Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…
Chương 2300
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2300: Lẽ nào, anh muốn từ đùa thành thật? Cô hình như chưa từng đến rạp chiếu phim xem phim, càng không có hẹn hò ở rạp chiếu phim. “Gần đây không có phim nào hay mài…” Diệp Linh nói. Cố Dạ Cẩn nhướng mày: “Ngày hôm nay mới ra một bộ phim, nữ chính rất đẹp.” Nữ chính rất đẹp… Diệp Linh giật mình, cô vẫn là lần đầu tiên nghe Cố Dạ Cần khen một người phụ nữ xinh đẹp. Lúc đầu anh nói muốn cùng Vương Ny Nhi đến rạp chiếu phim hẹn hò, Diệp Linh đã có chút khó chịu, tuy cô còn không biết tại sao mình khó chịu, hiện tại lại nghe anh nói nữ chính gì gì đó rất đẹp, khuôn mặt nhỏ của Diệp Linh “xoát” một cái xụ xuống. “Phải không? Cô nữ chính kia đẹp đến mức nào?” Diệp Linh quay đầu nhìn cửa sổ xe cọ sáng, cô ở trên cửa số xe thấy được khuôn mặt nhỏ của mình. Lúc cô lăn vào vòng giải trí, nhan sắc của cô luôn là đỉnh cao của giới giải ttis, là bông hồng đỏ kiều diễm nhất, cô chưa từng nghe nói đến nữ minh tinh nào xinh đẹp hơn mình. Song, hiện tại trên má phải của cô có sẹo rồi, như thể một món đồ thủ công hoàn hảo có khuyết điểm. Kỳ thực Diệp Linh rất ít khi để ý vết sẹo trên mặt mình, song nghe Cố Dạ Cần khen người phụ nữ khác xinh đẹp, cô lại chú ý tới. Nếu như cô không bị hủy dung: “xinh đẹp” còn có thể là chuyện của người khác sao? Cố Dạ Cần lái xe, giọng trầm thấp từ tính nói: “Cô nữ chính kia là một đại minh tinh, diễn viên chính một bộ phim, ngày hôm nay vừa vặn bộ phim đó công chiếu, còn về phần cô ấy đẹp đến mức nào… cô ấy dĩ nhiên là… người phụ nữ xinh đẹp nhất tôi từng gặp.” Ngón tay của Diệp Linh đang vân vê quần áo của mình, nghe được câu“cô ấy là người phụ nữ xinh đẹp nhất tôi từng gặp”, ngón tay Diệp Linh đột nhiên khựng lại, đã cảm thấy trong lòng ê ẩm, như thể có một bình dấm chua đã vỡ tung ral Diệp Linh quay đầu, hung hăng trợn mắt nhìn Cố Dạ Cẩn: “Nông cạn! A Sinh, thì ra anh là người nông cạn như thế!”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2300: Lẽ nào, anh muốn từ đùa thành thật? Cô hình như chưa từng đến rạp chiếu phim xem phim, càng không có hẹn hò ở rạp chiếu phim. “Gần đây không có phim nào hay mài…” Diệp Linh nói. Cố Dạ Cẩn nhướng mày: “Ngày hôm nay mới ra một bộ phim, nữ chính rất đẹp.” Nữ chính rất đẹp… Diệp Linh giật mình, cô vẫn là lần đầu tiên nghe Cố Dạ Cần khen một người phụ nữ xinh đẹp. Lúc đầu anh nói muốn cùng Vương Ny Nhi đến rạp chiếu phim hẹn hò, Diệp Linh đã có chút khó chịu, tuy cô còn không biết tại sao mình khó chịu, hiện tại lại nghe anh nói nữ chính gì gì đó rất đẹp, khuôn mặt nhỏ của Diệp Linh “xoát” một cái xụ xuống. “Phải không? Cô nữ chính kia đẹp đến mức nào?” Diệp Linh quay đầu nhìn cửa sổ xe cọ sáng, cô ở trên cửa số xe thấy được khuôn mặt nhỏ của mình. Lúc cô lăn vào vòng giải trí, nhan sắc của cô luôn là đỉnh cao của giới giải ttis, là bông hồng đỏ kiều diễm