng, sao chi chít đầy trời, có sức mạnh nóng rực của thái dương, cũng có hơi lạnh của mặt trăng, ánh sáng chiếu đến, Dương Khai như bước vào cõi mộng. Ở nơi hư không này, không tối lắm, nhưng không thể nhìn rõ được không gian lớn, làm Dương Khai có phần hoang mang. Dưới chân không có mặt đất, hai người lơ lửng trên không, dãy núi, Vọng Thiên Nhai, Ma hoa ngàn năm đã biến mất, sau lưng hai người, có một cửa động trông khủng khiếp và tối tăm. Đó là thông đạo hư không. Nhị hoa của Ma hoa ngàn năm, hình như chính là lối vào của thông đạo hư không, Dương Khai cũng không biết mình bị đẩy tới nơi nào nữa. - Đây là đâu? Dương Khai hỏi. - Tinh Không! Địch Diệu hít sâu một hơi, vẻ mặt kích động, quay đầu nhìn tứ phía. - Tinh Không? Dương Khai nhướn mày, như ý thức ra được vấn đề: - Truyền thuyết đó là thật? - Đương nhiên là thật. Địch Diệu gật đầu mạnh: - Các cường nhân hầu như đều có nghe nói về truyền thuyết Tinh Không, ở Thông Huyền đại lục cũng có không ít sản vật đến từ Tinh Không, nhưng chưa ai từng đến Tinh Không, chưa thấy Tinh Không trông như thế nào, nhưng ai biết được, Ma hoa ngàn năm là chìa khóa để đến được Tinh Không? - Đây thật sự là Tinh Không? Không phải là Tiểu Huyền giới? Dương Khai vẫn có chút không tin, so ra thì hắn vẫn tin rằng nơi này là một Tiểu Huyền giới thần kỳ hơn. - Ta lừa huynh làm gì? Địch Diệu cười ha hả. - Sư phụ nói với ta, nơi này là Tinh Không, nhìn thấy tinh cầu bừng bừng sức sống bên dưới kia không? Đó chính là Thông Huyền đại lục của chúng ta! Dương Khai cúi xuống nhìn, quả nhiên dưới chân mình có một tinh cầu khổng lồ, nhìn từ nơi này, tinh cầu đó bằng cỡ nắm tay, Dương Khai vươn bàn tay, dường như có thể nắm được nó. Một tâm trạng không tên lại xuất hiện. - Sao lại là hình tròn? Dương Khai nhíu mày, hắn không ngờ cái gọi là Thông Huyền đại lục, lại có hình tròn thế này. Vậy há chẳng phải người đứng trên đó sẽ bị ngã hết sao? Dương Khai cảm thấy lo lắng. - Cái này ta cũng không biết. Địch Diệu nhún vai. Hai người đang nói chuyện, thần sắc chợt động, quay đầu nhìn lại thông đạo hư không. Địch Diệu giơ ra bí bảo phòng ngự của mình, kéo Dương Khai lao vụt sang bên cạnh. Ngay sau đó, từ trong thông đạo hư không, lại xuất hiện hai người nữa. Hai người này là người trong đội ngũ luyện đan sư trước đó, hai luyện đan sư này cũng lập tức thủ thế chiến đấu. Rõ ràng là họ biết, muốn lấy được dược dịch của Ma hoa ngàn năm, nhất định phải có xung đột với Địch Diệu và Dương Khai. Hai vị luyện đan sư linh cấp thượng phẩm này tuổi không nhỏ, tu vi cũng không thấp, đã tới Siêu Phàm nhất tầng cảnh, nhưng vì đặc thù của luyện đan sư, lực chiến đấu của họ chỉ hơn Thần Du Cảnh đỉnh phong một chút, không thể bằng Siêu Phàm Cảnh thực sự.