Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 256
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 256: “Vị tiểu thư này yêu cầu cô lập tức rời đi, nêu không chúng tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi cô ra ngoài!” Lúc này Lê Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan chạy ra, họ kéo Lê Nghiên: Nghiên lại, không : ngừng cười lầy lòng xin lỗi: “Xin lỗi, đừng đuôi chúng tôi, chúng tôi đi ngay bây giờ, Nghiên Nghiên, mau đi thôi!” Hai người kéo Lê Nghiên Nghiên đi. Mạc Tuân đưa Lê Hương lên tầng, cao nhất, anh lên tiếng: “Tự mở của. Lê Hương vươn bàn tay nhỏ bé đây cửa ra. Cạch một tiếng, quả bóng bay bên trong nỗ tung, vô SỐ ruy băng vàng và bóng bay rơi xuống, rơi vào người Lê Hương. Lê Hương bàng hoàng nhìn vào bên trong, tầng lầu cao nhất trong truyền thuyết bôn bề đều được bao bọc bởi lớp kính sáng bóng, vừa ngước lên đã thầy bầu trời xanh chói lọi và hàng tỷ vì sao. Nơi đây còn được bồ trí thành bữa tiệc sinh nhật công phu với màu sắc lãng mạn là màu hồng và màu vàng, là kiểu trang trí vừa nhìn đã biết kiểu bánh bèo. Lê Hương cởi bỏ khăn che mặt, cô ngước khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhìn xung quanh, vừa mới lạ vừa ngạc nhiên thích thú: “Wow, đẹp quá.” Mạc Tuân lười biếng dựa vào cửa đút tay vào túi quần. Cô gái trong tầm mắt đang mặc chiếc váy vải lụa mỏng màu hông, mái tóc dài thanh thuần được tết hai bên, bây giờ cô ngước khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt đẹp lên nhìn, đề lộ chiếc cổ thiên nga, hàng vạn ngôi sao lắp lánh cũng không tỏa sáng rực rỡ bằng nét đẹp ây. Mạc Tuân bước tới, đặt lên đầu cô một vòng hoa: “Công chúa nhỏ của anh, em có thích nơi này không?” Lê Hương quay đầu lại nhìn anh, mạnh mẽ gật đâu, sau đó chủ động nhón chân hôn lên đôi môi mỏng của anh: “Thích, cảm ơn Mạc tiên sinh.” Mạc Tuân ôm vòng eo yêu kiều của cô: “Tốt lắm, cứ thế này thì anh sẽ lấy lòng em nhiều hơn Sinh, em phải. qhưởng cho anh nhiều hơn chút đây.” Gì vậy, Lê Hương liền nhớ lại những gì Diệp Linh đã nói với cô trước đây, tất cả ân cân của đàn ông đều vì “chuyện chính buổi tối”. Mặt hàng bán chạy nhất vào ngày lễ tình nhân và ngày thất tịch là quà ư2 No, là khách sạn, là bao cao sul Lúc đó Lê Hương nghe đã đỏ mặt, đến giờ phút này cô mới thực sự khâm phục Diệp Linh phán chuẩn như thần. Lê Hương đầy anh: “Mạc tiên sinh, nghiêm túc chút đi, sinh nhật em mài” Cô không thể không nhắc nhở anh. Mạc Tuân ôm eo đầy cô đến bánh kem trước mặt, sau đó dùng bật lửa đốt nền lên: “Công chúa nhỏ, sinh nhật có muôn ước gì không, em mau ước đi!” Lê Hương ngồi trên thảm lông dê, chắp tay nhắm mắt lại. Điều ước trong sinh nhật lần thứ 20 của cô là ngày này năm sau, là vẫn yêu và được yêu, nguyện nhiều năm sau này, Mạc tiên sinh vẫn ở bên cô. “Ước xong rồi ạ, em thổi nến đây.” Lê Hương vừa mở mắt đã thổi tắt hết nến, chúc mình sinh nhật vui vẻ, hạnh phúc! ` Lúc này Mạc Tuân phủ lên đôi tai trắng như tuyết của cô, nhỏ giọng hỏi: “Mạc phu nhân, em ước gì vậy?” “Không nói cho anh, điều ước sinh nhật nói ra rôi thì không linh nghiệm nữa.” “Mạc phu nhân, em đã lớn hơn một tuổi rồi, nên học cách sống thực tế. Chỉ khi em cầu nguyện với anh thì ÔN ước của em mới thành hiện thực. Người đàn ông… kiêu ngạo này! Lê Hương liếc hắn một cái: “Em sẽ không nói cho anhl” Mạc Tuân nhìn đôi mắt nai đen láy cùng đôi môi đỏ mọng của cô, sau đó anh đưa dao cắt bánh cho cô: “Công chúa nhỏ, chúng ta cùng cắt bánh nào.