nhất, cô chưa từng nghe nói đến nữ minh tinh nào xinh đẹp hơn mình. Song, hiện tại trên má phải của cô có sẹo rồi, như thể một món đồ thủ công hoàn hảo có khuyết điểm. Kỳ thực Diệp Linh rất ít khi để ý vết sẹo trên mặt mình, song nghe Cố Dạ Cần khen người phụ nữ khác xinh đẹp, cô lại chú ý tới. Nếu như cô không bị hủy dung: “xinh đẹp” còn có thể là chuyện của người khác sao? Cố Dạ Cần lái xe, giọng trầm thấp từ tính nói: “Cô nữ chính kia là một đại minh tinh, diễn viên chính một bộ phim, ngày hôm nay vừa vặn bộ phim đó công chiếu, còn về phần cô ấy đẹp đến mức nào… cô ấy dĩ nhiên là… người phụ nữ xinh đẹp nhất tôi từng gặp.” Ngón tay của Diệp Linh đang vân vê quần áo của mình, nghe được câu“cô ấy là người phụ nữ xinh đẹp nhất tôi từng gặp”, ngón tay Diệp Linh đột nhiên khựng lại, đã cảm thấy trong lòng ê ẩm, như thể có một bình dấm chua đã vỡ tung ral Diệp Linh quay đầu, hung hăng trợn mắt nhìn Cố Dạ Cẩn: “Nông cạn! A Sinh, thì ra anh là người nông cạn như thế!”
Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… Chương 2300: Lẽ nào, anh muốn từ đùa thành thật? Cô hình như chưa từng đến rạp chiếu phim xem phim, càng không có hẹn hò ở rạp chiếu phim. “Gần đây không có phim nào hay mài…” Diệp Linh nói. Cố Dạ Cẩn nhướng mày: “Ngày hôm nay mới ra một bộ phim, nữ chính rất đẹp.” Nữ chính rất đẹp… Diệp Linh giật mình, cô vẫn là lần đầu tiên nghe Cố Dạ Cần khen một người phụ nữ xinh đẹp. Lúc đầu anh nói muốn cùng Vương Ny Nhi đến rạp chiếu phim hẹn hò, Diệp Linh đã có chút khó chịu, tuy cô còn không biết tại sao mình khó chịu, hiện tại lại nghe anh nói nữ chính gì gì đó rất đẹp, khuôn mặt nhỏ của Diệp Linh “xoát” một cái xụ xuống. “Phải không? Cô nữ chính kia đẹp đến mức nào?” Diệp Linh quay đầu nhìn cửa sổ xe cọ sáng, cô ở trên cửa số xe thấy được khuôn mặt nhỏ của mình. Lúc cô lăn vào vòng giải trí, nhan sắc của cô luôn là đỉnh cao của giới giải ttis, là bông hồng đỏ kiều diễm nhất, cô chưa từng nghe nói đến nữ minh tinh nào xinh đẹp hơn mình. Song, hiện tại trên má phải của cô có sẹo rồi, như thể một món đồ thủ công hoàn hảo có khuyết điểm. Kỳ thực Diệp Linh rất ít khi để ý vết sẹo trên mặt mình, song nghe Cố Dạ Cần khen người phụ nữ khác xinh đẹp, cô lại chú ý tới. Nếu như cô không bị hủy dung: “xinh đẹp” còn có thể là chuyện của người khác sao? Cố Dạ Cần lái xe, giọng trầm thấp từ tính nói: “Cô nữ chính kia là một đại minh tinh, diễn viên chính một bộ phim, ngày hôm nay vừa vặn bộ phim đó công chiếu, còn về phần cô ấy đẹp đến mức nào… cô ấy dĩ nhiên là… người phụ nữ xinh đẹp nhất tôi từng gặp.” Ngón tay của Diệp Linh đang vân vê quần áo của mình, nghe được câu“cô ấy là người phụ nữ xinh đẹp nhất tôi từng gặp”, ngón tay Diệp Linh đột nhiên khựng lại, đã cảm thấy trong lòng ê ẩm, như thể có một bình dấm chua đã vỡ tung ral Diệp Linh quay đầu, hung hăng trợn mắt nhìn Cố Dạ Cẩn: “Nông cạn! A Sinh, thì ra anh là người nông cạn như thế!”