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Trong hư không, Dương Khai và Địch Diệu hiện thân quỷ dị, thời điểm xuất hiện ở đây, Địch Diệu vội bày ra bí bảo phòng ngự, một quầng sáng màu nâu bao lấy y và Dương Khai, thần sắc ngưng trọng dặn dò: - Dương huynh, không được ra khỏi phạm vi bảo vệ của bí bảo này, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Dương Khai không trả lời mà đang kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt. Trên dưới trái phải đều là hư vô, như đã rơi vào vực sâu vô tận. Bốn phương tám hướng, sao chi chít đầy trời, có sức mạnh nóng rực của thái dương, cũng có hơi lạnh của mặt trăng, ánh sáng chiếu đến, Dương Khai như bước vào cõi mộng. Ở nơi hư không này, không tối lắm, nhưng không thể nhìn rõ được không gian lớn, làm Dương Khai có phần hoang mang. Dưới chân không có mặt đất, hai người lơ lửng trên không, dãy núi, Vọng Thiên Nhai, Ma hoa ngàn năm đã biến mất, sau lưng hai người, có một cửa động trông khủng khiếp và tối tăm. Đó là thông đạo hư không. Nhị hoa của Ma hoa ngàn năm, hình như chính là lối vào của thông đạo hư không, Dương Khai cũng không biết mình bị đẩy tới nơi nào nữa. - Đây là đâu? Dương Khai hỏi. - Tinh Không! Địch Diệu hít sâu một hơi, vẻ mặt kích động, quay đầu nhìn tứ phía. - Tinh Không? Dương Khai nhướn mày, như ý thức ra được vấn đề: - Truyền thuyết đó là thật? - Đương nhiên là thật. Địch Diệu gật đầu mạnh: - Các cường nhân hầu như đều có nghe nói về truyền thuyết Tinh Không, ở Thông Huyền đại lục cũng có không ít sản vật đến từ Tinh Không, nhưng chưa ai từng đến Tinh Không, chưa thấy Tinh Không trông như thế nào, nhưng ai biết được, Ma hoa ngàn năm là chìa khóa để đến được Tinh Không? - Đây thật sự là Tinh Không? Không phải là Tiểu Huyền giới? Dương Khai vẫn có chút không tin, so ra thì hắn vẫn tin rằng nơi này là một Tiểu Huyền giới thần kỳ hơn. - Ta lừa huynh làm gì? Địch Diệu cười ha hả. - Sư phụ nói với ta, nơi này là Tinh Không, nhìn thấy tinh cầu bừng bừng sức sống bên dưới kia không? Đó chính là Thông Huyền đại lục của chúng ta! Dương Khai cúi xuống nhìn, quả nhiên dưới chân mình có một tinh cầu khổng lồ, nhìn từ nơi này, tinh cầu đó bằng cỡ nắm tay, Dương Khai vươn bàn tay, dường như có thể nắm được nó. Một tâm trạng không tên lại xuất hiện. - Sao lại là hình tròn? Dương Khai nhíu mày, hắn không ngờ cái gọi là Thông Huyền đại lục, lại có hình tròn thế này. Vậy há chẳng phải người đứng trên đó sẽ bị ngã hết sao? Dương Khai cảm thấy lo lắng. - Cái này ta cũng không biết. Địch Diệu nhún vai. Hai người đang nói chuyện, thần sắc chợt động, quay đầu nhìn lại thông đạo hư không. Địch Diệu giơ ra bí bảo phòng ngự của mình, kéo Dương Khai lao vụt sang bên cạnh. Ngay sau đó, từ trong thông đạo hư không, lại xuất hiện hai người nữa. Hai người này là người trong đội ngũ luyện đan sư trước đó, hai luyện đan sư này cũng lập tức thủ thế chiến đấu. Rõ ràng là họ biết, muốn lấy được dược dịch của Ma hoa ngàn năm, nhất định phải có xung đột với Địch Diệu và Dương Khai. Hai vị luyện đan sư linh cấp thượng phẩm này tuổi không nhỏ, tu vi cũng không thấp, đã tới Siêu Phàm nhất tầng cảnh, nhưng vì đặc thù của luyện đan sư, lực chiến đấu của họ chỉ hơn Thần Du Cảnh đỉnh phong một chút, không thể bằng Siêu Phàm Cảnh thực sự.
