Tác giả:

Lê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết…

Chương 2301

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… CHương 2301: Cố Dạ Cần câu môi: “Sao tôi lại nông cạn?” “Anh nhìn một người phụ nữ thì chỉ nhìn dung mạo của cô ta có đẹp hay không à? Xinh đẹp có ích lợi gì, còn không biết có phải còn thuần khiết hay không, cho dù có thuần khiết, nếu như không có nội hàm, đó cũng chỉ là một cái bình hoa mà thôi!” Diệp Linh cắn răng nói. Nhìn dáng vẻ cô xù lông lên, trên gương mặt tuấn mỹ của Cố Dạ Cần dâng lên vẻ cưng chiều lưu luyến: “Em bây giờ tuy nói như vậy, thế nhưng lát nữa em nhìn thấy cô ấy cũng sẽ tâm phục khẩu phục khen cô ấy một câu xinh đẹp.” Không có khả năng! Tuyệt đối không thẻ! Nếu như so tài hoa, cô có thể không thông tuệ vô song như Lê Hương, so với dũng cảm, cô cũng không có nghị lực cùng mềm dẻo như Tô Tiểu Đường, thế nhưng so về xinh đẹp, đây chính là ưu thế của cô. Diệp Linh hừ một tiếng: “Tôi đây thực sự là mỏi mắt chờ mong, tôi ngược lại muốn nhìn xem người phụ nữ xinh đẹp nhất anh từng gặp tột cùng dáng dấp ra saol” Nếu như người phụ nữ kia không xinh đẹp, cô nhất định sẽ chê cười anh thỏa thê, chê cười anh… còn quá non xanhl Trong rạp chiêu bóng. Diệp Linh không quên chính sự, nên cô nhón chân lên nhìn chung quanh: “Này, kỳ quái, Vương Ny Nhi sao còn chưa tới?” Cố Dạ Cẩn hẹn Vương Ny Nhi xem phim, Vương Ny Nhi hẳn phải cưỡi hỏa tiễn bay tới rồi chứ! “Lát nữa cô ta tới ngay, tôi đi mua vé xem phim, em ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, đừng chạy loạn.” Cố Dạ Cần đưa cô ngồi trên khu ghế chờ, còn muốn đội một cái mũ lưỡi trai vào trên đầu của cô, lại đeo lên khẩu trang cho cô. Như vậy cô chỉ lộ một đôi mắt ở bên ngoài, song đôi mát của cô quá đẹp, đen láy lại sóng sánh ánh nước, vô cùng câu người. Cố Dạ Cần còn chưa hài lòng, lại hạ thấp mũ lưỡi trai xuống rồi, hận không thể giấu cô đi. Diệp Linh mặc anh thao túng, còn ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế: “Anh đi đi, tôi sẽ không chạy loạn, ở chỗ này chờ anh.” Cô cũng không dám chạy loạn, ở đây rất đông người, ngày hôm nay cũng không biết chiếu phim gì, toàn bộ sảnh phim đều chật cừng, đầy đầu người đen thùi lùi. Có Dạ Cần đi mua ves. Anh mát Diệp Linh chăm chú đi theo bóng lưng anh, anh trong đám người có vẻ phá lệ nổi bật, anh vốn đã tuần mỹ như ngọc, khí độ phi phàm, cộng thêm khí tức mỏng lãnh cấm dục đã sớm“xoát” hấp dẫn rất nhiều ánh mắt cô gái trẻ. Có đôi tình nhân bên cạnh Diệp Linh, hai mắt cô gái đã dâng đầy trái tim nhìn Cố Dạ Cẩn: “Wow, anh mau nhìn, người đàn ông kia đẹp trai quá đi mắt.” Bạn trai cô gái không vui: “Anh ta đẹp trai, vậy anh thì sao? Anh hỏi em, anh ta đẹp trai, hay là anh đẹp trai.” Cô gái: “Đương nhiên là… anh ta đẹp trai rồi…” Bạn trai tức giận đứng phắt dậy: “Vậy em đi xem phim với anh ta đi! Anh về. Cô gái nhanh chóng đuổi theo: “Này, anh đừng đi mà, chờ em một chút…” Diệp Linh nhìn đôi tình nhân giận dỗi biến mắt trong tầm mắt của mình, cô thở dài một cái, A Sinh này thực sự là yêu nghiệt mà. Rất nhanh Cố Dạ Cần đã trở về, ngoại trừ hai tờ vé xem phim, trong tay còn bắp rang bơ.