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 256: “Vị tiểu thư này yêu cầu cô lập tức rời đi, nêu không chúng tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi cô ra ngoài!” Lúc này Lê Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan chạy ra, họ kéo Lê Nghiên: Nghiên lại, không : ngừng cười lầy lòng xin lỗi: “Xin lỗi, đừng đuôi chúng tôi, chúng tôi đi ngay bây giờ, Nghiên Nghiên, mau đi thôi!” Hai người kéo Lê Nghiên Nghiên đi. Mạc Tuân đưa Lê Hương lên tầng, cao nhất, anh lên tiếng: “Tự mở của. Lê Hương vươn bàn tay nhỏ bé đây cửa ra. Cạch một tiếng, quả bóng bay bên trong nỗ tung, vô SỐ ruy băng vàng và bóng bay rơi xuống, rơi vào người Lê Hương. Lê Hương bàng hoàng nhìn vào bên trong, tầng lầu cao nhất trong truyền thuyết bôn bề đều được bao bọc bởi lớp kính sáng bóng, vừa ngước lên đã thầy bầu trời xanh chói lọi và hàng tỷ vì sao. Nơi đây còn được bồ trí thành bữa tiệc sinh nhật công phu với màu sắc lãng mạn là màu hồng và màu vàng, là kiểu trang trí vừa nhìn đã biết kiểu bánh bèo. Lê Hương cởi bỏ khăn che mặt, cô ngước khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhìn xung quanh, vừa mới lạ vừa ngạc nhiên thích thú: “Wow, đẹp quá.” Mạc Tuân lười biếng dựa vào cửa đút tay vào túi quần. Cô gái trong tầm mắt đang mặc chiếc váy vải lụa mỏng màu hông, mái tóc dài thanh thuần được tết hai bên, bây giờ cô ngước khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt đẹp lên nhìn, đề lộ chiếc cổ thiên nga, hàng vạn ngôi sao lắp lánh cũng không tỏa sáng rực rỡ bằng nét đẹp ây. Mạc Tuân bước tới, đặt lên đầu cô một vòng hoa: “Công chúa nhỏ của anh, em có thích nơi này không?” Lê Hương quay đầu lại nhìn anh, mạnh mẽ gật đâu, sau đó chủ động nhón chân hôn lên đôi môi mỏng của anh: “Thích, cảm ơn Mạc tiên sinh.” Mạc Tuân ôm vòng eo yêu kiều của cô: “Tốt lắm, cứ thế này thì anh sẽ lấy lòng em nhiều hơn Sinh, em phải. qhưởng cho anh nhiều hơn chút đây.” Gì vậy, Lê Hương liền nhớ lại những gì Diệp Linh đã nói với cô trước đây, tất cả ân cân của đàn ông đều vì “chuyện chính buổi tối”. Mặt hàng bán chạy nhất vào ngày lễ tình nhân và ngày thất tịch là quà ư2 No, là khách sạn, là bao cao sul Lúc đó Lê Hương nghe đã đỏ mặt, đến giờ phút này cô mới thực sự khâm phục Diệp Linh phán chuẩn như thần. Lê Hương đầy anh: “Mạc tiên sinh, nghiêm túc chút đi, sinh nhật em mài” Cô không thể không nhắc nhở anh. Mạc Tuân ôm eo đầy cô đến bánh kem trước mặt, sau đó dùng bật lửa đốt nền lên: “Công chúa nhỏ, sinh nhật có muôn ước gì không, em mau ước đi!” Lê Hương ngồi trên thảm lông dê, chắp tay nhắm mắt lại. Điều ước trong sinh nhật lần thứ 20 của cô là ngày này năm sau, là vẫn yêu và được yêu, nguyện nhiều năm sau này, Mạc tiên sinh vẫn ở bên cô. “Ước xong rồi ạ, em thổi nến đây.” Lê Hương vừa mở mắt đã thổi tắt hết nến, chúc mình sinh nhật vui vẻ, hạnh phúc! ` Lúc này Mạc Tuân phủ lên đôi tai trắng như tuyết của cô, nhỏ giọng hỏi: “Mạc phu nhân, em ước gì vậy?” “Không nói cho anh, điều ước sinh nhật nói ra rôi thì không linh nghiệm nữa.” “Mạc phu nhân, em đã lớn hơn một tuổi rồi, nên học cách sống thực tế. Chỉ khi em cầu nguyện với anh thì ÔN ước của em mới thành hiện thực. Người đàn ông… kiêu ngạo này! Lê Hương liếc hắn một cái: “Em sẽ không nói cho anhl” Mạc Tuân nhìn đôi mắt nai đen láy cùng đôi môi đỏ mọng của cô, sau đó anh đưa dao cắt bánh cho cô: “Công chúa nhỏ, chúng ta cùng cắt bánh nào.”