Võ Luyện Đỉnh PhongTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Tu ChânĐọc truyện Võ Luyện Đỉnh Phong Truyện Chữ Full, 6000 chương, (Vũ Luyện Điên Phong) là tác phẩm nổi tiếng của tác giả Mạc Mặc nói về con đường võ đạo vốn không đỉnh phong nên làm thế nào đi đến cực hạn nhân vật chính Dương Khai. Trong hư không, Dương Khai và Địch Diệu hiện thân quỷ dị, thời điểm xuất hiện ở đây, Địch Diệu vội bày ra bí bảo phòng ngự, một quầng sáng màu nâu bao lấy y và Dương Khai, thần sắc ngưng trọng dặn dò: - Dương huynh, không được ra khỏi phạm vi bảo vệ của bí bảo này, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Dương Khai không trả lời mà đang kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt. Trên dưới trái phải đều là hư vô, như đã rơi vào vực sâu vô tận. Bốn phương tám hướng, sao chi chít đầy trời, có sức mạnh nóng rực của thái dương, cũng có hơi lạnh của mặt trăng, ánh sáng chiếu đến, Dương Khai như bước vào cõi mộng. Ở nơi hư không này, không tối lắm, nhưng không thể nhìn rõ được không gian lớn, làm Dương Khai có phần hoang mang. Dưới chân không có mặt đất, hai người lơ lửng trên không, dãy núi, Vọng Thiên Nhai, Ma hoa ngàn năm đã biến mất, sau lưng hai người, có một cửa động trông khủng khiếp và tối tăm. Đó là thông đạo hư không. Nhị hoa của Ma hoa ngàn năm, hình như chính là lối vào của thông đạo hư không, Dương Khai cũng không biết mình bị đẩy tới nơi nào nữa. - Đây là đâu? Dương Khai hỏi. - Tinh Không! Địch Diệu hít sâu một hơi, vẻ mặt kích động, quay đầu nhìn tứ phía. - Tinh Không? Dương Khai nhướn mày, như ý thức ra được vấn đề: - Truyền thuyết đó là thật? - Đương nhiên là thật. Địch Diệu gật đầu mạnh: - Các cường nhân hầu như đều có nghe nói về truyền thuyết Tinh Không, ở Thông Huyền đại lục cũng có không ít sản vật đến từ Tinh Không, nhưng chưa ai từng đến Tinh Không, chưa thấy Tinh Không trông như thế nào, nhưng ai biết được, Ma hoa ngàn năm là chìa khóa để đến được Tinh Không? - Đây thật sự là Tinh Không? Không phải là Tiểu Huyền giới? Dương Khai vẫn có chút không tin, so ra thì hắn vẫn tin rằng nơi này là một Tiểu Huyền giới thần kỳ hơn. - Ta lừa huynh làm gì? Địch Diệu cười ha hả. - Sư phụ nói với ta, nơi này là Tinh Không, nhìn thấy tinh cầu bừng bừng sức sống bên dưới kia không? Đó chính là Thông Huyền đại lục của chúng ta! Dương Khai cúi xuống nhìn, quả nhiên dưới chân mình có một tinh cầu khổng lồ, nhìn từ nơi này, tinh cầu đó bằng cỡ nắm tay, Dương Khai vươn bàn tay, dường như có thể nắm được nó. Một tâm trạng không tên lại xuất hiện. - Sao lại là hình tròn? Dương Khai nhíu mày, hắn không ngờ cái gọi là Thông Huyền đại lục, lại có hình tròn thế này. Vậy há chẳng phải người đứng trên đó sẽ bị ngã hết sao? Dương Khai cảm thấy lo lắng. - Cái này ta cũng không biết. Địch Diệu nhún vai. Hai người đang nói chuyện, thần sắc chợt động, quay đầu nhìn lại thông đạo hư không. Địch Diệu giơ ra bí bảo phòng ngự của mình, kéo Dương Khai lao vụt sang bên cạnh. Ngay sau đó, từ trong thông đạo hư không, lại xuất hiện hai người nữa. Hai người này là người trong đội ngũ luyện đan sư trước đó, hai luyện đan sư này cũng lập tức thủ thế chiến đấu. Rõ ràng là họ biết, muốn lấy được dược dịch của Ma hoa ngàn năm, nhất định phải có xung đột với Địch Diệu và Dương Khai. Hai vị luyện đan sư linh cấp thượng phẩm này tuổi không nhỏ, tu vi cũng không thấp, đã tới Siêu Phàm nhất tầng cảnh, nhưng vì đặc thù của luyện đan sư, lực chiến đấu của họ chỉ hơn Thần Du Cảnh đỉnh phong một chút, không thể bằng Siêu Phàm Cảnh thực sự.