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… CHương 2301: Cố Dạ Cần câu môi: “Sao tôi lại nông cạn?” “Anh nhìn một người phụ nữ thì chỉ nhìn dung mạo của cô ta có đẹp hay không à? Xinh đẹp có ích lợi gì, còn không biết có phải còn thuần khiết hay không, cho dù có thuần khiết, nếu như không có nội hàm, đó cũng chỉ là một cái bình hoa mà thôi!” Diệp Linh cắn răng nói. Nhìn dáng vẻ cô xù lông lên, trên gương mặt tuấn mỹ của Cố Dạ Cần dâng lên vẻ cưng chiều lưu luyến: “Em bây giờ tuy nói như vậy, thế nhưng lát nữa em nhìn thấy cô ấy cũng sẽ tâm phục khẩu phục khen cô ấy một câu xinh đẹp.” Không có khả năng! Tuyệt đối không thẻ! Nếu như so tài hoa, cô có thể không thông tuệ vô song như Lê Hương, so với dũng cảm, cô cũng không có nghị lực cùng mềm dẻo như Tô Tiểu Đường, thế nhưng so về xinh đẹp, đây chính là ưu thế của cô. Diệp Linh hừ một tiếng: “Tôi đây thực sự là mỏi mắt chờ mong, tôi ngược lại muốn nhìn xem người phụ nữ xinh đẹp nhất anh từng gặp tột cùng dáng dấp ra saol” Nếu như người phụ nữ kia không xinh đẹp, cô nhất định sẽ chê cười anh thỏa thê, chê cười anh… còn quá non xanhl Trong rạp chiêu bóng. Diệp Linh không quên chính sự, nên cô nhón chân lên nhìn chung quanh: “Này, kỳ quái, Vương Ny Nhi sao còn chưa tới?” Cố Dạ Cẩn hẹn Vương Ny Nhi xem phim, Vương Ny Nhi hẳn phải cưỡi hỏa tiễn bay tới rồi chứ! “Lát nữa cô ta tới ngay, tôi đi mua vé xem phim, em ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, đừng chạy loạn.” Cố Dạ Cần đưa cô ngồi trên khu ghế chờ, còn muốn đội một cái mũ lưỡi trai vào trên đầu của cô, lại đeo lên khẩu trang cho cô. Như vậy cô chỉ lộ một đôi mắt ở bên ngoài, song đôi mát của cô quá đẹp, đen láy lại sóng sánh ánh nước, vô cùng câu người. Cố Dạ Cần còn chưa hài lòng, lại hạ thấp mũ lưỡi trai xuống rồi, hận không thể giấu cô đi. Diệp Linh mặc anh thao túng, còn ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế: “Anh đi đi, tôi sẽ không chạy loạn, ở chỗ này chờ anh.” Cô cũng không dám chạy loạn, ở đây rất đông người, ngày hôm nay cũng không biết chiếu phim gì, toàn bộ sảnh phim đều chật cừng, đầy đầu người đen thùi lùi. Có Dạ Cần đi mua ves. Anh mát Diệp Linh chăm chú đi theo bóng lưng anh, anh trong đám người có vẻ phá lệ nổi bật, anh vốn đã tuần mỹ như ngọc, khí độ phi phàm, cộng thêm khí tức mỏng lãnh cấm dục đã sớm“xoát” hấp dẫn rất nhiều ánh mắt cô gái trẻ. Có đôi tình nhân bên cạnh Diệp Linh, hai mắt cô gái đã dâng đầy trái tim nhìn Cố Dạ Cẩn: “Wow, anh mau nhìn, người đàn ông kia đẹp trai quá đi mắt.” Bạn trai cô gái không vui: “Anh ta đẹp trai, vậy anh thì sao? Anh hỏi em, anh ta đẹp trai, hay là anh đẹp trai.” Cô gái: “Đương nhiên là… anh ta đẹp trai rồi…” Bạn trai tức giận đứng phắt dậy: “Vậy em đi xem phim với anh ta đi! Anh về. Cô gái nhanh chóng đuổi theo: “Này, anh đừng đi mà, chờ em một chút…” Diệp Linh nhìn đôi tình nhân giận dỗi biến mắt trong tầm mắt của mình, cô thở dài một cái, A Sinh này thực sự là yêu nghiệt mà. Rất nhanh Cố Dạ Cần đã trở về, ngoại trừ hai tờ vé xem phim, trong tay còn bắp rang bơ.

Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn KịpTác giả: SSTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện NgượcLê Hương ngồi trên xe lửa từ nông thôn tới Hải Thành. Từ năm chín tuổi, cô đã bị bỏ ở nông thôn, hôm nay mới được đón về, chỉ vì một lí do, Lê gia muốn gả con gái đến nhà họ Mạc xung hỉ. Nghe nói chú rể ở nhà họ Mạc kia đang bệnh tình nguy kịch, Lê gia có hai cô con gái, đều không muốn gả, cho nên Lê gia mới đón cô người vẫn luôn gửi nuôi ở nông thôn trở về, cho cô gả thay đi xung hỉ. Lúc này, Lê Hương ngồi ở giường nằm cầm sách xem, đột nhiên cửa mở ra, gió lạnh cùng với mùi máu tanh từ ngoài lùa vào. Lê Hương ngước mát, chỉ thấy một thân hình cao lớn hiên ngang ngã từ ngoài vào. Hôn mê bắt tỉnh. Ngay sau đó, mấy người mặc đồ đen xông vào: “Lão đại, bây giờ không có ai, đưa tên đó xuống thẳng suối vàng thôi.” “Ai bảo không có ai?” Người đàn ông mặt sẹo cầm đầu nhìn về phía Lê Hương. Lê Hương không nghĩ tới lại có tai vạ bất ngờ như vậy, người đàn ông đột nhiên ngã vào trong toa xe cô khiến cô gặp nguy hiểm tới tính mạng, trong mắt người đàn ông mặt sẹo đây sát ý, rõ ràng là muốn giết… CHương 2301: Cố Dạ Cần câu môi: “Sao tôi lại nông cạn?” “Anh nhìn một người phụ nữ thì chỉ nhìn dung mạo của cô ta có đẹp hay không à? Xinh đẹp có ích lợi gì, còn không biết có phải còn thuần khiết hay không, cho dù có thuần khiết, nếu như không có nội hàm, đó cũng chỉ là một cái bình hoa mà thôi!” Diệp Linh cắn răng nói. Nhìn dáng vẻ cô xù lông lên, trên gương mặt tuấn mỹ của Cố Dạ Cần dâng lên vẻ cưng chiều lưu luyến: “Em bây giờ tuy nói như vậy, thế nhưng lát nữa em nhìn thấy cô ấy cũng sẽ tâm phục khẩu phục khen cô ấy một câu xinh đẹp.” Không có khả năng! Tuyệt đối không thẻ! Nếu như so tài hoa, cô có thể không thông tuệ vô song như Lê Hương, so với dũng cảm, cô cũng không có nghị lực cùng mềm dẻo như Tô Tiểu Đường, thế nhưng so về xinh đẹp, đây chính là ưu thế của cô. Diệp Linh hừ một tiếng: “Tôi đây thực sự là mỏi mắt chờ mong, tôi ngược lại muốn nhìn xem người phụ nữ xinh đẹp nhất anh từng gặp tột cùng dáng dấp ra saol” Nếu như người phụ nữ kia không xinh đẹp, cô nhất định sẽ chê cười anh thỏa thê, chê cười anh… còn quá non xanhl Trong rạp chiêu bóng. Diệp Linh không quên chính sự, nên cô nhón chân lên nhìn chung quanh: “Này, kỳ quái, Vương Ny Nhi sao còn chưa tới?” Cố Dạ Cẩn hẹn Vương Ny Nhi xem phim, Vương Ny Nhi hẳn phải cưỡi hỏa tiễn bay tới rồi chứ! “Lát nữa cô ta tới ngay, tôi đi mua vé xem phim, em ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này, đừng chạy loạn.” Cố Dạ Cần đưa cô ngồi trên khu ghế chờ, còn muốn đội một cái mũ lưỡi trai vào trên đầu của cô, lại đeo lên khẩu trang cho cô. Như vậy cô chỉ lộ một đôi mắt ở bên ngoài, song đôi mát của cô quá đẹp, đen láy lại sóng sánh ánh nước, vô cùng câu người. Cố Dạ Cần còn chưa hài lòng, lại hạ thấp mũ lưỡi trai xuống rồi, hận không thể giấu cô đi. Diệp Linh mặc anh thao túng, còn ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế: “Anh đi đi, tôi sẽ không chạy loạn, ở chỗ này chờ anh.” Cô cũng không dám chạy loạn, ở đây rất đông người, ngày hôm nay cũng không biết chiếu phim gì, toàn bộ sảnh phim đều chật cừng, đầy đầu người đen thùi lùi. Có Dạ Cần đi mua ves. Anh mát Diệp Linh chăm chú đi theo bóng lưng anh, anh trong đám người có vẻ phá lệ nổi bật, anh vốn đã tuần mỹ như ngọc, khí độ phi phàm, cộng thêm khí tức mỏng lãnh cấm dục đã sớm“xoát” hấp dẫn rất nhiều ánh mắt cô gái trẻ. Có đôi tình nhân bên cạnh Diệp Linh, hai mắt cô gái đã dâng đầy trái tim nhìn Cố Dạ Cẩn: “Wow, anh mau nhìn, người đàn ông kia đẹp trai quá đi mắt.” Bạn trai cô gái không vui: “Anh ta đẹp trai, vậy anh thì sao? Anh hỏi em, anh ta đẹp trai, hay là anh đẹp trai.” Cô gái: “Đương nhiên là… anh ta đẹp trai rồi…” Bạn trai tức giận đứng phắt dậy: “Vậy em đi xem phim với anh ta đi! Anh về. Cô gái nhanh chóng đuổi theo: “Này, anh đừng đi mà, chờ em một chút…” Diệp Linh nhìn đôi tình nhân giận dỗi biến mắt trong tầm mắt của mình, cô thở dài một cái, A Sinh này thực sự là yêu nghiệt mà. Rất nhanh Cố Dạ Cần đã trở về, ngoại trừ hai tờ vé xem phim, trong tay còn bắp rang bơ.

Chương 2301