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 256: “Vị tiểu thư này yêu cầu cô lập tức rời đi, nêu không chúng tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi cô ra ngoài!” Lúc này Lê Chấn Quốc và Lý Ngọc Lan chạy ra, họ kéo Lê Nghiên: Nghiên lại, không : ngừng cười lầy lòng xin lỗi: “Xin lỗi, đừng đuôi chúng tôi, chúng tôi đi ngay bây giờ, Nghiên Nghiên, mau đi thôi!” Hai người kéo Lê Nghiên Nghiên đi. Mạc Tuân đưa Lê Hương lên tầng, cao nhất, anh lên tiếng: “Tự mở của. Lê Hương vươn bàn tay nhỏ bé đây cửa ra. Cạch một tiếng, quả bóng bay bên trong nỗ tung, vô SỐ ruy băng vàng và bóng bay rơi xuống, rơi vào người Lê Hương. Lê Hương bàng hoàng nhìn vào bên trong, tầng lầu cao nhất trong truyền thuyết bôn bề đều được bao bọc bởi lớp kính sáng bóng, vừa ngước lên đã thầy bầu trời xanh chói lọi và hàng tỷ vì sao. Nơi đây còn được bồ trí thành bữa tiệc sinh nhật công phu với màu sắc lãng mạn là màu hồng và màu vàng, là kiểu trang trí vừa nhìn đã biết kiểu bánh bèo. Lê Hương cởi bỏ khăn che mặt, cô ngước khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nhìn xung quanh, vừa mới lạ vừa ngạc nhiên thích thú: “Wow, đẹp quá.” Mạc Tuân lười biếng dựa vào cửa đút tay vào túi quần. Cô gái trong tầm mắt đang mặc chiếc váy vải lụa mỏng màu hông, mái tóc dài thanh thuần được tết hai bên, bây giờ cô ngước khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt đẹp lên nhìn, đề lộ chiếc cổ thiên nga, hàng vạn ngôi sao lắp lánh cũng không tỏa sáng rực rỡ bằng nét đẹp ây. Mạc Tuân bước tới, đặt lên đầu cô một vòng hoa: “Công chúa nhỏ của anh, em có thích nơi này không?” Lê Hương quay đầu lại nhìn anh, mạnh mẽ gật đâu, sau đó chủ động nhón chân hôn lên đôi môi mỏng của anh: “Thích, cảm ơn Mạc tiên sinh.” Mạc Tuân ôm vòng eo yêu kiều của cô: “Tốt lắm, cứ thế này thì anh sẽ lấy lòng em nhiều hơn Sinh, em phải. qhưởng cho anh nhiều hơn chút đây.” Gì vậy, Lê Hương liền nhớ lại những gì Diệp Linh đã nói với cô trước đây, tất cả ân cân của đàn ông đều vì “chuyện chính buổi tối”. Mặt hàng bán chạy nhất vào ngày lễ tình nhân và ngày thất tịch là quà ư2 No, là khách sạn, là bao cao sul Lúc đó Lê Hương nghe đã đỏ mặt, đến giờ phút này cô mới thực sự khâm phục Diệp Linh phán chuẩn như thần. Lê Hương đầy anh: “Mạc tiên sinh, nghiêm túc chút đi, sinh nhật em mài” Cô không thể không nhắc nhở anh. Mạc Tuân ôm eo đầy cô đến bánh kem trước mặt, sau đó dùng bật lửa đốt nền lên: “Công chúa nhỏ, sinh nhật có muôn ước gì không, em mau ước đi!” Lê Hương ngồi trên thảm lông dê, chắp tay nhắm mắt lại. Điều ước trong sinh nhật lần thứ 20 của cô là ngày này năm sau, là vẫn yêu và được yêu, nguyện nhiều năm sau này, Mạc tiên sinh vẫn ở bên cô. “Ước xong rồi ạ, em thổi nến đây.” Lê Hương vừa mở mắt đã thổi tắt hết nến, chúc mình sinh nhật vui vẻ, hạnh phúc! ` Lúc này Mạc Tuân phủ lên đôi tai trắng như tuyết của cô, nhỏ giọng hỏi: “Mạc phu nhân, em ước gì vậy?” “Không nói cho anh, điều ước sinh nhật nói ra rôi thì không linh nghiệm nữa.” “Mạc phu nhân, em đã lớn hơn một tuổi rồi, nên học cách sống thực tế. Chỉ khi em cầu nguyện với anh thì ÔN ước của em mới thành hiện thực. Người đàn ông… kiêu ngạo này! Lê Hương liếc hắn một cái: “Em sẽ không nói cho anhl” Mạc Tuân nhìn đôi mắt nai đen láy cùng đôi môi đỏ mọng của cô, sau đó anh đưa dao cắt bánh cho cô: “Công chúa nhỏ, chúng ta cùng cắt bánh nào.”